Tiểu Bạch Thỏ Vương Phi, Ác Bá Vương Gia, Cút!

Chương 38: Làm rất khá

Lợi hại.

Bộ Nhu Nhi âm thầm giơ ngón cái lên, tán dương trong lòng.

"Hừ!"

Nhìn theo hướng những kẻ vừa chạy trốn kia, Hoàng Phủ Nam Ninh khó chịu hừ lạnh một tiếng, sau đó xoay người.

"Vương phi."

"Vương gia!"

Đầu cúi sâu xuống ngực, thân thể Bộ Nhu Nhi mạnh mẽ run lên.

"Ngươi hôm nay... Làm rất khá."

Ơ?

Bộ Nhu Nhi bị bất ngờ, ngẩng phắt đầu lên. Nàng kinh ngạc khi thấy mình đang đối diện với khuôn mặt tươi cười của Hoàng Phủ Nam Ninh.

"Nếu biết sớm hôm nay bọn họ sẽ đến, bổn vương đã sai người đóng chặt cửa lại, một bước cũng không cho tiến vào." Vừa định mở miệng, Bộ Nhu Nhi liền nghe thấy tiếng quát khẽ khó chịu của hắn.

Uầy...

Nàng không nhịn nổi mở miệng: "Vương gia, nhị vị vương gia có ý tốt nên mới đến thăm mà."

"Ý tốt cái gì chứ? Một đám người rỗi việc, mới sáng sớm đã chạy đến chỗ bổn vương kiếm chuyện, làm hại bổn vương ngủ cũng không được ngon. Đã thế, đám người đó còn líu ríu, ồn ào, ngươi một câu ta một lời, ầm ĩ muốn chết. Thiếu chút nữa là bổn vương đã sai người đuổi bọn họ đi rồi."

Cường nhân nha!

Nghe hắn oán hận liên tục, suýt tý nữa thì Bộ Nhu Nhi đã giơ ngón tay cái lên tán thưởng. Thực ra thì, mỗi lần phải đối mặt với mấy tỉ muội con của đại phu nhân, nàng cũng sẽ có lúc bức xúc như vậy, nhưng do ngại thân phận mình nên cũng không dám làm gì quá đáng. Nhưng khi nghe hắn nói... Nàng có thể khẳng định, loại chuyện này hắn tuyệt đối đã làm, hơn nữa không chỉ làm có một lần. Cái loại cảm giác này, chắc chắn là rất đã ghiền nha!

"Thế nên, chuyện hôm nay, ngươi làm rất khá! Phi thường tốt!" Hoàng Phủ Nam Ninh trầm mặt xuống, nghiêm túc nhìn nàng. "Về sau, nếu bọn họ có đến, ngươi cứ làm như vậy. Tốt nhất nên đánh đòn phủ đầu bằng chiêu này, giúp bọn họ từ chỗ nào đến thì về lại chỗ đó đi.”

"Vương gia, thiếp không phải cố ý." Mặc dù rất muốn nhảy dựng lên ăn mừng ngay tại chỗ, nhưng Bộ Nhu Nhi vẫn phải nén nhịn lại vì chưa phải lúc. Nàng rũ mi mắt xuống, tiếp tục dáng vẻ bạch thỏ đáng thương, nhẹ nhàng phản đối.

Hoàng Phủ Nam Ninh trong lòng đang tràn ngập những ý tưởng hào hùng liền bị những lời này của nàng đập nát.

"Không phải cố ý?" Đôi mắt tối sầm lại, hắn cúi đầu trầm giọng hỏi.

Bộ Nhu Nhi vội vàng lui ra phía sau từng bước, nhẹ nhàng lắc đầu.

Hoàng Phủ Nam Ninh nét mặt sa sầm."Mặc kệ là cố ý hay không, dù sao, về sau, ngươi cứ như vậy mà làm!"

Muốn vậy thì phải tạo điều kiện cho nàng làm chứ! Bộ Nhu Nhi cắn cắn môi: "Vương gia, hôm nay ở trong ấm trà, đúng là... đúng là có con chuột nha!" Rất là may mắn, nàng mới tóm được một con chuột nha. Vậy mà hắn lại muốn về sau nàng phải dùng tiếp phương pháp này. Hắn nghĩ nàng là mèo chắc, cứ muốn là có thể dễ dàng mà bắt được chuột chắc.

"Không thành vấn đề, nếu không bắt được chuột, vậy thì con gián, con sâu, cái gì ghê tởm, cái gì ghê tởm đều có thể bỏ vào trong. Hơn nữa, chờ bọn họ uống xong,lại cho bọn họ nhìn thấy, xem bọn họ lần sau có còn dám đến nữa hay không!"

Cái gì chứ!!! * mình nghĩ chỗ này Bộ Nhu Nhi muốn chửi bậy J)

Nghe hắn nói thế, Bộ Nhu Nhi rất muốn nhào vào đánh tay đôi với hắn.

Anh hùng thường có chung suy nghĩ giống nhau! Thật ra vừa nãy nàng cũng nghĩ đến ý tưởng đó.

Nhưng mà...

"Vương gia, mấy thứ đó thật đáng sợ!" Bộ Nhu Nhi ngẩng đầu, run giọng nói, hai giọt nước mắt trong suốt nhẹ nhàng rơi ra từ đôi mắt nàng.

Dáng vẻ thiếu nữ hiền lành đáng yêu của Bộ Nhu Nhi làm cho tâm tình của Hoàng Phủ Nam Ninh trở nên cực kì khó chịu.

“ Ngươi không dám đụng vào thì bổn vương sẽ sai người chuẩn bị sẵn." Hắn quay đầu rời đi, âm thanh nhanh chóng trở nên lạnh lẽo, "Bổn vương mệt rồi, muốn trở về phòng nghỉ ngơi. Không có việc gì quan trọng thì đừng tới làm phiền bổn vương."

"Dạ, Vương gia đi thong thả!" Bộ Nhu Nhi vội vàng hành lễ, lớn tiếng chào.

Hoàng Phủ Nam Ninh coi như không nghe thấy, sải bước rời đi.

"Haizz..."

Chờ cho không còn thấy bóng dáng của hắn, vẻ hiền lành dễ thương trên mặt Bộ Nhu Nhi ngay lập tức biến mất, thay vào đó là một khuôn mặt cực kì đắc ý.

"Các ngươi hôm nay, đều làm rất khá!" Quay đầu nhìn một dãy nha hoàn phía sau, nàng giận tái mặt, lớn tiếng lặp lại lời nói lúc đầu của Hoàng Phủ Nam Ninh.