Tinh Thần Biến

Chương 67: Độ Kiếp Chi Chiến (2)


Đồng thời…"Ầm!" Đạo thiên lôi thứ hai với thiên uy ghê người đánh trúng chính giữa Bát Quái hộ tráo, lập tức hộ tráo rung động kịch liệt giống như mặt nước, sức mạnh của thiên lôi và hộ tráo không ngừng triệt tiêu nhau đồng thời đạo phù triện từ bên trong hộ tráo hiện lên trên bề mặt.
"Không tốt." linh thức Tần Vũ triển khai, phân tâm chú ý đến phụ vương hắn, hắn cảm nhận rõ ràng năng lượng hộ tráo yếu đi rất nhanh.
Bát Quái hộ tráo đột nhiên tan rã, đồng thời đạo phù triện nổi trên mặt hộ tráo cũng tiêu biến đi mất, hộ tráo do Chánh Phản Bát Quái cấu thành từ bây giờ xem như bị phá vỡ, may mà năng lượng đạo thiên lôi thứ hai cũng đã cạn kiệt.
"Tần Đức, coi như ngươi gặp vận may, có thể tìm được thiên nhiên Bát Quái triệt tiêu hai đạo thiên lôi. Đáng tiếc, Tứ Cửu Thiên Kiếp có bốn đạo thiên lôi càng về sau càng lợi hại, hai đạo trước so với hai đạo sau rất khác biệt đó!" Bạch mi của Ngũ Hành kéo dài đến tận tóc mai toát lên khí thế lăng lệ.
"Sư đệ, đừng lãng phí thời gian, động thủ!" Ngũ Đức quát một tiếng hạ lệnh.
"Được, sư huynh và bốn người các ngươi giết những tên Tiên Thiên cao thủ kia. Phong Ngọc Tử để ta đối phó cũng được." Trong mắt Ngũ Hành lóe lên một tia tàn khốc, còn bốn lão già nhìn nhau gật đầu sau đó đồng loạt nhảy từ trên phi kiếm xuống áp sát đến thiên nhiên Bát Quái trận.
Bốn lão già toàn thân vận hôi y, thực lực không thể xem thường.
"Cẩn thận, trận pháp này bao hàm huyễn cảnh, bế nhãn giết địch." Hạng Đông vừa xâm nhập trận pháp liền biết không ổn, lập tức quát lớn.
"Dạ, đại ca!" ba lão kia tức thì nghe lệnh, đã đến cảnh giới tu luyện của họ cho dù bế nhãn cùng người giao chiến cũng không ảnh hưởng gì, tuy vẫn chưa có linh thức nhưng có thể cảm ứng mơ hồ hơn nữa họ có thể lắng nghe âm thanh phân biệt vị trí.
Trong trận pháp, bốn người đều nhắm mắt không có một chút cử động nào.
"Bốn Tiên Thiên đại viên mãn cao thủ, có chút phiền toái đây."
Phong Ngọc Tử trong đầu suy nghĩ nhanh như chớp, giây lát hạ lệnh: "Cát Mân, ngươi dẫn Ngũ Hành Bộ đối phó Ngũ Hành, Ngũ Đức giao cho ta. Những người khác đối phó bốn lão già."
Lúc này kiếp vân lần nữa đảo lộn hạ thấp xuống, trong không trung tiếng sấm nổ ì ầm chính là đang tập trung sức mạnh lôi điện, càng về sau lôi điện càng mạnh mẽ, thời gian tiêu hao tích tụ lực lôi điện càng dài hơn, Tần Đức toàn tâm chuẩn bị nghênh tiếp Thiên Kiếp, căn bản không có lòng dạ chú ý cuộc đại chiến.
"Ha ha…" Ngũ Đức cao giọng cười lớn, sau đó nhìn chăm chăm vào Phong Ngọc Tử nói: "Hừ, Phong Ngọc Tử, ngươi một Kim Đan Trung kỳ nhỏ bé cũng vọng tưởng đòi đấu với ta một trận sao."
