Tiểu Gia Gánh Không Xuể A

Chương 16: hồ Moll

" nhanh lên ! nhanh lên ! phải bắt cho bằng được ả tiện nhân đó , khốn kiếp giám ám toán ta !!!" vị tể tướng đại nhân nào đó xoa phần gáy đau nhức , gắt gỏng 


" con ả đó là vũ nữ có tóc màu lam !, mau đi bắt trưởng đoàn xiếc đến tra hỏi cho rõ ràng !"


" rõ !!"


" tể tướng đại nhân , áo của ngài ..." một nô bọc đem quần áo mới đến cho hắn , hai tay run run trước áp suất thấp toả ra , tể tướng gật lấy áo , choàng tạm lên người , quát lên 


" cút !!!"  tên nô bọc sợ đến mức mặt trắng bệch , hoảng loạn chạy đi , nghe có động tĩnh , nên Karen bên trong chính điện bước ra , sa sầm mặt hỏi tể tướng 


" xảy ra chuyện gì ?" 


" bệ hạ ,cung điện có người đột nhập , rất có thể mục tiêu là tầng hầm " tể tướng nhìn thấy quỷ đế thì mồ hôi lạnh túa ra như mưa , hắn không dám nói tất cả sự thật cho quỷ đế , nếu nói , chính bản thân hắn cũng không biết mình chết như thế nào ! nghe tể tướng nói như vậy thì Karen trừng lớn đôi mắt xếch 


" mau đến tầng hầm !!"


vừa xuống đến tầng hầm thì thấy ngay thảm trạng bên trong , tất cả báu vật không còn sót lại bất cứ thứ gì !! ( bạn nhỏ Ort ra tay quả nhiên đủ sạch sẽ a ! =.=) ,Karen không hề quan tâm đến điều đó , hắn lập tức xuống ngay căn hầm nhỏ . quả nhiên thứ hắn cất dấu bao lâu nay đã không cánh mà bay ! chỉ còn rơi lại viên tụ linh thạch , Karen nhặt viên đá lên xiết chặt trong lòng bàn tay , hắn mỉm cười âm hiểm , gương mặt vặn vẹo xấu xí lộ rõ nét tàng độc trong sâu thẩm con ngươi .


" phong bế cổng thành , bất cứ ai ra vào đều phải gắt gao kiểm tra ! dùng thấu thị thuật cấp cao dám định ! nếu người nào cất dấu bất kì thứ gì mang khí tức của sự sống , giết !!!" 


" vâng " tể tướng run run cung kính cuối thấp đầu , hắn bị khí thế cuồng nộ của quỷ vương áp chế đến thở không nổi , đừng nhìn vẻ ngoài vô dụng suy đồi của quỷ vương mà lầm , thực chất kẻ có thể lên làm quỷ vương và nắm giữ đất nước này trong lòng bàn tay suốt mấy trăm năm tuyệt đối không phải kẻ tầm thường , Karen mới chính là kẻ độc ác tàn nhẫn nhất !!. tể tướng hồi tưởng lại tình cảnh khi đó ... sau khi lật đổ Xích Viêm , Karen lo sợ mẹ ruột của mình là thứ phi Lena nắm giữ chi phối quyền lực nên đã không chút do dự hạ sát bà ta . hắn giết ngay cả mẹ ruột đã hết lòng vì hắn chỉ vì sự nghi ngờ nhỏ nhoi vừa mới dấy lên trong lòng ! kẻ này ... quả thật đủ tàn độc !


==============================


Lâm Y Thần và Ort vừa chạy ra khỏi hành cung thì  bên ngoài  đâu đâu cũng là binh lính đang lùn sục hai người , hai người vất vả trốn khỏi cung điện lại  đụng ngay truy binh , Ort thở hổn hển nói 


" tui nói nghe nà ... hộc hộc ... đoàn kết là chết chùm ... chia ... chia ra chạy đi ... thoát thì gặp nhau ở chỗ cũ ..."


" được , ông cẩn thận ngen !" ngay khi Lâm Y Thần sắp chạy đi thì bị Ort kéo lại 


Lâm Y Thần "???"


