Tiên Ngục

Chương 235: Trả lời vấn đề (hạ)


Lúc này Tô Triệt mới cảm giác được, sau khi loại lực lượng kia trong cơ thể Ngọc Thanh sư huynh kích phát ra, hình như hắn trở nên cao điệu hơn rất nhiều, thậm chí lộ ra ngạo nhiên chi tư rõ ràng.

Bất quá, nói đi thì phải nói lại, trước kia thời điểm ở Thiên Huyền Tông, hắn cũng không phải là người hiền lành gì, lúc hắn tức giận, thậm chí có can đảm phân cao thấp cùng chân truyền đệ tử Chân Chân.

Kỳ thật, đảm lượng của Tô Triệt đồng dạng là không kém đi nơi nào, ngày đó tao ngộ Hắc Sát lão quỷ đuổi giết, chẳng những là lên tiếng hát vang, còn dám mắng hắn...

- Được rồi...

Đối mặt Ngọc Thanh chống đối, Thiên Âm dĩ nhiên là không chút tức giận nào, chỉ có điều thoáng nghĩ nghĩ, nhân tiện nói:

- Ta sẽ giúp các ngươi mở ra cửa chính này, cũng sẽ không tranh đoạt một khối Hắc Diệu Thủy Tinh, nhưng mà, hai người các ngươi phải trả lời một vấn đề của ta, không thể nói dối. Đọc Truyện Online Tại http://Trà Truyện

Trả lời một vấn đề? Không thể nói dối?

Tô Triệt và Ngọc Thanh liếc nhau một cái, dĩ nhiên là đồng thời lắc đầu.

Tô Triệt nghĩ là: nếu nàng hỏi trên người mình có bảo vật đỉnh cấp hay không, hoặc là bí mật lớn nhất của ngươi là cái gì, các vấn đề mẫn cảm như thế này, nên đáp lại như thế nào?

Nhưng Thiên Âm vẫn không thấy tức giận, cười cười nói:

- Vậy được rồi, có thể cho phép các ngươi nói dối, hơn nữa, mặc dù ta nhìn ra các ngươi đang nói dối, cũng sẽ không làm bất luận trừng phạt gì. Như vậy có thể hay không?

- Nữ nhân này đang mưu đồ cái gì?

Tô Triệt và Ngọc Thanh lòng mang nghi hoặc, liếc nhau một cái, thật sự không nghĩ ra, dụng ý của nàng rốt cuộc là gì.

Bất quá, nàng có được bối phận sư tổ của Vô Cực Môn, tu vi thực lực lại chiếm ưu thế rõ ràng, mặc dù không có bất kỳ ước định gì, chỉ thuận miệng nói ra vấn đề, hai người mình vẫn là phải trả lời.

Đương nhiên, mình có nói dối hay không, đó lại là một chuyện hoàn toàn khác.

Vì vậy, lúc này Tô Triệt và Ngọc Thanh mới gật đầu đáp ứng:

- Được rồi.

- Tốt.

Thiên Âm trực tiếp đi tới, Tô Triệt và Ngọc Thanh lập tức mở ra một con đường.

Thiên Âm đi tới trước cửa chính kho hàng, từ đầu đến cuối, cũng không có chú ý tới Xà Nữ cùng Tu La ma thân mà Tô Triệt triệu hoán ra, càng không có để ý tới Ngân Lang cùng khôi lỗi của Ngọc Thanh.

Có lẽ là bởi vì, đã đến cấp độ như nàng, căn bản chướng mắt bảo bối trong mắt Tô Triệt và Ngọc Thanh.

Đạo lý này, giống như là một tên khất cái nhặt được một một đĩnh bạc, tranh thủ thời gian che giấu, e sợ bị người khác phát hiện mình có chút tài phú; Lại chẳng biết rằng, ở trong mắt chút ít phú ông chính thức, một cái đĩnh bạc kia được cho là cái gì, trong nhà có rất nhiều...

Chỉ thấy được, cổ tay Thiên Âm vừa chuyển, bàn tay liền nhiều hơn một miếng Bạch Linh phù, thoạt nhìn, hẳn là chuẩn bị làm linh phù cực phẩm.

Trong nội tâm Tô Triệt và Ngọc Thanh đều khẽ động, bởi vì, đều cảm ứng được không gian ba động khi nàng lấy ra vật phẩm, đến từ một cái nhẫn ở ngón giữa trên tay trái.

- Trữ vật giới chỉ.

Thông thường mà nói, trữ vật thể tích càng nhỏ, không gian bên trong ngược lại sẽ càng lớn; Nghe nói, trong Tu Chân giới, trữ vật giới chỉ phẩm cấp cao nhất, có thể chứa cả một tòa núi lớn.

Bảo vật như vậy, Tô Triệt chỉ gặp qua một lần ở trên tay Chưởng Giáo Chí Tôn Thiên Huyền Tông, ngay cả sư tôn Huyền Cơ Tôn Giả của mình, cũng chỉ là một vòng tay trữ vật mà thôi.

