Sau một kiếm này, tên Nguyên Anh Chân Quân cúi đầu nhìn xuống hai tay mình rất lâu, không nói nửa lời. Đột ngột một tiếng nổ ầm vang, cả người y nháy mắt nổ tung, bắn ra sương máu.
Một Nguyên Anh từ trong sương máu bay ra, liếc nhìn bọn Dư Tắc Thành với ánh mắt oán hận, sau đó hóa thành một đạo hào quang biến mất cuối chân trời.
Đáng tiếc không thể giết chết Nguyên Anh y, bất quá chỉ ba kiếm đã đánh chết một Nguyên Anh Chân Quân, đây cũng là một chuyện khiến cho người ta kiêu ngạo rồi. Truyện Sắc Hiệp - http://Trà Truyện
Lúc này trong ba mươi sáu người, một Kim Đan Chân Nhân lên tiếng nói:
- Tên Nguyên Anh Chân Quân vừa rồi hình như là Khôi Ảnh Chân Quân của Ma Ảnh tông... không thể nào, có lẽ ta đã nhìn lầm. Người này hoành hành Hoàn châu ở Mạc Bắc ngàn năm, từng một mình hủy diệt Nguyệt Kiếm Tông thuộc ba ngàn tả đạo, nhất định là ta đã nhìn lầm.
Một người khác hồi đáp:
- Không có nhìn lầm, chính là y, ta đã gặp y lúc ta còn chưa vào Hiên Viên kiếm phái. Khi ấy y ở tận trên cao, ta ở cách xa y ngoài trăm trượng, nhìn y một cái hâm mộ vô cùng.
Dư Tắc Thành nói:
- Không cần biết y là ai, không cần biết quá khứ y huy hoàng tới mức nào, hiện tại cũng là quỷ dưới kiếm của chúng ta. Chỉ cần kiếm chúng ta còn, không ai là đối thủ của chúng ta.
Cường giả năm xưa hoành hành một cõi cứ như vậy chết không minh bạch trong tay bọn Dư Tắc Thành, thật sự làm cho người ta hoang mang mờ mịt. Bất quá đây là Tu Tiên Giới, bất kể là anh hùng cỡ nào, chỉ cần nhất thời sơ ý cũng có thể chết như thường.
Lúc này khắp nơi trên Đan Hà sơn vẫn còn diễn ra hỗn chiến, chiến trường đã lan ra phạm vi trăm dặm xung quanh. Bởi vì tất cả tu sĩ địch nhân hiện tại đều có chung một mục đích, chính là phá vây xông ra ngoài, chạy trốn giữ mạng.
Hiện tại Hiên Viên kiếm phái đang đuổi giết vòng quanh. Dưới trận lôi hỏa vừa rồi, những tu sĩ còn có thể sống sót hẳn không phải là nhân vật tầm thường. Nếu không phải tên Nguyên Anh Chân Quân kia mải lo bảo vệ môn nhân mình, cũng quá tin tưởng vào độn thuật của mình, cũng không thể nào bị Dư Tắc Thành đánh chết.
Trên bầu trời Đan Hà sơn bao phủ một mảng mây đen, lan tràn chừng ba mươi dặm. Đám mây đen này là do chân khí ba màu tạo thành, trong đó không ngừng có kiếm quang lóe lên.
Đó chính là chiến trường của Phản Hư Chân Nhất, trong đó Bạch Ly Thần Quân hẳn phải chết không sai. Bởi vì hiện tại là lão bất tử và lão đông tây, hai người vây công mình lão, chưa đánh đã biết trước kết quả. Cho nên đệ tử Hiên Viên kiếm phái phía dưới hoàn toàn yên tâm chiến đấu, thậm chí không ai nghĩ rằng lỡ như bọn lão bất tử thất bại sẽ ra sao.
Sau khi Dư Tắc Thành đánh chết số mười bảy của địch, lúc này mới phát hiện ra tất cả dấu hiệu đã biến mất. Bảy tên Nguyên Anh Chân Quân đã bị đánh chết hết, Hữu Hùng sư tổ vốn một mình đã cỏ thể giết chết dễ dàng một tên Nguyên Anh Chân Quân khác, hiện tại bày ra đại trận kiếm cưu lại càng mạnh mẽ hơn. Chỉ trong thoáng chốc, ông đã đánh chết ba tên liên tiếp.
