Ảnh Tử bám vào bên chân Cực Mộc Lão Tổ, mặc dù không có năng lực trực tiếp diệt sát hắn, nhưng âm thầm giở trò vẫn không có vấn đề gì cả.
Cực Mộc Lão Tổ tuy là Đại Thừa kỳ, nhưng giờ cũng chỉ có sức chiến đấu Nguyên Anh hậu kỳ, chỉ việc kéo chân hắn, khiến hắn hành động không thuận lợi, Ảnh Tử khẳng định hiểu rõ.
Lại nói tiếp, loại sinh vật kỳ lạ như Ảnh Tử, trong toàn bộ đại vũ trụ cũng không có mấy, tựa như "ảnh thần phân thân" kia từng nói qua, trong hàng tỉ vạn năm, hắn cũng chỉ gặp một đồng loại là bóng của Tô Triệt thôi.
Cũng do nguyên nhân này, Cực Mộc Lão Tổ căn bản không thể tưởng được, vấn đề vậy mà lại do cái bóng dưới chân mình, đối với bóng của mình, ai rãnh mà hoài nghi chứ?
- Nguy rồi!
Cực Mộc Lão Tổ nghĩ lầm mình trúng phải Đại Định Thân Thuật, đại đạo chi thuật khủng bố bực này, mặc dù Thiên Vũ có khả năng chỉ nắm giữ được chút da lông của Đại Định Thân Thuật, không thể triệt để định trụ mình, nhưng lúc quyết đấu nguy cấp vạn phần, chỉ riêng hành động bất tiện thôi cũng đủ trí mạng rồi.
- Phá vỡ!
- Nhất định phải phá vỡ Đại Định Thân Thuật của hắn, nếu không, chỉ bị động bị đánh thì hẳn phải thua không thể nghi ngờ gì nữa.
Cực Mộc Lão Tổ vận khởi Chân Nguyên, muốn phá vỡ đi lực vô hình trói buộc mình, nhất là cảm giác lôi kéo khủng bố dưới chân kia, phải bài trừ được nó, khôi phục lại tốc độ di chuyển bình thường mới được.
Giờ khắc này, Cực Mộc Lão Tổ căn bản chẳng quan tâm công kích Tô Triệt, chỉ dốc hết toàn lực muốn khôi phục lại tự do thôi.
- Sát!
Tô Triệt lại rống to một tiếng, đột nhiên triệt bỏ Không Gian Trảm Sát chi thuật, biến thành thao túng một kiện thượng phẩm đạo khí chiến chùy, đánh về phía đầu Cực Mộc Lão Tổ.
Cực Mộc Lão Tổ dưới chân không tiện, không cách nào trốn tránh, chỉ có thể tế ra một kiện thượng phẩm phòng ngự đạo khí, tạo nên kết giới phòng ngự bảo vệ mình, đến lúc này, khả năng tàn hình của hắn đã triệt để tiêu tán, triển lộ ra thân hình thực sự.
- Là hắn!
Tô Triệt lập tức nhận ra bộ dạng Cực Mộc Lão Tổ, lúc ở trong Vân Tự, đương nhiên đã từng trông thấy người này. Đó là một lão giả diện mục rất bình thường, trong số 50 vị cường giả Đại Thừa kỳ thì rất khó khiến người khác chú ý, thường thường càng là loại người này, lại càng sâu xa khó hiểu hơn cả
Oanh!
Chiến chùy nện vào kết giới phòng ngự của hắn, bộc phát nổ vang, chỉ có điều, chỉ dựa vào một kích này, thượng phẩm công kích đạo khí không thể nào phá được thủ hộ kết giới của phòng ngự đạo khí ngang cấp được.
Không sao, công kích của chiến chùy chỉ là do Tô Triệt cố ý làm ra để hấp dẫn lực chú ý của Cực Mộc Lão Tổ, sát chiêu chính thức là ở chỗ Ảnh Tử.
Đôi khi, giết chết một người, kỳ thật rất đơn giản, mặc dù người này lực chiến đấu còn cao hơn ngươi nhiều.
Giờ phút này chính là như thế, Cực Mộc Lão Tổ không muốn bị động bị đánh, mục đích của hắn là muốn giành được thắng lợi, bắt sống Tô Triệt, đương nhiên không cam lòng bị Đại Định Thân Thuật, cứ như vậy khốn trên mặt đất.
Dưới sự bảo vệ của phòng ngự đạo khí, Cực Mộc Lão Tổ ngược lại là biết rõ, Tô Triệt muốn phá vỡ phòng ngự của mình, cũng không phải có thể làm được ngay, bởi vậy, tuy rằng tình hình trước mắt có chút bất lợi nhưng mình vẫn có cơ hội chuyển bại thành thắng.
Cực Mộc Lão Tổ vốn có kinh nghiệm chiến đấu cực kỳ phong phú nên cũng không khẩn trương.
Nhưng khi hắn trong thấy Tô Triệt thu hồi chiến chùy lại, lại lấy ra một thanh chiến phủ lại lại lập tức có một ít khẩn trương.
Chiến phủ của Tiểu Hắc!
