Mục Giai Âm hơi lúng túng, cô định tối nay lúc bầu không khí tốt thì lấy chiếc nhẫn này ra. “Hôn lễ hôm đó, anh cũng nói đi trước, buổi lễ hỗn loạn, ông nội gọi hai đứa bé theo sau chúng ta mang hai chiếc nhẫn đến.”
Lúc ra bệnh viện ông nội liền đưa cho cô hai chiếc nhẫn này, khi đó cô suy nghĩ có nên đưa cho Quyền Thiệu Viêm một cái hay không. Nhưng mà, sau đó suy nghĩ lại chuyện kết hôn kia làm cho Quyền Thiệu Viêm mất thể diện như vậy, cô cũng không dám nhắc lại.
Bây giờ bị Quyền Thiệu Viêm phát hiện, theo bản năng Mục Giai Âm cảm thấy hồi hộp.
Nếu như hiện tại Quyền Thiệu Viêm tỉnh táo nói còn được, bây giờ Quyền Thiệu Viêm đang say, lúc trước Quyền Thiệu Viêm ở nhà lại xảy ra không vui, nhộ nhỡ… Quyền Thiệu Viêm làm khó dễ thì phải làm sao?
Quyền Thiệu Viêm nhìn chiếc nhẫn hồi lâu, mới xoay người ra khỏi phòng ngủ.
Mục Giai Âm khóc không ra nước mắt, phản ứng của Quyền Thiệu Viêm đúng là kịch liệt.
Một lúc lâu sau, Quyền Thiệu Viêm mới quay trở lại, trong tay cầm một đôi bông tai, trên mặt là viên kim cương nhỏ lấp lánh. Hình như là cùng một bộ với chiếc nhẫn của bọn họ.
Mục Giai Âm ngẩn người nói, “Đây là?”
“Sau khi kết hôn anh đi công tác, thấy đôi bông tai này, anh nghĩ nó rất xứng với em, rất hợp với chiếc nhẫn kết hôn của chúng ta, anh liền mua,” giọng nói Quyền Thiệu Viêm cất giấu một chút vui sướng và một chút cảm xúc không nói rõ được, “Về sau anh tìm chiếc nhẫn của hai chúng ta, nhưng hai đứa bé nói đưa chiếc nhẫn cho người nào đó, anh còn tưởng rằng bị mất rồi chứ.”
“Anh đeo cho em.” Quyền Thiệu Viêm vừa nói, nhẹ nhàng đeo bông tai cho Mục Giai Âm.
Sau đó, Quyền Thiệu Viêm mới cẩn thận nhìn Mục Giai Âm dưới ánh đèn, nghiêm túc giống như đang nhìn một bức họa xinh đẹp.
Mục Giai Âm đang ngẩng đầu cho Quyền Thiệu Viêm nhìn, mặt cũng từ từ đỏ lên, cúi thấp đầu xuống, “Nhìn em làm gì, không phải là chưa có nhìn qua… Hơn nữa, cũng đã muộn thế này, đeo cho em, lúc ngủ lại phải tháo ra.”
Cô có phải sát phong cảnh quá không?
Thật ra thì cô cũng muốn nói mấy lời ấm áp, nhưng mà bật thốt lên chính là như này. Nhất định là gần đây cô theo học Đổng Lê Triệu.
“Rất đẹp,” Quyền Thiệu Viêm nhếch mép cười vui vẻ, khuôn mặt anh tuấn trở nên dịu dàng hơn.
Ánh mắt Mục Giai Âm nhìn chằm chằm anh, cô biết dáng dấp Quyền Thiệu Viêm rất tốt, nhưng không nghĩ đến Quyền Thiệu Viêm cười lên lại đẹp như vậy, cảm thấy nhìn như thế nào cũng không đủ.
Nhưng mà, Quyền Thiệu Viêm rất ít khi cười.
Một lát sau, Quyền Thiệu Viêm cúi đầu, đeo chiếc nhẫn vào tay Mục Giai Âm.
Ban đầu làm chiếc nhẫn, hôm nay đeo trên tay cũng rất vừa.
