"Vâng, thưa chủ nhân." Phúc bá khom người tuân mệnh. Tần Vũ khẽ gật đầu, sau đó nhìn về phía Hầu Phí, Hắc Vũ: "Phí Phí, tiểu Hắc, vũ khí của hai người, ngoại trừ Xuyên Vân Thương và Hắc Bổng ra, các ngươi muốn có một vũ khí lợi hại hơn nữa không?" "Đại ca, người có ư?" Hầu Phí ánh mắt sáng ngời. Tần Vũ đưa tay ra, chỉ thấy một chiếc thuyền nhỏ không đáy lơ lửng giữa không trung, còn có một đôi bao tay trong suốt cùng với một tòa thạch tháp cao lớn cũng đồng thời xuất hiện. Phúc bá nhìn thấy màn này không khỏi chấn kinh nhìn về phía Tần Vũ: "Chủ nhân, đây có lẽ là những Hồng Mông linh bảo mà lão chủ nhân lưu cho người!" "Hồng Mông linh bảo? Là Hồng Mông linh bảo trong truyền truyết ư?" Ốc Lam ở bên cạnh khó có thể tin nói, "Còn có những ba kiện Hồng Mông Linh Bảo?" "Đúng là lưu cho ta, ta có quyền phân chia lại cho bọn họ." Tần Vũ cười nói. Từ khi có được ba kiện Hồng Mông linh bảo này, Tần Vũ không định một mình luyện hóa hết toàn bộ, nếu như mình luyện hóa toàn bộ, huynh đệ của mình làm sao tung hoành ở Thần giới được? Huống chi Tần Vũ có Khương Lan giới, còn có một kiện thượng phẩm Thiên thần khí 'Tàn Tuyết' thần thương mà Tượng thần Xa Hầu Viên rất tự hào, Tần Vũ cũng không thiếu bảo vật lợi hại nào. Hơn nữa nói về chiến đấu lực. "Nếu theo con đường chiến đấu lực mà không có thực lực Thần vương, cho dù có được linh bảo lợi hại đến đâu, muốn được sự thừa nhận của bát đại Thánh Hoàng, muốn lay động được cha của Lập Nhi cũng không có khả năng." Tần Vũ trong lòng biết rất rõ. Đối với Thần Vương cấp bậc cao thủ mà nói chỉ có cao thủ cùng đẳng cấp cùng với Thiên Tôn trong truyền thuyết mới có thể làm cho bọn họ coi trọng. Cho nên Tần Vũ mới dồn tinh lực vào hai phương diện, một là tu luyện, một nữa là nghiên cứu chín trăm quyển 'Trận đạo', cố gắng đạt tới cảnh giới của 'Tượng thần'. "Đại ca, bọn ta không thể nhận những bảo vật này." Hắc Vũ trịnh trọng nói. Hầu Phí cũng định nói, nhưng lại bị Tần Vũ cắt ngang: "Không cần cự tuyệt nhanh như thế. Ta trước tiên giới thiệu một chút về ba kiện Hồng Mông linh bảo này, đệ nhất kiện là 'Phi viên thần chu', chính là một kiện linh bảo để phi hành. Tốc độ nhanh vô cùng, một khi có nó… có thể nói, tại Thần giới ngươi nếu muốn chạy trốn giữ mạng, người có thể bắt được ngươi cũng không nhiều lắm." Nhất thời Hắc Vũ, Hầu Phí hai người ánh mắt nóng bỏng nhìn Phi viên thần chu. Thần giới thần linh khí cuồng bạo, hơn nữa không gian cứng rắn, muốn thuấn di ư? Căn bản là không thể. Trừ phi đạt tới đẳng cấp Thần vương, hoàn toàn lĩnh ngộ "Không gian pháp tắc", lúc này mới có thể dễ dàng thuấn di. Thiên thần cao thủ, không thể thuấn di chỉ có thể phi hành. Vậy nên kiện Hồng Mông linh bảo loại phi hành 'Phi Viên Thần Chu' này, mức độ trân quý không cần nói cũng biết. "Đệ nhị