Tiên Ngục

Chương 209: Kinh Hồn Lĩnh (thượng)


Một hồi đại họa, đơn giản là tôn thiếu gia trở về, cứ như vậy mà hóa giải.

Tô Triệt tận khả năng buộc mình dung nhập vào niềm vui vẻ của bọn họ, bất quá, vẫn để cho cha mẹ cảm thấy cảm giác lạ lẫm thật lớn. Nhất là mẫu thân Tô Triệt, không chỉ một lần trốn trong phòng lau nước mắt, nhìn qua ánh mắt của đứa con kia, làm nàng thương tâm không thôi...

Bất quá, sau khi lau khô nước mắt, làm mẫu thân như nàng, hơn nữa là một loại vui mừng cùng tự hào, vô luận hắn cường đại cở nào, vĩnh viễn đều là con của ta.

Vào đêm cùng ngày, Tô Vân Đường thanh tỉnh lại, quả nhiên quên rất nhiều người, rất nhiều sự tình. Nhưng vẫn là bị gia chủ Tô Vân Sơn đoán trúng, hắn xác thực không có quên con cùng cháu nội của mình... Nghe nói là cháu nội bảo bối hóa giải trận tai nạn này của Tô gia, cũng là cháu nội bảo bối cứu mạng già này của mình, lão nhân gia đẩy mọi người ra, trực tiếp chạy vào tông đường, hướng về phía một linh vị, cười ha ha nói:

- Thấy được không, đó là cháu nội của ta, so với tất cả đứa con ngươi sinh ra, đều là mạnh hơn gấp trăm lần ha ha ha ha...

Gia chủ Tô Vân Sơn không khỏi lắc đầu, âm thầm nói thầm:

- Ta quên tính tới chuyện này, hắn làm sao quên cái này được cơ chứ ...

Sau tiệc tối, Tô Triệt để lại cho Tô gia một đám vật tư tu luyện, hơn nữa, còn lưu lại năm công pháp trung phẩm có thể tu luyện tới Trúc Cơ kỳ.

Những công pháp trung phẩm này, có cái đoạt từ chỗ phạm nhân của Tiên Ngục mà được, có cái mua được từ phường thị. Nhưng mà, bởi vì lời thề tâm ma ước thúc, bất luận công pháp gì của Thiên Huyền Tông, Tô Triệt cũng không thể truyền cho Tô gia.

Mặc dù chỉ là công pháp trung phẩm, nhưng người Tô gia cũng như là nhặt được chí bảo. Có nhiều công pháp như vậy, ý nghĩa, cũng có nhiều loại lựa chọn, căn cứ tư chất không cùng của đệ tử gia tộc, có thể lựa chọn công pháp thích hợp nhất cho mình tu luyện, tương lai có thể thành công Trúc Cơ...

Sáng sớm ngày thứ hai, Tô Triệt lén lút lấy ra pháp bảo phi hành, bay lên không trung, cứ như vậy vô thanh vô tức rời khỏi Tô gia.

Không hi vọng chứng kiến tràng cảnh lưu luyến kia của bọn họ, sẽ làm cho mình cảm thấy không được tự nhiên, hơn nữa, nghĩ tới cảnh một đám nữ quyến nước mắt lưng tròng đưa tiễn, suy nghĩ một chút cũng cảm thấy đau đầu.

Không nợ nhân quả, trong nội tâm thanh minh, cái này là được rồi.

Tiếp theo đi tới, thì là bên ngoài vạn dặm, thuộc địa bàn của Vạn Quỷ Tông, một trong Ma đạo thập đại môn phái.

Trước khi lên đường, Tô Triệt đã sớm tìm hiểu qua, trong Vạn Quỷ Tông, có một phường thị tu chân tên là Kinh Hồn Lĩnh, thuộc về một phường thị mang tính chất công khai, tu sĩ Tiên Ma hai đạo cũng có thể tiến đến giao dịch.

Thiết lập phường thị như vậy, cũng là để cho những đệ tử môn phái tiên đạo kia tiện dụng, có thể có địa phương bán những thứ mà bọn họ không dùng được, nhưng lại thích hợp cho Ma đạo dụng.

Trên địa bàn Thiên Huyền Tông, cũng có phường thị cùng loại, đồng dạng hoan nghênh tu sĩ Ma đạo bán những vật phẩm thích hợp cho tu sĩ tiên đạo sử dụng, cách làm này, coi như là tiến hành khai sáng, hai bên cùng có lợi.

Chỉ có điều, loại phường thị như thế này phần lớn ở vào địa giới biên giới không ai quản lý, tình trạng an ninh cực kém, chạy đi vào trong đó giao dịch, cần phải có phong hiểm nhất định. Nếu ngay cả tu vi Trúc Cơ kỳ cũng không có, một khi đi tới loại địa phương này, ngoại trừ có thể thỏa mãn dục vọng tự sát, tất cả mục tiêu của hắn đều không cách nào thực hiện.

Cách Kinh Hồn Lĩnh còn có hơn một ngàn dặm, Tô Triệt liền đáp xuống, tìm một khe đá bí ẩn, kiên nhẫn chờ mục tiêu xuất hiện.

