Giống như Âm Phong hạp cốc, Huyết Mạc sơn mạch cũng là một chỗ lịch lãm của ngoại môn đệ tử Thiên Huyền Tông, không tồn tại yêu thú có đủ uy hiếp đối với Tô Triệt, có thể yên tâm tùy ý ghé qua.
Khu vực trung tâm có một mảnh mộ địa yêu thú, Ngọc Thanh từng ở trong sơn động nhìn thấy qua một loại Huyết Vụ Tà Viêm, hẳn là Dị Hỏa tứ cấp, trạng thái hỏa diễm giống như một đoàn huyết vụ hồng sắc, ngưng mà không tán, bốc cháy lên.
Tô Triệt tra qua tư liệu tương quan, nghe nói, bị một tia Huyết Vụ Tà Viêm dính thân, máu huyết toàn thân sẽ sôi trào thiêu đốt, giống như thân thể tự cháy ở thế tục vậy.
Huyết Mạc sơn mạch cũng không lớn, phương viên vài trăm dặm mà thôi, chỉ dùng một phút đồng hồ, Tô Triệt liền tìm được phiến mộ địa yêu thú kia.
Nơi này là một sơn cốc cự đại, vô số hài cốt, âm khí nồng đậm, cũng có một tầng chướng khí kịch độc màu xám nhạt, cách mặt đất ba thước, tràn ngập không tiêu tan. Chung quanh mộ địa, còn có vô số yêu thú tầng tầng thủ hộ, nếu không có năng lực phi hành của Luyện Khí hậu kỳ, những ngoại môn đệ tử kia căn bản không vào được.
Trong mộ địa, ngược lại nhìn không tới một con yêu thú còn sống, Tô Triệt đáp xuống dưới, căn cứ phương vị mà Ngọc Thanh sư huynh cung cấp, từ trên vách núi đá tìm ra huyệt động, chuẩn xác tìm được nơi mà mình phải chui vào.
Trong động không sâu, chỉ có hơn hai mươi trượng, không gian bên trong ngược lại tương đối khoáng đạt.
Vốn tưởng rằng, góp nhặt Huyết Vụ Tà Viêm xong là có thể rời đi, không mất bao nhiêu thời gian, không nghĩ tới, một màn làm cho Tô Triệt cực kỳ khiếp sợ lại xuất hiện.
- Sư huynh…
Tô Triệt thét một tiếng kinh hãi.
Chỗ sâu nhất trong sơn động, không gian khoáng đạt, cao chừng ba trượng, nhưng không thấy hỏa diễm khí vụ hồng sắc như lời Ngọc Thanh nói, mà chỉ có một đoàn vụ khí màu đen không ngừng quay cuồng, mà đen như mực, thật là tà dị. Trong đoàn vụ khí màu đen kia, có một người ngồi xếp bằng ở trên đất, trên người đồng dạng tràn ngập sương mù màu đen, tà khí um tùm, giống như người trong Ma đạo đạo hạnh cao thâm.
Mặc dù trong động rất tối, nhưng đối với thần thức của Tô Triệt lại không tạo thành bất luận ảnh hưởng gì, cơ hồ là mới vừa vào động, thì nhận ra, người ngồi xếp bằng đúng là Ngọc Thanh mà mấy tháng nay chưa từng phản hồi sư môn.
- Trúc Cơ hậu kỳ rồi?
Ngọc Thanh ở bên trong hắc vụ quanh quẩn nhe răng cười:
- May mắn ta cũng không chậm, suýt nữa lại bị ngươi vượt qua.
Tô Triệt đồng dạng công nhận ra, tu vi của Ngọc Thanh sư huynh cũng đã là Trúc Cơ hậu kỳ, chỉ có điều, trạng thái của hắn cực không bình thường, so với bất luận ma tu nào mà mình nhìn thấy qua đều là ma khí trầm trọng hơn rất nhiều, nói là ma diễm ngập trời cũng không đủ.
Lúc này còn dư sức đâu mà so đo tu vi cùng hắn, Tô Triệt xông lên phía trước, gấp giọng hỏi:
- Sư huynh, ngươi làm sao vậy?
- Không cần khẩn trương.
Ngọc Thanh hàm tiếu cười nói:
- Chỉ có điều, sớm khóa nhập Ma Biến kỳ, với ta mà nói, đây cũng là việc sớm muộn.
- Ma Biến kỳ?
Sở dĩ Tô Triệt không hiểu, vì đây là lần đầu tiên nghe được loại xưng hô này. Nhưng có thể đoán được, cần phải có quan hệ với chút ít bí mật của bản thân hắn.
Ngọc Thanh chậm rãi nói:
- Sau khi chia tay với ngươi ở linh mạch dưới mặt đất của Thái Ất Môn, trên đường phản hồi sư môn, vận khí không tốt lắm, lại để cho ta gặp lại gia hỏa Kim Đan hậu kỳ trong phường thị Thanh Lam Châu kia lần nữa...
- Phong Cát?
Tô Triệt thốt ra:
- Hắn là Thủ tịch trưởng lão Phong Cát Phong Ma Điện.