Đáng tiếc, Mục Giai Âm nghĩ thầm, mấy tháng sau, cô nhất định sẽ mập lên, ngón tay cũng biến lớn, chiếc nhẫn đẹp như vậy lại không mang được.
Mục Giai Âm cầm chiếc nhẫn nam đeo vào tay Quyền Thiệu Viêm nói, “Ông nội nói, chữ bên trong chiếc nhẫn này là anh tự khắc sao?”
“Đúng vậy.” Quyền Thiệu Viêm gật đầu một cái.
Khi đó anh ở Hà Lan, nghe nói Mục Giai Âm đồng ý kết hôn, anh liền chạy đến tất cả tiệm trang sức ở Hà Lan, cuối cùng tìm được chiếc nhẫn này. Sau đó, anh nói cho chủ cửa hàng anh muốn tự tay khắc tên anh và vị hôn thê.
Chủ cửa hàng không nói hai lời liền đáp ứng, còn chúc phúc anh và Mục Giai Âm có thể thiên trường địa cửu.
Quyền Thiệu Viêm đúng là rất quan tâm đến hôn sự này sao?
Mục Giai Âm nghĩ đến khoảng thời gian chuẩn bị kết hôn kia cái gì cô cũng không làm, chỉ cô ông nội bảo cô thử áo cưới, cô không mất quá nhiều sức. Cô cũng từng nghĩ, hôn lễ kia, Quyền Thiệu Viêm ở nước ngoài cũng sẽ giống cô, không cần tốn nhiều sức lực, toàn bộ nhà họ Quyền thay anh sắp xếp.
Tay Quyền Thiệu Viêm rất đẹp, phía trên một chút vết thương cũng không có, ngón tay Quyền Thiệu Viêm thon dài, rất rõ ràng, nhìn rất xinh đẹp. Mục Giai Âm đeo nhẫn cho Quyền Thiệu Viêm xong, mới đem tay mình đặt cạnh tay Quyền Thiệu Viêm.
Mục Giai Âm cười ha ha nói, “Quyền Thiệu Viêm, tay anh to thật.”
So với tay cô, tay Quyền Thiệu Viêm xác thực là rất to.
Quyền Thiệu Viêm nắm lấy tay Mục Giai Âm, lại mang Mục Giai Âm đến giường nói, “Nơi đó của anh cũng lớn.”
Vừa nói, Quyền Thiệu Viêm lại nhìn nơi mềm mại của Mục Giai Âm nói, “Giai Âm, nơi đó của em giống như lớn hơn.”
Vừa nói Quyền Thiệu Viêm vừa khoa tay múa chân hai cái nói, “Vốn là một tay có thể cầm, bây giờ một tay cũng không cầm được.”
Khó trách áo ngưc cô mặc bây giờ cũng hơi chật, cô còn nghĩ rằng cô lên cân chứ.
“Hơn nữa,” Quyền Thiệu Viêm cẩn thận quan sát phản ứng của Mục Giai Âm nói, “Giai Âm, em giống như nhạy cảm hơn.”
Bàn tay ấm áp của Quyền Thiệu Viêm chạm vào da thịt của Mục Giai Âm, mà trên tay Quyền Thiệu Viêm còn có chiếc nhẫn lạnh như băng càng kích thích Mục Giai Âm, làm toàn thân Mục Giai Âm run rẩy.
Một cảm giác quen thuộc hư không từ trong thân thể Mục Giai Âm truyền đến.
Mà cảm giác này hôm nay càng mãnh liệt.
Quyền Thiệu Viêm rõ ràng cũng cảm nhận được, càng thành thạo khiêu khích giác quan trên người Mục Giai Âm.
“Không muốn…” Mục Giai Âm muốn ngăn cản, lại phát hiện tiếng nói của mình biến thành tiếng rên rỉ. Mà tay Quyền Thiệu Viêm càng ngày càng đi xuống, “Quyền Thiệu Viêm… Không muốn… Đừng động vào chỗ đó.”
Trên người đã sớm không cách một vật, Quyền Thiệu Viêm anh nhin rất thống khổ.
Nhìn người trong lòng đỏ mặt, Mục Giai Âm vô ý thức uốn éo người, hạ thân Quyền Thiệu Viêm căng thẳng, “Giai Âm, quà sinh nhật của em là giày vò anh sao?”
