Đối với suy nghĩ của Dư Tắc Thành, lão điên chỉ cười xòa, không thèm quan tâm.
Dư Tắc Thành kể lại chuyện mình gặp Thanh Sơn Tiểu Đạo, đồng thời chỉ ra những điểm tinh diệu của Huyền Nguyên Lục Kiếm mà Thanh Sơn Tiểu Đạo từng sừ dụng.
Sau khi lão điên thấy kiếm pháp thần diệu như vậy, buông tiếng than dài, trầm ngâm rất lâu. Sau đó lão phát ra truyền âm kêu gọi, lập tức tất cả Nguyên Anh Chân Quân của Hiên Viên kiếm phái tụ tập lại.
Thạch Cơ, Nam Thiên, Phong Sư, Vũ Bá. ứng Long, Tung Hóa, Huyền Quang, Đấu Lượng, Tam Giác, Thất Vô, Hoài Vũ, Cô Bạt, Trừ Thần, cấp Thủy, Thần Hi, Hương Xuyên, Nhất Tâm. Ngoại trừ bọn họ ra còn có ba người nữa mà Dư Tắc Thành chưa từng gặp bao giờ. Tất cả Nguyên Anh Chân Quân của Hiên Viên kiếm phái đã tụ tập lại.
Lão điên nói: Truyện Tiên Hiệp - Trà Truyện
- Các đệ tử, hôm nay ta giáng Hiên Viên kiếm phái lần cuối cùng. Trước kia chúng ta đều cho rằng vì lý do tố sư truyền pháp, cho nên kiếm pháp Hiên Viên từ cảnh giới Nguyên Anh trở lên không còn kiếm pháp, cần chúng ta phải tự tìm Kiếm Đạo của mình.
- Hiện tại xem ra chúng ta đã sai lầm. thật ra ở cảnh giới Phàn Hư, chúng ta cũng có kiếm thuật độc đáo của mình. Thật ra chuyện này là trách nhiệm của ba người chúng ta, trường đại chiến năm xưa. sau khi sư huynh sử dụng Hiên Viên kiếm pháp, thiên địa sụp đổ. Ngoại trừ ba người chúng ta ra, tất cả đều chết hết, mà lúc ấy tu vi chúng ta chỉ mới Kim Đan.
- Chúng ta vẫn chưa tiếp xúc với cảnh giới tối cao. Khi đó Hiên Viên kiếm phong sụp đổ,
Tổ Sư Đường không thể kích hoạt hoàn toàn, khiến cho kiếm pháp truyền thừa chỉ có bấy nhiêu. Vì vậy chúng ta mới cho rằng, kiếm pháp Hiên Viên trên cảnh giới Nguyên Anh phải tự tìm hiểu Kiếm Đạo. Hiện tại mới biết chúng ta đã sai lầm, thì ra kiếm pháp Hiên Viên cũng không phải tới Phàn Hư kỳ là kết thúc, mà vẫn còn có kiếm pháp của mình.
- Nhờ Tắc Thành tìm kiếm, rốt cục ta đã ngộ ra, hiện tại ta giảng kiếm pháp Hiên Viên của chúng ta một lần cuối.
- Xem ra kiếm thuật của chúng ta chia làm ba cảnh giới.
- Cảnh giới thứ nhất là Khán Sơn Thị Sơn (thấy núi chính là núi). Đây là dưới Nguyên Anh khổ tu Hiên Viên Lục Kiếm, hóa kiếm cưu. tìm kiếm lực Thiên Đạo của mình.
- Cảnh giới thứ hai là Khán Sơn Bất Thị Sơn (thấy núi nhưng không phải núi). Khi luyện Hiên Viên Lục Kiếm của mình tới cực điêm, không thê không tìm kiếm pháp mới, tìm kiếm lực lượng Kiếm Đạo của mình, cuối cùng đạt tới Vô Thượng Kiếm Đạo, lãnh ngộ pháp tấc Thiên Đạo, thăng tiến Phàn Hư Chân Nhất.
- Hiện tại xem ra còn có cảnh giới thứ ba, Khán Sơn Hoàn Thị Sơn (thấy núi lại là núi).
- Kiếm pháp chúng ta bất nguồn từ Hiên Viên Lục Kiếm, cuối cùng cũng phải dựa vào nó. Tới cảnh giới Phản Hư, hoàn toàn có thể lột xác nó, tiếp tục sử dụng. Theo như cảm ngộ của ta. phải có được Vô Thượng Kiếm Đạo mới có thể lãnh ngộ uy lực chân chính của Hiên Viên Lục Kiếm.
