Tinh Thần Biến

Chương 74: Linh thức truyền âm


Một cảm giác mát lạnh từ miệng vết thương trên bụng truyền lại, từng dòng thanh khí không ngừng phát ra từ Lưu Tinh Lệ rồi dung nhập vào vết thương. Thương thế của Tần Vũ khôi phục với tốc độ nhanh trông thấy, lượng tiên huyết phun ra cũng từ từ giảm đi.
"Lũ sói này thật khó giải quyết!" Tần Vũ chửi nhỏ một câu. Động thủ tiếp thì vô tình tàn nhẫn nhưng gã căn bản không dám ngừng chiến. Tốc độ hoàn toàn đạt tới cực hạn, Tần Vũ không ngừng di chuyển, đồng thời dùng Diễm Sí kiếm và Diễm Sí quyền sáo sát tử lũ Thanh Hỏa lang. Trung phẩm linh khí Diễm Sí quyền sáo và Diễm Sí kiếm uy lực vô cùng lớn.
Vừa rồi vây quanh Tần Vũ có chừng bốn năm trăm con Thanh Hỏa lang, nhưng chỉ trong khoảng khắc Tần Vũ đã giết được hơn trăm con.
"Ngao ngao… ngao ngao ngao …" con Thanh Hỏa lang đầu đàn ngẩng đầu tru lên lần nữa. Ngay lập tức mấy trăm con Thanh Hỏa lang đang bao vây Tần Vũ đồng loạt phóng tới. Từ trong rừng Thanh Hỏa lang cũng không ngừng xuất hiện, số lượng tăng lên rất nhiều, lúc này đã có tới tám trăm con. Cộng thêm với khoảng trăm con Tần Vũ đã giết, có thể nói, bầy Thanh Hỏa lang trong khu rừng này đã toàn lực xuất động.
"phốc phốc …"
Sau lưng bất chợt rát bỏng. Linh thức của Tần Vũ xuất hiện rõ rệt cho gã biết sau lưng đã bị cắn phải. Thân hình Tần Vũ lập tức đảo nhanh, hữu thủ sử Diễm Sĩ kiếm quét một đường đơn giản. Con Thanh Hỏa lang đó tru lên thảm thiết, đổ gục xuống đất không còn đứng dậy nổi. Thân hình Tần vũ đã xuất hiện cách xa mấy bộ.
"Tốc độ! Tốc độ!"
Trong lúc bị bao vây chỉ còn cách dựa vào tốc độ không ngừng di động, cố gắng mỗi lần chỉ đối mặt với nhóm địch nhân có số lượng nhỏ. Một khi ngừng di động, vô số Thanh Hỏa lang sẽ lao tới, Tần Vũ gã dù rất lợi hại cũng sẽ không có biện pháp gì.
"phốc phốc …"
Trên bụng Tần Vũ liên tục xuất hiện hai vết thương. Một con Thanh Hỏa lang gian giảo đã cắn vào bụng Tần Vũ. Tần Vũ tả thủ biến chưởng thành đao, Tử Sắc chân khí từ thủ chưởng hình thành đao phong sắc bén. Một đao chém xuống. Tần Vũ trực tiếp chém đứt đầu con Thanh Hỏa lang đó. Tuy nhiên răng của nó vẫn cắn chặt trên bụng Tần Vũ, khiến gã đau đớn vô cùng, tiên huyết không ngừng phun ra. Tần Vũ căn bản không có thời gian giải quyết cái đầu dính trên bụng vì xung quanh đàn sói đang bao vây dày đặc.
"Ngao ngao …" Con Thanh Hỏa lang đầu dàn dường như thấy được thắng lợi đang đến gần, lập tức tru lớn. Tức thời, mấy chục con Thanh Hỏa lang đồng thời nhảy lên, nhe nanh múa vuốt, nhằm thân trên của Tần Vũ chộp tới. Trên mặt đất mấy mươi con khác cùng lúc cũng sáp vào công kích Tần Vũ.
Bốn phương tám hướng, lên trời không được, xuống đất không xong.
"Hắc!" Tần Vũ trong mắt lóe lên một tia hung tàn. Đôi thiết quyền được bảo vệ bởi Diễm Sí quyền sáo trùng xuất bằng tốc độ nhanh nhất. Trong chớp mắt, song thủ của Tần Vũ phảng phất như biến thành mấy mươi cánh tay, thành ưng trảo, thành chỉ kiếm ….
