Tiên Ngục

Chương 1311: Ma thần sống lại (hạ)


- Ma Hồn của ta chiếm thân thể nàng, thôn phệ linh hồn của nàng, ta cho rằng chính mình đã sống lại, nhưng lại quá mức nhỏ yếu. Bởi vậy, ta cần càng nhiều người như các ngươi, chủ động đi đến nơi này, trở thành thức ăn của ta. Tối thiểu, có thể để ta hồi phục đến một phần vạn lực lượng trước kia.

Một phần vạn thực lực của Viễn Cổ Ma thần, ngang với một vị Tiên Đế hiện nay.

Nói như vậy, di hài Ma thần đối với chính ngươi mà nói, đã vô dụng?

Tô Triệt cười cười:

- Như vậy cũng tốt, vậy thì đưa cho ta đi, vừa vặn ta đang cần tới.

Nghe hắn vừa nói như vậy, Lăng Huyên ngược lại có chút hiếu kỳ, theo đó hỏi:

- Ngươi cần nhiều di cốt như vậy làm cái gì, còn không tiếc lấy Hậu Thiên Chí Bảo đến trao đổi?

- Ngươi nắm giữ thời gian bản nguyên lực lượng đúng không?

Tô Triệt thản nhiên trả lời:

- Ta cần loại lực lượng này, muốn từ bên trong di cốt của ngươi, lấy ra năng lực thiên phú như vậy.

- Ngươi có thể từ trong di cốt lấy ra thiên phú của ta được sao?

Lăng Huyên hơi chút kinh ngạc, sau khi sống lại, ngay cả chính mình cũng đã mất đi loại năng lực này. Bởi vì, trong một tia tàn hồn còn sót lại, không thể đem thiên phú quý giá như vậy bảo lưu lại được.

Tô Triệt gật đầu, bình tĩnh mà nói:

- Ngươi muốn sống lại, muốn đề cao năng lực tự bảo vệ mình mà thôi, lợi dụng lòng tham của người khác để cho bọn họ chủ động tìm tới ngươi, uy hiếp ngươi, bức bách ngươi, sau đó nuốt chửng bọn họ, nói đến, loại cách làm này không có gì đáng trách. Dù sao cũng là bọn họ ác ý với ngươi trước, nói là chết chưa hết tội cũng không quá đáng. Đối với ngươi bất đồng, giữa ta và ngươi chính là một hồi giao dịch công bằng, ta nỗ lực đại giới đủ để không làm ngươi thất vọng. Đồng thời, ngươi đã nhận lấy tiền đặt cọc của ta, về tình về lý, món giao dịch này hẳn là nên tiếp tục nữa.

- Ha ha ha ha....

Lăng Huyên đầu tiên là cất tiếng cười to, lại là đột nhiên chuyển biến thành ánh mắt vô tình lãnh liệt, nhìn chằm chằm vào Tô Triệt nói rằng:

- Khi nói những lời này, ngươi không cảm thấy chính mình rất ngây thơ sao?

- Ngây thơ thì thế nào? Ta chỉ là hi vọng, chính mình đứng trên đạo lý.

Tô Triệt ngữ khí bình thản trả lời:

- Ngay từ đầu, đối với ngươi xác thực có hiềm nghi cường mua cường bán. Bất quá, ta đã chính tạ lỗi, cũng nguyện ý bồi thường mấy lần. Ngươi thu tiền đặt cọc. Đồng thời trái lại nói cảm tạ với ta, cái này chứng tỏ ngươi đã tán thành món giao dịch này, trên tình lý, ta không hề để ngươi thiệt thòi gì. Như vậy, hôm nay, di cốt của ngươi ta sẽ lấy.

Tô Triệt ngữ khí tương đối cường ngạnh, lại khiến Lăng Huyên thoáng sửng sốt, nhưng sau đó, nàng lại là thanh âm cuồng tiếu nói:

- Ngươi tiểu tử này, thật ra thú vị. Dưới loại tình huống này, còn muốn cùng ta nói đạo lý.

- Loại tình huống này thế nào?

Tô Triệt hướng bốn phía xung quanh giơ tay ra dấu một chút:

- Chỉ bởi vì nơi này là sào huyệt của ngươi, ngươi liền cho rằng có thể chiếm ưu thế trăm phần trăm sao?

- Người thanh niên, trêu đùa công phu mồm mép, hữu dụng sao?

Lăng Huyên âm trầm hỏi.

- Ngươi hiểu lầm rồi. Cũng không phải giờ trò công phu mồm mép.

Tô Triệt bình tâm tĩnh khí nói rằng:

- Ta chỉ là khuyên nhủ ngươi, dựa theo ước định lúc trước, hoàn thành món giao dịch này. Ở chỗ này thu hoạch di hài Ma thần cũng đủ nói nhiều, ta sẽ trả thêm cho ngươi càng nhiều chỗ tốt. Sau khi giao dịch, ngươi nếu muốn tiếp tục nuốt chửng những kẻ có lòng tham khác, tùy ngươi, ta cũng lười quản. Thế nhưng, ngươi nếu muốn đánh chủ ý lên ta, bảo đảm ngươi sẽ hối hận. Chính là như thế này.

