Hắn nhìn một hồi rồi ngoài miệng không nóng không lạnh nói:
- Chính Quân sư huynh, ngươi mới vừa nói, đối với năng lực trị liệu linh thảo của ta cảm thấy phi thường hứng thú. Nếu chỉ là vì điểm này, chúng ta có thể ngồi xuống chậm rãi thương thảo, đâu cần phải động can qua lớn như vậy?
Chính Quân đạo nhân biết rõ Tô Triệt nói như vậy là lời nói khách sáo, hừ lạnh nói:
- Tiểu tử, đừng vội đắc ý, chỉ hơn mười kiếm nữa, liền có thể đánh nát rùa đen ngươi, chém tới tứ chi của ngươi, đến lúc đó, chúng ta cũng có thể nằm xuống chậm rãi thương thảo.
Đinh, đinh, đinh...
Ngự kiếm thuật của hắn xác thực không thấp, lại là liên tục đả kích vài cái, vòng bảo hộ của Tô Triệt ảm đạm xuống, mắt thấy muốn nứt vỡ ra rồi.
- Được rồi, đã đàm không thông, vậy thì gặp lại a.
Tô Triệt lắc đầu, đưa tay ăn vào một quả Độn Địa Đan.
Cứ như vậy, ở Chính Quân đạo nhân không coi vào đâu, Tô Triệt chậm rãi trốn vào trong đất.
- Độn Địa Đan!
Chính Quân đạo nhân ngẩn ngơ, trong lòng tự nhủ tiểu tử này thật đúng là có nhiều át chủ bài, ngoại trừ Thượng phẩm linh phù, lại còn có Độn Địa Đan trong tay.
Thân là đệ tử Thiên Huyền Tông, hắn đương nhiên biết rõ dược hiệu của Độn Địa Đan có thể tiếp tục một phút đồng hồ. Lẩn trốn dài đến một phút đồng hồ, ai biết tiểu tử này chạy đi nơi nào?
Chẳng lẽ, cứ như vậy để hắn đơn giản chạy thoát sao? Mình ở thị trấn tiếp tế không công khổ đợi hơn một tháng sao?
Không!
Khẳng định không được!
- Tiểu tử đáng giận, còn bắt ta lãng phí một viên Độn Địa Đan duy nhất.
Chính Quân đạo nhân nghiến răng nghiến lợi mà lấy ra một bình sứ nhỏ, đồng dạng lấy ra một viên Độn Địa Đan, hơi ngửa đầu đã uống xuống dưới, trong nội tâm vẫn còn mắng:
- Đáng hận ah, đáng hận! Phí rất nhiều công phu, mới từ chỗ trưởng bối gia tộc xin được một viên Độn Địa Đan, vốn là vì thời khắc mấu chốt cứu mạng sử dụng, không nghĩ tới, lại vì tên tiểu tử ngươi mà lãng phí mất...
Trong nội tâm chớp động lên những ý niệm này, bên trên hành động lại không chậm trễ, hắn độn xuống dưới đất, thuận theo chấn động độn thổ của Tô Triệt mà đuổi tới.
Lão Hắc lập tức cảnh báo:
- Chủ nhân, người kia cũng có Độn Địa Đan, hắn đã độn xuống dưới đất đuổi theo.
- Tuy Độn Địa Đan khan hiếm, nhưng lại không phải là vật hi hữu, hắn thân là đệ tử nội môn, vẫn có thể tìm được biện pháp mua một viên.
Tô Triệt không ngừng bỏ chạy ở dưới mặt đất, trong nội tâm nói ra:
- Bất quá, ta đoán chừng, hắn không có khả năng có được quá nhiều. Hừ hừ, liều tiêu hao mà thôi, ta thì khác, há có thể sợ hắn!
- Đó là đương nhiên.
Lão Hắc hắc hắc cười xấu xa:
- Ta nhìn thấy, lúc hắn lấy đan dược ra, một bộ nghiến răng nghiến lợi, bộ dạng cực kỳ thịt đau, có khi cũng chỉ có một viên này mà thôi.
Sâu trong lòng đất, Tô Triệt và Chính Quân một trước một sau rất nhanh xuyên thẳng qua, tốc độ độn thổ cơ bản giống nhau, Chính Quân muốn trong lòng đất đuổi theo Tô Triệt, cơ hồ là không thể nào.
Cái này là vì ở dưới đất, hai người đồng dạng uống Độn Địa Đan, thi triển độn thổ chi thuật đều là bằng vào cảm ứng đối với nhịp đập đại địa, không có một chút quan hệ với thực lực bản thân cao thấp, cho nên, tốc độ độn thổ hoàn toàn là tiêu chuẩn ngang nhau.
Tương ứng chính là, hai Đại Địa chi tử tạm thời, lẫn nhau tầm đó còn sẽ có cảm ứng, Tô Triệt muốn thoát khỏi Chính Quân theo dõi, cũng là không rất dễ dàng.
