Tình Cảm Sâu Lắng - Bạch Trần

Chương 4: Em đã bị anh phá thân rồi, còn muốn đi đâu nữa?

Trong âm đạo của cô vẫn còn chứa tinh dịch đêm qua anh bắn vào, Tần Dập nhờ nó bôi trơn nên dễ dàng đâm thẳng thứ đã sưng đỏ vào trong. Cơ thể vừa bị khai phá không thể chịu nổi dương vật thô to như thế cắm vào, lúc bị chạm đến hoa tâm, cơ thể Kiều Tri Niệm bất giác run lên, lời muốn nói cuối cùng bị nghẹn lại trong họng.

Tần Dập kéo bàn tay lộn xộn của Kiều Tri Niệm lên trên đầu cô, thân dưới mạnh mẽ cắm rút, dương vật nóng bỏng xuyên qua lối đi mới được khai phá khiến cô liên tục kêu lên đầy sợ hãi.

“A, nhẹ chút, to quá.”

Tâm trạng của Tần Dập rất tốt, ai cũng thích phụ nữ nói mình to khi ở trên giường, anh chẳng những không nhẹ lại mà còn đâm vào sâu hơn.

Chất lỏng dính nhớp chảy xuống từ nơi giao hợp, dưới sự ra vào mạnh mẽ liên tục đã bị đánh thành bọt trắng.

Tần Dập cúi đầu liếm cắn tai cô, nói: “Dối trá, rõ ràng em đang rất sướng.”

“A a…”

Cô gái bất ngờ kêu lên đầy dâm đãng, nước mắt chảy xuống gối.

Ở trên giường, Kiều Tri Niệm không thể thoát khỏi người đàn ông mạnh mẽ này, chỉ cần một bàn tay của anh cũng đã đủ khống chế cô lại. Kiều Tri Niệm vừa hận vừa tức, hận anh đã làm chuyện này với mình, tức vì cơ thể của mình không tự chủ được mà có phản ứng lại. Cảm giác sung sướng từ trong tiểu huyệt ập đến khiến cô cảm thấy rất xấu hổ.

Mỗi lần va chạm, chỗ lõm ở cửa tử cung cứ mút lấy quy đầu làm cả người Tần Dập tê dại. Anh mê luyến cảm giác bên trong cô, chỉ muốn cắm mãi bên trong không rút ra.

Tần Dập không có kinh nghiệm nên các tư thế quan hệ chẳng mấy đa dạng, nhưng chỉ bằng sức lực và kích cỡ thôi cũng đã làm Kiều Tri Niệm chịu không nổi, chất lỏng không ngừng chảy ra từ lối nhỏ của cô gái. Anh cúi xuống hôn liếm hết nước mắt của cô, kéo nụ hôn men xuống bộ ngực mềm mại đẫy đà.

Mỗi một nơi môi anh đi qua đều để lại một dấu hôn.

“Anh đừng bóp chỗ đó mà.”

Người dưới thân thì thào kháng nghị nhưng bị anh lờ đi.

Bàn tay Tần Dập nắn bóp đôi gò ngực trắng nõn đến mức làm chúng biến dạng, anh ép hai viên thịt hồng dán sát lại gần nhau rồi đưa lưỡi liếm láp, thỉnh thoảng còn day cắn. Tần Dập cực kỳ thích ngực của cô, đến bây giờ anh mới biết ngực của phụ nữ lại lại mềm mại như vậy. Anh cúi đầu mạnh bạo liếm hút bộ ngực giống như muốn mút ra sữa, hoạt động dưới háng cũng càng tăng nhanh hơn.



Theo đợt đưa đẩy càng lúc càng nhanh của anh, cơ thể Kiều Tri Niệm xuất hiện một loại cảm giác chưa từng có, cô bắt đầu hùa theo tần suất của anh. Nhận ra sự thay đổi của người phụ nữ, anh nhếch môi, chạy nước rút sâu hơn và mạnh hơn. Hai túi trứng nặng nề đập vào nơi giao hợp làm nó phát ra âm thanh khiến Kiều Tri Niệm thẹn đỏ mặt, nhưng cô lại không ngăn được khoái cảm trong tiểu huyệt tràn ra khắp cơ thể.

“Ưm a!”

Người phụ nữ sợ hãi kêu lên rồi cong người lại, một dòng nước ấm tưới lên quy đầu khiến Tần Dập không nhịn được nữa, anh chọc tới nơi sâu nhất trong rồi bắn vào đó.

Kiều Tri Niệm bị mấy đợt chất lỏng vừa mạnh vừa nóng hổi bắn đến run rẩy, dư vị cao trào còn chưa tan hết.