"phanh!" một tiếng, trên cổ một con Thanh Hỏa lang đang từ trên cao bổ tới xuất hiện một cái lỗ. Máu như suối phun ra tứ bề, cả chiến trường ngập mùi máu.
Một con Thanh Hỏa lang đột nhiên bị Tần Vũ chộp vào hai chân sau. Tần Vũ hét lớn một tiếng, tựa như đang sử roi, tay nắm chân con Thanh Hỏa lang mãnh liệt vung quật. Tử Sắc chân khí trong cơ thể toàn bộ tập trung trên cánh tay, công phu tu luyện ngoại công Tiên Thiên cực trí lực lượng vượt quá vạn cân cũng hoàn toàn bộc phát. Bạn đang đọc truyện tại Trà Truyện - www.Trà Truyện
Tần Vũ cầm con Thanh Hỏa lang chết dở sống dở làm vũ khí, toàn thân mãnh liệt đột vây.
"Bùng!" Tử Sắc chân khí lực mạnh tựa vạn cân bạo phát. Thân thể con Thanh Hỏa lang giống như tạc đạn nổ tung, mỗi khối xương thịt đều giống như ám khí bắn ra tứ phía. Bầy Thanh Hỏa lang nhất loạt tru thảm, đồng thời một loạt Thanh Hỏa lang đổ gục xuống.
Tuy nhiên trước bầy Thanh Hỏa lang điên cuồng cắn xé, thân thể Tần Vũ không ngừng thêm thương tích. May mắn là hắn có Lưu Tinh Lệ, những vết thương nhẹ nhanh chóng liền miệng, những vết thương thương lớn thì phải mất thời gian.
Tần Vũ dù lợi hại cũng không thể ngăn cản vô số Thanh Hỏa lang không ngừng công kích.
Tiểu Hắc tại lưng chừng không thấy Tần Vũ bị mấy trăm con Thanh Hỏa lang vây công, thân thể tắm máu, trên bụng lại xuất hiện vết thương kinh nhân, bèn không ngăn được cất tiếng kêu thê thảm. Nhưng kiếp vân không ngừng xoay chuyển điên cuồng, khí thế kinh người, cho thấy đạo thiên lôi thứ tư sắp đánh xuống.
"Oành!"
Tử sắc lôi điện như du long từ chín tầng trời, theo Kiếp vân trên không trùng trùng đánh xuống, mang theo khí thế hãi người hủy thiên diệt địa, nhằm thẳng hướng Tiểu Hắc.
Đột nhiên, một tiếng ưng kêu vang trời cất lên, âm thanh chói tai, nhưng lại như chứa đựng một cỗ khí thế cô ngạo bá tuyệt, khí thế này phát tán bao trùm bất ngờ từ trên cao đồng loạt vây công sáu bảy trăm Thanh Hỏa lang. Tần Vũ dùng linh thức liên tục quan sát Tiểu Hắc.
Đối diện với đệ tứ đạo thiên lôi, Tiểu Hắc toàn thân mạnh mẽ giương đôi cánh cứng như thiết luyện phát ra từng đạo lôi hỏa quang mang. Lôi hỏa này tịnh không phải là lôi điện thêm với hỏa diễm, mà là một đạo lôi điện lóe giật bên ngoài, cộng thêm hỏa diễm thiêu đốt bên trong.
"Hô…"
Chớp mắt, từng đạo lôi hỏa từ toàn thân Tiểu Hắc phát ra, tụ hợp lại thành một dải, phảng phất như giao long bay thẳng lên nhằm hướng đệ tứ đạo thiên lôi đánh tới.
"Oành!"
Lôi hỏa thất tán, tuy nhiên đệ tứ đạo thiên lôi uy lực giảm đi rất nhiều. Chỉ thấy Tiểu Hắc đột nhiên giương cánh cực tốc vũ động. Linh thức của Tần Vũ thấy rõ Tiểu Hắc trong khoảnh khắc vũ động đôi cánh đột nhiên biến thành chín đạo tàn ảnh.
"Bồng … bồng … bồng …"
Liên tục chín tiếng nổ phát ra, Tiểu Hắc vũ động đôi cánh với tần suất cực nhanh khiến Tần Vũ phải kinh ngạc. Uy lực của đệ tứ đạo thiên lôi qua chín lần chạm nổ đã tiêu giảm không ít, lôi điện cơ hồ mất hết, điểm lôi điện còn lại cuối cùng bị Tiểu Hắc há mỏ nuốt lấy.