- Sau khi được Tắc Thành chỉ điểm, ta khổ tâm suy nghĩ. đại khái cũng nghĩ ra được Hiên Viên Lục Kiếm của ta: Nhất Vũ Nhất Thế Giới, Vô Hạn Kiếm Tiêu Diêu, Vạn Lý Tâm Linh Tê, Việt Giới Ngưng Lão Trào, Sinh Tử Kiếm Quang Ngục, Thiên Địa Dực Hoành Hành.
- Đây là Hiên Viên Lục Kiếm của riêng ta, mỗi người đều có Hiên Viên Lục Kiếm của mình. Bời vì từng người đều có lý tường, niềm tin, thăng trầm trong cuộc sống, khát vọng khác nhau.
Dứt lời, lão điên đột ngột xuất kiếm, ba ngàn chiếc lông chim bay lên, hình thành ba ngàn bọt khí:
- Đây là Nhất Vũ Nhất Thế Giới, Kiếm Tinh Vũ Chung Cực phòng ngự. Lấy Thời Không làm giới, thiên địa làm thuẫn, có thể phòng bị hết thày công kích.
Nháy mất lão điên lại xuất ra một kiếm, kiếm này Dư Tắc Thành không nhìn ra manh mối, chỉ nghe lão nói:
- Đây là Vạn Lý Tâm Linh Tê. Lòng ta vừa động, ý niệm phá không, linh tê nhất kiếm, vô ánh vô hình, có thể giết chết Nguyên Anh Chân Quân ngoài ngàn dặm.
Lão lại xuất ra một kiếm, một bóng trào hiện ra, sau đó biến mất:
- Đây là Việt Giới Ngưng Lão Trào, bóp nát giới hạn Thời Không, có thể phá không vượt giới, công kích đối phương.
Sau đó lão thu kiếm nói:
- Ta còn suy đoán ra Vô Hạn Kiếm Tiêu Diêu, Sinh Tử Kiếm Quang Ngục, Thiên Địa Dực Hoành Hành, nhưng vì ba loại kiếm pháp này không phù hợp với kiếm ý của ta, cho nên ta không thể sử dụng chúng, không thể nghiên cứu cách sử dụng chúng cụ thể, chỉ có thể chỉ điểm cho các con một chút phương hướng đại khái.
- Nhưng các con phải nhớ, đầu tiên phải có Kiếm Đạo của mình, sau đó sinh ra kiếm ý, cuối cùng mới có thê tu luyện Hiên Viên Lục Kiếm Chung Cực này. Ta có thê phỏng đoán rằng chưa chắc Lục Kiếm này đã là chung cực, sau nó còn có một cảnh giới nữa, chính là Thần Uy, lực Thần Uy vô thượng.
Lão điên vừa nói xong, tất cả Nguyên Anh Chân Quân của Hiên Viên kiếm phái ai nấy ngẩn người ra. Bọn họ đang cảm nhận kiếm pháp mà lão điên vừa sử dụng, Hiên Viên Lục Kiếm Chung Cực này đã khai sáng cho bọn họ.
Lão điên dứt lời bèn chăm chú quan sát các Nguyên Anh Chân Quân.
Thấy bọn họ khổ công suy nghĩ. ai nấy vô cùng vất và, lão điên bèn nói:
- Thật ra các con cũng không nên quan tâm quá mức. Trước kia chúng ta chưa có Hiên Viên Lục Kiếm Chung Cực này, cũng tới được hôm nay. Con đường chúng ta đi cũng chưa chắc đã kém hơn Hiên Viên Lục Kiếm Chung Cực.
- Các con hãy xem...
Thình lình trên người lão điên bạo phát hào quang vô tận, hào quang này chẳng khác một đứa trè con. nhảy nhót tung tăng khắp xung quanh mọi người.
Chỉ trong thoáng chốc, hào quang này biến mất, các Nguyên Anh Chân Quân không hiểu đây là ý gì, chỉ có Nam Thiên Chân Quân và chường môn Thạch Cơ buột miệng kêu lên:
- Đây... đây là lực Thần Uy... Thần Uy Sĩ!
Lão điên cười nói:
- Không phải, đây là Đại Thần Uy!
Vừa nghe như vậy, tất cả mọi người bàng hoàng chấn động, ngơ ngác nhìn nhau. Thần Uy Sĩ trong truyền thuyết thời viễn cổ, hơn nữa lại là Đại Thần Uy, chẳng lẽ lão điên đã trở thành Đại Thần Uy Sĩ? Năm xưa vào thời Hiên Viên Hoàng đế, bất quá chỉ có mười hai Đại Thần Uy Sĩ mà thôi, người nào cũng là anh hùng đội trời đạp đất.