kiện Hồng Mông linh bảo. tên là 'Tuyết ti thủ sáo', Tuyết ti thủ sáo là kiện có lực công kích mạnh nhất trong ba kiện, một khi luyện hóa, hai tay cực kỳ cứng rắn, có thể tay không cùng người khác chém giết. Hơn nữa 'Tuyết ti thủ sáo' còn có không ít công năng, trong đó có thể đề cao lực công kích, còn có một ít thần thông đặc thù… là một trong ba kiện Hồng Mông linh bảo có công kích mạnh nhất" Hầu Phí, Hắc Vũ hai người nhìn nhau, trong lòng đều nhận định kiện công kích linh bảo này quá mức trân quý. "Đệ tam kiện Hồng Mông linh bảo, tên là 'Tỏa Thần tháp', Tỏa Thần tháp có thể nói là Vạn Thú phổ ở đẳng cấp rất cao! Vạn Thú phổ tại Thần giới chỉ có thể xem như đồ chơi, bởi vì cao nhất chỉ có thể thu phục được cấp yêu đế cấp bậc. Còn Tỏa Thần tháp không giống thế, mặc kệ là người hay yêu, chỉ cần chưa đạt tới đẳng cấp Thần Vương, một khi hắn không chống cự được hấp lực của Tỏa Thần tháp sẽ bị hút vào trong đó trở thành nô tài của chủ nhân Tỏa Thần tháp!" Tần Vũ nhìn về phía hai huynh đệ của mình. "Ba kiện Hồng Mông linh bảo này, Tuyết ti thủ sáo, Phi viên thần chu có thể xem như hai nhị lưu linh bảo. Tỏa Thần tháp này chỉ có thể xem như tam lưu linh bảo bởi vì chỉ có khiến đối thủ không thể phản kháng lại hấp lực của Tỏa Thần tháp mới có thể bị hút vào trong đó. Cho nên tác dụng chân chính ngược lại không lớn, đối với địch nhân cường đại hơn mình, rất khó đối phó." Tần Vũ giải thích. Tỏa Thần tháp bên trong trống không không có một vật. Không giống Tần Vũ năm đó có được Vạn thú phổ thì đã có yêu đế yêu vương lợi hại, điều đó thể hiện sự lợi hại của Vạn thú phổ. Nếu không có yêu đế yêu thú lợi hại, tự mình phải đi bắt thì Vạn thú phổ còn lợi hại ở chỗ nào nữa? Nhưng để Tỏa Thần tháp cầm chế được người hoặc yêu, ít nhất chính mình phải đánh bại hoặc làm trọng thương đối phương, khiến đối phương không thể phản kháng lại hấp lực của Tỏa Thần tháp mới có thể. Dù sao Tỏa Thần tháp hấp lực cũng không được coi là mạnh. Cường độ hấp lực của Tỏa Thần tháp cùng mức độ luyện hóa có quan hệ với thực lực của chủ nhân. "Đại ca, đại ca cầm lấy Tuyết ti thủ sáo đi." Hầu Phí, Hắc Vũ nói. Tần Vũ cười lắc đầu: "Tuyết ti thủ sáo này coi như là nhị lưu linh bảo, mà ta đã có thượng phẩm thiên thần khí 'Tàn Tuyết' thần thương uy lực cũng không sai biệt lắm gần bằng nhị lưu linh bảo. Đó là một kiện thượng phẩm thiên thần khí mà Tượng thần đại nhân tự hào nhất." Không ẩn chứa 'Hồng Mông linh khí', thì không phải là Hồng Mông linh bảo. Bình thường thượng phẩm thiên thần khí cũng có uy lực như tam lưu linh bảo, mà một kiện 'Tàn Tuyết' này của Tần Vũ so với thượng phẩm thiên thần khí vẫn mạnh hơn một tầng. Nhưng thiên thần khí chỉ phân ba tầng, cho nên chỉ có thể xếp vào tầng cao nhất.
