Tiên Ngạo

Chương 534: Kiếm pháp đại thành

Kiếm pháp của Trung Hưng Tổ Sư chính là một kiếm đánh ra, thiên địa chỉ có một kiếm, ẩn chứa kiếm ý cực hạn mà thiên địa có thể chứa đựng, vừa hợp với đạo thiên địa, duy ngã độc tôn.

Kiếm Đạo của Tâm Ma Tàn Ảnh lại là không có cực hạn, một kiếm đánh ra phát huy lực lượng tới vô cùng vô tận, đạo vô hạn. Kiếm Đạo Duy Ngã.

Dư Tắc Thành cảm nhận được hai loại Kiếm Đạo này hoàn toàn khác nhau, hùng mạnh vô cùng, nhưng vẫn không phải là đạo của hắn.

Thật ra cũng không phải là không muốn, không thể, dù là đạo thiên địa hay đạo vô hạn đều là đạo mà Dư Tắc Thành có muốn cũng không được, cho nên hắn phải tìm đạo của riêng mình.

Mỗi người đều phải có đạo của riêng mình, chỉ có đạo thích hợp với mình nhất mới là đạo của mình. Dư Tắc Thành đang tìm Kiếm Đạo của hắn, Kiếm Đạo Duy Ngã của riêng hắn.

Đạo của mình sẽ không phải là Kiếm Đạo thiên địa chỉ có mình ta của Trung Hưng Tổ Sư, cũng không phải đạo của Tâm Ma Tàn Ảnh mà là Hiên Viên Lục Kiếm mà mình cảm nhận được, là kiếm của mình.

Dư Tắc Thành chậm rãi tu luyện, chậm rãi tìm kiếm đạo của mình, mục tiêu mà mình theo đuổi là tự do, tự do không bị hạn chế ở bất cứ điểm nào, vậy đạo của mình chính là đạo Tự Do.

Bất kể là đạo thiên địa hay đạo vô hạn, mình cũng có thể mượn nó sử dụng, làm theo ý mình, tự do phát huy triệt để, giống như lực lượng của mình.

Trước tiên ngày ngày Dư Tắc Thành hóa thân kiếm cưu, sau đó điều khiển phi kiếm, cảm nhận Hiên Viên Lục Kiếm. Trong trạng thái đỉnh phong, chân nguyên tràn trề, kiếm ý mãnh liệt, Dư Tắc Thành lặng lẽ dung hợp tất cả kiếm pháp mà mình biết được lại với nhau. Sau khi dung hợp viên thông tất cả, hóa chúng thành một kiếm, một môn kiếm thuật của riêng mình.

Sau đó Dư Tắc Thành quên đi một kiếm này, hoàn toàn quên bẵng, dần dần đạt tới cảnh giới vô chiêu thắng hữu chiêu.

Sau khi đạt tới cảnh giới này, Dư Tắc Thành một lần nữa tu luyện lại những pháp thuật mà mình biết. Lần này không chỉ là kiếm thuật, mà dung hợp tất cả pháp thuật lại với nhau, sau đó lại hợp nhất, lại quên đi, lại đạt tới trạng thái vô chiêu thắng hữu chiêu.

Luân phiên như vậy, dần dần Dư Tắc Thành đạt tới cảnh giới cao hơn cảnh giới vô chiêu thắng hữu chiêu, là cảnh giới Tâm Ý Quy Nhất.

Sau đó Dư Tắc Thành du sơn ngoạn thủy, ngắm mặt trời mọc mặt trăng lặn, nhìn thủy triều lên xuống, bay lên chín tầng mây xem mưa rơi sét đánh, tìm kiếm đạo của mình trong tự nhiên.

Tâm Ý Quy Nhất, nhất niệm vô thượng, Dư Tắc Thành cứ tu luyện như vậy ba năm. Ngày hôm ấy gặp được cảnh nhật thực, bóng mặt trăng che mặt trời, Dư Tắc Thành nhìn vầng dương dần tối, hốt nhiên đại ngộ, kiếm pháp đại thành.

Rốt cục Dư Tắc Thành đã đạt được kiếm pháp của riêng mình, tuy rằng kiếm pháp này còn chưa thành thục, còn cần cải tiến rất nhiều, nhưng chính là kiếm pháp của mình.

Mười năm mài một kiếm, rốt cục cũng đại thành. Trong lòng Dư Tắc Thành không hề cảm thấy cao hứng hay vui mừng, ngược lại cảm thấy bình thường. Kiếm thuật đã đại thành, xem ra phải tìm người thử kiếm, mình cứ nhắm mắt tu luyện bừa như vậy, không biết có hiệu quả thật sự hay không. Nếu quả thật giống như mình tính toán, vậy mình có thể đánh lên Tự Tại Thiên, cướp lấy Tiên Thiên Linh Bảo kia.