Ort âm hiểm nói " muốn tồn tại thì phải vô lại " sau đó bỏ lại Lâm Y Thần đầy đầu chấm hỏi chạy mất 


Lâm Y Thần  " =.=.."  đây là triết lý mới sao ?


chạy đi một lúc thì đã có binh lính đuổi theo sát đít , cậu không rõ tai sao đã chạy lòng vòng nãy đến giờ mà vẫn không cắt đuôi được ... có lẽ nào ... cái áo !!! cậu vẫn còn đang mặc áo của tên tể tướng kia , có thể là do thứ này nên cậu mới không cắt đuôi được truy binh , ai biết ở cái nơi này có thứ gọi là máy định vị hay không a ! ngay lậy tức cậu lột ngay cái áo xuống rồi mặc lại  < huyễn lăng bào > yêu quý của cậu , aizz của mình thì vấn thấy thoải mái hơn , cái áo của cha tể tướng kia hôi nách muốn chết , gia mạc vào cũng rất khổ bức đó , có biết không !! 


" mau lên , bên này , bên này " nghe tiếng hô Lâm Y Thần giật mình , chết cha rồi đằng trước đằng sau đều có truy binh làm sao bây giờ !!! "muốn tồn lại thì phải vô lại " đột nhiên câu nói trước lúc ra đi của Ort hiện lên trong đầu cậu ( Ort : tui chưa có chết đó cha nội , nói làm như tui thăng rồi vậy ? QAQ)


Lâm Y Thần " TAT ..." thật sự phải như vậy sao ?  cậu cắn răng chạy đến góc tường đổ nát gần đó , biến huyễn lăng bào thành một cái áo rách nát tàn tạ ( huyễn lăng bào : tui khóc QAQ dù gì tui cũng là hàng xịn mà , hỗn đản ) , phẹt nước miếng ra tay sau đó chà xuống đất , vẻ mặt đau khổ đem tay chà lên mặt mình , dù sao mất mặt là ít , mất mạng là hết !!! lại vò cho đầu tóc rối bù xù không còn nhìn ra màu sắc ... còn quả trứng ? đương nhiên là bị cậu quăng vào không gian hệ thống rồi , cậu đâu thể cứ ôm một quả trứng chạy long nhong được , thế chẳng khác nào hô to lậy ông tui ở bụi này sao ? 


vừa làm xong hết thì binh lính cũng đến nơi " bẩm tể tướng đại nhân , phát hiện một kiện y phục bị bỏ lại !" tên tể tướng cầm lấy cái áo , sa sầm mặt , chết tiệt ! bị phát hiện rồi , hắn quét mắt một vòng xung quanh , ánh mắt liền chạm phải một thằng ăn mày chỗ góc tường  , hắn híp mắt tiến lại gần , đấy lòng Lâm Y Thần run lên , cúi đầu sát xuống 


" này ! ngươi có thấy ai chạy qua đây không ? " Lâm Y Thần ngẩn khuôn mặt lem luốc lên nhìn tên tể tướng sợ hãi gật gật đầu , tên tể tướng híp mắt 


"ở đâu ??" cậu run run chỉ đại một hướng , tên tể tướng hừ lạnh , cao giọng quát 


" còn không mau đuổi theo !!!" 


" vâng , vâng !"  tên tể tướng nãy giờ vẫn luôn quan sát cậu , lúc này mới dời tầm mắt , khẽ lắc đầu , không thể nào ả ta là một vũ nữ rất đẹp không thể là thằng ăn mày bẩn thỉu xấu xí này . đợi đám người đi xa Lâm Y Thần mới ngồi bệch xuống thở ra một hơi , mồ hôi ướt cả lung áo cậu rồi đó! lúc nãy thật đáng sợ mà , thật không ngờ ánh mắt của tên tể tướng khi thanh tỉnh lại sắt bén đến vậy , xém tí là bị hắn xuyên thấu rồi QAQ làm hú hồn hà tim của tiểu gia còn đang nhảy bình bịch đây này !


cắt đuôi được đám lính còn dai hơn cả keo dáng hiệu con chó ( có loại keo này sao ? ) cậu lặp tức đến nơi hội họp đã hẹn trước với Ort , cậu vừa lếch ra Ort đã nhảy dựng lên 


" oá má ơi quỷ hiện hình !!!"


" quỷ cái con khỉ ! tui nè ông nội ! , so với tui nhìn ông còn kinh khủng hơn đó " 


" ủa ? bạn hiền ! mà tui thì sao ? đây là nghệ thuật hoá trang đó có biết không ? nghệ thuật đó !" Ort dương dương tự đắc hất tóc kiêu ngạo nói , Lâm Y Thần khinh bỉ nhìn hắn 


" đồ biến thái " biến một thằng đực rựa thành con mẹ mang bầu thì nghệ thuật chỗ nào ?


