Lại nói tới chuyện cầu mưa, cơ hồ trong mỗi thôn làng đều có miếu Thủy Thần, hoa màu trong thôn của bọn họ, vào lúc cần mưa, vậy toàn bộ già trẻ trong thôn đều tới miếu Thủy Thần cầu mưa, ngày hôm sau sẽ có một lượng mưa vừa phải xuất hiện, sẽ không hạn hán, cũng không lũ lụt, "Thủy Thần đại nhân" tính toán vô cùng tinh chuẩn. Cái gọi là Thủy Thần đại nhân, đương nhiên chính là lão Hắc a. Không riêng gì Thủy Thần, hắn còn kiêm thêm Phong Thần, Hỏa Thần, Sơn Thần, nói chung là rất nhiều thần, hơn nữa là một vị đại nhân chân chân chính chính làm việc cho dân chúng.
Thân là chúa tể Tiên Ngục, lão Hắc có thể lắng nghe được tiếng lòng của mỗi người, nhất là, nếu có quy mô hơn trăm người thành kính cầu xin, lão Hắc ngay lập tức sẽ thu được, hơn nữa, chỉ cần tâm niệm vừa động, cũng có thể thỏa mãn nguyện cầu của người dân.
Trong Tiên Ngục, trên thổ địa trăm vạn dặm, cũng sinh tồn trăm vạn sinh linh, người cầu nguyện nhiều không kể xiết, mặc dù chỉ là thỏa mãn nguyện vọng sinh tồn cơ bản nhất của bọn họ, trong mỗi ngày mỗi đêm, lão Hắc đều loay hoay chết đi được, cơ hồ không bao giờ có thời gian nhàn nhã.
Nhưng dù vậy, lão Hắc cũng làm không biết mệt, thậm chí mỗi thời mỗi khắc đều nhiệt tình mười phần, không có chút nào lười biếng.
Như vậy, lão Hắc thực sự chăm chỉ như vậy, bác ái như vậy sao?
Đương nhiên không phải, trong đó là câu chuyện khác, từ lúc tám năm trước, mấy trăm ức sinh linh vừa mới chuyển vào Tiên Ngục không lâu, lão Hắc đã cực kỳ hưng phấn bẩm báo với Tô Triệt:
- Chủ nhân, ta phát hiện, thời điểm những sinh linh kia thành kính cầu nguyện, nếu ta thỏa mãn những yêu cầu sinh hoạt cơ bản nhất của bọn họ, sẽ thu hoạch một loại lực lượng vô hình, đối với thực lực của ta tăng trưởng vô cùng có trợ giúp. Chủ nhân ngươi nói, đây là dạng thực lực gì?
- Chúng sinh nguyện lực!
Tô Triệt không chút do dự trả lời:
- Ngươi thu hoạch, chính là thiên thiên vạn vạn nguyện vọng chi lực của sinh linh bình thường, cũng có thể nói là một loại tín ngưỡng lực. Một tia nguyện lực có lẽ không coi vào đâu, nhưng góp gió thành bão, nếu tập hợp nguyện lực của mấy trăm ức sinh linh vào một chỗ, hơn nữa thời gian tích lũy, đó là một loại lực lượng vô cùng cường đại.
Nguyện lực mà nói, cũng không phải Tô Triệt phát minh, trong rất nhiều sách vở của Tu Chân Giới Khải Nguyên Tinh đều có giảng giải tương quan về chuyện này, đây cũng là nguyên nhân một ít giáo phái trong lịch sử phát triển tín đồ rất khả quan.
Đương nhiên, nguyện lực cực kỳ phức tạp, cũng không phải dăm ba câu là có thể nói rõ ràng, nhưng bên trong Tiên Ngục, Tô Triệt cùng lão Hắc thân là Thiên Đạo, thân là chúa tể, có thể đem chuyện phức tạp nhất, trở nên cực kỳ cực kỳ đơn giản.
- Lão Hắc, nếu ngươi đã có thể tiếp thu nguyện vọng chi lực của sinh linh, vậy đã nói lên, ngươi đã tìm được con đường phát triển lâu dài rồi.
Tô Triệt trịnh trọng nói ra:
- Có lẽ, không cần phải tiến hành dung hợp lần thứ năm nữa, ngươi có thể tự nhiên tấn cấp Hóa Thần Kỳ. Đối với việc ta mở tầng năm của Tiên Ngục, tiết kiệm khí lực không nhỏ. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
- Đúng vậy a, chủ nhân.
Lão Hắc càng mừng rỡ:
- Trước đó, ta một mực rầu rỉ, mở ra tầng năm của Tiên Ngục, nếu ta cần dung hợp lần thứ năm mới tấn cấp Hóa Thần kỳ, chúng ta đi nơi nào tìm kiếm con chuột Hóa Thần Kỳ đây, đi nơi nào tìm kiếm Vực Ngoại Thiên Ma Hóa Thần kỳ đây, độ khó thật sự là quá lớn!
- Ta hy vọng, chúng sinh trong thế giới Tiên Ngục của chúng ta, có thể miêu tả ngươi thành thiên thần a, có thể áp đảo Chân Tiên, đây chính là Bất Hủ Chi Thần có thể khống chế thiên địa chân chính.
