Mười ngón tay đặt trên bàn phím của Tiếu Lang hơi hơi run rẩy, muốn nói cái gì đó, muốn gõ cái gì đó ra, nhưng lại cái gì cũng không nói được nên lời… Loại tình trạng cảm động tới không biết phải nói gì như lúc này đây cũng không phải lần một lần hai.
Tiếu Lang vừa hạnh phúc lại có chút mất tự nhiên mà nghĩ : đúng là chỉ có Vương Mân mới có loại năng lực kỳ quái này, khiến cho đầu óc của mình trống rỗng, tim thì đập loạn cả lên…
Trên màn ảnh máy tính, Tiểu Long Nữ bị Thần Tượng Âu Dã Tử anh tuấn nho nhã ôm vào trong lòng, cả hai người cùng cưỡi trên một con đại điêu màu ngân bạch, vạt áo nhẹ phất, tư thế vừa thân thiết lại vừa ân ái vô cùng, thoạt nhìn rất có cảm giác phong tình như thần tiên quyến lữ.
Bay một hồi, Vương Mân nói “Tuyết Điêu này không có buộc định.”
Tiếu Lang “A? Vậy tức là không hề an toàn rồi?”
Vương Mân nói “Tặng cho em, em đeo cho nó cái linh đang.”
Trong cửa hàng nguyên bảo có tọa kỵ linh đang, mua linh đang về khắc chữ vào, sau đó đeo cho tọa kỵ, tọa kỵ liền không thể giao dịch được nữa.
Tiếu Lang nói “Để ở chỗ anh cũng được mà, sau này cũng có thể cùng nhau cưỡi mà.”
Vương Mân cười nói “Ha ha, acc này chơi tới bây giờ cũng tương đối rồi, sau này chắc lập một acc nhỏ để luyện.” Nếu như năm ba có thời gian, liền dùng acc nhỏ Dương Quá kia chơi với Tiểu Tiểu, có vẻ như cũng rất thú vị… Đến lúc đó, Dương Quá cùng Tiểu Long Nữ cưỡi Tuyết Điêu… làm Thần điêu hiệp lữ phiên bản Hiệp Minh.
Trong lúc bất tri bất giác liền đến năm giờ chiều, Tiếu Lang hỏi Vương Mân “Anh, buổi chiều ăn cái gì?”
Vương Mân hỏi “Em muốn ăn cái gì?”
Tiếu Lang “Chúng ta ra ngoài mua đồ ăn vặt ăn đi.”
“Được.” Vương Mân đứng dậy, lại nói “Đừng đóng máy tính, ăn xong rồi lập tức trở lại.”
Cả hai người đi sang tiệm bán thức ăn vặt ở kế bên quán trà sữa Điểm Điểm mua thức ăn, Tiếu Lang mua một hơi một đống.
Lúc nãy câu nói kia của Vương Mân khiến cho tâm tình của Tiếu Lang trở nên tốt vô cùng, tâm tình tốt cho nên ăn cũng phải nhiều chút.
Cậu thay Vương Mân mua hai xiên bánh bột rán, Vương Mân nói “Một xiên là được rồi, nhiều như vậy anh ăn không hết.”
Ông chủ quán nghe thấy, nói “Đàn ông con trai đang tuổi mới lớn, hẳn là nên ăn nhiều một chút a!”
Vương Mân mỉm cười, đưa mắt nhìn Tiếu Lang, lúc này Tiếu Lang đang cố sức chiến đấu với một xiên thịt cốt lết nướng vỉ, ăn đến đầy miệng dính dầu. Vương Mân rút một tờ khăn giấy giúp Tiếu Lang lau miệng, Tiếu Lang ra dấu bảo Vương Mân cũng ăn với mình, Vương Mân nói “Em ăn đi, anh không đói lắm.”
Thịt cốt lết nướng, bánh bột, tim gà xối mỡ, cá thu đao nướng giòn… Tiếu Lang ăn rất nhiều món, cùng lúc đó Vương Mân chỉ cầm mỗi một xiên đậu hủ chiên, ăn kiểu cắn một cái nhai một cái, vừa ăn vừa nhìn đồng hồ.