Một trước một sau, không ngừng xuyên thẳng qua... Chính Quân cũng không trông cậy vào có thể đuổi theo Tô Triệt, chỉ cầu sẽ không mất đi tung tích của hắn là được rồi. Hắn còn tưởng rằng, Tô Triệt cũng giống như mình, chỉ có thể lấy ra một viên Độn Địa Đan.
Truy đuổi theo đuôi, một phút đồng hồ sắp đi qua, sắp đến lúc cuối cùng, Chính Quân cảm ứng được, Tô Triệt không có leo lên mặt đất, ngược lại chạy càng sâu vào trong lòng đất.
- Ha ha, Xú tiểu tử, dược hiệu sắp hết, muốn chui vào chỗ càng sâu để co đầu rút cổ sao?
Trong nội tâm Chính Quân nhe răng cười:
- Dù vậy, ngươi cũng trốn không thoát lòng bàn tay của ta.
Nhìn lại thời gian, Chính Quân phục dụng Độn Địa Đan sau Tô Triệt, cho nên, khi dược lực của Tô Triệt hoàn toàn biến mất, Chính Quân còn có thể tiếp tục hai tức thời gian. Nguồn truyện: Trà Truyện
Chỉ bằng hai tức thời gian, Chính Quân đã có thể chạy tới, tế pháp kiếm ra, bằng trực giác nhắm về chỗ Tô Triệt ẩn thân triển khai công kích.
Xoẹt! Xoẹt! Xoẹt...
Kiếm khí dày đặc xỏ xuyên qua tầng đất, bao dung chu vi vài chục trượng vào bên trong, Chính Quân cho rằng, Tô Triệt tất nhiên sẽ ở trong phạm vi này, công kích của mình, nhất định có thể bức hắn đi ra.
Thân ở dưới mặt đất, mắt thường không thể nhìn vật, lúc này không có cảm ứng đối với nhịp đập đại địa, Chính Quân chỉ có thể như người mù lòa, bằng vào cảm giác làm việc.
Lại chẳng biết rằng, Tô Triệt đã ăn vào viên Độn Địa Đan thứ hai, sớm đã trốn đi xa.
Năng lực dò xét của Lão Hắc có thể thấu thị 50 trượng trong tầng đất, có thể thấu thị hai mươi trượng trong nham thạch, có thể thấu thị năm trượng trong kim loại bình thường...
Giờ phút này, phần lớn phiến khu vực này là tầng đất mềm yếu, cho nên, có thể ở ngoài ba mươi trượng quan sát nhất cử nhất động của Chính Quân đạo nhân rành mạch.
Như vậy lúc này, Chính Quân biến thành mù lòa, nhưng Tô Triệt lại tai thính mắt tinh!
Tô Triệt có độn thổ chi thuật, thân ở dưới mặt đất tựa như cá bơi trong nước, bất luận cử động gì cũng không khó khăn giống như Chính Quân giờ phút này.
Đây mới là thời khắc tốt nhất áp dụng phản kích!
Hô ~~~
Tô Triệt phóng ra một pháp thuật thổ hệ cấp thấp nhất là Hóa Thổ Vi Thạch, tuy chân khí trong cơ thể đã là hỏa thuộc tính làm chủ, bất quá, bản thân vẫn là có linh căn thổ hệ, hơn nữa thi triển loại pháp thuật cấp thấp này không tồn tại hạn chế gì, một chiêu Hóa Thổ Vi Thạch này, lập tức biến tầng đất mềm chung quanh thành đá tảng cứng rắn.
Chỉ một lần đương nhiên là không đủ, Tô Triệt nhanh chóng xuyên thẳng qua, vây quanh Chính Quân, liên tục phóng Hóa Thổ Vi Thạch ra hơn mười lần, ngưng kết ra hơn mười khối đá cực lớn, thời gian dần qua bao vây hắn lại.
Hóa Thổ Vi Thạch không có tính công kích gì, chỉ là một loại pháp thuật phụ trợ mà tu luyện giả dùng để kiến tạo phòng ốc, hoặc là gia cố động phủ. Hiện nay, tu vi của Tô Triệt đã là Luyện Khí tầng bốn, thi triển loại pháp thuật cấp thấp này, hoàn toàn có thể làm được vô thanh vô tức. Bởi vậy, vài chục lần Hóa Thổ Vi Thạch này, Chính Quân ở vào vị trí trung tâm không hề phát giác được, chỉ không ngừng phóng thích kiếm khí bốn phía, muốn bức Tô Triệt từ lòng đất đi lên.
Hô! Hô! Hô...
Tô Triệt mượn nhờ độn thổ chi thuật, chạy rất nhanh ở dưới mặt đất, không ngừng phóng thích ra pháp thuật Hóa Thổ Vi Thạch. Tầng đất xốp biến thành nham thạch cứng rắn, chậm rãi bức bách tới Chính Quân.
Hai người một sáng một tối, đều đang ép bách đối phương.
Rất nhanh, Chính Quân đã có điều phát hiện, cảm giác được áp lực của tầng đất quanh mình truyền đến càng lúc càng lớn, mình giơ tay nhấc chân càng trở nên khó khăn rồi...