Muốn thử kiếm, vậy phải tìm kiếm mục tiêu, bắt đầu ra nhiệm vụ tìm người để mình thử kiếm.

Nhiệm vụ: Thủ hạ kiếm khách, kiếm pháp đại thành, trong lòng khó nhịn, tìm người thử kiếm.

Yêu cầu:

Cảnh giới: Kim Đan kỳ.

Môn phái: Thượng môn.

Địa điểm: Địa vực Thiên Nam, ở nơi dễ tìm kiếm.

Đặc điểm: Hung ác tàn bạo, giết người vô số, như vậy thử kiếm sẽ sảng khoái trong lòng, không hề áy náy. Nếu như có người có cùng mục đích thử kiếm thì quá tốt, hai bên vẽ một vòng tròn bước vào đánh một trận.

Thưởng: Kẻ cung cấp manh mối thưởng một vạn linh thạch, thử kiếm thành công thưởng thêm hai vạn.

Nhiệm vụ vừa phát ra, lập tức có vô sô phi phù truyền tới cung cấp manh mối, có hơn ngàn mục tiêu xuất hiện trước mặt Dư Tắc Thành. Có sát thủ miễn phí như vậy, ai cũng muốn thử một lần, dù sao cũng chỉ mất một phi phù.

Dư Tắc Thành liếc qua xem thử, sau đó chọn ra ba người trong đó, một là Tử La Kim Cương của La Sát Kim Cương tông, thích ăn não người, tàn bạo vô kể.

Gần đây y vừa luyện thành Đại Uy Đức Kim Cương mật pháp Kim Cương Thân Ngoại Thân, cũng muốn tìm người thử pháp giống như Dư Tắc Thành. Đệ tử Vô Hình Ám Ma tông trong La Sát Kim Cương tông lập tức se chỉ luồn kim cho hai bên, cho hai người bọn họ đánh một trận sống chết.

VỊ tôn giả Phật tông này có tu vi tương đương Kim Đan Chân Nhân, nếu trở thành Bồ Tát Hoạt Phật sẽ tương đương với cảnh giới Nguyên Anh. Nếu sinh thành Phật tâm, hóa thân thành Phật chính là tương đương với cảnh giới Phản Hư Chân Nhất.

Người thứ hai là Quỷ Âm Diêm La của u Minh tông. Người này có cảnh giới Kim Đan kỳ đỉnh phong, đồ đệ thứ ba của Chưởng tông u Minh tông, có thân phận khác là đoạt Mộng Tiên Tử của Vô Hình Ám Ma tông, am hiểu bí pháp hai nhà.

Xem ra một trong hai sư huynh đệ của người này ắt là đệ tử Vô Hình Ám Ma tông, hơn nữa còn đã từng giao thủ, mới cho ra kết luận này. Đoạt Mộng Tiên Tử này Dư Tắc Thành còn nhớ rõ, năm xưa muội muội từng cầu mình giết, vừa khéo lần này kết thúc luôn một thể. Đã bao nhiêu năm không gặp, không biết hiện tại muội muội thế nào.

Người thứ ba là Nạp Lan Tài Tử của vẫn Sinh tông, siêu cấp sát thủ, cảnh giới Kim Đan đỉnh phong.

Dư Tắc Thành chọn tên này chủ yếu là vì năm xưa, lúc Trương Tông Đạo ám sát Mộ Yên Tiên Tử, từng nhắc tới người này. Dường như tên này lúc trước rất có hứng thú với mình, sau mình đã mua nhiệm vụ ám sát chính mình ở chỗ Trương Tông Đạo, cho nên vẫn Sinh tông không thể làm gì được. Năm xưa mình còn yếu, hiện tại cũng đã tới lúc lấy y ra luyện kiếm.

Đây là chuẩn mực nhân sinh của Dư Tắc Thành, người kính ta một thước, ta nhường người một trượng, người hiếp ta một tấc, ta giết cả nhà y.

Lựa chọn mục tiêu xong, Dư Tắc Thành phát ra phi phù cho ba người cung cấp tin, chuyển giao linh thạch, chờ bọn họ cung cấp hành tung của đối phương.

Người đầu tiên có tin tức chính là Tử La Kim Cương. Tính tình y vốn lỗ mãng, ỷ rằng mình pháp lực cao thâm, cho nên không hề che giấu hành tung. Đệ tử Vô Hình Ám Ma tông chỉ cần lừa y một chút, lập tức mắc mưu.