Dư Tắc Thành ngoại trừ kinh ngạc vì lão điên là Đại Thần Uy Sĩ, chuyện làm hắn kinh ngạc hơn nữa là sư phụ mình và chường môn Thạch Cơ, chỉ có hai người bọn họ vừa rồi nhìn ra ào diệu của kiếm quang kia. Theo truyền thuyết chỉ có Thần Uy Sĩ mới có thể chống lại được Thần Uy Sĩ, chăng lẽ hai người bọn họ đã lãnh ngộ được lực Thần Uy?
Lão điên nói:
- Đây là kiếm của ta. Phong Cuồng Kiếm. Năm ngoái rốt cục ta đã kết hợp ba phân thân thành một thê, đạt tới cảnh giới tối cao, ngộ ra Đại Thần Uy.
- Ta cũng không biết Khán Sơn Hoàn Thị Sơn là gì, nhưng cũng đạt tới cảnh giới hiện tại, cho nên các con cũng đừng đề chúng trói buộc nhiều quá. Kiếm pháp là chết, người ta mới là sống, phải tìm kiếm kiếm pháp thích hợp nhất cho mình.
- Tử Khí Đông Lai tông kia quan sát Phong Toàn Phệ Hồn Ưng, định ngộ ra kiếm pháp khắc chế Hiên Viên Lục Kiếm của chúng ta. Lão đông tây đã âm thầm quan sát bọn chúng mười ba năm. cuối cùng kết luận bọn chúng đã sai rồi, không biết kiếm pháp là chết, kiếm mới là sống.
- Nam Thiên con tính toán quá mức, chúng ta đã sớm biết kế hoạch của chúng, cho nên cố ý để mặc cho chúng phát triển. Đến khi kiếm pháp của chúng đại thành, đệ tử Hiên Viên chúng ta sẽ đánh với chúng một trận. Đến lúc đó mạnh sống yếu chết, kè nào thắng mới có thể sinh tồn, như vậy càng thêm ma luyện đệ tử chúng ta, không có gió tuyết sao có hoa mai nỡ.
Nam Thiên Chân Quân cười nói:
- Sư tổ, ma luyện đệ tử là phải có người chết, mà có được bao nhiêu người có Chuyển Sinh Minh Vương Quyết như Tắc Thành? Hiện tại con là chường môn, con sẽ không để tình huống như vậy xảy ra.
- Ba tháng trước, Tử Khí Đông Lai tông vì tranh đoạt chức chường môn mà xảy ra nội chiến. Rất nhiều tu sĩ tinh thông kiếm pháp Phong Toàn Phệ Hồn Ưng đã chết trong trường nội chiến kia, tất cả điển tịch ghi lại kiếm pháp đã bị cháy sạch trong hỗn loạn.
- Trong Tàng Thư các của Hiên Viên kiếm phái chúng ta, bàn Phong Toàn Phệ Hồn Ưng kiếm pháp đầy đù đã bị phong ấn. Ai muốn học cứ việc tới đó.
Đây là Nam Thiên Chân Quân, cho dù đối mật với sư tổ sắp sửa phi thăng cũng không hề sợ hãi, giữ vững lập trường của mình.
Lão điên nhìn ông, thở dài một tiếng:
- Ôi, đáng tiếc cho một cường địch...
- Giỏi, giỏi lấm, Hiên Viên kiếm phái có thể giao cho các con rồi, như vậy ta cũng yên lòng, chẳng trách con và Thạch Cơ đều có thể ngộ ra lực Thần Uy của mình.
Vừa nghe như vậy, Dư Tắc Thành biết rằng mình đã đoán đúng. Sư phụ mình và chường môn Thạch Cơ cũng có được lực Thần Uy.
Những Nguyên Anh Chân Quân còn lại thày đều biến sắc, đặc biệt là ba vị ứng Long sư tổ, Phong Sư sư tổ, Vũ Bá sư tổ. Trong lòng bọn họ vẫn oán hận chuyện Nam Thiên Chân Quân được chọn làm chường môn, lần này nghe nói ông đã lãnh ngộ lực Thần Uy, bọn họ đều biến sắc, không thể ngờ rằng hậu bối của mình đã bó xa mình.
Lúc này tất cả ánh mất đều đổ dồn vào Nam Thiên Chân Quân, ông cười nói:
- Các vị sư tổ, sư thúc, sư huynh, sư đệ, ta chỉ mới là bước đầu, còn rất xa mới tới cảnh giới đăng đường nhập thất. Thạch Cơ sư bá mới chân chính là người ngộ đạo, ta cũng nhờ sư bá dẫn dắt mà có được chút cảm ngộ.
Chường môn Thạch Cơ cười nói:
- Nam Thiên này, tính cách của con vẫn vậy, vĩnh viễn không bộc lộ tài năng, giống như đá ngầm chỉ ló lên một chút trên mặt biển, thực lực chân chính vĩnh viễn ẩn sâu trong lòng biển.