Chương 5
Quân A ta chưa O, ta O quân đã sợ
Quân hận ta thành O, ta hận quân sợ O.
Thần kỳ không.
Kỳ cái cứt.
39.
Tôi lên tiếng phá vỡ sự im lặng.
“Vậy nên, bây giờ anh muốn thế nào?”
Tôi cắn môi: “Anh muốn chia tay với em à?”
Trác Minh Đốc hoảng lên: “Sao có chuyện đó được?!”
“Vậy không phải anh sợ O sao, sao thay đổi được?”
Tôi phiền lòng cào tóc.
Trác Minh Đốc rũ mắt nghĩ ngợi, nói: “Anh không chia tay với em đâu.”
“Em biến thành O là chuyện không ai muốn hết.”
Giọng nói của Trác Minh Đốc rất dịu dàng, thâm tình nhìn tôi.
“Anh thích em, anh muốn ở cạnh em.”
Áu áu.
Iem cũng dị nữa!
40.
Cuối cùng đôi ta kết thúc trò chuyện bằng cái chụt chụt.
Tuy rằng quá trình có hơi gợn sóng, nhưng kết quả thì vẫn tốt đẹp.
Không tồi.
Ui~ ngọt ngào quá ~ tình yêu ơi~
41.
Xử lý xong nguy cơ tình cảm, tôi cũng sắp sửa xuất viện.
Sau khi xuất viện tôi được chăm rất tốt, sắp biến thành một thằng phế luôn rồi.
À này, nói cứ như là trước kia tôi không phải phế vậy.
Áu.
42.
“Mẹ, mẹ mua gì một thùng lớn vậy?”
Tôi tò mò nhìn mẹ bưng vào một cái thùng cực bự.
Mẹ tôi kỳ quái hỏi: “Mẹ mua gì ở đây, này không phải chuyển phát nhanh của con à?”
“?”
Tôi đến sát cửa, oách vậy, của tôi thật này.
Nhưng dạo gần đây tôi không mua đồ gì mà.
Ánh sáng lóe qua.
Wow, đây không phải là, quà của bạn trai trong truyền thuyết đó chứ?!
Tôi nhanh chóng mở ra.
?
Này là giề?
Một hộp bún ốc?!
43.
【YQY】: [hình ảnh].jpg
【YQY】: Đốc ơi, này anh mua hả?
【ZMD】: Ỳe
【ZMD】: Ăn thử đi
【ZMD】: Chờ mong.jpg
【YQY】: Sao đột nhiên lại mua cho em cái này
【YQY】: Vò đầu.jpg
【ZMD】: Không phải em chưa từng ăn bao giờ à
【ZMD】: Này vị truyền thống, mua cho em ăn thử
【YQY】: Wow, cảm ơn cục cưng, chụt chụt chụt
【YQY】: Có điều anh mua nhiều quá đó, 45 bịch ăn bao lâu mới hết chứ!!!
【ZMD】: À này, từ từ ăn, đựng vội, một ngày một bịch, bác sĩ bái bai em? [doge]
【YQY】: Cừ ghê
【YQY】: Châm chọc quá /giơ ngón cái/
44.
Thịnh tình không thể chối, dưới sự khuyên bảo mãnh liệt đầy tình cảm của Trác Minh Đốc, tôi đi vào phòng bếp nấu bún ốc ăn.
Trong lúc chờ nước sôi, tôi nghiên cứu một tí về cách nấu.
Nghe nói mùi bún ốc thúi quắc.
Dựa vào lòng hiếu kỳ, tôi ngửi ngửi thử.
Ể, không có mà.
Ồ, là măng chua bên trong thúi.
Xé bịch ra, tôi lại ngửi lại lần nữa.
Uầy, vẫn ổn áp lắm.
Ha ha, mọi người cứ nói quá lên, chứ tôi thấy cũng bình thường thôi.
Có điều, không phát hiện ra là tôi còn có thiên phú nấu bún nữa cơ.
Không tệ không tệ.
45.
Nước sôi rồi, tôi đóng nắp lại thật kỹ, ngồi trên bàn chơi điện thoại.
“Tiểu Vũ, mua giúp mẹ hộp xà phòng.”
Mẹ sai tôi.
“Con còn nồi bún đang nấu nữa.”
Tôi muốn trốn việc.
“Ôi cha, còn đừng có vờ vịt, đi nhanh không thì bảo.”
Mẹ tôi không thèm để ý.
Tôi đành không tình nguyện ra cửa.
Lúc này tôi còn chưa biết chuyện khỉ gì sẽ xảy ra.
46.
“**!” Tôi bịt mũi, “Mẹ, nước mua nhầm nước lậu ạ, sao thúi quắc thế này?!”
Vẻ mặt mẹ tôi không vui: “Con còn không biết ngại, thằng oắt này nấu cái gì thúi muốn chết!”
Tôi dí sát mũi vào cái tô bún ốc tuyệt cú mèo này.
A a a a a a má nó chứ thúi quắc luôn vậy!!!
Đúng là bác sĩ bái bai tôi mà.
Cứu mạng!
47.
【YQY】: Anh già a a a a a, cái quễ gì vậy?!
【YQY】:suyts chút nữa là em thăng thiên rồi!
【YQY】: Thúi quắc luôn!
【YQY】: Không thể chịu nổi!
【YQY】: mèo mèo ói rồi.jpg
【ZMD】: À này…..
【ZMD】: Không thúi đến mức đó chứ /đầu trọc/
【ZMD】: Ăn nhiều lần là thơm liền à [thâm tình.jpg]
【YQY】: Em tin anh con khỉ
【ZMD】: Không thúi vậy đâu, thật mà, em ăn nhiều làm thơm liền à, nó ngon lắm!
48.
Xuất phát thì lần tín nhiệm cuối cùng với tình yêu của tôi, tôi dứt khoát mở mồm.
Hút nó.
Ờm, đúng là ăn cũng tạm ổn.
Được rồi, tha cho anh.
Wow, bún ốc, ăn ngon ăn ngon!