Ort " QAQ... tui ghét ông .. ức hụ hụ " 


Lâm Y Thần " =.=..."


...


hai người chỉnh trang lại hình dạng vốn có ,vì thuốc đã hết hiệu lực nên  màu tóc của Lâm Y Thần đã trở lại nguyên bản , hai người ra đến cổng thành thì thấy bên đó đang rà soát rất chặt , Lâm Y Thần lo lắng quả trứng cậu cất trong không gian hệ thống sẽ bị phát hiện .


[ kí chủ thân ái , không gian hệ thống là một không gian độc lập tách biệt trò trẻ con đó làm gì có cửa giám định được ] Lâm Y Thần có cảm giác khi phán ra câu này hệ thống sama đặc biệt kiêu ngạo a , còn nữa, giám định thuật cao cấp mà cũng bị hệ thống nhà cậu đá xuống hàng trò trẻ con ... bạn nhỏ Lâm Y Thần tỏ vẻ , tiểu gia thật sự đã quen rồi ! , hai người ra khỏi thành êm xui , Ort đưa cậu đến bìa rừng phía tây thì dừng lại 


" rồi , tui đưa ông tới đây thôi ngen ! " 


" ừ , cảm ơn ông rất nhiều " 


" thôi hong có gì đâu , à của ông nè " Ort đưa cho cậu một cái túi trữ đồ 


" gì đó ? " Lâm Y Thần nhận lấy thắc mắc hỏi 


" tui hứa chia ông ba phần mà ^^ " 


" ừ, vậy tui đi đây , ông nhớ bảo trọng đó " khi cậu định quay đầu đi thì tay bị Ort kéo lại 


" từ từ "


" sao ?" . Ort ngập ngừng muốn nói lại thôi, cuối cùng cũng đánh liều mở miệng 


" tui với ông  cũng ở chung với nhau , cùng trải qua hoạn nạn mấy ngày nay , coi như cũng có cái duyên , ông không thể cho tui thấy mặt một lần sao ? " 


"haha, cho ông thấy cũng không sao ! "  nói xong cậu tháo mặt nạ xuống , Ort trợn tròn mắt , bàn tay nắm trong áo chặt đến trắng bệch các đốt ngón tay ... quả nhiên . cảm thấy Ort không bình thường cậu thấy hơi lại 


" ông sao vậy ? " Ort giật mình  , lặp tức trở về thái độ đáng đánh như mọi khi


" woa , ông là mỹ nhân đẹp nhất mà trước giờ tui thấy đó , tui động lòng với ông rồi làm sao bây giờ ? tui cho ông luôn tất cả tài sản tui tích góp bao nhiêu năm nay nhé , ông lấy tui đi  ^^ " , Lâm Y Thần đầy đầu hắc tuyến , thằng này quả nhiên thiếu đánh , cái vẻ mặt lúc nãy của nó chỉ là ảo giác của cậu thôi !


" cút !" Lâm Y Thần vẻ mặt ghét bỏ 


" ông thiệt tàn nhẫn TAT " 


....


đợi bóng dáng Lâm Y Thần biến mất trong trong cánh rừng , Ort mới buông lỏng giả vờ , hắn che mặt nước mắt lăn dài trên má , ngẹn ngào không thành tiếng , sau đó lại bắt đầu cười , cười một cách điên cuồng .


" quả nhiên ... quả nhiên ...cậu vẫn còn sống ...nhưng tại sao cậu lại không nhận ra ta ? ... hay nói đúng hơn ... trong kí ức hiện tại của cậu ... không hề có ta ... nhưng mà thôi... mà thôi... chỉ cần cậu còn sống là đủ rồi ... đủ rồi ..." Ort  mỉm cười , hắn lại tiếp tục cuộc hành trình phiêu bạc của mình .


... 


Lâm Y Thần vất vả mới tìm được hồ Moll , nhưng mà quả thật nơi đây dầy đặc nguyên tố hắc ám , cậu cẩn thận tiến lại gần hồ , nguyên tố xung quanh càng lúc càng nồng đậm ,ngay khi cậu đến gần bờ hồ thì nước đen trong hồ bỗng nhiên như sôi sục , ào ào phun lên tạo thành một cơn sóng cuốn lấy cậu kéo thẳng xuống hồ .


=============================================


  Túy : kì thật chương sau mới có phớt kít , thành thật xin lỗi mọi người hehehe