Lúc này tất cả dấu hiệu Nguyên Anh Chân Quân đã biến mất, Hữu Hùng sư tổ quát lớn:
- Lập tức hiện rõ dấu hiệu mười một Nguyên Anh Chân Quân của địch, các đệ tử chia ra tìm kiếm, sống phải thấy người, chết phải thấy xác.
Lập tức Dư Tắc Thành và bộ Tứ bắt đầu dựa theo dấu hiệu tìm kiếm, dọc đường giết chết liên tiếp ba tên Kim Đan Chân Nhân không trốn được. Tìm kiếm chấm dứt rất nhanh, nhưng phát hiện ra có bốn tên không chết, mà đã bỏ trốn mất dạng từ sớm.
Bốn tên Nguyên Anh Chân Quân này lúc mưa thần lôi rơi xuống, lập tức kịp thời bỏ chạy, bỏ cả môn nhân thủ hạ của mình độn thổ mà đi. Ngoại trừ Phản Hư Chân Nhất phe mình ra tay, đám Nguyên Anh Chân Quân không biết xấu hổ này đã liều chết bỏ chạy như vậy, rất khó truy sát.
Lúc này Hữu Hùng sư tổ lại ra mệnh lệnh:
- Bộ Tứ hoàn thành nhiệm vụ, các bộ giải tán, tự do hành động, mạnh ai nấy đánh.
Nháy mắt kiếm cưu của Dư Tắc Thành giải thể, hóa thành sáu kiếm cưu nhỏ gia nhập vào hàng ngũ đuổi giết tàn quân. Kiếm cưu sáu người của Dư Tắc Thành truy sát trong hỗn chiến ra xa chừng trăm dặm, dọc đường giết chết được hai tên Kim Đan Chân Nhân, nghe thấy tiếng trống tập trung mới quay về Đan Hà sơn.
Sau khi trở về phát hiện ra trận chiến Phản Hư Chân Nhất đã kết thúc, chân khí ba màu hoàn toàn tiêu tan. Lão Bạch Ly Thần Quân này chết vô cùng tức tưởi, từ lúc bắt đầu trận chiến đã bị lão bất tử bám sát từng ly, ép lão dần dần cho đến chết, thậm chí không có cả cơ hội tự bạo.
Trở lại chiến trường, chưởng môn Thạch Cơ đã bắt đầu hóa cưu, kiếm cưu của Dư Tắc Thành lập tức gia nhập. Rất nhanh tất cả đệ tử Hiên Viên kiếm phái đã tập trung đầy đủ, không ngờ không có ai tử vong cả.
Đệ tử Hiên Viên kiếm phái cứ sáu người lập thành một trận kiếm cưu, sống thì cùng sống, chết thì cùng chết, ngày từ đầu đã chiếm hết thiên thời địa lợi. Chỉ cần một đòn đầu tiên đã đánh tan phòng ngự đối phương, lại thêm có nội gián từ trước, nghịch chuyển pháp trận, cơn mưa thần lôi đầu tiên đã đánh chết một nửa cường địch. Một tên Chân Nhất Thần Quân ngay từ đầu đã bị bắt chết, tên còn lại bỏ chạy trối chết, khiến cho sĩ khí toàn quân tan tác.
Mười tám Nguyên Anh Chân Quân chạy thoát bốn tên, mười bốn tên bị giết chết. Đám Kim Đan Chân Nhân không có lòng dạ nào đánh nữa, đủ các loại điều kiện thuận lợi hình thành, cho nên phe Hiên Viên kiếm phái không chết người nào đã đạt được toàn thắng.
Lúc này thần cưu hóa hình xong, lập tức bay về phía Bắc, không thèm để ý tới biển lửa bừng bừng trên Đan Hà sơn cùng đám Kim Đan Chân Nhân đang chạy trốn tán loạn.
Bởi vì trong cảm ứng của thần cưu, ngoài phạm vi ngàn dặm, một vòng vây lớn hơn nữa đã hình thành. Tất cả môn phái chi nhánh nằm trong khu vực mà Hiên Viên kiếm phái khống chế, tu sĩ từ cảnh giới Luyện Khí Tiên Thiên trở lên đã tụ tập xuất động. Thậm chí Quốc vương Tiểu Lục Tử, thân nhân của Dạ Hàn cũng phải đích thân dẫn tất cả tu sĩ trong nước mình ra trận.
