Phải biết rằng, Di Tiên Cảnh chính là Thánh địa Vu tộc, sau khi Tu Tiên giả tu vi càng cao đi vào, sẽ chết càng nhanh; Thậm chí có thể nói, ngay cả Tiên Giới Chân Tiên cũng không dám tùy tiện xông vào sào huyệt Vu tộc.
Ngược lại là những sinh linh phổ thông không biết tu luyện, người thủ hộ Di Tiên Cảnh sẽ coi bọn hắn là sinh linh nhỏ yếu nhất, như trùng ngư chim tước, mới không giết bọn hắn.
- Lâm Phong thiếu quân phải không?
Tô Triệt có thể nói là cháy nhà hôi của, bỏ đá xuống giếng, cười híp mắt nhìn Lâm Phong, chậm rãi nói:
- Mới vừa rồi còn thực sự là không biết, dĩ nhiên là thiếu quân điện hạ lại một lần nữa đại giá quang lâm. Bất quá, lần này tuy rằng ngươi trở nên thông minh hơn một ít, đều biết đến đánh lén ám toán, nhưng vẫn đánh giá thấp Tô mỗ. Lần thứ hai rơi vào cạm bẫy ta bố trí, xin hỏi ngươi giờ khắc này, có cảm tưởng gì?
Tô Triệt trào phúng, đối với tâm lý trạng thái của Lâm Phong nhất định sẽ tạo thành trùng kích nhất định, là cố ý cho hắn cảnh đã tuyết còn thêm sương, phụ trợ người thủ hộ Di Tiên Cảnh nhanh chóng giải quyết gia hỏa này.
Tô triệt không muốn giết hắn, mà là dự định bắt sống, bắt vào Tiên Ngục, đổi thành thủ hạ Luyện Hư kỳ thứ nhất của mình.
Đến lúc đó, có Lâm Phong và Phỉ Vân phối hợp lẫn nhau, hơn nữa trên tay mình nắm giữ lực lượng khác, đối mặt Linh giới hạ xuống hai, ba Luyện Hư kỳ cường giả, cũng không cần phải lo lắng cái gì.
Hôm nay, Tô Triệt, lão Hắc cùng Bạch lão ma đã sớm nghĩ tới, rất có thể Linh giới sẽ phái một vị sứ giả khác đối phó mình, bởi vậy, mỗi phương diện đều đã làm đủ chuẩn bị.
Ngoại trừ Phỉ Vân cùng trái tim kia, Tô Triệt cho rằng, lực lượng trong tay mình còn có thể tạo thành uy hiếp đối với tu sĩ Luyện Hư, chỉ còn có Di Tiên Cảnh.
Nên trong mấy ngày tọa trấn tông môn này, liền điều chỉnh Di Tiên Cảnh đến trạng thái ẩn hình triệt để, ở mọi thời khắc che ở trước người mình.
Vừa nãy ở bên trong đại điện chế tạo ra truyền tống quang môn kia, chỉ là một bảng quảng cáo dọa người mà thôi, muốn đi vào Di Tiên Cảnh, căn bản không cần truyền tống gì, tùy tiện mở ra một lối vào là có thể đi vào.
Tô Triệt cố ý làm ra một cái truyền tống như thế, chính là vì hấp dẫn lực chú ý của Lâm Phong, để hắn cho rằng nhất định phải thông qua cánh cửa kia mới có thể tiến nhập không gian pháp bảo. Truyện Tiên Hiệp - Trà Truyện
Kỳ thực, Tô Triệt sớm đã khống chế Di Tiên Cảnh ẩn hình đi tới bên trái Lâm Phong cách đó không xa, đồng thời phán đoán con đường hắn né tránh, lúc này mới thả Phỉ Vân ra.
Phỉ Vân y theo Tô Triệt chỉ điểm, thuấn di đến phía sau Lâm Phong muốn đánh lén, chỉ là vì ép hắn đến vị trí chỉ định kia, lối vào Di Tiên Cảnh đang chờ ở nơi đó...
Lâm Phong ở dưới lần tính toán này, giống như con ruồi không đầu, đâm vào Di Tiên Cảnh.
Lợi dụng Di Tiên Cảnh đối phó sứ giả Linh giới, là thủ đoạn mạnh nhất của Tô Triệt cùng lão Hắc có thể nghĩ ra, chỉ bất quá lần trước ở bên trong Hoang Thần Cốc còn chưa kịp sử dụng một chiêu này, Lâm Phong đã là thịt nát thân hủy, nguyên thần trốn thoát.
Hôm nay, nếu đã tương đối thuận lợi bắt hắn vào Di Tiên Cảnh, Tô Triệt sao cho phép để hắn chạy trốn một lần nữa, nói cái gì cũng phải lưu hắn lại. Nếu như không thể bắt sống, cũng phải giết chết hắn.
Giờ khắc này Lâm Phong thân ở bên trong lực lượng áp bách vô hình, vẫn liều mạng giãy dụa, toàn lực chống lại.