Đương nhiên, Tô Triệt cũng không cảm thấy có cái gì để hâm mộ, không gian của Tiên Ngục của mình càng lớn, phương viên một trăm dặm, vài tòa núi lớn cũng có thể chứa nổi...

Còn nữa, thân phận địa vị và thực lực của mình, mặc dù chiếm được một trữ vật giới chỉ như vậy, đó cũng là không dám đeo. Phỏng chừng đeo không có vài ngày, cũng sẽ bị người cướp đi, ngược lại sẽ bởi vậy mà chọc phải mầm tai vạ.

Lúc này, liền thấy được Thiên Âm liên tục véo động ngón tay ngọc, ba ba ba, đánh vào tấm Bạch Linh phù này vài cái pháp quyết, lập tức, tấm linh phù này tách ra ngũ thải quang hoa, cứ như vậy biến hóa nhanh chóng, đã trở thành một linh phù cực phẩm.

Tô Triệt cùng Ngọc Thanh liếc nhau một cái, trong mắt đồng thời toát ra vẻ kinh ngạc.

- Dễ dàng như vậy, ngắn ngủn như vậy thì chế thành một quả linh phù cực phẩm, năng lực như thế, cho dù là sư tôn có tu vi Kim Đan hậu kỳ, khẳng định cũng không làm được... Thiên Âm này, rốt cuộc là nhân vật nào?

Ngoài khiếp sợ ra, hai người Tô Triệt tiếp tục chú ý động tác của nàng...

Thiên Âm cầm linh phù trong tay, chậm rãi đến gần cửa chính kho hàng, sau đó, ngón trỏ gảy nhẹ, pằng một cái, linh phù dán ở trên cửa. Sau đó, linh phù phóng xạ quang hoa, giống như một cổ thanh tuyền, bị cửa chính hút vào.

Ken két két, một hồi tiếng vang, hai tấm cửa chính của kho hàng trầm trọng vô cùng, chậm rãi mở ra, lộ ra một cái cửa vào tối om.

- Vào đi thôi, động tác nhanh lên.

Thiên Âm quay thân lại, hời hợt nói một câu.

Vụt vụt…

Tô Triệt và Ngọc Thanh biến mất không thấy gì nữa, cùng một chỗ chui vào cửa chính.

Chỉ có hơn mười tức, hai người lại đi ra. Đây là bởi vì, trọng lượng của Hắc Diệu Thủy Tinh nặng hơn hoàng kim rất nhiều, mấy ngàn cân nghe như rất nhiều, kỳ thực chỉ là một đống nhỏ mà thôi.

Tô Triệt và Ngọc Thanh trở ra, cũng không cần tinh tế kiểm kê, tùy tiện vẽ một kéo, chia làm hai phần không sai biệt lắm, đều tự cất kỹ, như vậy là hoàn tất.

- Thiên Âm sư tổ, có vấn đề gì, xin cứ hỏi.

Ngọc Thanh thi lễ nói ra.

Thiên Âm căn bản không có để ý chút ít Hắc Diệu Thủy Tinh vừa rồi kia, giờ phút này, lặng lẽ truyền âm hỏi Ngọc Thanh một câu.

- Không có.

Ngọc Thanh không cần suy nghĩ, lập tức trả lời.

Thiên Âm cũng không có tỏ thái độ gì, trầm ngâm một chút, lại quay đầu nhìn về phía Tô Triệt.

Tô Triệt đã sớm làm xong chuẩn bị tâm lý, không quan tâm nàng hỏi cái gì, thần thái biểu lộ của mình, cũng không thể toát ra chút sơ hở nào...

Lúc này, bên tai truyền đến mật ngữ của Thiên Âm:

- Ta hỏi ngươi, ngươi có từng nhìn thấy một lệnh kỳ kim sắc của Vu tộc, trên mặt có thêu hai chữ Di Tiên hay không.

- Lệnh kỳ Di Tiên.

Trong nội tâm Tô Triệt máy động, nhất là giọt máu huyết của Vu tộc ở tâm thất trái kia, càng bắt đầu có chút run run...

- Hồi bẩm sư tổ, ta chưa từng gặp qua. Bất quá, mấy tháng trước, ta đã từng đi tới Tiểu Di Tiên Cảnh.

Tô Triệt khống chế hết thảy tâm tình trong lòng, thần sắc tự nhiên trả lời.

Chuyện tình đã từng xảy ra ở Tiểu Di Tiên Cảnh, đây là một sự kiện hoàn toàn công khai trong môn phái, mình nói ra cũng chẳng có chuyện gì. Huống hồ, nàng đã đề cập vấn đề có quan hệ tới Di Tiên, nếu mình tận lực giấu diếm kinh nghiệm ở Tiểu Di Tiên Cảnh kia, ngược lại sẽ có vẻ chột dạ, sau này càng làm nàng sinh nghi, còn không bằng chủ động nói ra.

- A?

Thần sắc Thiên Âm khẽ động, tiếp tục truyền âm hỏi:

- Ngươi dĩ nhiên là đệ tử nhập cảnh lần này... Tốt lắm, ở trong Tiểu Di Tiên Cảnh, có từng gặp qua sự vật có quan hệ với lệnh kỳ hay không?