Không dựa vào Hồng Mông linh khí, luyện chế ra vũ khí lợi hại như thế, có thể so với nhị lưu Hồng Mông linh bảo, cũng là nguyên nhân mà 'Xa Hầu Viên' nhận định 'Tàn Tuyết' thần thương là vũ khí mình tự hào nhất. "Chủ nhân ……" Phúc bá vội vàng nói. "Phúc bá." Tần Vũ nhướng mày, Phúc bá chỉ có thể cố nén trụ. Phúc bá muốn nói gì, Tần Vũ há lại không biết. Tuyết ti thủ sáo này, trên thực tế cùng với Tàn Tuyết thần thương, có thể phối hợp với nhau phi thường tuyệt diệu. Tay đeo 'Tuyết ti thủ sáo', lại dùng Tàn Tuyết thần thương tiến hành công kích. Lực công kích tối thiểu đề cao vài lần. hai kiện một khi phối hợp, khoảng cách với nhất lưu Hồng Mông linh bảo, cũng không coi là xa nữa. Bất quá Tần Vũ không muốn nói cho huynh đệ mình biết . "Ân, đại ca người lấy Phi viên thần chu vậy." Hắc vũ nói. Trong ba kiện linh bảo, Tuyết ti thủ sáo, Phi viên thần chu khá là hay. Tỏa Thần tháp so ra kém hơn, bên trong lại chẳng có thứ gì, cần cao thủ thì phải tự mình đánh bại rồi mới giam cầm được. "Phi viên thần chu? Ta có Khương Lan giới. bỏ chạy giữ mạng so với Phi viên thần chu càng đơn giản hơn nhiều." Tần Vũ mỉm cười nói. Hắc Vũ rùng mình. So sánh với Khương Lan giới, tác dụng giữ mạng của Phi viên thần chu xác định không bằng. "Ha ha, ta quyết định Tỏa Thần tháp thuộc về ta. Phí Phí thân pháp tốc độ không bằng tiểu Hắc, Phí Phí, 'Phi viên thần chu' thuộc về ngươi. Tiểu Hắc, Tuyết ti thủ sáo còn lại giao choy ngươi." Tần Vũ nói xong liền đưa tay chỉ về phía Tỏa Thần tháp, chỉ thấy một giọt máu tươi nhập vào Tỏa Thần tháp. Tòa thạch tháp cao lớn kia bỗng thu nhỏ lại ngay, đồng thời nhập vào thân thể Tần Vũ. Bạn đang đọc truyện tại Trà Truyện - www.Trà Truyện "Nhớ kỹ, trước hết lấy máu nhận chủ, sau đó thu vào trong cơ thể chậm rãi tiến hành luyện hóa. Các ngươi linh hồn cảnh giới không cao, luyện hóa Hồng Mông linh bảo này, phỏng chừng tối thiểu cũng hao phí thời gian cả vạn năm, không cần nóng vội." Tần Vũ nhắc nhở. Hầu Phí, Hắc Vũ nhìn 'Phi viên thần chu' cùng 'Tuyết ti thủ sáo' cách đó không xa rồi lại nhìn Tần Vũ cương quyết, trong chốc lát im lặng không nói gì. "Tốt lắm. các ngươi tùy tiện tìm một địa phương bắt đầu tu luyện, ta cũng đi tu luyện đây." Tần Vũ mỉm cười, cả người liền biến mất không thấy. "Đại ca" Hầu Phí, Hắc Vũ nhìn Tần Vũ rời đi, vẫn không nói nên lời. * * * Tâm ý vừa động, trên mặt đất hiện ra một căn phòng. bên ngoài phòng có một cây hoa quế thấp đang vươn tán lá. Tần Vũ bước vào phòng liền khoanh chân ngồi xuống, Phúc bá ở bên cạnh Tần Vũ. "Ai… việc lạ." Tần Vũ thở dài một tiếng. Tần Vũ vốn muốn từ trong tinh thần không gian xuất ra một đạo 'Cưỡng hồ khí tức" cho hai huynh đệ của mình để họ có thể luyện hóa nhanh, nhưng nói đến lại thầy kỳ quái. Vô luận hắn khống chế ra sao thì cưỡng hồ khí tức nhiều nhất cũng chỉ di động tại 