Cứ nhịn như vậy, anh sợ một ngày nào đó sẽ hỏng mất.
Ngày nay tay trái tay phải cũng không phải là biện pháp tốt, đồ ăn ở ngay trước mặt mà không thể ăn, đây mới là chuyện đau khổ nhất. Nhất là vợ mình, bây giờ giống như tiểu yêu tinh dây dưa với anh, bên tai Quyền Thiệu Viêm chính là tiếng thở dốc của Mục Giai Âm, hơi thở ấm áp càng làm cho huyết mạch Quyền Thiệu Viêm sôi trào.
Đôi mắt Quyền Thiệu Viêm mang theo tơ máu, “Giai Âm, ngoan, buông anh ra, anh đi tắm.”
Cứ như vậy, anh khó có thể khống chế được chính mình.
Mục Giai Âm chấp nhận nhắm mắt lại, hai tay nắm chặt thành quyền, giống như đấu tranh với Quyền Thiệu Viêm. Mục Giai Âm cắn răng, lại tiếp tục quấn Quyền Thiệu Viêm, nhỏ giọng nói, “Không sao, Quyền Thiệu Viêm, chỉ còn hai tuần nữa là được ba tháng, động tác của anh nhẹ một chút, em biết anh sẽ không làm thương tổn em và đứa bé.”
Giọng nói kia mang theo ba phần ma mị, ba phần ngượng ngùng và ba phần nghiêm túc.
Động tác của Quyền Thiệu Viêm cứng đờ, trong đầu đều kêu gào muốn cô.
Hôm qua Mục Giai Âm đi bệnh viện, bác sĩ nói thai nhi phát triển rất tốt. Bây giờ muốn cô cũng không sao, hơn nữa, cũng chỉ còn hai tuần, anh chỉ cần cẩn thận một chút là được rồi…Chỉ cần cẩn thận một chút…
Trán Quyền Thiệu Viêm nhỏ hai giọt mồ hôi, “Giai Âm, em buông anh ra, bây giờ anh không có biện pháp khống chế chính mình.”
Có lúc anh nghĩ lại chuyện kết hôn đêm đó, Quyền Thiệu Viêm đã nếm Mục Giai Âm, tự kiềm chế còn có mấy phần chứ?
Mục Giai Âm khẽ cười nhẹ, rút tay lại ngoan ngoãn nằm trong chăn.
Quyền Thiệu Viêm đứng dậy, mới vừa xuống giường, nhìn môi Mục Giai Âm bởi vì hôn, mà trở nên đỏ thắm, Mục Giai Âm theo bản năng cảm thấy có nguy hiểm, Quyền Thiệu Viêm lấy tay nhẹ nhàng vuốt môi Mục Giai Âm đột nhiên nói: “Giai Âm, anh cảm thấy chúng ta còn có biện pháp khác…”
Mục Giai Âm: “…”
Mục Giai Âm nói với Quyền Thiệu Viêm chuyện như vậy cô chưa từng làm, nghiệp vụ của cô không thuần thục, sợ rằng không cẩn thận cắn bị thương nửa đời sau “May mắn” của Quyền Thiệu Viêm.
Quyền Thiệu Viêm nói--- anh tin tưởng Mục Giai Âm, hơn nữa, chuyện như vậy, luyện nhiều một chút, quen tay sẽ làm tốt thôi.
Tóm lại đêm hôm đó Quyền Thiệu Viêm thật vui vẻ.
Đúng, không thể nói là vui vẻ.
Phải nói, Quyền Thiệu Viêm cảm thấy chỉ có hai chữ: Thoải mái!
Chỉ là sáng ngày hôm sau, Mục Giai Âm cảm thấy miệng đau muốn chết.
Lúc Mục Giai Âm mở mắt ra, Quyền Thiệu Viêm đang nhìn cô chăm chú.
Mà cả người cô cũng bị Quyền Thiệu Viêm ép không thể trốn…
“Quyền, Thiệu, Viêm!” Mục Giai Âm gằn từng chữ một, cắn răng nghiến lợi, “Anh lại muốn làm cái gì?”
