Tiên Ngục

Chương 1458: Đục nước béo cò (thượng)


Tiên Giới chân tiên ở vũ trụ Tiên Linh, có trạng thái sinh tồn tương đối thoải mái, muốn như thế nào thì sẽ như thế ấy, muốn đi đâu liền đi đó, nhưng vấn đề còn lại là, nếu như không cẩn thận, bị những chân tiên khác ám hại mà mất đi nguyên thần, vậy có thể nói là chân chính triệt để chết đi, hết thảy huy hoàng, hết thảy thành tựu lúc trước, tất cả đều sẽ hóa thành hư vô, có khả năng ngay cả cơ hội chuyển thế đầu thai cũng không có.

Cho nên nói, trạng huống sinh tồn của người ở vũ trụ thế giới nào càng khá hơn một chút, đây chính là chuyện tình nhân giả kiến nhân trí giả kiến trí ...

Ba đại Chủ Thần gồm: Mặc Lâm, Khải Kỳ, Mục Lặc suất lĩnh đại quân chinh phạt có hơn mười vạn người tụ họp xong ở vị trí nào đó trong tinh không, chậm rãi bắt đầu tiến phát về nơi cách hàng tỉ dặm ở bên ngoài tinh vực Ngõa Hách.

Tinh vực Ngõa Hách cũng chính là một mảnh tinh vực do Chủ Thần Ngõa Hách quản lý, kích thước so với tinh vực của Mặc Lâm cũng không sai biệt lắm, cũng là có tới mấy ngàn Thượng Vị Thần phụ thuộc vào một vị Chủ Thần.

Tuy nói là tam phương Chủ Thần liên hiệp chinh phạt, nhưng cũng không có thể nói là thận trọng vững vàng, dù sao hơn mười vạn người này cũng chỉ là thần phân thân, mà chúng thần bên phía tinh vực Ngõa Hách kia đều là bản thể cùng phân thân đều ở tại đó, thực lực toàn thân cũng không kém bao nhiêu.

Tô Triệt đoán chừng, bên phía tinh vực Ngõa Hách kia đã sớm nhận được tin tức, chẳng qua là hòa thượng chạy không nổi miếu, tốc độ di động của Thần Quốc bọn họ cực kỳ chậm chạp, nhất định là không còn kịp rút lui nữa.

Hành quân hai ngày, từ xa xa đã nhìn thấy mấy ngàn tòa Thần Quốc trong tinh không tạo thành tinh vực Ngõa Hách. Chỉ nhìn mặt ngoài đơn thuần, thì tinh vực Ngõa Hách cùng với tinh vực Mặc Lâm không có gì bất đồng, người ngoại lai như Tô Triệt thật đúng là không phân biệt được sự khác nhau giữa bọn họ.

Đông đông đông đông ...

Một cỗ chấn động đặc biệt tạo nên trong tinh không, giống như trống trận, đơn giản là trong tinh không không có cách nào truyền bá thanh âm giống như bình thường, phải lợi dụng những thứ tương tự như sóng chấn động để thay thế.

Sau đó liền thấy chi chít mấy vạn điểm sáng từ bên trong các Thần Quốc ở tinh vực Ngõa Hách bay ra, trong chớp mắt, đã tụ tập thành một đại quân thần linh, giằng co cùng liên quân chinh phạt ở phía xa ngoài vạn dặm.

Nhìn mặt ngoài thì xem ra, đối phương chỉ có mấy vạn người, nhưng ai cũng biết, đây đều là thân thể của bản thể, tùy thời cũng có thể cho lấy ra hai cỗ thần phân thân trở lên, tổng số sẽ không ít hơn nhiều so với bên này.

Là vì bảo vệ Thần Quốc của mình, chúng thần ở tinh vực Ngõa Hách tất nhiên sẽ toàn lực chống cự. Giống như trước có người đã có dũng khí bỏ qua thần phân thân của mình cùng địch nhân đồng quy vu tận.

- Mặc Lâm, Khải Kỳ, Mục Lặc, các ngươi ba tên ngu xuẩn này, làm như vậy không sợ chọc giận Ngõa Long Thần Vương bệ hạ của ta sao?

Một cự hán cao mấy trượng, lớn lên hung ác, thân mặc một áo choàng bằng da thú xấu xí bay ra ngoài, âm thanh gầm thét chấn triệt tinh không. Không nghi ngờ chút nào, hắn chính là Chủ Thần Ngõa Hách.

Không cần Áo Sâm giới thiệu, Tô Triệt cũng có thể nhìn ra, tên Ngõa Hách này không là nhân loại bình thường, đại quân chúng thần do hắn suất lĩnh cũng giống như vậy. So với thần linh ở nhân loại có sự khác nhau rõ ràng, toàn thân cao thấp tản ra hơi thở nồng đậm cực kỳ cuồng dã, hung hãn, bạo ngược cùng hoang dã.