'không gian tinh thần', căn bản không thể xuyên qua thông đạo của Hắc động ra ngoài. "Chủ nhân, có chuyện gì sao?" Phúc bá nhìn thấy Tần Vũ như thế bèn dò hỏi. Tần Vũ tỉnh táo lại, cười lắc lắc đầu: "Phúc bá, ngươi tạm ở bên ngoài. đợi một trăm năm sau đánh thức chúng ta một lần nhé." Tần Vũ nói xong, Phúc bá liền ra khỏi phòng. Trong phòng. Tần Vũ bắt đầu luyện hóa 'Tỏa Thần tháp'. Trong không gian tinh thần, đầy trời đan xen từng đạo cưỡng hồ khí tức hướng về trung ương 'Nguyên Điểm' hội tụ, một khối ám kim sắc viên châu mỗi một khắc đều hấp thu cưỡng hồ khí tức hãi nhân, chỉ là ám kim sắc viên châu bản thân lại biến hóa quá chậm. Một tòa thạch tháp cao lớn lơ lửng ở giữa không gian tinh thần, đồng thời một đạo "Cưỡng hồ khí tức" đã bao vây tại đỉnh thạch tháp. Tỏa Thần tháp tốc độ cực kỳ thong thả, chậm rãi thôn phệ "Cưỡng hồ khí tức". Tần Vũ rõ ràng cảm thấy, thôn phệ 'Cưỡng Hồ khí tức, chính mình đối với mức độ luyện hóa Tỏa Thần tháp có thể rõ ràng cảm thụ tốc độ không ngừng đề cao. Luyện hóa như thế này, căn bản không cần hao phí bao nhiêu tâm lực, khiến cho Tần Vũ cảm thấy hắn nhàn nhã suy nghĩ về những chuyện khác. "Xem ra ta đã quá tự phụ. Cho rằng thân thể mình cứng rắn có thể so với thượng phẩm thần khí, nguyên lai chỉ có quán nhập thần lực vào thần khí mới có thể phát huy uy lực chân chính. Phương pháp sử dụng thần khí của Tiên Ma Yêu giới thật sự là…" Tần Vũ nén không được cảm thán một tiếng. Ếch ngồi đáy giếngliệu có biết trời rộng lớn đến mức nào? Mức độ cứng rắn của thân thể hiện nay bất quá chỉ là đẳng cấp trung cấp thần nhân. "Điều hiển nhiên, thần giới đối với thân thể lấy làm trọng, chỉ có thân thể đủ cứng rắn mới có thể nhận đủ thần lực. việc khống chế linh hồn của ta nhờ có Lưu Tinh lệ phụ trợ, đã tiếp cận hạ bộ thiên thần. đúng là thân thể không đủ cứng rắn, chỉ hấp thu đượcmột ít thần lực như vậy." Tần Vũ có thể cảm nhận được thần lực ám kim sắc trong cơ thể đang chậm rãi thẩm thấu nhập vào cơ nhục gân cốt trong cơ thể. Thân thể dần dần được đề thăng một cách chậm chạp. "Tại Tiên Ma Yêu giới đã không thể đề cao thân thể hơn nữa, nơi này có thể dễ dàng đề cao, Thần giới không hổ là thần giới." Tần Vũ trong lòng cảm thán, sau đó phân tâm làm cả hai việc, một bên chú ý một chút đến việc luyện hòa 'Tỏa Thần tháp' luyện hóa, bên kia bắt đầu đọc chín trăm quyển "Trận đạo". Vừa lật tay ra, đệ nhất quyển trong chín trăm quyển về "Trận đạo" xuất hiện trên tay. Thần thức đảo qua, Tần Vũ bắt đầu nghiên cứu chín trăm quyển "Trận đạo". Mỗi một kim sắc quyển trục bên trong ẩn chứa lượng kiến thức lớn kinh người, theo thời gian trôi đi, Tần Vũ đối với chín trăm quyển "Trận đạo" cũng càng ngày càng hiểu thêm nhiều. Trận đạo chủ yếu chia làm: sát trận, khốn trận, phòng ngự trận. Ba loại trận pháp đều tự ẩn chứa rất nhiều phương diện, ví như sát trận, có thể chia làm tâm ma công kích loại ảo cảnh, năng lượng công kích loại dao động, trận pháp công kích loại chồng chéo.