“Em chỉ muốn nhìn em một chút mà thôi,” Vẻ mặt Quyền Thiệu Viêm vô tội.
Tầm mắt Mục Giai Âm nhìn xuống phía dưới.
“Anh mà làm loạn nữa, sau này phải đi thư phòng ngủ.” Hỏng bét, vừa rồi nói lớn, đôi môi cô lại bắt đầu đau.
Quyền Thiệu Viêm nhìn Mục Giai Âm che môi, ánh mắt trong suốt, đột nhiên lại nghĩ đến bộ dáng Mục Giai Âm rung rung ngày hôm qua, a, mỗi lần anh đều không có vui vẻ, Mục Giai Âm đã nói không cần.
Vợ mình cần phải được bồi dường.
Quyền Thiệu Viêm cảm thấy trách nhiệm bồi dưỡng nặng nề vợ mình cũng chỉ có thể giao trên người anh.
“Vợ à,” tâm tình sáng nay Quyền Thiệu Viêm rất tốt, giọng nói mang theo vui vẻ.
“Dạ.” Theo bản năng Mục Giai Âm đáp lời.
“Vậy chúng ta đến thư phòng sao?” Quyền Thiệu Viêm nói.
“Vì sao…” Mục Giai Âm mơ hồ hai giây mới dò hỏi nói, “Em nghĩ, hay là anh đi phòng tắm trước đi.”
Nói xong, Mục Giai Âm liền xoay người, chui vào trong chăn, quyết tâm không để ý Quyền Thiệu Viêm.
Quyền Thiệu Viêm thấy Mục Giai Âm quyết định không để ý đến anh, cũng chỉ có thể thở dài. Đều tại hôm qua anh mất khống chế, anh có thể tưởng tượng được mấy ngày tới sẽ không có thịt ăn.
Lúc này Quyền Thiệu Viêm mới hiểu cái gì gọi là tiết kiệm đến xa xỉ, từ xa xỉ rất khó tiết kiệm.
Đã ăn thịt đến không còn mảnh vụn, nếu để anh ăn canh thịt, anh làm sao có thể nhịn được chứ?
“Giai Âm,” Quyền Thiệu Viêm kêu một tiếng Mục Giai Âm.
Giọng nói kia cách Mục Giai Âm quá gần, Mục Giai Âm nghĩ chắc là Quyền Thiệu Viêm lại có tâm tư hư hỏng gì. Không ngẩng đầu lên, cũng không có trả lời lại.
Một lúc lâu sau, giọng Quyền Thiệu Viêm hốt hoảng thổi tới, không giống với giọng nói trầm thấp bá đạo, giọng nói mang theo mấy phần do dự và không tự tin, “Giai Âm, em yêu anh sao?”
Mục Giai Âm hơi hoảng hốt, cả người nằm trong chăn không nhúc nhích, muốn cô trả lời thế nào?
Người bình thường nếu như nói, cũng có thể nó là anh yêu em. Tại sao có thể có người hỏi loại vấn đề này. Muốn cô nói thế nào? Em đang thử yêu anh… Không đúng, em đã yêu anh, nhưng còn anh, anh có yêu em không?
… Không đúng, em yêu anh ba chữ này căn bản rất khó nói. Nếu như lúc này ý loạn tình mê, cô còn có thể lớn mật nói, nhưng bây giờ cô hoàn toàn tỉnh táo, Quyền Thiệu Viêm còn đang ở bên cạnh đợi đáp án của cô, cô căn bản không nói ra được đáp án.
Quyền Thiệu Viêm đợi một lúc lâu, tâm tình dần chìm xuống, tràn đầy tự tin nói, “Em không nói lời nào, là xấu hổ sao? Anh biết em yêu anh.”
Biết còn nói cái gì chứ?
Mục Giai Âm chui vào trong chăn tiếp tục nằm im.
Vì vậy, cô bỏ lỡ trên mặt Quyền Thiệu Viêm thất vọng.
Đợi Quyền Thiệu Viêm đi vào phòng tắm, Mục Giai Âm mới từ trong chăn chui ra, “Ông xã…”
Cô cảm thấy cô cần phải nói cái gì đó, ít nhất, cô muốn hỏi Quyền Thiệu Viêm có yêu cô hay không, có yêu cô nhiều không. Cô muốn hỏi Quyền Thiệu Viêm đối tốt với cô là vì trách nhiệm của cuộc hôn nhân này, hoặc là vì đứa bé trong bụng cô, hay là vì yêu cô?