Mặc Lâm trầm giọng quát lên:

- Ngõa Hách, ban đầu ngươi đã làm những sự tình kia, nên nghĩ đến sẽ có ngày hôm nay. Ngõa Long Thần Vương cũng sẽ không che chở cho ngươi ...

Hai vị Chủ Thần Khải Kỳ cùng Mục Lặc cũng là trước sau giận dữ mắng mỏ Ngõa Hách một phen, nghe giống như việc phát động chiến tranh chinh phạt xâm lược một phương trở thành một chuyện vô cùng chính nghĩa. Giữa bọn họ đã có ân oán gì, Tô Triệt nhất định là không thèm để ý chút nào, chỉ cần ở trong hỗn chiến đục nước béo cò cũng dễ làm thôi, ai đúng ai sai cũng không liên quan đến mình.

Đồng thời, Tô Triệt cũng đang nhắc nhở chính mình, chớ bởi vì ... chút ít thần linh thực lực nhỏ yếu này mà sử dụng lòng khinh thị để đối đãi với bọn họ, cần phải làm hết sức, cẩn thận một chút.

Phải biết rằng, vũ trụ Thánh Huy chính là vũ trụ thế giới xưa nhất trong Hỗn Độn, ngay cả Khởi Nguyên Ma Tộc cũng chưa từng tìm được bọn họ, đủ để chứng minh, hệ thống lực lượng ở thế giới này sẽ có chỗ độc đáo cũng không thể khinh thường.

Bốn cái Chủ Thần mắng nhau một phen, chờ không lâu lắm, cuộc đại chiến giữa chúng thần rốt cục cũng bộc phát.

- Giết sạch bọn họ!

Người dẫn đầu hạ lệnh công kích dĩ nhiên là Chủ Thần Ngõa Hách, bởi vậy có thể thấy được, tính tình của người này cuồng bạo tới mức nào, có lẽ hắn thuộc về loại người làm việc điên cuồng bất kể hậu quả.

- Giết!

Đối diện đội quân của tinh vực Ngõa Hách, chúng thần gầm thét ngất trời, đồng thời xuất ra thần phân thân của bản thân. Trong chớp mắt, bốn vạn người biến thành hơn mười vạn, nhanh chóng xông vào đánh nhau.

- Tiến công!

Mặc Lâm, Khải Kỳ cùng Mục Lặc cũng đồng thời hạ lệnh.

Toàn quân phóng lên, khoảng cách vạn dặm ngay lập tức bị bỏ qua, hai đại quân thần linh tiếp xúc với nhau. Tạo nên một cuộc hỗn chiến nghiêng trời lệch đất.

- Theo sát ta.

Tô Triệt thấp giọng dặn dò một câu ở bên tai Áo Sâm.

- Ta biết rồi. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.

Áo Sâm thấp giọng đáp lời, trong lòng hắn rất rõ ràng. Muốn giữ được thần phân thân này của mình, nhất định phải dựa vào sự bảo vệ của Tô Triệt.

Vừa mới bắt đầu cái gọi là hỗn chiến, thật sự cũng không phải là từng đôi từng đôi một chém giết lẫn nhau, mà là ngàn người trái phải liên hợp tác chiến. Đại quân chinh phạt một phương này đều là trăm tên Thượng Vị Thần suất lĩnh theo ngàn tên Trung Vị Thần, tạo thành một cái phương trận, phân ra hơn một trăm chiến trường nhỏ trong tinh không.

Điên cuồng giết chóc, chính thức triển khai!

Đại quân chinh phạt hoàn toàn do thần phân thân tạo thành, tất cả mọi người đều biết, ý nghĩa sự hiện hữu của mình chỉ là pháo hôi, tới nơi này chính là vì liều mạng. Mặc dù trước khi lên đường cũng có đủ loại không tình nguyện, nhưng khi đánh nhau thật, cũng là không thèm để ý tới những thứ này những thứ kia nữa.

Giết đi!

Giết một người là đủ vốn, giết hai cái sẽ thành buôn bán có lời. Vận mệnh pháo hôi là không thể tránh khỏi, vậy hãy để cho chúng ta đem hết toàn lực tranh thủ chiến công, để sau khi đạt được thắng lợi còn có thể đạt được khá nhiều phần thưởng đủ để đền bù tổn thất.

Dù sao, thân thể của bản thể cùng những phân thân khác núp ở hậu phương lớn vô cùng an toàn, cũng sẽ không bị giết thật sự, sợ cái chim a!

Giết!

Trong tinh không, đủ loại pháp thuật công kích phóng ra ở chung quanh, đủ mọi màu sắc, xa hoa, thật giống như tấm lửa khói khổng lồ cháy bùng ra trong bầu trời đêm, như mộng như ảo, quang cảnh cực kỳ hoành tráng.

Khai chiến không tới ba tức thời gian, thì có nhóm lớn thần phân thân dưới thế công dày đặc của đối phương liền hóa thành bụi bay, đây đều là một chút Trung Vị Thần có thực lực khá thấp.