Tiên Ngục

Chương 879: Tuyệt cảnh chi địa (thượng)


Đây là một không gian ở trạng thái gần như phong bế, dường như là một địa huyệt cự đại ở sâu trong mặt đấy, diện tích ước chừng ngàn trượng phạm vi, độ cao cũng vài chục trượng.

Đây cũng là tuyệt cảnh chi địa mà Tô Triệt gặp phải hiện giờ, lúc này hắn sắp phải đối mặt với tứ đại cường giả Đại Thừa kỳ. Nguồn: http://Trà Truyện

Mặc dù lấy một địch bốn, khả năng sống sót gần như là không, nhưng Tô Triệt vẫn phải toàn lực ứng phó, tuyệt không thể đơn giản thỏa hiệp với bất kỳ ai được.

Quy tắc so đấu vô cùng đơn giản: hỗn chiến, trong năm người chỉ có thể có một người còn sống, hơn nữa, hai chân không thể cách đất, vẫn phải bảo trì hình thức tác chiến trên mặt đất.

Tác chiến mặt đất, đối với Tô Triệt mà nói, đây cũng là phương diện có lợi duy nhất, bởi vì cái bóng của mình có thể phát huy ra được tác dụng.

Lúc vừa bị truyền tống vào không gian này, Tô Triệt lẻ loi một mình ở trong một góc, đối diện cách đó không xa chính là bốn cường giả Đại Thừa kỳ.

- May mắn, không bị phân cùng một chỗ với nữ nhân Tuyết Ngọc kia...

Tô Triệt thầm may mắn trong lòng, nếu xui xẻo bị phân cùng một tổ với Tuyết Ngọc, vậy cũng thực là...

Hô!

Không hề dừng lại, Tô Triệt lập tức triệu hóa Tiểu Hắc ra, nói thế nào thì Tiểu Hắc cầm cự phủ trong tay coi như cũng có được sức chiến đấu phi thường cường hãn.

- Nếu Hồng Cự đại ca cũng có thể tham dự vào trong trận đấu sinh tử này thì cũng có gì phải lo lắng nữa.

Trong lòng Tô Triệt nổi lên ý niệm như thế, chỉ tiếc, lão giả thần bí không có hảo tâm như vậy, không thể nào đưa Hồng Cự đến bảo vệ mình được.

Nhắc đến các loại sinh linh loại vật triệu hoán, ngoại trừ Tiểu Hắc của Tô Triệt, những cường giả Đại Thừa kỳ kia mặc dù có vật triệu hoán đặc thù nhưng cũng không dám triệu hoán ra. Bởi vì, vật triệu hoán có thể xứng đôi với Đại Thừa kỳ thì ít nhất phải có thực lực Độ Kiếp kỳ mới được, trong trò chơi do lão giả thần bí khống chế, một khi triệu hoán vậy chính là không tuân theo quy định nghiêm trọng, hẳn phải chết không thể nghi ngờ.

Huống hồ, cục diện trước mắt, bốn người bọn họ không hẹn mà cùng nhất trí quyết định, trước tiên giải quyết xong mục tiêu Tô Triệt, sau đó bốn người lại triển khai một hồi chiến đấu sinh tử, người thắng trận cuối cùng không chỉ đạt được cơ hội sinh tồn mà còn có thể có tòa bảo tháp vẫn thiết tha mơ ước nữa.

Bốn Đại Thừa kỳ, đối phó với một Hóa Thần Kỳ nho nhỏ như Tô Triệt còn cần triệu hoán ra thứ gì để phụ trợ sao?

Căn bản không cần!

- Thiên Vũ, hôm nay, tánh mạng của ngươi sẽ dừng ở đây, việc này khẳng định là thế ồi.

Hồng Vận Lão Tổ bị phân vào tổ này trầm giọng nói:

- Lại nói tiếp, đối với người trẻ tuổi như ngươi, ta thực sự nổi lên chút lòng tôn trọng, giờ phút này ta nói một câu thật lòng, chớ nên ngoan cố chống lại, vẫn nên cầu một cái thống khoái thì hơn, chúng ta sẽ không làm khó ngươi đâu.

- Muốn ta chết, còn không tính làm khó sao?

Tô Triệt cười ha ha nói:

- Những lời cứ lặp đi lặp lại kia không cần nói nữa đâu. Hôm nay, năm người chúng ta chỉ có thể có một người còn sống rời khỏi, vận mệnh của mọi người cơ hồ đều giống nhau, đừng ai nói cái gì mà thương cảm hay tôn trọng cả.

- Cũng đúng!

Hồng Vận Lão Tổ trầm trọng gật đầu:

- Như vậy kế tiếp bốn người chúng ta nhất định sẽ liên thủ đánh chết ngươi, Thiên Vũ, ngươi là một người trẻ tuổi không tệ, chỉ tiếc...

Câu nói kế tiếp, không nên nhiều lời, khai chiến!