Người thủ hộ Di Tiên Cảnh y theo chỉ lệnh của Tô Triệt, cũng không làm thủ đoạn cường lực nhất giết đi, chỉ là lấy loại phương thức trấn áp này chậm rãi tan rã năng lực phản kháng của hắn.
Cảm nhận được lực áp bách càng ngày càng mạnh từ từ ép gần, đã ép chân nguyên màu đỏ ngầu mà mình thả ra trở về bên trong thân thể, Lâm Phong làm sao không biết, đang đối phó mình cũng không phải là lực lượng một người nào đó, mà là lực lượng của không gian thần bí này.
Lực lượng một thế giới, chỉ là phàm nhân, làm sao có thể ngăn cản?
- Thiên toán vạn toán, vốn tưởng rằng có thể tính toán đến Thiên Vũ, không nghĩ tới, dĩ nhiên lần thứ hai rơi vào bẫy của hắn.
- Ta sao ngu xuẩn như thế a!
- Lẽ nào, trời cao đã định, hắn là khắc tinh của ta sao?
Lâm Phong thật là nghĩ không ra, lần này, mình không có phạm vào khinh địch, cũng không có gặp những người khác lừa bịp cùng nói dối, thậm chí, mình không tiếc tự hạ thân phận, lấy thủ đoạn ẩn núp đánh lén, thực thi ám toán...
Phải nói, đã là muôn vàn cẩn trọng, tất cả cẩn thận. Không nghĩ tới, vẫn bị hắn dễ dàng lừa gạt vào trong bẫy.
Bắt ba ba trong rọ?
Buồn cười nhất chính là, con ba ba kia, chính là mình...
Kèn kẹt ca…
Áp lực khủng bố đã tác dụng đến bên trên thân thể, xương cốt toàn thân Lâm Phong phát sinh tiếng vang quái dị, tựa hồ trong nháy mắt, sẽ đứt thành từng khúc, thân thể bị đè ép thành một đống thịt rữa.
- Không!
- Ta không cam lòng a!
Lâm Phong hí lên gầm rú, nghĩ đến mình bỏ ra một nửa dương thọ, cùng với cơ hội thành Tiên, đồng thời ở trong Huyết sát ma vụ khổ sở chịu dằn vặt cực hạn hai tháng... Tất cả những thứ này đổi lấy là loại kết cục hôm nay sao?
- Không, ta không cam lòng! Thiên Vũ, ngươi chỉ là một Nguyên Anh Kỳ tiểu bối, ta không thể nào chết trên tay của ngươi...
Khuôn mặt vô cùng anh tuấn kia của Lâm Phong, đã bị đè ép đến triệt để biến hình, giống như bị dẫm lên một cước, thế cho nên, tiếng quát tháo của hắn cũng đã mơ hồ không rõ.
Tô Triệt vô thanh vô tức, không tiếp tục nói bất kỳ phí lời, bởi vì, lại thêm mấy tức thời gian, hắn sẽ triệt để mất đi năng lực chống cự, không cần thiết lại lãng phí miệng lưỡi.
Nhưng mà lần này, lại đến phiên Tô Triệt đã đoán sai!
Mắt nhìn thấy Lâm Phong sắp bị giải quyết, đột nhiên, lồng ngực bị đè ép của hắn kia tự động nứt ra một lỗ máu, Tô Triệt thân ở bên ngoài ngàn trượng, thông qua thần thức có thể nhìn thấy rõ ràng, trong huyết động lộ ra một trái tim vô cùng quái dị.
Trái tim lớn gấp hai trái tim của người thường, tràn đầy gai nhọn, vị trí trung tâm còn có một mặt quỷ nhếch miệng cưới, theo tim đập, không ngừng cười gằn.
- Một trái tim quỷ dị như vậy!
Tô Triệt không khỏi nghĩ nói:
- Lần trước, Lâm Phong bị trái tim kia phá hủy thân thể, chẳng lẽ nói, hắn cũng lấy đến một trái tim Viễn cổ ma thần nào đó, dự định một thù trả một thù, lợi dụng một trái tim như vậy tới đối phó ta?
Nghĩ đến những thứ này, Tô Triệt cảnh giác cao độ, vội vàng lui về phía sau hơn một ngàn trượng, cùng hắn bảo trì khoảng cách an toàn hơn hai ngàn trượng.
Tối thiểu, mình cho đây là đầy đủ an toàn.
Chờ trái tim quái dị kia từ trong lồng ngực Lâm Phong bay ra ngoài thân thể, khuôn mặt quỷ kia cũng hướng về phía Tô Triệt, mà không phải đang thủ hộ cho Lâm Phong chống lại áp lực của Di Tiên Cảnh.
Cái này kêu là oan có đầu, nợ có chủ, hận ý trong lòng Lâm Phong hoàn toàn tập trung ở trên người Tô Triệt, như vậy, mặt quỷ này không cần tư tưởng của Lâm Phong chi phối, cũng sẽ tự nhiên chọn lựa Tô Triệt là địch nhân lớn nhất.