Hắn nghe được lời Phong Ngọc Tử nói đương nhiên trong tâm đại nộ, dù sao hắn cũng là Kim Đan Hậu kỳ, Phong Ngọc Tử chẳng qua chỉ là một Kim Đan Trung kỳ chênh lệch nhau rất lớn.
"Phong Ngọc Tử, ngươi lại phái vài Tiên Thiên cao thủ đến đối phó ta? Hô hô…" Ngũ Hành giận đến mức cười phá lên.
Trong mắt Ngũ Hành, Tiên Thiên cao thủ ngay cả phòng ngự của hắn cũng không phá nổi, Phong Ngọc Tử an bài như thế tự nhiên khiến hắn cảm thấy bị coi thường.
Phong Ngọc Tử chỉ cười nhạt không nói gì, ông có trung phẩm linh khí chính là một bí mật. Trung phẩm linh khí so với hạ phẩm linh khí uy lực còn cao gấp mấy lần, một tiểu hài cầm súng trong tay có thể giết chết một người trưởng thành cầm dao, đó là cái lợi của vũ khí.
"Sát!" Ngũ Đức và Ngũ Hành đột nhiên quát lớn.
Thân hình nhanh như điện, Ngũ Đức ngự kiếm xông thẳng vào Phong Ngọc Tử, Ngũ Hành cũng đạp phi kiếm xâm nhập đại trận, tuy trận pháp này có huyễn cảnh chi phối nhưng đối với Ngũ Đức và Ngũ Hành trực tiếp dùng linh thức quan sát, căn bản không bị ảnh hưởng bởi trận pháp đơn giản này.
Thiên nhiên Bát Quái trận bất quá lợi dụng địa lý tự nhiên hình thành một vài huyễn tượng đơn giản, dùng linh thức quan sát một điểm nhỏ cũng hiện ra. Chân chính huyễn trận cao cấp dù có linh thức vẫn phải chịu ảnh hưởng. Đáng tiếc, Phong Ngọc Tử còn chưa đạt đến thực lực đó. Nguồn: http://Trà Truyện
"A!"
Một loạt âm thanh bạo phát, một tiếng kêu thê thảm vang lên, máu tươi bắn tung tóe. Một người ngã ầm xuống đất chết ngay tức khắc. Tất cả chợt sững sờ bao gồm số người Ngũ Đức cũng hơi chú ý sang nơi đó. Hạng gia phái đi Tứ Phương Sát Thần, lão tam Hạng Tây vừa tiến lên đã bị một người giết chết.
"Tam đệ!"
"Tam đệ!"
Ba người Hạng Đông tức thì hết sức phẫn nộ, bốn người bọn họ ở bên nhau hơn trăm năm so với huynh đệ ruột thịt còn thân thiết hơn, thậm chí giữa họ còn nảy sinh cảm ứng đặc biệt. Ban nãy lão tam chết đi, họ đều cảm giác được. Hôm nay lão tam thoáng chốc đã bị sát tử nhưng do ảnh hưởng huyễn cảnh, họ căn bản không thể biết được ai đã ra tay.
"Lưu tiên sinh, bội phục!" Truyền âm của Lam y trưởng lão lọt vào tai Tần Vũ.
Tần Vũ cười nhạt.
Nghe âm thanh đoán vị trí? Nếu như không nghe được âm thanh làm sao phân biệt.
Thân pháp Tần Vũ mới thi triển đơn giản không phát ra một chút tiếng gió. Tuy Tứ Phương Sát Thần của Hạng gia đều là Tiên Thiên đại viên mãn cao thủ, có một ít cảm ứng. Thế nhưng bản thân Tần Vũ một khi thu liễm khí tức những người như Hạng Tây cũng không thể cảm ứng được. Thu liễm khí tức đòi hỏi không được vận động nội lực trong thể nội. Như thế người khác không thể phát giác ra.