- Hắc hắc...

Long Đế vẫn chưa từng lên tiếng cũng cười u ám nói:

- Ta cũng có thể bảo chứng, nàng sẽ hối hận. Đến bây giờ, nàng còn không biết thân phận tài phán sử đại nhân của ngươi đi.

- Tài phán sử?

Lăng Huyên thần sắc khẽ biến, hoa văn trên mặt nhúc nhích:

- Tài phán sử cái gì?

- Tiên Tôn bảo khố tài phán sử!

Long Đế trợn mắt như mù, tuy rằng nhìn không thấy nàng, lại có thể thông qua hình ảnh tình thần Tô Triệt truyền qua, chuẩn xác phán đoán ra vị trí của nàng, lúc này liền hướng phía nàng hô lên:

- Hai trăm năm trước, tin tức Tiên Tôn bảo khố xuất thế, lẽ nào ngươi chưa từng nghe nói qua sao?

- Tiên Tôn bảo khố?

Trong đôi mắt đen kịt của Lăng Huyên lóe lên phong mang, nhìn chằm chằm Tô Triệt hỏi:

- Ngươi chính là tài phán sử kia?

Tin tức Tiên Tôn bảo khố xuất thế đã sớm lan truyền tại Tiên Giới, đặc biệt là tại Vân Tiên Vực. Trong khoảng thời gian gần đây, nàng thân tại Vân Tiêu Thiên Phủ, còn có thể nghe được rất nhiều người đều đang bàn luận việc này, đương nhiên biết được, phía sau Tô Triệt có bóng dáng của mấy Đại Tiên Tôn.

Tô Triệt khẽ gật đầu, trầm giọng nói rằng:

- Do đó ta mới có thể khuyên ngươi, tốt nhất là theo hiệp nghị, hoàn thành giao dịch đã ước định lúc trước. Nói như thế, mặc dù không có thân phận tài phán sử này, ta cũng không phải người mà ngươi có thể động. Trước khi gặp ngươi, ta đã từng tiếp xúc với ba vị Viễn Cổ Ma thần vẫn còn may mắn tồn tại, bọn họ đối với ta, đều là tương đối hữu hảo.

- Cái gì?

Lời nói này càng khiến cho Lăng Huyên giật mình, nàng lớn tiếng hỏi:

- Ngươi còn tiếp xúc với Ma thần may mắn còn tồn tại, bọn họ là ai?

- Phu phụ hai người Ngao Quân, ngươi hẳn là biết chứ? Hai người bọn họ đều còn sống. Còn một vị, ngươi chắc hẳn cũng biết, hắn chính là Thôn Thiên Thử.

Tô Triệt trả lời, trong giọng nói ẩn lộ ra một cổ khí tức ngạo nghễ:

- Không khiêm tốn mà nói, Thôn Thiên Thử và Ngao Quân sống lại, đều có thể cùng ta nhấc lên quan hệ. Đọc Truyện Online Tại http://Trà Truyện

- Thôn Thiên Thử, Ngao Quân?

Lăng Huyên khó có thể tin thì thào nói rằng:

- Bọn họ đều còn sống?

- Đương nhiên!

Tô Triệt rèn sắt khi còn nóng tiếp tục nói rằng:

- Nói thật cho ngươi biết, ta có thể tìm tới nơi này, chính là Ngao Quân tự mình nói cho ta biết, ngươi cũng là một trong Ma thần nắm giữ thời gian bổn nguyên lực lượng.

Bá!

Tô Triệt triển khai một bức địa đồ lập thể, mặt trên đánh dấu năm vị trí.

- Ở đây, ở đây và ở đây,...năm vị trí này, trước khi Thiên Đạo chế tài từng là lãnh địa của các ngươi, ta nói có đúng hay không?

- Ngươi thực đã gặp qua Ngao Quân?

Lần này, Lăng Huyên thật có chút tin tưởng.

Thời kỳ Viễn Cổ, bọn họ những Ma thần này có lãnh địa cố định, giữa các bên đều là nhận thức lẫn nhau, đặc biệt cùng đám người Ngao Quân có thể nói là quan hệ thân mật, tương đối am hiểu.

Tô Triệt gật đầu nói rằng:

- Đối với Viễn Cổ Ma thần các ngươi, ta nếu không có bất cứ thành kiến gì, đồng thời, rất thích ý dưới tiền đề không vi phạm thiên ý, cung cấp các loại bang trợ cho các ngươi. Ngao Quân chính là dưới sự trợ giúp của ta, mới có thể thuận lợi sống lại, cùng thê tử hắn đoàn tụ. Nói không chừng, bước tiếp theo, ta còn gặp được càng nhiều Ma thần sinh mệnh sống lại nữa, mà ngươi, chỉ là một trong số đó.

Lăng Huyên trầm mặc không nói, ánh mắt phiêu hốt, như là bị những lời này của Tô Triệt trấn trú.