Tiếu Lang hỏi “Mấy giờ rồi?”
Vương Mân nói “Năm giờ hai mươi, không sao, không cần vội, em cứ từ từ ăn đi.”
“Không cần vội” lại nhăn mặt nhăn mày…
Tiếu Lang nghi hoặc nhìn Vương Mân, đột nhiên nghĩ tới, hình như từ trưa tới giờ Vương Mân cũng chẳng có ăn thứ gì vào bụng thì phải… Vương Mân làm sao vậy ta? Tâm tình khó chịu hay sao? Đâu thể nào đâu… A! Chẳng lẽ là đang khẩn trương?
Tiếu Lang len lén trộm quan sát một lát, trong vòng ba phút thôi mà Vương Mân nhìn đồng hồ liên tục ba lượt, phân ra cứ cách mỗi phút nhìn một lần…
“Anh đang khẩn trương sao?” Tiếu Lang đột nhiên hỏi.
Vương Mân “…”
Tiếu Lang cảm giác như mới phát hiện tân đại lục, tiếp tục nói “Anh rất khẩn trương nha.”
“Không có…” Vương Mân xoay đầu nhìn sang chỗ khác.
Tiếu Lang ăn xong, dùng tay lau lau cái miệng dính đầy dầu mỡ của mình, cười to nói “Ha ha, hai lỗ tai đỏ bừng kìa, anh khẩn trương!”
Vương Mân “…”
Biểu hiện bên ngoài lạnh nhạt như vậy, kỳ thực người khẩn trương nhất chính là Vương Mân mới đúng! Bắt đầu từ tuần trước tra ngày hoàng lịch, đến cuối tuần phát loa thông cáo hỉ sự tổ chức hôm nay, bây giờ mắt thấy khoảng cách thời gian đến hôn lễ diễn ra càng lúc càng gần, mà mình lại còn kéo anh chạy đi ra ngoài ăn thịt nướng… Cả lúc nãy nữa, bản thân lâm vào cảm xúc bất an khổ sở, Vương Mân còn phải bày ra một bộ chín chắn thâm trầm nói ngon nói ngọt dỗ dành mình, nói những lời hứa hẹn vân vân… chỉ là hi vọng mình khoái nhạc vui vẻ thôi, đúng không…
Nghĩ đến như vậy, rõ ràng là chuyện rất rất buồn cười, rõ ràng có thể làm đề tài để trêu chọc Vương Mân, khiến Vương Mân xấu hổ… vậy mà không hiểu sao Tiếu Lang cảm thấy cười không nỏi, trong lòng từng trận từng trận cảm động dâng trào!
“Anh~~!” Tiếu Lang kêu Vương Mân một tiếng.
“Hửm?”
Tiếu Lang cầm xiên bánh bột nhét vào tay Vương Mân, nói “Ăn nhiều một chút a, đợi lát nữa phỏng chừng bọn họ muốn quậy tưng bừng một trận cho mà coi, thực vật trong game lại không thể ăn được, lát nữa anh có đói bụng em cũng không mua được cái gì cho anh ăn đâu a!”
“Phì…” Vương Mân cười thành tiếng, đưa xiên bánh bột lên miệng cắn một cái, liếm liếm môi, nhỏ giọng nói “Đói bụng ăn luôn em.”
Tiếu Lang “…”
☆ ☆ ☆
Lúc cả hai trở lại tiệm Net đã là năm giờ bốn mươi phút, toàn server đã trở nên náo nhiệt tưng bừng… Toàn bộ mọi người, cả quen lẫn không quen đều đổ xô chen lấn hướng tới hiện trường hôn lễ—— Lễ miếu Lạc Dương.
Kênh thế giới cũng náo nhiệt đến muốn nổ tung…
Đi ngang A : “Nghe đồn sáu giờ tối nay người của Tây Phong Phái với Bắc Vân Phái kết hôn?”
Đi ngang B : “Vị Thần Tượng Âu Dã Tử kia muốn cưới bà xã đó! Là Thần Tượng Thập cấp đó!”