Hai người cùng nhau lên đỉnh.

Cảm giác này làm cho Tần Dập quyến luyến quên cả phản ứng, dương vật sau khi bắn tinh vẫn cắm im đấy không chịu rút ra. Hô hấp của Kiều Tri Niệm dần dần bình ổn lại, vì bị bắn đầy tinh dịch nên bụng cô trướng lên, đã vậy thứ quái vật kia vẫn còn nhét bên trong làm tinh dịch không chảy ra ngoài được.

Cô đỏ mặt đẩy người phía trên: “Anh có thể… ra ngoài không?”

Giọng cô ngày càng nhỏ.

“Tôi khó chịu…”

Giọng nói nũng nịu của cô gái nhỏ đã đánh thức Tần Dập ra khỏi dư vị khoái cảm, đôi mắt đen láy nhìn người dưới thân đang đỏ mặt như tôm luộc. Anh khẽ cười hôn lên đôi môi anh đào của cô rồi rút vật cứng vẫn còn hiên ngang ra ngoài trước khi bản thân lại mất không chế.

Chất lỏng màu trắng theo động tác của anh tràn ra khỏi miệng huyệt, cộng thêm vết bẩn của ngày hôm qua trên ga trải giường khiến căn phòng đều là mùi vị tình dục.

Kiều Tri Niệm bị Tần Dập nhìn chằm chằm đến mức xấu hổ, cô kéo chăn che người mình lại.

Anh bị bộ dạng giấu đầu lòi đuôi của cô gái nhỏ chọc cười, vén chăn lên rồi nằm xuống bên cạnh, mặc kệ phản đối mà ôm người vào lòng, cọ cằm lên vai cô.

“Em tên là gì? Hửm?”

Tần Dập kéo dài chữ cuối, giọng nói của anh vốn trầm thấp, lúc này còn pha lẫn chút hương vị tình dục thì thầm bên tai nghe vô cùng quyến rũ.



Kiều Tri Niệm ngẩng đầu, nhìn vào đôi mắt sâu thẳm của người đàn ông, nói khẽ: “Kiều Tri Niệm.”

Nói xong, cô ngồi dậy nhìn Tần Dập, gương mặt đã không còn nét xấu hổ và giận dữ nữa, rặng mây đỏ trên mặt cũng tan đi. Tần Dập ngồi dậy theo, anh tựa vào đầu giường yên lặng nhìn cô.

Một lát sau, Kiều Tri Niệm mở miệng.

“Tần Dập, anh thả tôi đi đi. Tôi là con gái của tập đoàn nhà họ Hoắc, hẳn là anh có biết đến, nếu không anh điều tra một chút là biết thôi. Ba tôi là Hoắc Chính Kỳ, anh tôi là Hoắc Tri Hành. Lần này anh ấy đến Thái Lan cùng tôi, nếu anh ấy biết chuyện thì anh sẽ gặp rắc rối đó.”

Cô vừa nói, nước mắt không kiềm được rơi xuống. Hoảng sợ cả một ngày cộng thêm cơ thể đau nhức làm cho thiếu nữ mười tám tuổi trở nên vô cùng yếu đuối.

“Tôi, tôi sẽ không nói gì đâu, chỉ cần anh thả tôi về, tôi sẽ nói với anh trai là tôi ra ngoài chơi cả đêm không về.”

Cô khóc không thành tiếng, nắm lấy bàn tay to lớn của anh lắc lắc.

Tần Dập lau sạch nước mắt trên mặt cô.

“Ở đây không có ai dám gây phiền phức cho anh, anh cũng sẽ không thả em đi, em chỉ có thể ở cạnh anh thôi.” Ánh mắt của người đàn ông dịu dàng thế nhưng lời nói ra lại khiến Kiều Tri Niệm tuyệt vọng.

“Hơn nữa…” Anh kéo cô vào lòng, bàn tay lướt từ ngực đi xuống phía dưới, vuốt ve miệng huyệt dính nhớp làm Kiều Tri Niệm cứng đờ.

“Em bị anh phá thân rồi, còn muốn đi đâu nữa?”

“Thả tôi ra…”

Kiều Tri Niệm tránh khỏi bàn tay của anh.

“Anh thả tôi đi đi, anh tôi sẽ cho anh rất nhiều tiền…”

“Ồ.” Kiều Tri Niệm còn chưa nói xong đã bị tiếng cười nhạo của anh cắt ngang: “Anh không cần tiền, chỉ cần em ngoan ngoãn ở bên cạnh để anh làm em là được.”