Công kích thần thông của bốn cường giả Đại Thừa kỳ liên thủ giết đến, thần thông cường lực kim mộc thủy hỏa bốn loại thuộc tính, bốn loại ánh sáng chói lọi mặc dù nhan sắc bất đồng, nhưng lực sát thương đều tương đối cường hãn.

Hơn nữa, bốn loại thần thông công kích này, đều thông qua thượng phẩm công kích đạo khí để bạo phát ra, mà Tô Triệt chỉ có thể khống chế một kiện thượng phẩm phòng ngự đạo khí tiến hành ngăn cản, phòng được sao?

Tuy nói năm đó ở khải nguyên tinh, Tô Triệt chỉ bằng vào một cái Cự Phú đã chống lại được công kích liên hợp của Thái Hư, Huyễn Ma, Huyết Thần Thánh giáo chủ, cùng với vài tên trưởng lão Nguyên Anh khác, nhưng đó là vì bọn người Thái Hư không có thượng phẩm công kích đạo khí, hơn nữa, thực lực tổng hợp của bọn hắn cũng xa xa không thể nào sánh được với bốn cường giả Đại Thừa kỳ đã bị phong ấn tu vi này.

Tình huống hoàn toàn bất đồng!

Chỉ riêng lần đả kích lần đầu của đối phương thôi, Tô Triệt cũng không xác định được mình có chống nổi không nữa.

Oanh!

Trong không gian có hạn của trường giác đấu dưới mặt đất lại không cho phép dùng phi hành thuật tránh né công kích của đối phương, đả kích khắp mọi nơi này, Tô Triệt chỉ có thể hứng chịu toàn bộ, tất cả đều cứng rắn ngạnh kháng.

Két xoẹt!

Cự phú kết giới bi phá vỡ, mặc dù chặn đừng chừng 70% lực công kích của đối phương, nhưng vẫn có một bộ phận dư lực oanh kích lên hộ thân cương khí của Tô Triệt.

Phanh!

Thân thể Tô Triệt chấn động, ngực khó chịu, lúc này đã chịu một chút thương thế nhẹ.

Một chiêu bị thương, trận này làm sao mà đánh nữa.

- Không cách nào đánh, cũng phải đánh!

Hô!

Tô Triệt thu hồi cự phú, lập tức tế ra một kiện thượng phẩm phòng ngự đạo khí khác mà lão Hắc đã sớm chuẩn bị trong Tiên Ngục, rầm rầm rầm phanh, cùng lúc đó, mấy trăm đạo Phá Diệt Chi Quyền liền phản kích qua.

Phá Diệt Chi Quyền chỗ tốt chính là có thể nhắm vào mấy địch nhân, mỗi người phân ra chừng 100 Phá Diệt quyền kình. Công kích này không phải để đả thương địch thủ, chỉ vì tranh thủ đủ thời gian cho mình thôi, hắn mở ra toàn bộ phòng ngự kết giới của thượng phẩm đạo khí vừa được tế ra.

- Ảnh Tử, lên đi, không thể lưu thủ nữa.

Tô Triệt hò hét một tiếng trong lòng.

- Tốt!

Ảnh Tử lên tiếng, lập tức trốn vào trong bóng của một cường giả Đại Thừa kỳ hắt xuống mặt đất..

Bên trong mật thất này, trên vách tường khảm nạm một vài tinh thạch chiếu sáng lẻ tẻ, ánh sáng tuy rằng không sáng lắm, nhưng vẫn có thể khiến người xuất hiện bóng. Thấy Ảnh Tử khống chế nữ tu chủ tu thủy hệ công pháp có khắc chế thật lớn với hỏa hệ chân nguyên của Tô Triệt, hơn nữa, lực phòng ngự của bản thân nàng thoạt nhìn cũng là yếu nhất đấy, bởi vậy, bị Tô Triệt liền quyết định chọn nàng làm đối tượng ra tay.

Nữ tu mặc váy dài màu xanh da trời này liền biến sắc, thân hình có chút lảo đảo một cái, rất rõ ràng, hai chân của nàng gặp phải sự trói buộc của Ánh Tử, có cảm giác như bị đẩy một cái, thiếu chút nữa đã vấp ngã vậy.

Rầm rầm rầm...

Trong bộ pháp trầm trọng, Tiểu Hắc cầm trong tay Cự Phủ, chạy vội về phía nàng. Khi tiếp cận để đủ khoảng cách thì vừa lên đã là uy thế vô thượng khai thiên tích địa, tay nâng búa mang theo khí thế chưa từng có từ trước đến nay, đối thủ dù cường thịnh trở lại cũng sẽ không khỏi mang lòng sợ hãi.

Nữ tử váy lam dưới chân bị nguy, đương nhiên không cách nào tránh né được một kích hung mãnh của Tiểu Hắc rồi, đối với thanh thần khí do Vu Thần tặng cho này, nàng vẫn còn sợ hãi trong lòng, không biết phòng ngự kết giới của mình có thể chống đỡ được hay không nữa Vu Thần lợi khí, vô kiến bất tồi!