Động tác Quyền Thiệu Viêm dừng lại trong chốc lát, quay đầu vui mừng nhìn Mục Giai Âm nói, “Em vừa gọi anh cái gì?”
Trên người Quyền Thiệu Viêm chỉ có một cái quần lót.
Thấy vóc người Quyền Thiệu Viêm, theo bản năng Mục Giai Âm lấy tay che mắt.
Quyền Thiệu Viêm không phải là thường bị thương sao? Tại sao trên người anh ngay cả một vết thương nhỏ cũng không có, hơn nữa Quyền Thiệu Viêm không giống mấy người có cơ bắp kia, toàn thân đều là bắp thịt, nhìn rất kinh khủng.
Có lẽ do phương thức rèn luyện khác nhau, đường cong toàn thân Quyền Thiệu Viêm rất đẹp, vóc người tuyệt đối có thể làm cho phụ nữ thét chói tai. Kết hợp với gương mặt hoàn mỹ kia của Quyền Thiệu Viêm, Quyền Thiệu Viêm thoạt nhìn thần bí hơn so với mấy người đàn ông kia.
Mục Giai Âm đột nhiên hơi bối rối, sắc mặt hồng hồng nói, “Không có… Không có gì, anh nhanh đi tắm đi.”
Trong mắt Quyền Thiệu Viêm lóe lên thất vọng, ngay sau đó Quyền Thiệu Viêm lại quay đầu suy nghĩ một chút mới cười đi về phía Mục Giai Âm nói, “Vợ à, em xác định, anh không có nói hai chữ kia sao?”
Lúc nãy cô nói rất nhỏ nha…
Thính lực Quyền Thiệu Viêm quá tốt rồi.
Mục Giai Âm lại chui vào trong chăn, ánh mắt nhắm thật chặt, cô cứ nhìn Quyền Thiệu Viêm như vậy thì máu mũi chảy ra thì làm sao?
“Chính là cái anh nghe được,” Mục Giai Âm hơi lắp bắp nói, “Quyền Thiệu Viêm, anh không nhanh lên, sẽ đi làm muộn đấy.”
“Đi muộn thì đi muộn, dù sao thì gần đây anh không có chuyện gì lớn,” hơn nữa, chính là việc lớn, cũng kém hơn so với việc chung sống với vợ, “Giai Âm, gọi lại một lần nữa được không?”
Mục Giai Âm nhắm mắt lại, “Không gọi!”
Quyền Thiệu Viêm không cảm thấy cô đang xấu hổ sao?
Cuối cùng Quyền Thiệu Viêm vẫn không thể nào được như ý. Quyền Thiệu Viêm suy nghĩ, anh sẽ đợi đến một ngày cô có thể gọi anh.
Hôm nay Quyền Thiệu Viêm đi làm muộn, người quân khu thành phố A đều tỏ vẻ đã thành thói quen. Đồng thời, bọn họ cũng thấy, lời đồn đại cái gì cũng là không thể tin.
Gần đây, mấy minh tinh nhà họ Ngô cũng rất do dự.
Toàn bộ bọn họ đều nhận được thư từ công ty Đổng Lê Triệu. Đổng Lê Triệu nói hợp đồng tuyệt đối có đãi ngộ, hơn nữa, gần đây bộ phim của công ty Đổng Lê Triệu rất nổi.
Hơn nữa, bối cảnh công ty Đổng Lê Triệu rất vững chắc, bọn họ rất do dự… Bời vì công ty nhà họ Ngô vẫn hơn công ty Đổng Lê Triệu một bậc.
Chỉ là Ngô Ngôn Tín vẫn chưa quan tâm lắm.
Anh ta không biết công ty của mình đang bị đục khoét nền tảng, anh ta buồn là chuyện khác.
Bọn họ ra phim điện ảnh cùng lúc với công ty Đổng Lê Triệu, bị công ty Đổng Lê Triệu chèn ép. Hơn nữa, bộ phim kia bọn họ mời không ít người nổi tiếng và mất rất nhiều công sức: kỹ xảo quay phim rất đặc biệt.
