Tiểu Gia Gánh Không Xuể A

Chương 11: quỷ thành Rorland

Lâm Y Thần mở mắt , hiện tại cậu cảm thấy sức mạnh ma thuật trong cơ thể mình đã mạnh hơn rất nhiều , ngoài ra còn có ... một luồng sức mạnh khác đang nhẹ nhàng chảy trong cơ thể cậu , rất dịu dàng , giống như ... trở về ... cội nguồn ...??? sao cậu lại có suy nghĩ đó nhỉ ??? ....mà hiện tại đã là lúc nào rồi ?


[ kí chủ thân ái , hiện tại đã là rạng sáng , nói cách khác ngài đã nhập định 7 giờ liền ]


mèn đét ơi !! cậu chỉ có cảm giác như một cái chớp mắt thôi mà hiện thực trôi qua 7 tiếng ... Vậy lần sau tu luyện cũng tốn thời gian mà không có ý thức vậy sao ?


[ kí chủ thân ái , vì là lần đầu tiên nên pháp kĩ phải dung nhập với ngài , lần sau có thể tu luyện bất cứ lúc nào mà cơ thể vẫn không mất đi ý thức ]


hú hồn ! cái thứ này quả nhiên đủ biến thái ! Thống nhi a ngươi nói thật đi cái này tạo ra là vì gia đúng không ? mịahahhahahaha


hệ thống [...]


========== mị là ái ái phân cách tuyến =============


< Rorland quỷ thành > sau nửa ngày đi đường và lạc đường vô số lần =.= bạn nhỏ Lâm Y Thần cuối cùng cũng lếch được đến nơi !!! con bệnh mù đường nào đó còn rất hãnh diện vì đã dùng thời gian gấp năm lần người khác để đi từ trấn nhỏ Motir đến thành Rorland ( khoảng cách chỉ có hai giờ đi đường =.= )


cái kia ... là sao ? canh cổng thành thôi mà, có cần phải làm như xếp hàng đi xem music show thế không ? nói thế thôi chứ bạn nhỏ nào đó vẫn trùm kín mít chầm chậm đi vào thành


" đứng lại !!!"


Lâm Y Thần " !!!" Đù má! Không lẽ kêu mình ?


" này! gọi ngươi đó "


Lâm Y Thần nuốt một ngụm nước bọt , mồ hôi chảy đầy lưng lo sợ bị phát hiện !! ... mà ... cậu có phạm tội gì đâu nhỉ ? sợ cái lông á !!


" bỏ mủ trùm xuống , trời nóng thế này mà trùm mít thế kia , nhất định là kẻ khả nghi!!"


Lâm Y Thần bình tĩnh bỏ mũ trùm xuống , mọi người xung quanh liền hít một ngụm khí !! quá đẹp ! người này quá mỹ lệ ! đó là suy nghĩ duy nhất của họ trong lúc này , Lâm Y Thần nhíu mày , cái tên gác cổng này còn muốn nhìn đến khi nào nữa ? cậu còn muốn vào thành đó a .


" ta vào thành được chưa ? " mỗ lính canh giật mình hồi phục tinh thần


" à ... được !! được ! mời ... mời vào .." Lâm Y Thần trùm nón lên lại , tiếp tục đi vào , chu choa ! đúng là thành phố có khác hén ! người quá trời quá đất luôn !


bạn lính canh A ngơ ngẩn , hỏi một bạn lính B khác vừa đến thay ca " này, ngươi tát ta một cái xem "


" chi vậy ba ? ấm đầu hả ông nội "


" ta muốn biết ta mơ hay tỉnh thôi ! Mới vừa rồi ta gặp một người còn đẹp hơn tinh linh vương !"


bạn lính B khinh bỉ " thôi đi ba , ba nổ vừa vừa thôi , trên đời này làm gì có ai đẹp hơn tinh linh vương?"


" ta nói thật !!! người đó mắt đen tóc đen , da trắng còn hơn cả tuyết đó , dung mạo phải nói là không dùng từ ngữ nào tả được... "


" thật???"


"ta lấy danh dự độc thân 30 ra thề! "


" nói sao thì người đó cũng vào thành rồi , dung mạo như vậy chắc cũng dễ nhận ra thôi ,nhất định sẽ gặp lại mà "


< lịch sử quỷ đô : ngày 3 tháng 5 năm 6800 , quỷ hậu lần đầu đến thành Rorland >


" mại dô mại dô trà chanh , trà đá đê ...."


" hủ tiếu , bún riu , bún bò chả dò đê ..."


" hột dịt xào me , cà phê hột é đê ...."


" nhanh tay thì còn chậm tay thì hết hàng tồn kho giảm giá , seo-ớp đê..."


" xả hàng ! xả hàng ! mười năm một lầm , hàng phờ-ri , hàng miễm phí đê ..."


" xe ôm , đưa tận nơi , tới tận chỗ đê ... thím hai , đi chỗ nào thím ?"


" bánh tráng trộn , bánh tráng trộn , đặc sản thành Rorland !!! mua đê mua đê ..."


" hướng dẫn khách du lịch đến với thành Rorland năm bạc một lần , đảm bảo tiện lợi ..."


con bệnh mù đường nào đó vì thật lâu không tiếp xúc văn hóa loài người nên giờ rất hứng khởi hết nhìn đông đến nhìn tây , thế nhưng trong mắt người ta chẳng khác nào một thằng biến thái lén lén lút lút bao bịt như cái bánh chưng giữa cái nóng đến ba bốn chục độ thế này !!


