Tô Triệt âm thầm thở dài, bá bá bá, chiến đội Tiên Ngục, cùng với Thanh Đồng hồ lô, tất cả đều thu vào.
Vô Song lập tức hiện thân hình ra, thu hồi Tứ Hải Châu trở lại mi tâm, hướng về phía Tô Triệt mỉm cười nói lễ:
- Tô sư huynh, ta thua.
- Khách khí.
Tô Triệt trả lễ lại cho nàng, nhưng trong lòng đang nói:
- Mặc dù Vô Song bại, nhưng không thể xem thường năng lực của nàng được. Nếu không phải có Chưởng giáo Chí Tôn nhắc nhở, chắc ta khó có thể thắng được nàng. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://Trà Truyện
Trên thực tế, thời điểm Tô Triệt vừa mới động thần thông Nhiếp hồn, bại cục của Vô Song đã định, bởi vì Tứ Hải Châu trấn thủ nguyên thần gặp áp chế, không cách nào bảo vệ được nguyên thần của nàng nữa.
Nhưng mà, bị thua như thế nào, cũng là một học vấn.
Vô Song có hai lựa chọn bị thua: một là nguyên thần bị rung chuyển, triệt để mất đi khống chế đối với Tứ Hải Châu, như vậy, Tứ Hải Châu cũng sẽ bị Thanh Đồng bảo hồ thu lấy.
Mất đi bổn mạng pháp bảo, chẳng những nguyên khí bản thân bị tổn hao nghiêm trọng, năm ba năm không nhất định có thể khôi phục, hơn nữa, trên lôi đài bị cướp mất pháp bảo, Tô Triệt hoàn toàn có thể coi là chiến lợi phẩm chiếm thành của mình, không thèm trả lại.
Trái lại, nếu như chui vào Tứ Hải Châu mà bại, như vậy cái mạng nhỏ của mình cũng gặp phải nguy hiểm, sắp sửa tồn vong cùng bổn mạng pháp bảo, nói như vậy, tất nhiên sẽ được một vị Nguyên Anh sư tổ cứu trợ, Tứ Hải Châu cũng sẽ không mất đi.
Đương nhiên, một chiêu này chỉ hữu hiệu ở Bách chiến lôi đài, nếu như là trạng thái bình thường, liều chết tương bính, Vô Song chỉ có thể buông tha cho Tứ Hải Châu mà bảo vệ tánh mạng.
Tình huống bất đồng, đối đãi bất đồng, phải nói, Vô Song lựa chọn phương thức thua, phi thường có lý, phi thường thông minh. Mặc dù bại, lại không có bất kỳ tổn thất nào.
- Huyền Linh Vô Song cũng thất bại?
Trên khán đài một mảnh xôn xao, bảy vị Kim Đan chân truyền còn chưa có lên đài, chí ít có bốn người sắc mặt ngưng trọng.
- Vô Song cũng thất bại, ta đây càng không phải đối thủ của hắn...
Ngày bình thường, những Kim Đan đệ tử chân truyền này, biểu hiện ra đều là không ai phục ai, nhưng mà trong nội tâm, đối với thực lực của những người khác đều có chỗ minh bạch, Huyền Linh Vô Song không sắp xếp được thứ hai, cũng có thể đứng hàng thứ ba.
Về phần ai là thứ nhất, lại không người biết được, dù sao đều không có cơ hội sinh tử giao đấu, ngẫu nhiên luận bàn một hai lần, không coi là đâu cả.
Kế tiếp, Tô Triệt nghỉ ngơi suốt ba canh giờ, lúc này mới bắt đầu trường so đấu thứ chín mươi bốn.
Bên ngoài, các ván bài lại nhấc lên sóng to gió lớn, bất quá, hình thức dĩ nhiên đại biến, người xem trọng Tô Triệt, đã là càng ngày càng nhiều...
Bởi vì, Tô Triệt hiển lộ ra lá bài tẩy thật sự quá nhiều, có lẽ, còn sẽ có càng nhiều hơn nữa!
Cũng chỉ có Tô Triệt mới hiểu được, vừa rồi một hồi so đấu cùng Vô Song, căn bản là thủ đoạn ra hết, chỉ còn Thần thông Tù Ma và pháp bảo tự bạo mà thôi. Nếu như còn có lá bài tẩy khác nữa mà nói, đó cũng là mình không biết.
Trận thứ chín mươi bốn, không có người tự lên lôi đài, Tô Triệt điểm tướng lên đài, điểm trúng Thiên Vật Phong Vũ Trạch.
Vũ Trạch, hỏa hệ Thiên linh căn, chủ tu đương nhiên là công pháp hỏa hệ.
Tính cả Thiên Lô Phong Phó Văn Phi, thứ hai không may đúng là Thiên Vật Phong Vũ Trạch. Bởi vì, trong tay Tô Triệt có Thanh Đồng hồ lô, có thể nói là vua của vạn hỏa, cái này còn đánh như thế nào đây, cho dù Tô Triệt đứng bất động, chỉ cần cầm hồ lô trong tay đối phó Thiên Vật Phong Vũ Trạch, chút ít thần thông và pháp thuật hỏa hệ kia, hết thảy đều trở thành thức ăn cho Linh bảo hồ lô.
