Cũng không trách được mùi vị mê người đến vậy. Bản Thân nguyên liệu nấu ăn Là Linh Thú cấp bậc Yêu Vương. Không nói Trù Nghệ của Lý Thành hiện tại là cấp bậc Tông Sư. Mà ngoài Linh củ Linh Quả. Lý Thành còn không ngừng ngại mà cho thêm mấy Chục loại tiên dược.
Mà ngoài hắn cũng chẳng có ai tài đại khí thô đến nỗi cho Tiên Dược vào đồ ăn như hắn. Thậm chí Đại Tông Môn Thánh Địa. Nhiều lắm cũng chỉ cho Linh Dược. Còn Tiên Dược thuộc về Quý Hiếm. Bọn Hắn trong kho chỉ có vài chục Gốc đã xem như Bảo Vật trấn Phái
Theo Hương Vị càng ngày càng thấm đẫm lòng người. Mà thời gian đến buổi tối chỉ còn hơn nữa giờ. Bây giờ trên một mảnh Đất Trống đang có một chiếc bàn lớn hơn nữa còn có băng chuyền. Mà bên trên để la liệt đầy đủ mọi loại món ăn.
Có xào, có nấu. Có hấp, có hầm. Mà Trung tâm bàn là một cái nồi lớn chứa đầy nước lẩu. Xung quanh nó để đầy các loại. Linh củ Linh Quả. Còn có từng đĩa Long Ngư thịt. Nằm trên từng đĩa mà bên dưới là trừng khối băng bào làm cho Thịt tươi mát.
Tống Cầm Tam Nữ thì Thay nhau sắp xếp các loại gia vị cùng bày biện món ăn. Bọn người Tiểu Bạch thì đang chuẩn Bị một bàn nướng thịt theo kiểu BBQ từng xâu Thịt cùng Linh Quả đang được Lý Thành tẩm ướp Gia Vị cũng được để bên cạnh. Mà loại than dùng để nướng Thịt cũng không phải tầm thường. Mà là Phùng Sinh Mộc Than Củi. Đây là một loại Linh Mộc có tác dụng an thần xua Tâm Ma.
Có thể nói để làm ra bửa tiệc này Vô Cùng xa xỉ. Nhưng đối với Lý Thành chẳng là gì. Tiên Dược đối với hắn cũng có thể xem như là rau cải trắng. Chứ đừng nói Linh Dược Hay các loại Linh Mộc. Lại là vô số kể.
Đối với một tên ăn hàng như Lý Thành việc hưởng thụ Mỹ Thực mới là chân lý. Niếu không kiếp trước bản Thân Hắn ở Địa Cầu đã không phải cái trạch. Nhưng lúc đó chỉ đủ sống cho nên cũng không dám ăn ngon. Sống lại một đời phải ăn ngon nhất. Uống ngon nhất. Chơi sảng nhất. Đó mới là đạo lý. Hưởng Thụ. Tiêu Dao khoái hoạt.
Sở Tú thấy vậy một màn cũng không khỏi ngây người. Bản Thân Thiên Chi Kiều Nữ. Nhưng nàng cũng chưa từng Thấy qua một bữa tiệc nào xa xỉ như vậy! Tiên Dược đầy bàn. Linh Củ Linh Quả chỉ làm nền. Chỉ đằng xa cảm thụ chỉ thấy trên bàn Linh Khí tụ tập còn tạo ra một ít sóng động. Đây là nói một Nơi tụ tập quá nhiều Linh Dược trân quý sẽ sinh ra Linh Khí chập chờn.
Mà bây giờ Lý Thành cũng xong việc của Hắn đang chuẩn bị về nghĩ ngơi thì bỗng nhiên ánh mắt sáng lên. Mang theo vẻ mừng rỡ. Theo đó Lý Tuyết Vân. Tống Cầm. Cùng Bọn Tiểu Bạch cũng lần lượt dừng tay hướng đầu về một phía.
Mà không phải chỗ khác chính là nơi Bạch Linh bế quan.
Lý Thành phất tay. Vòng sáng bảo vệ Bạch Linh cũng theo đó mà biến mất.
“Oa Thơm quá. Anh Hai cùng mọi người chuẩn bị cho em à?” Theo sau cửa truyền đến một giọng nói như chuông bạc. Tràn đầy thanh xuân.
Mà theo cánh cửa mở ra. Một thiếu nữ tràn đầy khí tức thanh xuân đang hướng về phía mọi người mà đi.
Nàng Tuổi tầm 16 – 17 tuổi. Một bộ áo trắng như tuyết. Ngũ quan như điêu khắc mà ra. Trên đầu nàng là một đầu tóc màu trắng bồng bềnh như một đám mây. Nhan sắc của nàng có thể nói Là Hồng Nhan Hoạ Thuỷ. Bình xét về nhan trị của nàng cũng cùng cấp bậc với mấy Nữ Nhân ở đây.
Mà trên mặt nàng bây giờ đầy vẻ tinh quái đang nhìn về phía Mọi Người ở đây.
“Tiểu Linh sao? Con sao lại biến thành dạng này?” Mà Lúc Này Lý Tuyết Vân đi đến bên cạnh Bạch Linh vuốt đầu nàng ân cần hỏi?
“Mẹ. Con củng không biết. Chỉ biết theo tu vi đề thăng bên ngoài con cũng biến hoá thêm.” Bạch Linh tuy lúc trước Tâm Ma quấy nhiễu. Nhưng nhờ Lý Thành ra tay trấn áp. Cho nên tâm tính của nàng vẫn không thay đổi. Vẫn hoạt bát đáng yêu.
