Tinh Giả Luyện Linh Đến 1000 Tầng

Chương 17: 17 Sư Phụ


Khi mà Thảo được đưa tới khu đệ tử chân truyền, đó là một khu núi với những căn nhà xung quanh, mặc dù số căn nhà quanh đây là số ít với lác đác chỉ có dưới 10 căn, nhưng căn nào căn đấy cũng rộng kinh khủng, nếu nói đó là một phủ của quý tộc thì Thảo cũng đồng ý ngay tắp lự.

"Được rồi, chỗ của mình ở hướng kia nên tạm biệt cậu nhé!"
Tâm vẫy tay chào Thảo trước khi đi sang phía núi bên kia bằng một cây cầu, hầu hết nãy giờ Thảo đang đi trên một bậc thang leo núi, thường thì ngay lúc này Thảo đã thở mệt đứt hơi rồi, vậy mà cô bé chỉ đang thấy hơi mệt mà thôi.

Ngay lúc này, Trưởng lão nòng cốt, không, là sư phụ của Thảo quay mặt lại hỏi han.

"Con có thấy mệt không!"
Khuôn mặt ông ấy bình tĩnh, mặt lạnh như băng nhưng có chút lo lắng tới Thảo.

"Dạ không ạ! Con còn thấy khỏe lắm!"
Thảo nói một cách hồn nhiên khiến cho sư phụ cũng phải kinh ngạc.

"Con đã từng tập luyện qua rồi à?"
Sư phụ đang hỏi han thảo với vẻ mặt quan tâm.


"Dạ không ạ, con đây là lần đầu leo núi cao thế này đấy ạ, cũng chưa từng tập qua lần nào cả!"
Điều này khiến cho sư phụ của Thảo thấy kinh ngạc, bởi lẽ khi mà ông quan sát thì cơ thể của Thảo đã được bao bọc cơ bắp dưới dạng nén lại, cơ thể trở nên săn chắc hơn một chút, các cơ quan nội tạng cũng trở nên tốt hơn, đây là biểu hiện của Luyện thể kì tầng 1.

Thấy được sự kì lạ, sư phụ tò mò mà hỏi Thảo.

"Thảo à, lúc con đột nhiên thấy khỏe mạnh lên là lúc nào vậy!"
Ông ấy lập tức đi thẳng vào vấn đề mà hỏi, Thảo cũng không nghi ngờ mà trả lời.

"Hình như là lúc con cảm thấy áp lực từ tông chủ ạ!"
Sư phụ cảm thấy ngạc nhiên mà phải cảm thán cái gọi là thánh thể của Thảo.

Con bé này còn có thể đi xa hơn được nữa, xa hơn ra khỏi tông môn này.

Vừa nghĩ, ông ấy cũng có chút xúc động nhưng lại ngay lập tức cũng kìm nén mà dẫn Thảo lên tới đỉnh núi.

Ở trên đỉnh núi có một tòa biệt phủ rất lớn, nếu phải so ra cũng phải to hơn 20 căn nhà mà Thảo từng ở với mẹ cô bé.

Ở trước cổng có 3 người đang đứng trước cổng chờ.

Khi họ thấy sư phụ thì bọn họ vẫy tay chào.

"Sư phụ!!"
Khi mà Thảo và sư phụ đi tới chỗ bọn họ và dò hỏi thì sư phụ tỏ ra vẻ tức giận.

"Các ngươi không đi tu luyện đi còn ở đây làm cái gì vậy hả?"
Thấy phụ quát mắng khiến cho bọn họ có hơi hoảng một chút.


"Bọn con muốn nhờ sư phụ chút việc, nhưng mà cô bé kia là ai?"
Bọn họ nhìn chằm chằm vào Thảo mà hỏi.

"Đây là sư muội của các ngươi đấy, đối xử cho tốt vào!"
"X-xin chào, s-sư huynh!"
Thảo thò đầu ra nhìn thì thấy bọn họ không kìm lòng được mà giống như sắp vồ lấy Thảo ôm ấp.

"Dễ thương quá đi!!"
Cả ba tiếng đồng thanh khiến cho sư phụ cũng có chút xấu hổ khi bọn họ làm vậy nên làm điệu hộ ho khụ khụ vài cái khiến cho bọn họ chợt bừng tĩnh mà trở nên nghiêm chỉnh trở lại.

"Được rồi, nếu đã đến rồi thì vào đi!"
Sư phụ bước vào trước rồi bọn họ cũng vào theo.

Trong lúc chờ đợi thì các sư huynh đều tặng cho Thảo một đống phù chú để bảo vệ, một ít đan trị thương và một ít đan khôi phục linh khí, nhưng mà Thảo cũng chưa tu luyện nên Thảo không chắc rằng viên đan khôi phục linh khí dùng để làm gì, nhưng mà có lẽ sẽ có chỗ để sử dụng, vì thế mà Thảo cất đi.

Đúng lúc Thảo cất đan đi thì sư phụ bước ra với phong thái uy nghiêm, bộ đồ màu đỏ đen như tôn nghiêm lên ông ấy, một số râu ria huyền ảo giống như không tồn tại
Sư phụ ngay lập tức ngồi xuống chiếc ghế ngay tại đó, vị trí cao kều mà những ai khác cũng phải ngước nhìn.

"Được rồi, ngươi hãy báo có chuyện gì đi!"
Sư phụ làm ra vẻ nghiêm trọng, nhưng Thảo lại thấy có gì đó sai sai, vì vậy mà hỏi thử sư huynh kế bên xem sư phụ có gì đó khác thường không thì anh ta cười một cái.


"Sư phụ à, người cứ trở lại trạng thái ban đầu đi, sư muội biết rồi ạ!"
Ngay khi nghe lời nói đó thì sư phụ gãi đầu một chút rồi cười khiến cho Thảo có chút khó hiểu.

||||| Truyện đề cử: Cách Cưng Chiều Bạn Gái Của Nhị Gia |||||
"Được thôi, nếu đã bị lộ thì thôi vậy!"
Đột nhiên một tia sáng lóe lên làm chói mắt Thảo, khi mà ánh sáng đó tắt đi thì đột nhiên lộ ra một mỹ nữ với chỉ số vòng 3 tuyệt đỉnh, mái tóc nâu cùng với bộ đồ đỏ mang lại chút cảm giác sang trọng và cá tính.

Nhưng điều làm Thảo bất ngờ là đột nhiên sư phụ biến mất ngay lập tức mà chỉ có lại một người phụ nữ như thế này.

Ngay lập tức đầu Thảo nảy số kinh ngạc khiến cho cô bé có thể hiểu được người trước mặt là sư phụ.

Nhưng điều làm thảo ngạc nhiên là làm sao mà sư phụ lại có thể biến thành phụ nữ.

"Sư phụ, là phụ nữ ư!".