Tiên Ngục

Chương 459: Kẻ keo kiệt


Ba!

Một đường khí kình vung đến, trúng ngay giữa ngực Hắc Sát.

Hắc Sát lão quỷ kêu lên một tiếng khe khẽ, mặt dù tiếng kêu không lớn, nhưng sắc mặt thì đại biến. Cảm giác đau đớn được khuếch đại mấy trăm lần, mùi vị đúng là không dễ chịu. Mặc dù đau, nhưng trong lòng thì còn kinh hãi hơn:

- Chỉ là một đường khí kình cỏn con, sao có thể đau đớn như vậy? Không lẽ, pháp bảo không gian này đã có quy tắc độc lập, có thể khuếch đại cảm giác đau đớn... Không lẽ, đây là một món đắc đạo chi khí?

Đắc đạo chi khí, cũng chính là đạo khí. Hắc Sát lão quỷ dù sao cũng đọc nhiều sách, thông qua những chi tiết nhỏ, có thể suy đoán ra rất nhiều việc.

- Đạo khí?

Lão Hắc trong lòng cười lạnh:

- Tiên Ngục bảo tháp đâu đơn giản là một món đạo khí.

Tô Triệt thông qua lão Hắc, cũng cảm ứng được suy nghĩ trong đầu Hắc Sát lão quỷ, nói với lão Hắc:

- Hỏi hắn tính thực chất của vấn đề đi.

Lão Hắc đương nhiên hiểu tâm ý Tô Triệt, lập tức hỏi:

- Lão khốn nạn, trận đồ sát Kinh Hồn Lĩnh phường thị, chính là bước đầu tiên đại loạn tu chân giới. Ngươi là người chấp hành trận huyết án đó, có biết, người của Linh Giới xuất phát từ mục đích gì, phải chế tạo ra trận hỗn loạn đó ở Khởi Nguyên Tinh tu chân giới?

Hắc Sát lão quỷ không nói câu nào, nhưng, sau khi lão Hắc đặt ra câu hỏi, trong lòng hắn đương nhiên cũng sẽ liên tưởng đến nội dung liên quan:

- Hình như là tìm kiếm một món bảo vật... Tình huống cụ thể, chỉ có Nguyên Anh lão các môn phái mới biết...

- Tìm kiếm một món bảo vật?

Tô Triệt và lão Hắc thoáng rùng mình, trên cơ bản có thể xác định, mục tiêu cuối cùng của đám người Linh Giới đó, chính là tìm kiếm Tiên Ngục bảo tháp.

- Quả nhiên là vậy...

Tô Triệt nhíu mày, tâm trạng nặng nề.

Suy luận trước đó, dù sao cũng chỉ là suy luận, hôm nay có được câu trả lời chính xác, cảm giác nguy hiểm và cảm giác bức bách mới thực sự đè lên vai Tô Triệt.

- Có lẽ, không lâu nữa, đối thủ của chúng ta sẽ là siêu cấp cường giả của từ Linh Giới xuống...

Trong lòng đang lo lắng thì đột nhiên nghe thấy đại môn lô thất ù ù mở ra, Thiên Anh Sơn Hàn Ảnh trưởng lão cuối cùng cũng xuất hiện, nhưng vấn đề là, hắn không đi một mình, bên cạnh còn một nữ tu dung mạo diễm lệ nữa.

Lúc nãy, thông qua thẩm vấn Lãng Lập, Tô Triệt đã biết, nữ tu này đạo hiệu Minh Liên, cũng là một Kim Đan trưởng lão Thiên Anh Sơn, quan hệ thân thiết với Hàn Ảnh, hình như là loại quan hệ đạo lữ công khai.

Thêm một người, hình thế phức tạp hơn rất nhiều, nhất là còn là một nữ nhân.

Đối với Tô Triệt mà nói, bắt cả Hàn Ảnh và Minh Liên vào Tiên Ngục, cũng không phải chuyện gì khó, nhưng vấn đề là, mỗi người ra vào đan phòng, đều phải đăng ký tại án, nếu bắt hết hai người họ, nghĩa là đã có hai Kim Đan trưởng lão đồng thời biến mất, nhất định sẽ kinh động Linh Dược Sơn cao tầng.

Tô Triệt không khỏi có chút u sầu, nhưng bất luận thế nào, cũng không thể đi theo họ ở đây luyện đan.

Lúc này, Minh Liên nhìn đan lô cửu phẩm trước mắt, nói với Hàn Ảnh:

- Sư huynh, muội vẫn cảm thấy, cho dù huynh muội hợp lực luyện chế Phong hỏa ly hợp đan, xác suất thành công cũng không phải rất cao.

- Ta biết. Nguồn truyện: Trà Truyện

Hàn Ảnh thấp giọng thở dài:

- Nhưng nguyên liệu đã đủ, dù sao cũng phải thử một lần mới được. Nếu không thành, chỉ có thể cầu cứu Trường Thanh sư huynh.

Minh Liên khẽ gật đầu, thần sắc rõ ràng tiết lộ tự tin không đủ.