Tứ Cửu Thiên Kiếp, Tiểu Hắc đã thành cộng độ quá.
"Tiểu Hắc qua thời gian không lâu sao lại mạnh thế?" Tần Vũ kinh tâm.
Tiểu Hắc vẫn luôn theo sát gã, Tần Vũ hiểu rất rõ, Tiểu Hắc vốn không có kĩ thuật đặc thù nào. Khoảnh khắc vừa rồi, Tiểu Hắc không những xuất lôi hỏa, còn sử dụng kỹ xảo thập phần cao minh, vũ động đôi cánh trong chín lần trong khoảng thời gian rất ngắn, nên biết khoảng thời gian đó là cực ngắn.
"phốc phốc …."
Tần Vũ cảm thấy một cơn đau kịch liệt ở sau lưng. Gã vì vừa rồi một phên thất thần nên đột nhiên bị trúng chiêu.
"Lũ sói đáng ghét!" Tần Vũ trong lòng giận giữ chửi rủa. Tiểu Hắc độ kiếp thành công, Tần Vũ đã yên tâm, lúc này toàn tâm tập trung vào trận chiến, tốc độ tự nhiên nâng cao thêm một chút. Giữa mấy trăm con Thanh Hỏa lang xuất hiện một cơn mưa máu, tàn chi đoạn cốt bay tứ tán khắp nơi.
Đột nhiên, tiếng ưng kêu vang vọng cất lên. Tiểu Hắc vừa độ quá Tứ Cửu Thiên Kiếp liền mở rộng hai cánh, cực tốc bay xuống, tiếp cận bầy Thanh Hỏa lang. Chỉ thấy Tiểu Hắc một lần nữa hai cánh vũ động thực hiện những chấn động cực nhanh. Lượn qua lượn lại như thiểm điện.
"Hưu …"
Như Tần Vũ cũng chỉ thấy một đạo quang mang màu đen liên tục ẩn hiện, sau đó mấy mươi con Thanh Hỏa lang bị phân thành hai ba đoạn, những con Thanh Hỏa lang đó dường như bị lợi dao sắc bén chặt ra. Trong nhất thời cả bầy Thanh Hỏa lang bị chấn sững.
"Tiểu Hắc!" Tần Vũ thất kinh.
Tiểu Hắc phi lên cao, lại kêu lên một tiếng, thi triển lại tuyệt kỹ khi nãy. Lần này Tiểu Vũ dùng linh thức quan sát mười phần cẩn thận, gã nhìn rõ Tiểu Hắc vung cánh theo một quỹ đạo vô cùng kì diệu, mỗi lần chấn động là giống như hắc sắc thiểm điện chớp lóe xuyên qua bầy Thanh Hỏa lang.
Hai cánh của Tiểu Hắc cứng rắn vô cùng. Vốn đã như sắt thép, hiện tại còn đạt tới cấp bậc linh khí. Hai cánh như lợi đao, lúc bay xuyên qua, trực tiếp phân đoạn Thanh Hỏa lang ra thành nhiều phần.
"Ngao ngao …" Thanh Hỏa lang đầu đàn vội vã tru lớn. Con Thanh Hỏa lang đầu đàn này trí tuệ không thấp, nó đã nhìn ra Hắc Ưng đã độ quá Tứ Cửu Thiên Kiếp phát sinh biến đổi mới chính là nguyên nhân uy hiếp. Hắc Ưng có thể bay còn Thanh Hỏa lang bọn chúng thì không thể. Hắc Ưng chỉ cần bổ xuống vài lần đã có thể diệt mấy trăm Thanh Hỏa lang.
Theo tiếng tru của Thanh Hỏa lang đầu đàn, mấy trăm con Thanh Hỏa lang lập tức triệt thối, tất cả nhằm thẳng hướng sơn lâm bỏ chạy.
"Hô! … Hô!" Giống như chiếc tàu lượn, Tiểu Hắc cực tốc nhằm bầy Thanh Hỏa lang tấn công mấy lần, khiến số Thanh Hỏa lang bị giết lên tới gần trăm. Cuối cùng toàn bộ số Thanh Hỏa lang chạy thoát vào trong rừng, lưu lại trên chiến trường bốn năm trăm thi thể.
Tiểu Hắc kêu to một tiếng như muốn đuổi vào rừng.