Thể nội Chân Nguyên của Tô Triệt cũng có đủ thuộc tính của Hỗn Độn chi lực, có thể sử dụng vũ khí Vu tộc trong một mức độ nhất định, lúc còn ở Trúc Cơ kỳ hắn đã từng dùng chiến phủ này chém qua một tu sĩ Kim Đan kỳ.
Giờ phút này, mặc dù không thể sử dụng chiến phủ này thuận buồn xuôi gió như Tiểu Hắc nhưng dùng để chém vài cái thì vẫn có thể.
Thanh búa này, Cực Mộc Lão Tổ đương nhiên đã từng thấy, hơn nữa đã từng thấy tận mắt nó nhẹ nhõm chém đứt những xúc tu vô kiên bất tồi kia, quả thật cực kỳ kinh người.
- Cái búa này là Vu Thần đại nhân đưa cho ta, ngay cả Đại La Kim Tiên trên Tiên Giới cũng có thể chém giết.
Tô Triệt cầm chiến phủ trong tay, u ám nói:
- Nay ta sẽ dùng thanh chiến phủ này để chém rụng đầu lâu của ngươi.
Tuy nói như vậy, nhưng Tô Triệt lại không tiến lên cận thân vật lộn, bởi vì hắn cũng lo lắng sát chiêu phản kích của Cực Mộc Lão Tổ, nếu đánh mình ra cách mặt đất thì nguy rồi.
- Xem đây!
Tô Triệt rống to một tiếng, dốc chân khí khiến chiến phủ xoay tròn, dĩ nhiên đã bung ra khỏi tay, quăng về phía Cực Mộc Lão Tổ.
Chiến phủ do Vu Thần tặng cho lại bị Tô Triệt sử dụng như vũ khí loại ném...
Vù vù vù hô --
Chiến phủ cực lớn nhanh chóng xoay tròn trên không trung, thoạt nhìn khí thế rất kinh người.
- Đây là chiêu số gì đây?
Cực Mộc Lão Tổ có thể nói là khẩn trương tới cực điểm, chiến phủ do Vu Thần tặng cho, chỉ khái niệm này thôi đã khiến thế gian không người nào dám khinh thị rồi, giờ khắc này, hắn cho rằng, một chiêu này của Thiên Vũ tất nhiên cực kỳ khủng bố, chỉ có thể tránh né, tuyệt đối không thể cứng rắn chống đỡ.
Cực Mộc Lão Tổ cũng không hiểu rõ Vu tộc lắm, đời này cũng chưa bao giờ thấy qua dũng sĩ Vu tộc chiến đấu, căn bản không có kinh nghiệm ở phương diện này, hắn chỉ thông qua các loại truyền thuyết biết được, năng lực chiến đấu của dũng sĩ Vu tộc lẽ ra không nên tồn tại trên thế gian, mà thuộc về cấp độ Tiên Giới mới phải.
Huống chi, đây là đường đường chiến phủ do Vu Thần tự mình luyện chế, làm không tốt, có thể đơn giản chém sát phàm nhân cũng nên...
Đối diện với chiến phủ khổng lồ trước mặt mà đến, Cực Mộc Lão Tổ tràn đầy sợ hãi, vô thức chỉ muốn trốn tránh, căn bản không muốn ngạnh kháng.
May mắn, tốc độ bay của chiến phủ cũng không khoa trướng, nếu là có thể lướt ngang qua vài bước thì đã né được rồi.
- Dốc hết toàn lực cũng phải né tránh a!
Trong nháy mắt này Cực Mộc Lão Tổ xuất ra lực đạo toàn thân, muốn đối kháng với lực lôi kéo dưới chân, giãy giụa khỏi nó để lướt ngang vài bước, né tránh Vu Thần chiến phủ!
Bước đầu tiên, bước ra một cách phi thường gian nan. Truyện Sắc Hiệp - http://Trà Truyện
Bước thứ hai cũng gian nan, nhưng đã được khắc phục;
Nhưng là bước thứ ba, trong một phần ngàn cái nháy mắt, đang lúc Cực Mộc Lão Tổ dốc hết toàn lực giơ chân trái lên, sắp sửa bước ra bước thứ ba thì lực lôi kéo dưới chân lại bỗng nhiên biến mất.
Loại thay đổi bỗng nhiên xuất hiện này, nếu theo tục ngữ của người bình thường mà nói, đó chính là khiến người dùng sai lực, quả thực có thể đem eo tránh đoạn, sẽ làm cho người xử chí không kịp đề phòng mà ăn phải thiệt thòi lớn. Cái này cũng chưa tính, mượn cổ lực đạo này, Ảnh Tử trên mặt đất không hề lôi kéo chân phải Cực Mộc Lão Tổ, ngược lại còn xuất ra lực đẩy lên trên hoàn toàn trái ngược.
Cực Mộc Lão Tổ vì đối kháng lực trói buộc vô hình dưới chân, lực đạo vốn đã xuất ra toàn bộ, giờ phút này nếu thêm vào lực đẩy lên thì kết quả sẽ thế nào đây.