Đối với chuyện này, Tô Triệt cũng tràn ngập hi vọng.
Tuy nhiên, chính mình thân ở bên ngoài Tiên Ngục, hấp thu không được chúng sinh nguyện lực của Tiên Ngục, Tô Triệt cũng không có tiếc nuối. Bởi vì, thực lực của lão Hắc trở nên mạnh mẽ, cơ hồ chẳng khác nào thực lực của chính mình tùy theo tăng cường, cả hai với nhau, khác nhau không lớn.
Huống hồ, Tô Triệt cho rằng con đường phát triển của mình, cũng không thể dựa vào con đường tắt là chúng sinh nguyện lực a..
Bởi vì như thế, trong tám năm qua, lão Hắc mới có thể không chối từ vất vả, không có phí công không có bận rộn không oán thán, hắn tuyệt đối không phải có tấm lòng yêu thương của thánh nhân, mà hắn chỉ cần chúng sinh nguyện lực tăng cường thực lực.
Khoan hãy nói, một chiêu này đúng là có tác dụng, tám năm trôi qua, lão Hắc vốn từ Nguyên Anh sơ kỳ, từ lúc Thiên Âm cùng Tô Triệt đi, hiện nay đã tấn cấp Nguyên Anh trung kỳ, khoảng cách Nguyên Anh hậu kỳ đã không xa, đoán chừng đây là chuyện trong vòng năm ba năm.
Tổng thể mà nói, thế giới Tiên Ngục vô cùng tốt đẹp, các dân chúng an cư lạc nghiệp, chất lượng sinh hoạt phổ biến còn tốt hơn Khải Nguyên Tinh một ít, theo thời gian chuyển dời, còn có thể trở nên tốt hơn.
Bởi vì, trong Tiên Ngục không có địa chấn, không có hồng thủy hạn hán, không có khí hậu khắc nghiệt, chỉ cần trả giá lao động, thì nhất định sẽ có thu hoạch tương ứng. Giống như, đây là thế giới thiên đường trong suy nghĩ của bọn họ.
Đối với Tô Triệt mà nói, tuy còn chưa tiến vào thế giới Tiên Ngục, hóa thân thành chí cao chi thần, tự mình thực địa chúng sinh an cư, nhưng mà, thời khắc nhàn nhã, thông qua tâm niệm yên lặng chú ý chuyển biến từng ngày của các quốc gia nhân loại, hoặc là, yên lặng chú ý trong một thôn làng, chú ý tới những hài đồng phát triển giống như mình ngày xưa...
Đây là một loại vui vẻ, một loại sung sướng, một loại hưởng thụ tinh thần.
Trong đầu ta, tồn tại một Đại Thế Giới chân chân chính chính, mấy trăm ức sinh linh đang diễn sinh trong đó, hưởng thụ tánh mạng là cái gì, không có chuyện gì ý nghĩa hơn, thành tựu hơn sao?
Một ngày này, Tô Triệt cùng Thiên Âm lại một lần nữa cáo biệt Vu Hoàng Tinh, sau đó muốn đi du lịch Tu Chân Giới một phen. Ước hẹn Mạc Lam Tinh, khẳng định phải đặt ở cuối cùng.
Thời điểm rời đi, đại trưởng lão bộ lạc Vu Hoàng tràn đầy tiếc nuối, nói:
- Cầm lệnh tôn chủ cùng Thiên Âm Đại Vu nếu như rời khỏi Vu tộc Tụ Cư Tinh, như thế xem ra, trọng trách bảo hộ cầm lệnh tôn chủ, vô duyên với bộ lạc Vu Hoàng ta rồi.
- Chuyện này không nhất định.
Tô Triệt cười nói:
- Nói không chừng, chuyển chuyển, đi tới đi tới, không đến ba năm mươi năm, ta cùng Thiên Âm lại quay về, đến lúc đó, còn muốn phiền toái chư vị dũng sĩ bộ lạc Vu Hoàng bảo vệ a.
- Như vậy tốt nhất, như vậy tốt nhất.
Mấy đại trưởng lão đều cươi ha hả.
Thời điểm chiến đấu, Vu tộc vô cùng dũng mãnh, hung hãn đến cực điểm, nhưng phương diện tình cảm, bọn họ vô cùng đơn thuần, tương đối đơn giản, điểm này, cũng không phức tạp nhiều như nhân loại.
Lời nói không nhiều, khua tay cáo biệt, Tô Triệt cùng Thiên Âm phóng lên trời, nhanh chóng xuyên qua kết giới vô hình, tiến vào trong tinh không. Trạm thứ nhất, lựa chọn Cửu Nguyên Tinh ở gần nhất.
Từ xa tới gần, thiết lập lộ tuyến là: Cửu Nguyên Tinh, Hoa Lệ Tinh, Thương Vân Tinh, Mạc Lam Tinh.
Kế hoạch rất khá, thế nhưng mà, nhân sinh trên đời, không có chuyện gì là suông sẻ cả.
Hai canh giờ, hai người bay chưa tới hai nghìn vạn dặm, đột ngột bị người ta ngăn lại.