Bây giờ, phim của bọn họ ở rạp chiếu phim sắp không chiếu nữa.
Rất nhiều phim trong công ty bọn họ một ngày cũng chỉ chiếu một lần, mà bộ phim kia của công ty Đổng Lê Triệu, bởi vì bộ phim rất hay, lại tăng thêm không ít ngày công chiếu. Thậm chí cũng không có ít người oán trách, trong rạp chiếu phim cũng chỉ có thể tìm được một bộ phim như vậy.
Nhưng có biện pháp gì đây? Thích thì xem nhiều, không ít người xem xong lại quay lại xem tiếp.
Ngô Ngôn Tín sứt đầu bể trán, gần đây nghệ sĩ bên mình đều bị công ty Đổng Lê Triệu lấy đi không ít. Vốn là, công ty bọn họ mời một nghệ sĩ chuẩn bị thay mặt nói về bộ phim, nhìn bộ phim của Đổng Lê Triệu, rất là tức giận, bọn họ ra giá ít hơn mời nữ nhân vật chính thay mặt nói.
“Ngô thiếu, gần đây mất hứng sao?” Ngô Ngôn Tín rất hào phóng với phụ nữ, hơn nữa, gần đây bởi vì Mục Giai Nhan gặp chuyện không may, anh ta cũng không kiêng kị như trước, luôn chạy đến hộp đêm, tìm phụ nữ chơi đùa. Dù sao Mục Giai Nhan cũng không đứng đắn, anh ta không cần thiết phải nhịn vì Mục Giai Âm.
Ngô Ngôn Tín thuận tay ôm người phụ nữ bên cạnh, cầm toàn bộ ly rượu đổ vào miệng người phụ nữ kia.
Nhìn người phụ nữ kia bởi vì bất ngờ không kịp đề phòng mà hồng khuôn mặt, khóe miệng Ngô Ngôn Tín lúc này mới nở nụ cười lãnh khốc.
“Anh mất hứng, các em không biết có chuyện gì sao?” Ngô Ngôn Tín bực mình nói lại nhìn người phụ nữ bên cạnh hung hăng véo nơi mềm mại của cô ta.
Người phụ nữ kia bị véo đau, mắt to bị nước mắt bịt kín, “Ngô thiếu, anh khi dễ em…”
Người phụ nữ kia vẫn mềm nhũn dựa vào người Ngô Ngôn Tín.
Tay Ngô Ngôn Tín như có như không hoạt động trên ngực cô ta, người phụ nữ kia bất bình, “Ngô thiếu, không phải là vì bộ phim điện ảnh khôi hài kia đấy chứ? Em xem qua, đáng tiếc nha, hình ảnh quá xấu em không nhìn nổi, bộ phim công ty Ngô thiếu chụp em thấy đẹp mắt hơn.”
Chân mày Ngô Ngôn Tín nhăn lại, công ty bọn họ chụp đẹp mắt sao bọn họ không bán được vé chứ?
Thấy vẻ mặt Ngô Ngôn Tín, tay nhỏ bé của người phụ nữ đang hoạt động dừng lại một chút, trong lòng rối rắm. Nịnh hót kiêng kị nhất là gì? Chính là vỗ đùi ngựa.
Bây giờ nhìn lại cô ta chính là vỗ đùi ngựa rồi.
Bên trong căn phòng những người phụ nữ khác cũng không tự chủ được cách người phụ nữ kia xa một chút, các cô đều sợ Ngô Ngôn Tín trách tội, bọn họ sẽ gặp tai họa.
Mà động tác của người phụ nữ dừng lại, móng tay màu đỏ được cô ta chăm sóc rất tốt cào vào lồng ngực Ngô Ngôn Tín.
Một ít máu từ từ rỉ ra.
Xong đời!
Cả đám phụ nữ trong phòng trở nên sợ hãi, tên ngu xuẩn kia, nhất định phải liên lụy đến bọn họ sao.