Huống chi, Thiên Vật Phong Vũ Trạch cũng không có pháp bảo cao cấp trấn thủ hồn phách, càng không ngừng bị thần thông Nhiếp hồn trùng kích vào, cho nên trận so đấu này, Tô Triệt cũng là thắng được cực kỳ thoải mái.
Tận lực bồi tiếp tới trận thứ chín mươi năm, Tô Triệt điểm trúng chính là Thiên Hoa Phong Nam Hinh, cũng thuộc về một trong ba đối thủ mà hắn thấy dễ đối phó nhất.
Thiên Hoa Phong Nam Hinh chính là Phong chúc biến dị linh căn, thân pháp huyền diệu, thần thông quỷ dị mà trứ danh, ở trước mặt người khác, có lẽ là một đối thủ cực kỳ khó chơi, nhưng mà, thân pháp có mau hơn nữa, vậy cũng không nhanh bằng ánh sáng nhiếp hồn.
Nàng cũng không có pháp bảo trấn hồn, bị Tô Triệt liên tục nhiếp hồn mấy lần, thì định ngay tại chỗ, hơn nữa tính phòng ngự của Phong chúc lại không cao, liền bị Tô Triệt dùng trọng quyền đẩy xuống lôi đài.
Màn đêm buông xuống, mọi người nghỉ ngơi, tới ngày thứ năm, Tô Triệt vốn tưởng rằng, năm vị Kim Đan còn lại, vẫn là không chịu chủ động lên đài, còn cần mình điểm tướng từng cái, nhưng mà, trận đầu hôm nay, liền có người chủ động lên đài.
Thứ chín mươi sáu, Thiên Kiếm Phong Kim Trùng!
Sau khi lên đài, Kim Trùng này leng keng hữu lực, tiếng nói tựa như kim loại nặng tùy theo vang lên:
- Vốn định trận đầu lên đài đánh bại ngươi, bất quá, biết được việc Thái Ất Môn, liền lưu ngươi vài phần tình cảm, mới để cho ngươi đi đến hiện tại.
Trong nội tâm Tô Triệt tinh tường, nàng tính toán trận đầu đánh bại mình, là vì trả thù ngày đó mình vạch trần chân tướng nào đó, có quan hệ tới giới tính chân thực của nàng.
- Vậy thì đa tạ sư huynh.
Hôm nay, Tô Triệt không có khả năng ở trước mắt mọi người nhắc lại sự kiện kia, vẫn là dùng sư huynh xưng hô.
- Không cần nói lời cảm tạ, hôm nay đánh bại ngươi, sau này còn có thể sẽ tìm ngươi, yên tâm đi.
Đồng tử kim sắc như mũi nhọn, phối hợp với tiếng nói đặc biệt của Kim Trùng, giống như ngàn vạn thanh Tiểu Đao cắt thính giác mọi người.
- Kim Trùng!
Giờ phút này, Tư Lễ trưởng lão còn đang trên đài, lập tức nhắc nhở:
- Chú ý lời nói của ngươi, lời không quan hệ tới Bách chiến lôi đài, chớ nên nhiều lời, nếu không, sẽ phạt ngươi tội không tuân theo quy định.
Người thông minh đều có thể nghe ra, câu nói vừa rồi kia của Kim Trùng rất có ý uy hiếp, chỉ có điều không rõ ràng mà thôi.
Tô Triệt thì cười nhạt một tiếng, từ chối cho ý kiến, nhưng trong lòng không có chút khinh địch nào, bởi vì, Kim Trùng đúng là bị liệt vào một trong ba người khó đối phó nhất, các loại tin tức tương quan với nàng cũng ít nhất.
Chỉ là biết rõ, nàng chính là kim hệ Thiên linh căn, chủ tu kiếm đạo, cốt linh chỉ có bốn mươi sáu tuổi, chính là đệ tử nhỏ tuổi nhất trong hàng chín đại Kim Đan chân truyền, tiền đồ cá nhân làm cho người khác xem trọng, nhưng mà bởi vì tính cách cao ngạo, cực không hợp bầy, mặc dù tương lai có thể bước vào Nguyên Anh kỳ, cũng không thích hợp ở chức vị quan trọng quản lý môn phái.
Bởi vậy, nàng cũng là một vị Đệ tử chân truyền không có khả năng trở thành Chưởng Giáo Chí Tôn nhất.
- Còn có lời gì để nói nữa không?
Tư Lễ trưởng lão đi đến phụ cận, liền định tuyên bố so đấu bắt đầu.
- Có!
Kim Trùng lạnh lùng trừng mắt liếc hắn một cái, tựa hồ nén giận Tư Lễ trưởng lão thích chõ mõm vào.