Tiên Ngục

Chương 464: Ẩn nấp (1)


Một hơi chỉ rõ sáu phương hướng điều tra, chúng Kim Đan trưởng lão lĩnh lệnh mà đi, phát động tất cả thuộc hạ, triển khai điều tra vấn đề này.

Trong lòng bốn vị lão tổ đều biết, hơn mười vạn đệ tử trong tông môn, muốn tìm ra một cao thủ dị dung trong đó, độ khó còn lớn hơn mò kim đáy bể. Chỉ có thể điều tra nguyên nhân, tiến hành truy xét tương đối, mới có hi vọng tìm được hắn.

Dù sao, đại trận phong tỏa không thể khởi động vô hạn, duy trì ba ngày, đối với tông môn mà nói đã là tiêu hao cực kỳ trầm trọng.

Tô Triệt ngụy trang thành một đệ tử ngoại môn chân chính, ở trong động phủ tu luyện đã ba bốn canh giờ. Thời gian này, lão Hắc liên tục thẩm vấn Lô Trường Thanh, biết được trong đầu hắn có một món trung phẩm linh bảo cấp trấn hồn pháp bảo, là một tấm dị thú phù ấn lưu truyền từ thời thượng cổ. Món pháp bảo này nối liền với nguyên thần hắn, muốn lấy ra thì phải giết chết Lô Trường Thanh mới được.

Hắn đương nhiên phải chết, nhưng không phải bây giờ, bởi vì Tô Triệt vẫn đang phải ẩn nấp, nguy cơ khó đoán, bây giờ vẫn không phải lúc mở tầng ba Tiên Ngục.

Tô Triệt sợ lúc mở tầng ba Tiên Ngục, nếu tạo ra động tĩnh quá lớn, hoặc là cần mình ngủ vùi mấy ngày, vậy thì rắc rối to. Lúc này làm những chuyện như vậy, chẳng khác nào chui đầu vào rọ.

Giờ Tuất hôm đó, có đệ tử khác gõ cửa, thông báo Tô Triệt đến quảng trường trên đỉnh núi tập hợp. Không nghi ngờ gì, đây là Địa Chính Sơn tôn chủ tiến hành thẩm tra đệ tử của mình.

Địa Chính Sơn chỉ là một trong bảy mươi hai Địa Sát Tinh, chưởng sơn tôn chủ chỉ là tu sĩ Kim Đan trung kỳ, đối diện với sự thẩm tra của con người này, Tô Triệt không lo cho lắm.

Trời mặc dù tối, nhưng bên trong Linh Dược Sơn vẫn còn đỏ lửa, sáng như ban ngày, đối với tu tiên giả mà nói, ngày và đêm không khác nhau là mấy.

Đỉnh núi, trên quảng trường bên ngoài tôn chủ đại điện, hơn một ngàn đệ tử thuộc Địa Chính Sơn tụ hợp ở đây, bao gồm một ngàn ba trăm đệ tử ngoại môn, hơn một trăm đệ tử nội môn.

Cấp bậc cao hơn chính là Kim Đan trưởng lão và chưởng sơn tôn chủ, bảy mươi hai Địa Sát Tinh địa vị tương đối thấp, không có tư cách bồi dưỡng đệ tử chân truyền.

Chưởng sơn tôn giả và mười mấy vị Kim Đan trưởng lão phân công nhau, tiến hành thẩm vấn hơn một ngàn đệ tử, câu hỏi cụ thể là: Buổi trưa hôm nay ở đâu? Làm những gì? Có sư huynh sư đệ nào có thể làm chứng...

Tô Triệt có thể nhìn ra, những câu hỏi này đều có ý ứng phó, nội dung thẩm vấn không quá thâm nhập, cách hỏi này, khẳng định không tra ra bất cứ chuyện gì.

Có lẽ, các chưởng sơn tôn giả và Kim Đan trưởng lão cũng có chút thấp thỏm, họ sợ, hung thủ có thực lực khủng bố đó nếu thực sự ẩn trốn trong Địa Chính Sơn, một khi tìm ra hắn, nói không chừng, một số người ở đây sẽ bị hắn giết chết.

- Chỉ chết một Lô Trường Thanh thôi, không cần phải bắt mình xui xẻo theo hắn.

Chính vì xuất phát từ tâm lý này, cho nên công việc thẩm tra, hoàn toàn chỉ là qua đường, cho dù phát hiện ra kẻ khả nghi, cũng sẽ im lặng lừa gạt cho qua.

Đến lượt Tô Triệt cũng như vậy, trình xuất ngọc bài thân phận, báo ra danh tính, nói mấy câu sớm đã chuẩn bị trước, sau đó nghe trưởng lão trước mặt hô:

- Người tiếp theo.

Thế là qua chuyện...

Đương nhiên, cũng chỉ là tạm thời qua chuyện, thẩm tra xong, tất cả mọi người đều không được rời khỏi quảng trường, khoanh chân ngồi ngay tại chỗ, tiếp tục chờ đợi bước khảo nghiệm thứ hai.

