Tiểu Nha Đầu! Em Là Của Riêng Tôi

Chương 32

Nhưng ít ra, tiểu thư với thiếu gia cũng là một đôi có hôn ước, và sẽ lấy nhau về sau mà?

-

Tôi không thích chuyện đó đâu ông Lam! Minh Vũ có nhà không vậy?

-

Thiếu gia không có nhà, thưa tiểu thư!

Nó ngạc nhiên, hắn không có nhà sao? hơn 6h rồi mà lại la cà đi chơi sao? sắp thi đến nơi rồi mà vẫn còn lêu lổng được. Nó nghiêng đầu hỏi ông Lam:

-

Thiếu gia nhà ông định không ăn cơm tối ư?

-

Hình như là vậy, từ sáng tới giờ, tôi thấy khuôn mặt thiếu gia có vẻ khó chịu lắm, cả tức giận nữa, tôi chưa bao giờ thấy thiếu gia trông nghiêm trọng như vậy, có lẽ, thiếu gia lại ra Bar với bọn bạn để giải sầu rồi, tiểu thư!

Nó ngạc nhiên kinh, sinh viên Việt Nam mà cũng ăn chơi vào Bar – những cái nơi không hợp với lứa tuổi sao? hắn ăn chơi vậy???

-

Vậy ư? Tới Bar sao?

-

Vâng, thiếu gia chắc chỉ quanh quẩn ở Bar Ngôi Sao, Bar Tùng Trinh, Bar party, Bar Café, Bar GAME, Bar Play…

Nó nhăn mặt, xua tay:

-

Thôi…thôi… nhiều như thế tôi tìm cậu ta kiểu gì?

-

Nếu tiểu thư muốn tìm thiếu gia thì cứ đi tìm ở mấy quán Bar tôi vừa nói, thiếu gia hay qua chỗ đó mà!

-

Thiếu gia nhà ông ăn chơi quá đấy, nhìn bề ngoài tưởng lạnh lùng , khép kín lắm, nhưng mà bọn con gái kia đâu biết bên trong con người cậu ta chứ?

Nó bực mình, vừa nói vừa dắt xe đạp ra khỏi nhà hắn, ông Lam gọi lại:

-

Tôi mong rằng, thiếu gia sẽ vì tiểu thư mà thay đổi cuộc sống chăng hoa mà chăm chỉ học hành để kế thừa sự nghiệp của nhà họ Triệu và là người chồng tương lai xứng đáng với tiểu thư!!!!!!!

Nó lập tức chối từ, vẻ mặt nghiêm túc:

-

Không. Đi tìm cậu ta đã, rồi tôi sẽ ăn, tôi cần gặp cậu ta gấp!

-

Tiểu thư định…

-

Phải.

Sự nghiêm túc của nó khiến ông Lam không dám cãi mà chạy một mạch đến Bar GAME.

Ông Lam bảo nó ở ngoài, vì bây giờ trời đã tối, chỗ này sẽ có rất nhiều người ăn chơi đến, sợ nó bị bắt nạt nên ông để nó ở trong xe mà 1 mình đi vào. Nó đồng ý.

5p sau…

Ông Lam đi ra, lắc đầu nói với nó:

-

Tiểu thư, thiếu gia không ở đây!

Nó cuống, nó bỗng thấy lo khinh:

-

Tới Bar Play!!!!

-

Vâng! Tiểu thư!

Tên chết tiệt này đi đâu không biết nữa>.     « Chương sauChương tiếp »

Bạn đang đọc truyện trên website Webtruyen.com

Nếu bạn thấy thích hãy nhấn like: Bình luận

Đừng nhập

Lời bình giới hạn từ 15 đến 500 ký tự. Số kí tự: 0

Họ tên Email   + =