Đi ngang C : “Tây Phong Phái cưới Bắc Vân Phái! Tây Phong Phái cưới Bắc Vân Phái! Yo yo yo!”
Đi ngang D : “Đại thần đó nha, đại thần nào cưới vợ cũng chri là chơi một hồi thôi! Cá một tuần cả hai người họ sẽ li dị!”
Đi ngang E : “A a a, rốt cuộc thi xong rồi! Lão tử Hồ Hán Tam lại trở về đây!”
Đi ngang F : “Tân nương tử là ai a, ai đó tiết lộ chút coi!”
Đi ngang G : “Mới mấy hôm trước ai đó đó, cùng cái gì mà một trong những đại mỹ nhân toàn server Mộng Tiểu Tiên kết hôn, nghe đồn là bị lừa mười vạn kim lận đó nha!”
Đi ngang H : “Là một phú bà của Bắc Vân Phái, tên Tiểu Long Nữ, hình như là Thích khách 98 cấp, thường xuyên nhìn thấy, mỗi lần mà đụng phải nhỏ đó là thấy trên người đổi một bộ thời trang khác so với lần trước a a a a! Kẻ có tiền đúng là đáng ghét!!!!”
Đi ngang I : “Ngươi nha, ăn không được nho cái nói nho chua à! Tiểu Long Nữ là cô nương tốt, ủng hộ Tiểu Long Nữ gả cho Âu Dã Tử!”
Đi ngang J : “Cướp hôn có thưởng, cướp hôn có thưởng nè! ~~ Ai muốn tổ đội với tui đi cướp hôn không a ~~!”
Đi ngang K : “Cướp chú rể hay là cướp cô dâu vậy? ~~”
…
Tiếu Lang căn bản không kịp xem mấy dòng tin tám chuyện của mấy người trên kênh thế giới, Vương Mân nhìn, cười nói “Còn có đứa cố thi Đại học cho xong chạy tới tham dự hôn lễ của chúng ta nữa đó chứ.”
Tiếu Lang “Lúc này mà thi xong rồi, nhanh ghê vậy!”
Vương Mân “Lại tiền trang đi, từ bây giờ đến khi hôn lễ chấm dứt đều phải theo anh a, đừng chạy loạn rồi lạc mất.”
Tiếu Lang “Ồ.”
Đội ngũ của hai người được thiết lập cự tuyệt tất cả những người xin gia nhập vào đội, tựa như bị nhốt trong một căn phòng nhỏ xa lạ biệt lập, làm Tiếu Lang cảm thấy thật an toàn.
Vừa vào tiền trang, xung quanh Âu Dã Tử nơi nơi chốn chốn đều là người. Rất khủng bố a! Nếu như đây là ngoài đời thực, khẳng định sẽ bị người ta cben lấn đè dẹp lép, không thì cũng chết vì ngộp…. may mắn chỉ là game thôi.
Hiệp Minh có một khuyết điểm, đó là không thể che lại những người chơi khác, Tiếu Lang vất vả lắm mới tìm được bóng dáng Âu Dã Tử trong đám người, chợt phát hiện mình cũng bị người khác vây xem.
Vương Mân nói “Không được phép nhìn người nkhác, chỉ có thể nhìn anh!”
Tiếu Lang “…” Cái gì đây? Dục vọng chiếm giữ thình lình nhảy ra sao? Nhưng là nhìn không được a, ngó lại mình coi ông hai, ông bị đám đông chôn vùi luôn rồi kìa!
Vương Mân đột nhiên la lên “Em ở đâu vậy? Anh nhìn không thấy em!”
Quả nhiên…
Tiếu Lang rối rắm nói “Chúng ta tìm chỗ nào khác vắng người một chút đi! Tiền trang vốn là chỗ tập trung người nhiều nhất, anh còn chạy lại đây nữa!” trong đầu Tiếu Lang đột nhiên đột nhiên chợt lóe ý tưởng, nói “Chúng ta đi địa phủ!”
Vương Mân có chút nghẹn lời “Sắp phải vào Lễ miếu rồi, làm gì có cô dâu chú rể nào tới lúc gần kết hôn lại chạy đi địa phủ hẹn hò chứ! Dù cho hai chúng ta thi nhau chém đối phương, cũng không có khả năng cùng chết a!”