“Ồ con đột phá đến Hợp Thể Kỳ Viên Mãn rồi sao?” Lý Tuyết Vân kinh ngạc nói. Trước bế quan Bạch Linh chỉ một cái kim Đan a.
“Vâng” Bạch Linh tự hào mà đáp.
Bên cạnh Sở Tú nghe vậy cũng hít một hơi. Phải biết Đại Thánh Tử Tu Vi mạnh nhất cũng vừa đến Phân Thần Đại Viên Mãn a. Mà bản thân nàng chỉ vừa bước chân vào Nguyên Anh Đại Viên Mãn. Vậy mà thiếu nữ này đã đến cảnh giới đó. Thật là đáng sợ.
(Ps: đôi lời Tác Giả. Tu Vi của Thập đại tông môn phân Bố như Sau: Tông Môn Chủ Động Hư trung Kỳ. Trưởng Lão từ Hợp Thể kỳ Đến Dộng Hư Sơ Kỳ. Thái Thượng là Đại Thừa Sơ Kỳ. Mà Thánh địa cũng như vậy chỉ cao hơn Tông Môn một ít. Chỉ có 3 cái Đại Thừa Cảnh mà cao nhất chỉ mới đến Trung Kỳ 2 cái.)
Không đúng. Phải nói toàn bộ cả cái nhà này mới thật là đáng sợ. Bọn hắn chỉ riêng chiến lực đã là đỉnh thiên Đại Lục. Hơn nữa theo như nàng nghĩ Lý Thành mới là đáng sợ nhất. Mà Kiếm Hồ một khúc đàn lại khiến cho mấy mươi vạn người đột phá. Cái này ngay cả Thánh Chủ. Không đúng kể cả lão Thánh Chủ Lão Nhân Gia ông ta cũng không làm được.
“Nào Tiểu Linh đến đây Mẹ giới thiệu cho con Vị Tỷ Tỷ này!” Lý Tuyến Vân Kéo tay Bạch Linh đến chỗ Sở Tú.
Mà Nhìn Thấy Sở Tú Bạch Linh hỏi một câu khiến cho Lý Thành suýt chút nữa Té xỉu.
“Mẹ. Anh Hai mới kiếm thêm cho con Chị Dâu á!” Sau đó đánh giá Sở Tú.
Một bên Lý Thành một đầu Hắc tuyến. Liền mở miệng quát.
“Hồ nháo. Ăn nói không mồm miệng. Có tin Anh Hai để ngươi tiếp tục bế quan hay không?”
Một bên bọn người nghe vậy thì cười ầm lên. Mà Bản Thân Bạch Linh lại uỷ khuất vạn phần. Nàng cũng không biết nói sai chỗ nào a!!!”
Sở Tú thì nghe câu Hiểu Câu Không cho nên cũng mặt toàn dấu chấm hỏi???
“Chị Dâu. Anh Hai lại ăn hiếp Tiêu Linh kìa!” Lần này nàng quay sang Tông Cầm kiêu khổ.
Mà Sở Tú nghe đến đây còn đâu mà không hiểu liền cả khuông mặt như trái táo. Cúi đầu len lén liếc mắt về Lý Thành.
Lý Tuyết Vân thấy vậy cũng tâm viên ý mãn. Tiểu Linh a. Con thật Hiểu Chuyện a. Nàng thầm giơ ngón tay cái cho Bạch Linh.
“Mẹ giới thiệu. Đây là Sở Tú nàng là [Tiêu Dao Thánh Địa] Thánh Nữ. Con đến chào Tỷ Ấy.” Lý Tuyết Vân mở lời nói.
“A. Muội là Bạch Linh gặp qua Tú Tú Tỷ.” Nàng đi đến lễ phép chào Sở Tú. Mà ánh mắt cũng đánh giá mấy lần Sở Tú. Sau đó tinh quái mà híp mắt cười.
“Linh Muội Tốt. Lần đầu gặp mặt Tỷ cũng không có thứ tốt. Có tiểu Lễ Vật tặng muội” Nói rồi tay nàng đưa ra một miếng ngọc phía trên tản ra nhu hoà quang huy.
“Sở Cô Nương ta Thay Tiểu Linh đa tạ rồi.” Lý Thành nhìn miếng ngọc bội này cũng mỉm cười. Vạn Năm Long Ngọc trù tà khu Tâm Ma. Rất Thích hợp với Bạch Linh. Hơn nữa còn kèm theo Long uy. Chậc Chậc không hổ Thánh Nữ đại Thánh Địa.
“Cám Ơn Tú Tú Tỷ” Bạch Linh cám ơn sau đó yêu thích không buông.
“Được Rồi nãy giờ quên a. Không khí có chút vô vị.” Nói rồi Lý Thành phất Tay. Hiện ra một cái đầy đủ Âm Thanh ánh sáng. Tuy tại Thuỷ Hiên Các đen đuốc sáng trân nhưng Lý Thành hắn không thích. Hắn lại yêu thích đồ công nghệ cao.
Sau đó hắn đi đến mở lên một tập nhạc. Âm Thanh Du Dương phát ra. Khiến mọi người càng tốt hưởng Thụ.
“Sở Tú đứng bên cạnh nhìn một đống đồ cổ quái cũng vô cùng tò mò nhưng vì Ý Tứ nên chỉ Hiếu Kỳ mà nhìn”