Đang đợi ai?

Chỉ cần là một ma tu, tùy tiện ai cũng được.

Tô Triệt tính toán bắt một ma tu, ngụy trang thành linh lực ba động của hắn, lại tiến vào Kinh Hồn Lĩnh mua sắm âm hồn. Tương đối mà nói, ở khu vực ma đạo, đương nhiên là thân phận ma tu sẽ an toàn hơn một ít.

Đợi không bao lâu, chân trời bay tới một đoàn mây đen, tốc độ cực nhanh.

Tạo hình đoàn mây đen này, dĩ nhiên là bộ dạng một cái đầu lâu, quỷ khí um tùm, xem xét chính là đệ tử của Vạn Quỷ Tông.

- Chọn hắn a. Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất: http://Trà Truyện

Trong nội tâm Tô Triệt nói ra:

- Ngụy trang thành đệ tử Vạn Quỷ Tông, làm việc trong này càng thêm thuận tiện.

Đợi cho đoàn hắc vân này bay đến cự ly trăm trượng, lão Hắc xác nhận, tu vi người này chỉ có Trúc Cơ sơ kỳ, bắt lấy hắn không có vấn đề gì cả.

Phần lớn Ma tu là tội ác sâu nặng, nhất là Vạn Quỷ Tông đùa bỡn hồn phách người khác, hại người vô số, nên chủ động bắt người như vậy, trong nội tâm của Tô Triệt không hề cố kỵ.

Tô Triệt cũng không tự xưng là hóa thân chính nghĩa, bất quá, người nào có thể bắt, người nào không thể bắt, trong nội tâm cũng cân nhắc rõ ràng. Vẫn là câu nói kia, xử sự làm người, không phụ lương tâm của mình là được.

Thúc dục đĩa ngọc, bỗng nhiên gia tốc, Tô Triệt bay lên không trung, không nói hai lời, cực phẩm Ngọc Hoàn thoáng cái thả đi ra ngoài, lập tức vây hãm chi lực cường đại bao vây đoàn mây đen này lại.

- Người nào? Dám ở trên địa bàn Vạn Quỷ Tông sinh sự?

Tốc độ phi hành của mây đen bỗng nhiên giảm bớt, bên trong truyền ra tiếng nói khàn khàn âm trầm, lộ ra một cảm giác âm tàn.

Tô Triệt chẳng muốn nói nhảm với hắn, chỉ muốn tốc chiến tốc thắng bắt hắn, miễn cho dẫn đến ma tu khác. Muốn tốc chiến tốc thắng, chỉ bằng vào năng lực của mình khẳng định không đủ. Vì vậy, Tô Triệt ngay lập tức gọi ra ba sự giúp đỡ giúp đỡ.

Tu La, xà nữ, Ngân Tu Giao.

- A? Ngươi là ai?

Trong mây đen truyền ra một tiếng thét kinh hãi, rất rõ ràng, giờ phút này bỗng nhiên xuất hiện đội hình cường đại như vậy ở trước mắt làm hắn sợ ngây người. Hình thể Tu La vừa mới xuất hiện, thân mình cũng đã tương đối dọa người, huống hồ, lại có giao, xà, thoạt nhìn đều là thượng cổ dị chủng... Nếu đổi lại là bất luận kẻ nào, đều không khỏi tự hỏi: ta đây đã đắc tội thần tiên phương nào a?

Tô Triệt vẫn là không nói một lời, thúc dục cực phẩm Ngọc Hoàn, tăng lớn lực vây hãm, phi kiếm linh khí cũng xoay tròn đâm vào trong mây đen. Ngân Tu Giao mở miệng rộng ra, thổi ra một cổ quái phong màu bạc, thổi trúng đoàn mây đen này giống như ngọn lửa trong gió, yếu ớt dập tắt, ma tu được bao phủ ở trong kia thoáng cái hiện ra thân hình.

Người này bộ dạng hơn 40 tuổi, thân hình gầy gò, hốc mắt hãm sâu, tóc buộc thành một xu thế phóng lên trời quái dị, xem xét liền biết không phải là loại tốt lành gì.

Lúc này, lão Hắc và xà nữ cũng cùng một chỗ động thủ, chiến phủ Vu tộc cùng một đạo khí kình Xà tộc, đồng thời bay đi.

Đây không phải là quyết đấu công bình trên lôi đài, không có ước định đơn đả độc đấu gì, huống hồ, mặc dù là trong môn phái, cũng cho phép sử dụng triệu hoán sinh vật. Chỉ có điều, vật Tô Triệt triệu hoán thoạt nhìn hơi nhiều mà thôi...

- Chậm động thủ đã.

Tên ma tu kia thét kinh hãi một tiếng, vội vàng hấp tấp kích phát pháp bảo hộ thân, chỉ là, người quần ẩu với hắn, bất luận một ai cũng mạnh hơn hắn rất nhiều, giờ phút này chống cự chỉ có thể dùng vô lực để hình dung.