Nhưng khi đại chiến, mọi người đều sử dụng Tiên Thiên chân khí hoặc chân nguyên lực làm sao có khả năng thu liễm khí tức được? Riêng Tần Vũ có thể, bởi vì hắn ban nãy tịnh không sử dụng Tử Sắc Tiên Thiên chân khí, hắn chỉ dựa vào sức mạnh nhục thể.
Ba người Hạng Đông hết sức kinh hãi, lúc này huyễn cảnh làm cho họ căn bản không nhìn thấy những người khác, còn người bên Tần Đức không chịu ảnh hưởng trận pháp. Cái chết của Hạng Tây khiến chúng bắt đầu hoảng loạn.
"Dám quấy nhiễu phụ vương ta Độ Kiếp, chết đi!" Truyền âm của Tần Vũ trực tiếp vang lên bên tai Hạng Nam.
Hạng Nam kinh ngạc "Phụ vương?"
Hạng Nam còn chưa minh bạch liền bị một quyền bất ngờ nện vào ngực trái giống như bị quả đại chùy đập lên ngực phá nát tâm tạng, mắt trợn tròn té xuống đất chết ngay tức khắc.
"Nhị đệ!" Hạng Đông đau đớn gọi.
"Nhị ca!" Hạng Bắc cũng vội vã hét lên, "Là ai, ra đây, đấu với ta một trận quang minh chính đại."
Việc này làm Hạng Bắc hết sức tức giận, chỉ trong chốc lát hai huynh đệ hắn đã ra đi.
"Tiểu tử đó thật phiền phức, di động không phát ra tiếng gió, còn khí tức một chút cũng không lộ ra."
Linh thức Ngũ Hành xác định ngay Tần Vũ lập tức quát lớn "Tiểu tử, mau mau chịu chết."
Tần Vũ nhìn thoáng qua Ngũ Hành trong lòng hơi chấn động.
"Nên sử dụng Diễm Sí kiếm và Diễm Sí quyền sáo hay không?" Tần Vũ thầm suy nghĩ.
Lực công kích tu chân giả quá mạnh, vào thời khắc quan trọng phải dựa vào hai trung phẩm linh khí Diễm Sí kiếm và Diễm Sí quyền sáo. Không dùng trung phẩm linh khí, hắn đối đầu với tu chân giả một chút hi vọng cũng không có nhưng một khi sử dụng thân phận ắt phải bộc lộ.
"Ngũ Hành Bộ lên, bố trận!" Giọng Cát Mân cất lên.
Năm Ám Tiễn Tiên Thiên hậu kỳ cao thủ ngăn chặn phía trước Tần Vũ, Ngũ Hành muốn giết Tần Vũ buộc phải giết sạch năm người trước mặt, Ngũ Hành cười gằn: "Vài con kiến muốn chết, đừng trách ta vô tình."
Ngũ Hành vừa dứt lời tay chỉ vào phi kiếm, phi kiếm lập tức bắn tới một người trong số đó. Kim Đan hậu kỳ Ngũ Đức và Kim Đan trung kỳ Phong Ngọc Tử cuối cùng cũng bắt đầu xung đột mạnh mẽ.
"Oành!"
Một âm thanh kinh khủng vang lên, một hỏa hồng sắc phi kiếm, một kim sắc phi kiếm, hai cây phi kiếm đâm vào nhau cực mạnh, trên mặt Ngũ Đức hiện lên vẻ tươi cười, thực lực hắn vượt xa Phong Ngọc Tử đối chọi cứng rắn như vầy là điều hắn rất thích.