Tiếu Lang sờ sờ chóp mũi, nhỏ giọng nói “Chắc chắn anh chết trước.”
Vương Mân “…”
Tiếu Lang đang định mở bản đồ ra xem chỗ nào có thể đi, chợt thấy giữa màn hình lóe lên, một con Tuyết Điêu thật lớn xuất hiện.
Vương Mân nói “Lát nữa nhận giao dịch ha, anh mua trang phục cho em.”
“Áo cưới hả?” Tiếu Lang mở ra nhìn, là một bộ áo cưới màu đỏ thẫm! Trang phục tên là “Hoa đoàn cẩm thốc”, Tiếu Lang hưng phấn bấm thay, trong nháy mắt bạch y liền đổi thành hồng y, tay hồng thêu tơ vàng, tăng thêm không khí vui tương mừng rỡ. Mà bên kia, vạn năm một bộ dáng Âu Dã Tử rốt cuộc cũng thay trang phục mới! Cả hai người chỉ trong nháy mắt liền trở thành một đôi tân nhân gây chú mục cho mọi người.
Vương Mân triệu hồi Tuyết Điêu ra, cả hai người cưỡi lên đại điêu, từ tiền trang Lạc Dương bay tới Lễ miếu Lạc Dương, đoạn đường chỉ cần vài bước đi, vậy mà lại cưỡi Tuyết Điêu bay sang…
Tiếu Lang trêu ghẹo “Hôm nay anh thiệt là khoa trương quá chừng, không hề giống tác phong mọi khi của mình a.”
Vương Mân nói “Hôm nay là ngày đặc biệt.”
Tiếu Lang giả ngu hỏi “A, có cái gì đặc biệt chứ?”
Vương Mân “Anh quang minh chính đại cưới em về, thì tại sao phải trốn trốn tránh tránh người ta chứ? Anh muốn khoa trương hơn nữa, để cho tất cả mọi người đều biết, em được gả cho anh!”
Tiếu Lang “…”
Loại tình thoại ngọt ngào vừa thật lòng lại trịnh trọng nghiêm trang này, làm cho người ta rất là khó lòng mà chống cự a… Tiếu Lang giống như bị nghiện, trong đầu liên tục lặp lại thật nhiều lần những lời của Vương Mân, những lời lúc này, lúc nãy, cả trước đó nữa…
Lần đầu tiên nói thích mình, lần đầu tiên nói chỉ thích một mình mình mà thôi, lần đầu tiên nói thích mình mặc kệ giới tính là gì đi nữa, lần đầu tiên nói… chỉ thú duy nhất một mình mình…
Nha nha…. người đang yêu thật hạnh phúc a! Toàn thế giới mọi người hẳn là nên yêu nhau đi mới đúng!
Năm giờ năm mươi phút, Âu Dã Tử cùng Tiểu Long Nữ tiến vào cửa lễ miếu, hướng về phía NPC xin kết hôn.
Vương Mân giao ra 88 kim, lập tức trên màn hình máy tính nảy ra một khung thông báo —— Ngài đang xin phép kết làm phu thê với người chơi Tiểu Long Nữ, xin hãy chắc chắn rằng người mà ngài xin cùng đang đơn độc trong đội ngũ với mình. Thời gian đếm ngược là mười giây, 10, 9, 8…
Tiếp đó, bên màn hình máy tính của Tiếu Lang cũng xuất hiện khung thông báo—— Người chơi Âu Dã Tử đang xin kết phu thê với ngài, xin hãy xác nhận, 6, 5, 4…
Tiếu Lang lập tức bấm xác nhận.
Khung thông báo nêu lên : Hệ thống hôn lễ của người chơi Âu Dã Tử cùng người chơi Tiểu Long Nữ đã được mở ra thành công, thời gian hạn định là ba giờ, xin căn cứ gợi ý của hệ thống mà hoàn thành trình tự nhiệm vụ kết hôn. Sau khi hoàn thành nhiệm vụ sẽ nhận được hạ lể là Vĩnh Kết Đồng Tâm giới chỉ.
