Chương 13
Thiệu Đường thử quần áo của mình đi ra nhìn trước gương. Cũng đẹp nhưng giày thì có vẻ không hợp. Thiệu Đường quay qua ngả ngớn nói với nhân viên.
“Người đẹp, cô có thể giúp cho tôi chọn một đôi giày được không?”
“Ân được." Người bán hàng cầm lấy một đôi giày da màu đen đưa cho Thiệu Đường.
“Ha, ánh mắt của người đẹp thực không sai a." Thiệu Đường mang giày vào rồi nhìn lại một lần nữa.
“Thực không? Kỳ thực chân cô thực thon dài, thực thanh tú mang giày gì cũng đẹp.” Người bán hàng thẹn thùng.
Thiệu Phong cùng Thiệu Hiền vừa thay đồ xong liền được Thiệu Đường hỏi “Các cậu thấy đôi giày này như thế nào? Chính người đẹp đây chọn cho tôi đấy.”
“Thực hợp a? Ánh mắt tốt lắm?." “Vậy phiền cô giúp chúng tôi chọn thêm hai đôi nữa được không?” Thiệu Hiền hỏi.
“Đương nhiên được." Chốc sau cô bán hàng đưa ra hai đôi không khác gì của Thiệu Đường mấy.
“Quả nhiên ánh mắt cô rất được nha. Cô tên gì?” Thiệu Hiền lại đùa giỡn.
“Tôi tên Lí Ngọc Khiết a."
“Lí Ngọc Khiết. Tên cũng đẹp như người vậy a."
“Với đôi này quả thực rất hợp với tôi. Người đẹp a! Mắt cô thật tốt nha.” Thiệu Phong cũng không chịu thua.
Ba người thử quần áo xong, Thiệu Phong hỏi Thiệu Đường “Giờ chúng ta đi đâu?”
“Tôi nghĩ về cô nhi viện của ba Thiệu. Các cậu đi không?”
“Đi, cũng lâu tôi không gặp ba Thiệu. Trước chúng ta đi mua ít đồ?” Thiệu Hiền chỉ vào siêu thị cách đó không xa.
“Ân, các cậu mua đồ cho lão ba không cần nhiều, vì lần nào người cũng mang đi mà l không có xài." Thiệu Đường hướng hai người kia nói.
“A đúng vậy, lão ba gần đây trông có vẻ gầy hơn trước.” Thiệu Hiền than thở.
Cả ba người cũng chính là chỉ mua thuốc bổ với đồ lặt vặt cho lão ba.