Ngực đau nhói Ngô Ngôn Tín từ trong cõi thần tiên tỉnh lại, Ngô Ngôn Tín nhìn qua chỗ bị thương, nâng cằm người phụ nữ kia lên hỏi, “Con nít sao?”
“Ngô thiếu, em…Em sai lầm rồi, em thật sự không cố ý…” Thiếu nữ sợ hãi nước mắt không ngừng chảy ra, nghe nói mấy ngày nay tính tình Ngô thiếu không được tốt.
Cô ta cũng biết, bởi vì vị thiếu gia này thích người phụ nữ kia, mà người phụ nữ kia cấu kết với người khác, hơn nữa nghe nói hai người bọn họ đính hôn.
“Anh hỏi em có phải con nít hay không?” Tâm tình tốt hơn một chút, tính tình Ngô Ngôn Tín tốt hơn, anh ta còn hỏi lần thứ hai.
“Đúng vậy.” Thiếu nữ vội vàng gật đầu.
“Tối nay đến phòng anh.” Ngô Ngôn Tín gật đầu một cái, ngay sau đó nói với người phụ nữ giật mình trước mặt nói, “Thế nào? Không múa cột nữa sao?”
Người phụ nữ vừa mới múa cột, bởi vì cô gái kia cắt đứt, người phụ nữ này không dám nhảy.
Nghe thấy thế, người phụ nữ vội vàng nhảy.
Những người phụ nữ khác cũng vội vàng đi tới mời rượu, quyến rũ, Tất cả đều khôi phục như bình thường, những người phụ nữ này rất ghen tỵ với cô gái kia. Ngô thiếu nổi tiếng là ra tay hào phóng.
Ngày hôm sau, thiếu nữ thiếu chút nữa liền chết ngất.
Mà gương mặt Ngô Ngôn Tín lại thoải mái, con nít đúng là khác biệt, cho dù không có nhiều thủ đoạn, nhưng lại chặt như vậy, làm anh ta muốn đứt, hơn nữa, ngây ngô và rất đáng yêu.
Để lại một số tiền không ít, Ngô Ngôn Tín liền đến công ty.
“Kịch bản bộ phim kia cầm tới chưa?” Ngô Ngôn Tín hỏi thư ký cung kính trước mặt mình.
“Lấy được.” Phim điện ảnh của công ty Đổng Lê Triệu chiếu rất nhiều ngày, kịch bản không có gì gọi là bí mật, bọn họ có thể lấy được.
“Cứ theo tôi nói mà làm.” Ngô Ngôn Tín nói.
“Có thể không ổn hay không?” Thư ký do dự nói, “Bộ phim này đang bán ở rạp chiếu phim tốt như vậy, nếu chúng ta trực tiếp phục chế, còn không mua bản quyền của bọn họ, e rằng sẽ bị mọi người chỉ trích.”
Ngô Ngôn Tín khinh bỉ nhìn thư ký nói, “Cậu không biết thay đổi nội dung một chút sao? Bọn họ dùng dao tạo thành vết thương, chúng ta liền đổi thành dùng súng, phim điện ảnh của bọn họ nam chính mắt bị thương chúng ta đổi thành mắt phải. Cho dù người ta nói phim điện ảnh của chúng ta tương tự, chúng ta chết cũng không thừa nhận, đến lúc đó truyền thông cũng làm được gì?”
“Hơn nữa, chúng ta nhất định phải chụp ảnh đẹp hơn, hình ảnh tốt hơn anh ta. Trận trước chúng ta sử dụng kỹ xảo đặc biệt, chúng ta cố ý thuê máy móc rất đắt từ nước ngoài vừa lúc có thể sử dụng.” Ngô Ngôn Tín đắc ý nói, “Tôi cũng không tin, chuyện này sẽ kết thúc như vậy, hình ảnh của chúng ta vượt xa bọn họ, chúng ta có thể bán được nhiều vé hơn bọn họ.”
Thư ký vẫn cảm thấy hơi nguy hiểm.
Bây giờ danh tiếng nhà họ Đổng đang thịnh, bộ phim này nhà họ Đổng tuyên truyền cũng rất lớn, rõ ràng đã có chuẩn bị từ trước. Tùy tiện bắt chước…
“Tổng giám đốc,” Thư ký lại nói, “Mấy ngày nay Lâm Huyền Tường nhiều lần xuất hiện ở mấy quán bar, anh xem cảnh cáo anh ta như thế nào?”