Giới chỉ thuần ngân bên trên được khắc tế văn uyên ương cổ sắc cổ hương, sau khi đeo vào sẽ sinh ra hiệu ứng tinh quang đặc biệt. Tổ đội phu thê thì sở hữu thuộc tính sẽ được gia tăng 10% dựa trên thuộc tính cơ bản, có thể điêu khắc, tùy theo cấp bậc của điêu khắc tăng lên thì thuộc tính gia tăng hiệu quả cũng sẽ tăng lên.
Nhiệm vụ hôn lễ vòng thứ nhất, mời năm bằng hữu trở lên tham gia hôn lễ (ít nhất năm)
Số lượng thiệp mời có thể mua là 5 – 999, mỗi một tấm thiệp mời tiêu tốn 18 kim, mời 50 người liền phải tiêu hết 900 kim, 500 cái chính là 9000 kim…Tính ra quả thực không ít chút nào, nếu không phải Vương Mân có tiền, kết hôn kiểu này ai chịu cho nổi chứ…
Vương Mân mua thiệp mời xong, liền phát một cái loa thông báo toàn server——
“Hôn lễ của bản nhân cùng Tiểu Long Nữ sắp sửa cử hành, hoan nghênh bằng hữu toàn server tới tham dự, phàm bất cứ ai đến ăn mừng đều sẽ được nhận thiệp mời!”
Thiệp mời chẳng những chỉ là một tờ giấy thông hành dùng để tiến vào Lễ miếu để quan khán hôn lễ, sau khi hôn lễ kết thúc còn có thể dùng nód dến NPC để đổi quà tặng. Người nào vận khí tốt có thể nhận được một món trang bị cực phẩm, vận khí kém thì cái gì cũng chả có, cũng có quà tặng bằng với giá gốc tấm thiệp, được 10 kim kèm theo một cái pháp hoa. Này cũng giống với được tặng thẻ cào quà tặng miễn phí, cào không được giải thưởng liền có một chút quà tặng an ủi, loại chuyện chỉ có lời chứ không lỗ đã như vậy, ai không muốn đi a!
Loa vừa phát lên, cả server liền sôi trào, coi bộ vị Âu Dã Tử này thực sự tính xuất vốn gốc để tổ chức hôn lễ này a!
Những người có quen biết với Âu Dã Tử cùng Tiểu Long Nữ, đều lần lượt phát loa thông cáo chúc phúc.
Người đầu tiên phát loa chính là Giang Phong Vũ Hỏa : “Chúc mừng Âu Dã Tử và Tiểu Long Nữ ha, tân hôn đại cát, bách niên hảo hợp, Tây Phong Phái luôn luôn ủng hộ hai đứa!”
『 Thế Giới』Đi ngang số 1 : “Wa wa wa~~ Lão đại Tây Phong Phái nha! Chụp một tấm chụp một tấm!”
『 Thế Giới』Đi ngang số 2 : “Cầu Dạ Hành Vân của Bắc Vân Phái hiện thân!”
『 Thế Giới』Đi ngang số 3 : “Cầu ảnh chân dung của chưởng môn!”
(Một đám nhị hàng…)
Tiếp theo sau là đến Dạ Hành Vân của Bắc Vân Phái phát loa : “Chúc mừng tân hôn Tiểu Long Nữ của bổn phái, chúc hai đứa vĩnh viễn hạnh phúc! Tiểu Long Nữ của bổn phái cùng Âu Dã Tử của Tây Phong Phái kết hôn, bất cứ môn chúng nào của phái cũng không được phá đám cản trở giữa chừng. Bắc Vân Phái cam đoan hôm nay tuyệt đối sẽ không chủ động khiêu khích Tây Phonh, tạm thời gác lại chiến tranh giữa hai phái!”
Mọi người nhìn thấy đều ồ lên, Bắc Vân Phái đây là theo sát Tây Phong Phái kêu hàng sao? Trời ạ, hôm nay quả là một ngày lịch sử từ lúc thành lập server tới nay!