Trong lúc va chạm kịch liệt, sắc mặt Ngũ Đức lập tức tái đi, khóe miệng một dòng máu nhỏ rỉ ra, đồng thời nhìn Phong Ngọc Tử với vẻ khó tin: "Ngươi, phi kiếm của ngươi …"
Sắc mặt Phong Ngọc Tử cũng trở nên trắng bệch nhưng trong mắt thần quang lập lòe, cười lạnh nói: "Ngũ Đức, hôm nay ta nhất định phải cho ngươi biết hạ phẩm linh khí và trung phẩm linh khí rốt cuộc chênh lệch lớn như thế nào!" Phong Ngọc Tử lúc này thần tình vô cùng hưng phấn. Đòn tấn công của tu chân giả đều dựa vào linh khí, bọn họ tu luyện phi kiếm thì sức tấn công nằm trên phi kiếm.
"Bùng!"
Trong tay một người của Ám Tiễn Ngũ Hành Bộ xuất hiện ám hồng đoản đao trực tiếp ngăn chặn phi kiếm đồng thời thân hình lách sang bên thoát khỏi lực xung kích, trong lúc Ngũ Hành giật mình kinh ngạc, Ngũ Hành Bộ đồng loạt xuất ra đoản đao lập tức áp sát bao vây Ngũ Hành.
Nhìn năm cây trung phẩm linh khí áp sát mình, Ngũ Hành kinh hãi: "Trung phẩm linh khí, trời ạ, sao nhiều trung phẩm linh khí thế!" Hắn căn bản không dám dùng hộ thể chân nguyên lực chống đỡ, với sức tấn công của trung phẩm linh khí, hộ thể chân nguyên lực không thể ngăn cản một cách đơn giản, hơn nữa hắn chỉ có một cây phi kiếm trong sát na nhiều nhất chỉ giết được một người trong khi đối phương lại có đến năm người. "Vù!"
Ngũ Hành chân đạp phi kiếm bay thẳng lên không trung. Hắn chỉ có lợi thế khi Ngũ Hành Bộ không thể bay. Trong mắt Ngũ Hành và Ngũ Đức quang mang rực cháy, trung phẩm linh khí, ngay cả ở hải ngoại tiên đảo dựa vào thực lực của họ căn bản cũng không thể có được trọng bảo như vậy, bây giờ lại xuất hiện nhiều trung phẩm linh khí, điều này khiến họ trở nên kích động.
"Sư đệ!"
"Sư huynh!"
Ngũ Hành và Ngũ Đức gần như cùng lúc truyền âm cho nhau hỏi thăm ý kiến.
Liều!
Cho dù trọng thương cũng phải lấy được trung phẩm linh khí.
Ngũ Hành và Ngũ Đức lúc mới bắt đầu chỉ xem như trò đùa trẻ con mà thôi, bây giờ lại bất chấp vì trung phẩm linh khí có trọng thương cũng đáng. Hai đại tu chân giả một khi quyết tâm liều mạng lực công kích không giống như ban đầu.
"Ầm!"
Ngũ Đức vừa chỉ tay, phi kiếm hóa lớn chém nát căn cơ trận pháp, đồng thời từ trong phi kiếm xuất ra mấy đạo cự đại kiếm khí phá hủy vách núi, tức thì cả thiên nhiên Bát Quái trận bị phá huyễn cảnh biến mất không còn tung tích.
"Huyễn cảnh đã phá, vì huynh đệ chúng ta báo cừu, hung thủ là tên hắc y tiểu tử." Ngũ Đức quát lớn.
Hạng Đông và Hạng Bắc lập tức mở mắt, mục quang hướng về phía Tần Vũ.
"Oành!"
Một cỗ tử sắc cự long từ cửu thiên ập xuống với uy thế khiến mọi người cảm thấy bị dồn ép, đánh thẳng vào Tần Đức đang ở trung tâm sơn cốc, đây là đạo thiên lôi thứ ba, lần này Tần Đức không còn hộ tráo bảo vệ ông chỉ có thể dựa vào chính bản thân.
"Phụ vương!" Sự chú ý của Tần Vũ đặt một phần nơi Tần Đức.
"Chịu chết đi!" Hạng Đông và Hạng Bắc hai mắt đỏ rực, nội lực hoàn toàn bành trướng bộc phát lực công kích mạnh nhất vào Tần Vũ.