Lạc Phượng sơn. Tử Hư phong, Tử La Kim Cương nhận được chiến thư bèn chạy tới đây, chờ đợi người khiêu chiến.

Tử La Kim Cương có một kẻ địch đã khổ đấu cùng y ba trăm năm, chính là Ma Lễ Thanh Chân Nhân của Cực Tây Hàn Hải tông. Hai người đã đấu với nhau từ khi tu vi chỉ là Luyện Khí kỳ, đấu mãi ba trăm năm qua không phân thắng bại.

Thật ra hai người bọn họ là bằng hữu đúng hơn là địch, bọn họ cổ vũ nhau, tuy rằng danh nghĩa là tranh đấu, thật ra là giúp đỡ lẫn nhau. Chính vì quan hệ giúp đỡ như vậy, cả hai mới có thể đạt tới cảnh giới Kim Đan như hiện tại.

Tử La Kim Cương vô cùng tin tưởng lão hữu của mình, sau khi nhận được phi phù cũng không quan sát cẩn thận đã chạy tới nơi này.

Bởi vì nơi này là địa phương mà bọn họ đã đánh nhau vô số lần, cổ vũ khích lệ nhau. Phàm là người ai cũng cần có bằng hữu, cho dù là loại người hung hăng tàn bạo cũng cần hảo hữu.

Tử La Kim Cương hung hăng bay tới, sau khi đáp xuống đỉnh núi, nụ cười của y lập tức biến mất. Bởi vì y biết mình đã bị lừa, nơi đây không hề có Ma Lễ Thanh Chân Nhân của Cực Tây Hàn Hải tông, chỉ có một thiếu niên đang đứng.

Tử La Kim Cương nhìn thấy thiếu niên này bèn hỏi:

- Ngươi là ai, vì sao gạt ta tới đây? Có mai phục cứ gọi hết ra đây, Phật gia ta không sợ.

Dư Tắc Thành đáp:

- Ta là người thế nào không quan trọng, gần đây ta ngộ ra một ít kiếm pháp, muốn tìm người thử kiếm. Nghe nói ngươi thích ăn não người, lại nghe nói ngươi cũng muốn tìm người thử pháp, cho nên ta tới đây chờ.

Tử La Kim Cương cười nói:

- Hay lắm, vừa khéo ta cũng muốn thử, để xem uy lực Kim Cương Thân Ngoại Thân của ta một lần.

Nhìn thấy Dư Tắc Thành, Tử La Kim Cương chợt có cảm giác sợ hãi, cảm giác này ba trăm năm qua chưa từng xảy ra. Dường như trước mặt y không phải là một người mà là một thế giới, một thứ gì đó có thể hủy diệt y.

Vì thế y không nói nhiều lời, lập tức xuất ra pháp thuật mạnh nhất của bản thân, Kim Cương Thân Ngoại Thân. Lập tức từ trên người y phun ra vô số quang điện, hóa thành hình dạng của một Kim Cương hộ pháp.

Quang điện tụ tập quanh người y, cuồn cuộn vờn quanh, chỉ trong thoáng chốc biến hóa thành một Kim Cương khổng lồ cao mười trượng, giống như thiên thần giáng thế.

Kim Cương này có ba mắt mười tay, mặt xanh lè, răng nanh dài khỏi miệng, dữ tợn vô cùng. Đầu đội tử kim quán, thân khoác kim liên chiến giáp, trước ngực có hai con rồng đỏ quấn quanh, miệng thở ra lửa. Truyện Sắc Hiệp - http://Trà Truyện

Đôi tay dưới cùng cong lên phía trên, nắm Tử Kim Đồng Nhân Kim Cương kiếm. Đôi tay kế đó cầm Kim Cương Xử bốn mặt, đôi thứ ba để trần không cầm binh khí, bắt thành Sư Tử ấn trước ngực.

Đôi tay thứ tư, một tay cầm Nại Lạc Châu, một tay cầm Tử Kim Bát.

Đôi tay thứ năm, một tay cầm Lưu Ly Kim Tháp màu đồng sẫm, nặng vạn cân, một tay cầm Lưu Ly Kim Đăng.

Kim Cương này dường như là do pháp thuật biến ảo mà thành, nhưng trên trời xuất hiện từng tràng phạm âm, không trung giáng xuống vô số quang ảnh, không ngờ ảo ảnh dần dần thực thể hóa, Kim Cương Thân Ngoại Thân này bị pháp thuật thu hút, giáng hạ phân thân Kim Cương.