Dạ Hành Vân phát loa xong, lại ở kênh bang phái dặn dò “Mọi người nếu không có việc gì làm thì đi tham gia hôn lễ đi, giúp Tiểu Long Nữ khuấy nhiệt hôn lễ một chút.”
Chưởng môn cũng đã lên tiếng, có vài người vẫn còn đang do dự có nên đi hay không, lúc nãy cũng lập tráng lá gan chạy đi Lễ miếu tham gia hôn lễ,
Người bên Tây Phong Phái bên kia tự nhiên không cần phải nói, đã sớm mỗi người một tấm thiệp mời đứng sẵn ở cửa Lễ miếu tự đời nào… trong số đó bao gồm cả Đại Mạch Trà, đệ tử của Vương Mân, cô nàng một tấc không rời theo sát bên cạnh Tiểu Long Nữ, hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ phù dâu của mình.
Kỳ thật Tiếu Lang quen biết người trong Tây Phong Phái cũng không nhiều lắm, ngoại trừ Vương Kỳ cùng tổ ba người “ông tám” quen nhau ngay từ những ngày đầu tiên, còn lại quả thực không biết ai với ai.
Vương Kỳ đứng bên cạnh Âu Dã Tử cũng hóng hớt chạy đi phát cái loa : “Hai thằng em, anh chúc hai đứa mày cả đời hạnh phúc!”
Mười ngày thì hết chín ngày phạm nhị như Phong Hỏa, vậy mà lại có lúc nói được những lời như vậy (có điều cái cụm hai thằng em khiến người khác nhìn thấy cảm giác có gì đó kì kì), hai người vừa thấy yên tâm được chút, lập tức thấy cái loa thứ hai do Phong Hỏa phát lên——
Phong Hỏa : “Đánh lộn chữ, là tính phúc!!!”
Vương Mân + Tiếu Lang “…”
Từ lúc đó trở về sau, đủ loại chúc phúc muôn màu muôn vẻ từng cái từng cái một được phát lên, dạng gì cũng có. Kiểu như sớm sinh quý tử này kia coi như đỡ đi, mấy tên đùa dai thì bảo sinh ra một thằng con sau này thành lập “Tây Bắc Phái”, loại này làm cho Tiếu Lang có chút dở khóc dở cười… Dù cho có muốn cũng không thể sinh ra, đều là nam còn gì…
Chợt trên góc màn hình lại xuất hiện một cái loa từ Dạ Hành Vân phát ra : “Tiểu Long, nếu Âu Dã Tử dám ăn hiếp em, anh đây liền thay em phế nó đi, làm cho nó khỏi “làm ăn” gì luôn!!”
Trước giờ vốn ăn nói nghiêm trang thái độ nghiêm túc như Dạ Hành Vân, cư nhiên cũng có lúc nói ra lời đùa dai như vậy?
Quả nhiên, đạo đức hạn cuối của mọi người đều bị Phong Hỏa khiến cho tan vỡ sao?
Tiếu Lang ngoài mặt thì khinh bỉ, nhưng trong lòng lại cảm động vô cùng. So với một Dạ Hành Vân vốn dĩ luôn uy nghiêm ra lệnh sai bảo, ngữ khí lúc này thân mật hơn rất nhiều rồi…
Cũng có vài người chơi thông thường không quen biết, nhận được thiệp mời cũng chạy đi mua cái loa phát lời chúc phúc, như muốn chứng tỏ quan hệ với đương sự có chút đặc biệt, Vương Mân thấy cũng không ngăn được cao hứng.
Ngoại trừ cái ngày cùng Tiếu Lang lẫn nhau bày tỏ tâm ý ra thì, ngày hôm nay, là ngày mà Vương Mân cảm thấy cao hứng nhất…
Vừa nghĩ đến Tiểu Long Nữ một thân hồng y đứng cạnh mình là do Tiếu Lang đang điều khiển thì, Vương Mân liền hận không thể “ái ốc cập ô”[31] mà nhào tới ôm lấy hôn nàng… Tiếc một điều, kia là nữ…
A, Vương Mân kinh ngạc phát hiện một điều, bản thân mình hình như… không có hứng thú gì với nữ tính…