" mẹ ơi , người này nhìn kì quá nà ! "


" đi thôi con ! biến thái đó , aizzz hôm nay ra đường gặp phải cái thứ gì đâu không hà đúng là xui xẻo mà ."


" cái thứ " Lâm Y Thần khóe miệng giật giật.


Lâm Y Thần đen mặt " bộ đầu năm nay mấy người kì thị dân mặc áo choàng sao hả ?"


" không phải đâu , anh bạn nhỏ , vì gần đây có một bọn hành tung quỷ dị hành động thì biến thái xuất hiện nên mới thế " một giọng già nua bên cạnh cậu vang lên , đó là một quày hàng xập xệ tách biệt ở một góc , cậu lại gần đó


" còn có chuyện như vậy ? "


" Đúng thế "


" làm sao giờ , gương mặt ta mà ra đường thì sẽ vô cùng phiền phức !"


" mặt làm sao mà không ra đường , quỷ tộc chúng ta không có kì thị dung mạo người khác như lũ nhân tộc đâu ! , nếu cậu vẫn thấy không được thì chỗ lão đây có bán mặt nạ lão tự làm , cậu ưng thì mua , chứ bây giờ cậu cứ trùm như vầy hoài không khéo bị quan binh hiểu lầm thì chết "
Lâm Y Thần thấy cũng đúng nên gật đầu , xem những cái mặt nạ tinh xảo trên bàn , cậu chọn một cái màu trắng có hoa văn tím , có thể che đến ba phần tư không mặt , thật ra cậu không tính hoa hòe thế đâu , nhưng mà mấy cái cậu thích thì chỉ che có mỗi mắt , phải biết là cái bản mặt yêu nghiệt này che nhiêu đó thôi vẫn còn rất hại nước hại dân!


" ta lấy cái này , bao nhiu tiền vậy lão bá ?"


" chỉ năm xu thôi " Lâm Y Thần nhíu mày , ông lão thấy vậy liền nghĩ cậu chê mắc liền nói


" nếu không được thì cậu đưa lão hai xu cũng đủ rồi "


" không, không, ý ta không phải vậy đâu , ta thấy đẹp thế này , lại tinh xảo nữa sao lại rẻ như vậy ?"


" aizzzz, ngày nay còn có ai đeo mặt nạ nữa đâu , mười người thì hết chín người thích chưng diện rồi " cậu nhìn gian hàng vắng vẻ của ông lão thì không khỏi thở dài , tinh thạch lần trước cậu không có bán hết , nên hiện tại lấy ra một viên cấp sáu , nắm bàn tay già nua của ông lão đặt vào , ông lão kinh ngạc


" này ... cái này quá quý giá rồi ... cái mặt nạ đó không đáng giá vậy đâu !!"


" coi như ta tặng ông , nếu không có ông nhắc nhở thì hiện tại ta đã gặp rắc rối rồi , không phải sao ? ông đừng từ chối nữa "


ông lão run run nói " cám ơn cậu, thật sự cám ơn cậu nhiều lắm ..." một viên này đủ cho cả nhà ông sống sung túc cả đời


" còn ... một chuyện nữa ....cậu, có thể đeo mặt nạ này lên cho lão xem được không ?"


" được ." cậu tháo mũ trùm đầu xuống , ông lão lăng lăng nhìn người trước mắt , ông không thể tin được lại có một người hoàn hảo như vậy tồn tại , người này mỹ đến cực điểm , còn mỹ hơn cả tinh linh vương ! phải nói sao đây , người này ... là đứa con cưng của thánh thần !!! giờ thì ông hiểu vì sao cậu sẽ gặp phiền phức nếu không che mặt rồi , người như vậy ai cũng muốn có được , ông có cảm giác đại lục này ... không ! là toàn bộ thế giới này sắp trải qua một hồi phong ba vì cậu .


Lâm Y Thần đeo nặt nạ lên , cậu cảm thấy rất vừa , rất thoải mái , bên trong không biết làm bằng gì nhưng mềm mềm êm êm , rất thích a~


" ông ơi ! tạm biệt "


" tạm biệt ..."


ông lão nhìn theo bóng dáng rời đi của cậu lắc đầu thở dài " đứa nhỏ thiện lương a ... mệnh nhất định đào hoa vô số..."


====================================


Lâm Y Thần tiếp tục chuyến tham quan quỷ thành của cậu , đi ngang bảng thông báo lớn ở quảng trường trung ương , thì thấy đúng là đang có dáng lệnh truy nã một vài kẻ khả nghi ở đó , nhìn lên ngày phát lệnh thì .... ngày 15 tháng 4 năm 6800 !!!


ô-mai-gót !!! lúc cậu ở chung với tiểu Cầu nhà cậu thì không phải là năm 7800 hay sao ? sao giờ lại là 6800 ?? ... nói cách khác ... nhiệm vụ này của cậu đang tiến hành là một ngàn năm trước ???


haha-haha hết xuyên không đến xuyên thời gian ... nên nói thế giới này thật điên cuồng hay nói vận mệnh cậu đủ biến thái đây ???