Trong Tiên Ngục giam giữ nhiều luyện đan sư, tùy tiện hỏi một người, Tô Triệt cũng biết, Phong hỏa ly hợp đan là một loại linh đan thập phẩm cực kỳ đặc thù, Hàn Ảnh và Minh Liên luyện chế loại đan dược này, có lẽ là để phối hợp song tu chi đạo, hai người cùng nhau trùng kích cảnh giới Kim Đan hậu kỳ.

Nhưng hai người hắn đều chỉ là luyện đan sư cửu phẩm, cho dù hợp lực luyện chế linh đan thập phẩm, thành công cũng không phải rất lớn...

Luyện chế một lò linh đan thập phẩm khẳng định vượt qua bốn mươi ngày, Hàn Ảnh đem Tô Triệt đến đây mục đích là, trong lúc hắn và Minh Liên nghỉ ngơi, Tô Triệt phải phụ trách trông coi lò đan, nhưng không được tùy tiện đụng vào đan lô, nếu có tình huống đặc thù nào xuất hiện, phải kịp thời thông báo cho họ.

- Bốn mươi ngày, có lẽ là đủ...

Tô Triệt âm thầm hạ quyết tâm.

Bành!

Đại môn lô thất đóng lại, Hàn Ảnh nói với Tô Triệt:

- Lãng Lập, ngươi sang phòng khách chờ, khi nào cần, ta sẽ gọi ngươi.

Ý tứ Hàn Ảnh là, quá trình mở lò luyện đan tiếp theo, hắn không hi vọng Lãng Lập nhìn thấy, không hi vọng Lãng Lập học được thứ gì bên trong.

Bởi vậy có thể thấy, con người này keo kiệt thế nào. Đối đãi sư chất đồng môn đồng hệ, rõ ràng bắt người ta đến nhà làm khổ lực, xong việc không trả thù lao thì thôi, thân là sư môn tôn giả, mà cũng không nỡ truyền thị kỹ năng đơn giản nhất, đúng là keo kiệt, hẹp hòi.

Đối với người này, Tô Triệt đã không còn gì để nói, chỉ không nghĩ ra, người bủn xỉn như vậy, sao lại có nữ tử ưu tú như Minh Liên để ý hắn?

Thấy Tô Triệt vẫn đứng im tại chỗ, không hề động đậy, Hàn Ảnh thần tình thoáng lạnh, lớn tiếng quát:

- Những lời ta nói, ngươi không nghe thây sao? Điếc?

- Sư huynh...

Minh Liên kéo tay áo hắn, dịu dàng khuyên giải:

- Trẻ con ham học hỏi, không có gì không đúng, cứ để hắn ở đây xem đi.

- Cái đó không được.

Hàn Ảnh không chịu nể mặt, kiên quyết lắc đầu:

- Hai khâu mở lò và thu đan, là then chốt nhất, không thể bị làm phiền, ta sợ hắn ở đây làm ra động tĩnh gì, ảnh hưởng đến chúng ta. Phải biết, xác suất thành công lần này vốn đã không cao.

Minh Liên thấy hắn kiên quyết như vậy, im lặng thở dài, cũng không nói gì nữa.

Ai cũng biết, Hàn Ảnh chỉ làm kiếm cớ, Lãng Lập đâu có phải đứa trẻ vô tri, sao có thể gào thét làm loạn những lúc then chốt. Huống hồ, thân là ngũ phẩm luyện đan sư, sao có thể không hiểu các loại kinh kỵ trong lúc luyện đan.

Tô Triệt đứng im tại chỗ, vẫn không xê dịch gì, thần tình bình bình nhìn Hàn Ảnh, thản nhiên hỏi:

- Đệ tử rất hiếu kỳ, người dùng thủ đoạn này với đệ tử, không lẽ không lo, trong lúc đệ tử trông chừng đan lô, sẽ từ vào đó báo thù?

Cái gì?

Lời này nói ra, không chỉ Hàn Ảnh, mà đến Minh Liên cũng phải biến sắc.

Lãng Lập này, sao dám nói những lời thô lỗ này với hai vị sư thúc? Điên rồi sao?

- Càn rỡ.

Hàn Ảnh tiến lên một bước, mắt lộ hung quang.

- Sĩ có thể giết chứ không chịu nhục.

Tô Triệt bình thản nói:

- Với đức tính này của người, sớm muộn cũng sẽ chịu thiệt, cho nên, đệ tử dự định gửi người đến một nơi, thay đổi một số tính xấu. Người còn trẻ, bây giờ đổi, vẫn còn kịp.

Dứt lời, phật một cái, hai con Kim Đan hậu kỳ quỷ vương lập tức xuất hiện sau lưng hai người.

- Đây là...

Hàn Ảnh và Minh Liên đều giật mình.

Ba ba hai đường lam quang, đem hai người chụp vào bên trong.

Nhiếp hồn chuyển tới.

Bang bang...

Hai con quỷ vương đồng thời xuất thủ, đánh ngất họ hay tại chỗ.

Hàn Ảnh và Minh Liên không có trấn hồn pháp bảo, cũng không sở trường nguyên thần ngưng luyện chi đạo, hai đường nhiếp hồn đã hạ gục chúng, quỷ vương xuất thủ chỉ là bảo hiểm mà thôi.