"Tiểu Hắc, không cần đuổi nữa." Tần Vũ gương mặt nhăn nhó. Lúc này trên thân Tần Vũ bị hơn trăm vết thương, nhưng phần lớn đều là ngoại thương ngoài da, thật sự nguy hiểm chỉ có bốn năm vết. May mắn là Lưu Tinh Lệ không ngừng phát ra những luồng thanh khí chữa trị.
Tiểu Hắc hai cánh vỗ mạnh, bay qua hồ nước, rồi hạ xuống bên cạnh Tần Vũ. Tiểu Hắc quan sát vết thương của Tần Vũ, tựa hồ có điểm lo lắng.
"Không sao, chỉ là mấy vết thương ngoài da. Tâm tạng bị xuyên qua còn không chết, mấy vết thương nhỏ này tính làm gì. Đi, bọn ta về nhà nghỉ ngơi." Tần Vũ cười ha hả một tràng đầy hào khí, rồi lập tức cùng Tiểu Hắc quay về Lôi Sơn cư, để lại trên mặt đất la liệt thi thể Thanh Hỏa lang.
Một trận chiến, Tần Vũ sát tử ba bốn trăm con Thanh Hỏa lang.
Tần Vũ vì đạt tới ngoại công cao thủ Tiên Thiên cực trí, đã tu luyện Thông Thiên Tam Đồ đến cực hạn, toàn thân cơ nhục rắn như kim cương, lại thêm Tử Sắc chân khí hình thành cương khí hộ thể. Một lũ Thanh Hỏa lang tiền kì, trung kì chỉ có thể lưu ngoại thương trên cơ thể, làm cản trở hoạt động của Tần Vũ mà thôi. Chỉ có Thanh Hỏa lang Tiên Thiên hậu kì và Tiên Thiên cực hạn mới có thể thật sự gây thương tích cho Tần Vũ. Mà Tần Vũ sở trường quần chiến, còn sở hữu hai món trung phẩm linh khí, thân thể lại không ngừng khôi phục thương thế nhờ Lưu Tinh Lệ, chiến tích như vậy cũng là bình thường.
…………
Lôi Sơn cư, luyện võ sảnh. Tần Vũ bàn tọa trên mặt đất tĩnh tâm tu luyện. Tiểu Hắc đứng ở một bên, trên cánh phát ra đạo đạo quang mang, hiển nhiên cũng đang tu luyện.
Qua nửa thời thần, trên thân thể Tần Vũ các vết thương vốn dày đặc cơ hồ đã toàn bộ biến mất. Ngay cả mấy vết thương lớn kinh khủng lúc này cũng chỉ còn là những vết sẹo mờ. Lưu Tinh Lệ quả thật là thần kì vô song.
Thanh khí đi qua, từng cơn cảm giác dễ chịu tại vết thương không ngừng sinh ra. Tần Vũ hưởng thụ loại cảm giác này một cách say mê. Tần Vũ tự hiểu Tử Sắc chân khí tựa hồ đã gia tăng tinh thuần hơn một bậc.
"Này, xin chào!" một đạo thanh âm băng lạnh, rõ rệt, đột nhiên vang lên trong đầu Tần Vũ. Tần Vũ trong lòng chấn động: "có người!". Gã lập tức mở mắt, quan sát tứ phía. Gã đột nhiên phát hiện lúc này Tiểu Hắc chính đang chăm chú nhìn gã, trong mắt đầy sự kích động. Tần Vũ đột nhiên nghĩ đến một khả năng, nhưng gã có điểm khó tin.
"Tiểu Hắc, là ngươi sao?" Tần Vũ sững sờ, nhìn Tiểu Hắc một cách nghi hoặc.
"Đúng, là đệ. Đệ tự đặt cho mình một cái tên, gọi là Hắc Vũ …" Tiểu Hắc lần đầu tiên dùng linh thức truyền âm, ban đầu có điểm khẩn trương nhưng sau đã tốt hơn. Nó lấy tên là Hắc Vũ, hẳn nhiên với việc danh tự của Tần Vũ có chữ "Vũ" là có quan hệ.
"Ha ha…! Thật quá tốt! Thật quá tốt!" Tần Vũ xúc động hai mắt sáng lên, sau đó giang tay ôm lấy Tiểu Hắc nói: "Từ nay về sau, chúng ta có thể tùy ý nói chuyện. Thật là tuyệt diệu! Ha Ha! Tiểu Hắc, ta lớn hơn ngươi bảy tuổi, gọi ta là đại ca. Ha ha, mau gọi!" Tần Vũ hưng phấn nói một tràng.