Lâm Huyền Tường gần đây đang có được hoa hồng, khó tránh khỏi quá đắc ý…
Ngô Ngôn Tín nhíu mày một cái nói, “Chỉ cần không bị người khác phát hiện, trước hết cứ kệ anh ta, không ảnh hưởng đến công việc là được. Gần đây, nghệ sĩ của công ty cũng châm biếm, tôi đoán Đổng Lê Triều tên kia có thể chuẩn bị đào.”
Đổng Lê Triệu thật đúng là có chuẩn bị, chỉ tiếc chỉ là mỉa mai.
Vòng giải trí, ai có thể thuần khiết và giống tiểu bạch thỏ chứ?
Bởi vì có bộ phim Đổng Lê Triệu, đạo diễn chuẩn bị rất nhanh, các diễn viên cũng đến đúng thời gian đã định.
Mà kỹ xảo đặc biệt rất có hiệu quả, bộ phim nghệ thuật trước đây Tổng thanh tra còn chưa đi, Ngô Ngôn Tín liền mời anh ta đến đây.
Công ty điện ảnh của Ngô Ngôn Tín cũng bắt đầu quay chụp.
Lần quay này rất cơ mật, Hoa Hồ Điệp cũng không dò la được tin tức.
Nhưng mà, Mục Giai Âm vẫn loáng thoáng đoán được.
Đổng Lê Triệu còn tưởng Ngô Ngôn Tín có âm mưu gì, mấy lần muốn đi phá, nhưng bị Mục Giai Âm cản lại.
Đổng Lê Triệu cũng thừa dịp trong khoảng thời gian này lôi kéo người, thuận tiện thu thập thêm mấy người… diễn viên tai tiếng. Không thể không nói, người càng nổi tiếng, càng đắc ý, sơ hở cũng càng nhiều.
Rất nhanh, Đổng Lê Triệu thu thập được rất nhiều thông tin chính xác.
Dĩ nhiên, cũng có những tin tức nhỏ bé bị phát hiện. Nhưng mà, tất cả tin tức đều bị Đổng Lê Triệu đè ép xuống.
Cùng nhau xuất hiện, mới là chuyện vui nhất.
Công ty điện ảnh Ngô Ngôn Tín quay xong.
Vì phải trả lời các bình luận sắp tới, Ngô Ngôn Tín đã sớm thuê rất nhiều người, tính toán cho bọn họ trả lời.
Phim đưa ra thị trường sau một tiếng, giới giải trí kinh động.
Thiên vương đang nổi của công ty Ngô Ngôn Tín đều bị mọi người gièm pha.
Hình tượng ngọc nữ thanh thuần của Tinh Nhị Hào lại sử dụng quy tắc ngầm, hơn nữa còn hút thuốc phiện nhiều năm.
Tinh Nhị Tào rất thích làm từ thiện, còn nhận nuôi ba đứa bé gái, nhưng thực ra là không chịu nuôi dưỡng, ba mẹ thì không có năng lực kinh tế. Hơn nữa, ba đứa trẻ kia, căn cứ vào báo cáo thường bị đánh đập, Tinh Nhị Hào thường mua vui ở bên ngoài.
Nam chính đảm nhận trong phim Tinh Tam Hào sống không biết kiềm chế, thường xuyên đến các loại hộp đêm, yêu người đồng tính.
Tin tức này vừa được tung ra, có ba bốn gia đình bị hại đứng ra nói, con gái của bọn họ là người ái mộ Tinh Tam Hào, nhưng lại phải chịu khổ sở vì thủ đoạn thâm độc của Tinh Tam Hào.
Nhiều năm như vậy bọn họ luôn bị công ty nhà họ Ngô đè ép, không tìm được giúp đỡ, hôm nay rốt cuộc tìm được cơ hội giải oan cho con gái.
Những tin tức này còn có hình ảnh, thậm chí còn có cả video làm chứng.
Tin tức bùng nổ hơn chính là tin tức Đại thiếu gia nhà họ Ngô và Nhị tiểu thư.