Khi nói chuyện, Tô Triệt cũng thầm nghĩ trong lòng:
- Linh Lung nói không sai, sư huynh cũng là người kiếp nạn nặng nề, trời đất bao la, hắn lại gặp phải Phong Cát Phong Ma Điện kia. Xem ra, một phen tao ngộ của hắn, so với mình còn muốn hung hiểm hơn rất nhiều...
- Phong Ma Điện?
Ngọc Thanh cũng hơi có chút tỉnh ngộ, thì thào nói nhỏ:
- Trách không được, chút ít pháp thuật kia của hắn, có thể dẫn phát hạt giống ma tính mà ta chôn dấu vô cùng sâu.
- Bất kể nói thế nào, sư huynh ngươi có thể từ trong tay Phong Cát Phong Ma Điện tránh được một kiếp, cũng đáng được ăn mừng.
Tô Triệt cũng là trầm giọng cảm khái.
- Đúng vậy, hắn không có thể lưu ta lại.
Ngọc Thanh cười nhạt một tiếng, lại nói:
- Bất quá, vì tránh được một kiếp này, ta phải trả một cái giá không nhỏ, sớm kích phát một loại bí thuật, làm cho ta sớm tiến vào Ma Biến kỳ. Lẽ ra, hẳn là Kim Đan hậu kỳ mới biến thành bộ dáng này.
Tô Triệt gật đầu nói:
- Đúng vậy a, trạng thái hiện tại của ngươi này, ma khí ngập trời phản hồi sư môn, làm không tốt, nói không chừng sẽ bị thanh lý môn hộ đó chứ.
- Cho nên, ta mới có thể ở đây chờ ngươi.
Ngọc Thanh cười nói:
- Ta biết rõ, sớm muộn gì ngươi cũng sẽ tìm đến nơi đây.
Ngọc Thanh sớm tiến vào Ma Biến kỳ, không thể phản hồi sư môn, liền tới Huyết Mạc sơn mạch kiên nhẫn chờ đợi Tô Triệt đến, bởi vì hắn biết rõ, Tô Triệt cần thu thập linh hỏa bốn phía, sớm muộn gì cũng sẽ tìm tới nơi này. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
- Sư huynh, ngươi sẽ không thật sự nhập Ma đó chứ?
Tô Triệt âm thầm lo lắng hỏi.
Một người nếu là nhập Ma, so với đại đa số ma tu còn muốn đáng sợ hơn, lý trí đã bị ma tính ăn mòn, tính tình đại biến, sẽ làm ra rất nhiều chuyện tình mà mình không thể khống chế.
- Chỉ mong là không phải.
Ngọc Thanh cười khổ nói:
- Ma Biến cũng là một trường kiếp nạn của ta, có thể vượt qua hay không, còn là một chuyện chưa đoán trước được. Trước mắt mà nói, chỉ có thể lấy độc trị độc, dùng phương pháp kiếp hóa kiếp.
- Dùng kiếp hóa kiếp?
Trong nội tâm Tô Triệt cả kinh, lập tức lĩnh hội dụng ý của hắn.
Lúc người tu tiên kết thành Kim Đan, phải trải qua Tiểu Thiên kiếp lần thứ nhất, an toàn vượt qua Thiên kiếp khảo nghiệm, mới có thể thành tựu Kim Đan đại đạo.
Ý tứ của Ngọc Thanh là, muốn ở lúc Kết Đan, lợi dụng Thiên kiếp chi lực, thanh trừ kiếp nạn Ma Biến của bản thân, cũng chính là lấy độc trị độc, dùng kiếp hóa kiếp.
Đạo lý nghe xác thực rất tốt, chỉ là hung hiểm trong đó, cửu tử nhất sinh không đủ để hình dung, tỷ lệ thành công cực kỳ xa vời.
Quá trình Độ Kiếp vốn là mạo hiểm vạn phần, cái này lại la ó, mưu toan lợi dụng Thiên kiếp chi lực khu ma cho mình, trình độ cả gan làm loạn có phải là không có giới hạn hay không?
Nếu đổi lại là bất luận kẻ nào khác, sẽ bày ra muôn vàn đạo lý khuyên can Ngọc Thanh, chỉ là Tô Triệt, chẳng những không nói nửa câu khuyên can, lại tỏ vẻ đồng ý:
- Ừ, biện pháp này không tệ.
Ngọc Thanh ẩn ẩn cười, tựa hồ, đã sớm ngờ tới Tô Triệt sẽ tỏ vẻ đồng ý.
Bởi vì hắn biết rõ, Tô Triệt đồng dạng không thiếu khuyết tinh thần mạo hiểm, đổi chỗ giải quyết mà nói, tám chín phần mười cũng sẽ chọn loại phương thức này để hóa giải kiếp nạn.
- Sư huynh, có cái gì cần, cứ việc nói đi.
Tô Triệt biết rõ, hắn chờ mình ở chỗ này, tất nhiên là có một số việc không có tiện lộ diện, cần mình hỗ trợ giải quyết.