Tiểu Hắc có phần hưng phấn, cuối cùng cũng dùng linh thức truyền âm gọi: "Đại, đại ca!"
Tần Vũ và Tiểu Hắc kích động một lúc lâu, sau cùng Tần Vũ mở đầu phát thoại truy vấn nghi hoặc trong lòng.
"Tiểu Hắc, thanh âm của đệ sao lại vang lên trong đầu ta? Còn nữa, lúc trước khi độ kiếp, đệ sao đột nhiên trở nên lợi hại như vậy? Ta nhớ trước đây đệ có lợi hại như vậy đâu." Tần Vũ hiếu kì vô cùng, "đúng rồi, ta nhớ rằng một khi độ quá Tứ Cửu Thiên Kiếp phần lớn yêu thú đều có thể biến thành nhân hình, đệ sao lại không?"
Tiểu Hắc ngạc nhiên một hồi. Tần Vũ tự biết mình đã hỏi quá nhiều, bèn lập tức nói: "Không vội! Đệ cứ từng chuyện mà nói."
Tiểu Hắc vừa nghĩ vừa đáp: "Khi đệ đạt Kim Đan kì, tự nhiên có thêm năng lực linh thức truyền âm. Rất tiếc, đệ muốn biến thành nhân hình thì cần phải độ quá Cửu Cửu Trọng Kiếp mới khả dĩ. Thêm nữa, khi độ Tứ Cửu Thiên Kiếp, tự nhiên trong đầu đệ hiện lên rất nhiều yêu thú công pháp thích hợp cho đệ tu luyện, có một cái tối cơ bản, đệ đã tự nhiên vận dụng.
"
Độ quá Cửu Cửu Trọng Kiếp mới có thể biến thành nhân hình?" Tần Vũ toàn thân chấn động. Gã đã biết qua khá nhiều tu chân thư tịch, yêu thú càng lợi hại càng khó biến thành nhân hình, những yêu thú càng yếu ngược lại càng dễ biến thành nhân hình. Xem ra Tiểu Hắc như vậy chính là yêu thú rất lợi hại.
Rất tiếc, Tần Vũ tịnh không hiểu Tiểu Hắc khi nói câu "
trong đầu đột nhiên hiện lên công pháp tu luyện thích hợp" là có ý tứ gì. Nếu như là một tu chân giả kiến thức uyên bác thì chắc đã có thể hiểu, "truyền thừa ký ức" chính là đại biểu cho ý tứ đó.
"
Đệ chỉ có thể linh thức truyền âm mà không nói được sao?" Tần Vũ hỏi.
Tiểu Hắc lắc đầu "
Không thể, cổ họng của đệ và của loài người khác nhau, rất khó để nói tiếng người, chỉ có thể linh thức truyền âm. Bất quá, linh thức truyền âm cũng không tồi, trong tâm vừa nghĩ liền có thể truyền đi, tốc độ rất nhanh."
Tần Vũ gật đầu: "
Thôi được rồi, chúng ta hãy ở lại Lôi Sơn cư tu luyện . Trong khoảng hai tháng tới ta sẽ độ kiếp. Khoảng thời gian này ta tất phải tu luyện thực sự." Tần Vũ đối diện Tiểu Hắc nói, Tiểu Hắc gật đầu liên tục, linh thức truyền âm nói: "đại ca, huynh an tâm tu luyện, đệ vừa đạt tới Kim Đan kì, có rất nhiều việc phải làm."
Trong đầu Tiểu Hắc xuất hiện không ít bí pháp thích hợp để nó tu luyện, tự nhiên phải nghiên cứu một phen.
Tần Vũ tại Lôi Sơn cư tĩnh lặng tu luyện, sau hai tháng sẽ nghênh đón Tứ Cửu Thiên Kiếp.
Thời gian ngày lại qua ngày, Tần Vũ và Tiểu Hắc không quản đến chuyện bên ngoài, hoàn toàn tập trung vào việc tu luyện. Chu vi Lôi Sơn cư một vùng yên tĩnh, Thanh Hỏa lang không còn dám đến nữa. Ngược lại, lúc này ở Tiềm Long đại lục Sở vương triều thực tế sóng ngầm cuồn cuộn chảy.