Khốn trận cũng vậy chia làm rất nhiều phương diện. * * * Chín trăm quyển "Trận đạo" trên thực tế chủ yếu là giảng giải ba loại đại trận này, nói đến cũng kỳ quái, trong chín trăm quyển "Trận đạo" này, giảng về sát trận chỉ có hơn một trăm quyển, giảng về phòng ngự trận có hai trăm quyển, còn đến hơn năm trăm quyển nói về khốn trận. Một kim sắc quyển trục, so với ngọc giản của Tiên Ma Yêu dung lượng lớn hơn nhiều. Tần Vũ vốn không thể tưởng tượng, vì sao Trận đạo thế nhưng có đến chín trăm quyển. Nhưng mới đọc ba quyển, Tần Vũ đã hoàn toàn hiểu được . Chín trăm quyển này, phỏng chừng chỉ có một phần trăm nội dung là giảng giải cách bày trận, phá trận, còn đa số nội dung toàn là ví dụ, hình ảnh và giải thích tường tận. Từ ngũ hành trận pháp rất bình thường đã bắt đầu giải thích tường tận, bố trí như thế nào, phá ra sao, chỗ nào là nhược điểm, chỗ nào quan trọng nhất .v.v. Mỗi một ví dụ về trận pháp đều có thể bị phá giải. Các loại phương pháp điều phối lại sinh ra ví dụ về các loại trận pháp. từ trận pháp đơn giản nhất cơ sở nhất, cứ thế mà tiến sâu hơn, trận pháp nêu ra càng ngày càng phức tạp. Tần Vũ ngay từ đầu đã xem nội dung về sát trận. Suốt một trăm năm, ngay từ đầu xem các điểm chính của trận pháp đơn giản, Tần Vũ có thể dễ dàng hiểu được nguyên lý cùng với các yếu điểm. Nhưng đi sâu vào, tới một số trận pháp cực kỳ phức tạp, mỗi một lần để hiểu được một trận pháp Tần Vũ phải mất mấy tháng thậm chí cả thời gian dài. "Đúng rồi, cứ như vậy có thể dẫn dụ đối phương tiến vào huyễn cảnh, điều này ta hiểu, nhưng mười tám cấm chế công kích chồng lên nhau làm sao có thể dung hợp thành một thể đây?" Tần Vũ trong lòng không ngừng tự hỏi, thần thức không ngừng tính toán nhanh như chớp tất cả các loại tình huống có thể xảy ra. Thần thức của thần nhân tính toán, tốc độ so với trí não của phàm nhân giới trong vũ trụ khoa học kĩ thuật còn nhanh hơn gấp trăm ngàn lần. "Chủ nhân, một trăm năm thời gian đã tới, ngoại giới đã qua một năm." thanh âm của Phúc bá đột ngột vang lên. Tần Vũ bừng tỉnh. "Đã một trăm năm rồi ư?" Tần Vũ trên mặt tràn đầy kinh ngạc, hoàn toàn đắm chìm trong tình toán trận pháp, căn bản không chú ý đến thời gian trôi qua, "Ai, Tỏa Thần tháp cũng luyện chế thành công rồi." Tần Vũ tự cười giễu mình. Vốn phân tâm làm hai việc, một bên chú ý đến Tỏa Thần tháp, một bên nghiên cứu "Trận đạo", nhưng theo thời gian trôi đi, Tần Vũ hiểu được thần thức tính toán tốc độ quá chậm nên toàn tâm nghiên cứu "Trận đạo", cho nên căn bản không chú ý đến Tỏa Thần tháp nữa. Đến khi tỉnh lại, Tỏa Thần tháp sớm đã luyện hóa thành công.