Ngồi cả một đêm, đến khi trời sáng, có hai đường độn quang bay đến Địa Chính Sơn, chính là Hồng Vân lão tổ và Thần Húc lão tổ.

Cân nhắc đến việc hung thủ có thể là Nguyên Anh tu sĩ, cho nên, Nguyên Anh lão tổ Linh Dược Sơn phải cắt cử hai người một nhóm, mới có thể chiếm ưu thế. Cả một đêm, Hồng Vân và Thần Húc đã thẩm tra xong hai mươi tòa sơn phong, lúc này, đến phiên Địa Chính Sơn.

- Thần Húc.

Nhìn thấy Thần Húc lão tổ đến, Tô Triệt đương nhiên thầm giật mình, hắn sợ nhất chính là cục diện này.

- Chính Địa, thế nào?

Hồng Vân trầm giọng hỏi.

- Khởi bẩm hai vị sư thúc...

Đại Chính tôn chủ đem kết quả thẩm tra hồi báo chi tiết, đương nhiên, cũng chỉ ra mấy người hắn cảm thấy tương đối khả nghi. May mắn, trong đó không có Tô Triệt. Mấy người khả nghi bị gọi lên, hai vị lão tổ cao độ giới bị, thi triển pháp nhãn thuật phân tích tỉ mỉ, không phát hiện ra manh mối gì, sau khi an ủi mấy câu, liền để cho họ quay về vị trí cũ.

Sau đó, hai vị lão tổ hạc lạc kê quần, thông qua thần thức cường đại, tuần thị qua lại hơn một ngàn người bên dưới, đến mười mấy vị Kim Đan trưởng lão cũng không được bỏ qua.

Tô Triệt cố gắng khắc chế tâm trạng căng thẳng, hết khả năng học theo đặc điểm thần thái của những đệ tử bên cạnh, nếu bọn họ tỏ ra lo lắng, bản thân cũng sẽ lo lắng theo, nếu họ vã mồ hôi trán, bản thân cũng sẽ vã mồ hôi theo...

Ba!

Hồng Vân đại trưởng lão giơ tay vung ra một phiến tinh quang lớn, đặt giữa hơn một ngàn người, chí ít có hơn một trăm người, y bào trên vai, dính phải một phiến tinh quang trắng bạc nhỏ, cực kỳ bắt mắt.

Trên vai Tô Triệt, cũng dính một phiến.

Hồng Vân quay người nói với Địa Chính tôn giả:

- Đem những đệ tử trên người có dính tinh quang, chuyển đến quảng trường trên đỉnh Thiên Khôi Tinh.

- Vâng, sư thúc.

Địa Chính tôn chủ khom người lĩnh lệnh.

Rất rõ ràng, hơn một trăm người bị dính tinh quang, là nhân vật khả nghi mà Hồng Vân đại trưởng lão thông qua một loại phương pháp nào đó lựa chọn ra, sẽ phải đến Thiên Khôi Tinh tiếp nhận bước thẩm tra tiếp theo. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://Trà Truyện

Đối với phiến tinh quang trên vai mình, Tô Triệt tuyệt đối không dám dùng bất cứ phương thức nào đụng nó, hoặc là tiêu trừ.

Bởi vì, phiến tinh quang này khẳng định có liên quan đến Hồng Vân trưởng lão, nếu đụng vào nó, hoặc ý đồ tiêu trừ nó, sẽ là có tật giật mình, không đánh tự khai, tất sẽ bị Hồng Vân tâm linh cảm ứng.

Cho nên nói, mỗi một vị Nguyên Anh lão tổ đều không thể coi thường, rất khó nói, hắn sở hữu loại thần thông nào, loại năng lực nào...

Cho đến khi Hồng Vân và Thần Húc rời khỏi Chính Địa Sơn, đến sơn phong tiếp theo. Trong Tiên Ngục, lão Hắc mới dám lên tiếng:

- Chủ nhân, tình huống không ổn, một khi đi Thiên Khôi Sơn, thì sẽ phiền phức lớn.

- Làm thế nào bây giờ?

Tô Triệt nghiêng đầu nhìn phiến tinh quang lấp lánh trên vai mình, đương nhiên cũng biết, Thiên Khôi Sơn không khác gì long đầm hổ huyệt, đi đến đó, muốn thoát thân khẳng định không dễ.

Thiên Khôi Sơn, chính là khôi thủ của một trăm linh tám tòa sơn phong, ý nghĩa tương đương Thiên Huyền Tông Chưởng Giáo Thiên Phong, thường ngày, bốn bị Nguyên Anh lão tổ Linh Dược Sơn đều là tọa trấn ở đó.

- Tại sao lại bị tinh quang của Hồng Vân dính lên người, sơ hở chỗ nào?

Tô Triệt trong lòng ngạc nhiên, im lặng quan sát hơn một trăm người cũng bị dính tinh quang như mình, muốn phân biệt ra, những người đó có chung đặc điểm gì, tại sao lại bị Hồng Vân chọn trúng?

Hơn một trăm người đều là nam, không có một nữ tu sĩ nào. Chứng minh bọn Hồng Vân đã rất xác định, hung thủ là một nam nhân.