Những tu sĩ này hình thành nhiều tầng mai phục xung quanh Đan Hà sơn, sau đó dần dần hội tụ lại, truy sát đám tu sĩ địch nhân lọt lưới.
Trận chiến cho tới lúc này, liên quân bảy thượng môn tụ tập tới Đan Hà sơn. Xuất Khiếu tông làm phản, sáu phái còn lại gần như đã bị tiêu diệt toàn quân. Hai Phản Hư Chân Nhất chạy trốn một tên, hai mươi Nguyên Anh Chân Quân, phản bội hai người, tử trận mười bốn người, chạy trốn bốn người. Gần ngàn Kim Đan Chân Nhân cuối cùng chỉ còn ba mươi bảy người xông ra khỏi vòng vây, còn sống rời khỏi Minh châu. Gần vạn tu sĩ Trúc Cơ không sống được một tên nào cả.
Thần cưu bay ra khỏi Minh châu, vẫn tiếp tục bay về phía Bắc. Bay được chừng ngàn dặm, tiến ra biển chừng ba trăm dặm, phía trước có một nơi Hồn Giác truyền tới, Được Hồn Giác này chỉ dẫn, thần cưu hạ xuống biển.
Chỉ thấy giữa biển cả mênh mông xuất hiện mười hai hải thuyền. Những hải thuyền này to chừng ba trượng, nếu nhìn bề ngoài chẳng khác gì thuyền đánh cá bình thường, không ngờ bên trong sử dụng pháp thuật không gian. Pháp thuật không gian này cũng giống như Long Cốt Phàm Đĩnh của Dư Tắc Thành, không dùng kỹ thuật truyền thống của Tu Tiên Giới, mà dùng kỹ thuật của Man nhân hải ngoại, như vậy là có thể tránh khỏi tất cả các thủ đoạn dò tìm của Tu Tiên Giới.
Thần cưu chậm rãi hạ xuống, trên một hải thuyền xuất hiện một cột sáng bao trùm lấy thần cưu, thần cưu lập tức biến mất. Mười một hải thuyền còn lại giống như như đúc bắt đầu khởi động, hóa thành dao động kỳ dị trên mặt biển, tiến tới rất nhanh.
Trong hải thuyền có không gian phụ thuộc rất lớn, thần cưu rơi vào không gian này, to chừng ba dặm. Trong đó có gần trăm đệ tử Hiên Viên đang chờ, dung hợp nhìn thấy có cả hai vị sư huynh Dạ Hàn Nhất Trúc, số đệ tử này là đang đi vân du bên ngoài, sau khi nhận được truyền thư bèn bôn ba chạy về.
Thần cưu đáp xuống, chưởng môn Thạch Cơ nói:
- Mọi người lập tức nghỉ ngơi ăn uống, chúng ta có thời gian ba canh giờ nghỉ ngơi, sau đó chuẩn bị chiến đấu. Những ai bị thương khẩn trương trị liệu, không nên giấu diếm thương thế.
Trong khoang thuyền dâng lên vô số bàn ăn, toàn là thịt yêu thú bổ dưỡng cho người tu tiên. Mọi người ngồi xuống ăn như điên cuồng, sau khi ăn xong bắt đầu nghỉ ngơi khôi phục chân nguyên, chuẩn bị chiến đấu.
Đây là bí mật của Hiên Viên kiếm phái, tất cả mọi người đều nghĩ rằng bọn họ sẽ hóa thần cưu phi hành công kích từ xa, thật ra bọn họ ẩn thân trong hải thuyền này. Hải thuyền đi trên biển mỗi canh giờ được hai vạn dăm, không chậm hơn tốc độ của thần cưu. Hơn nữa như vậy còn có thể giúp cho các đệ tử được nghỉ ngơi, còn có thể giấu diếm tung tích, tiện lợi vô cùng.
Hải thuyền chạy nhanh tới, xung quanh thuyền còn có vài hải thuyền giống hệt nó, có chiếc dò đường, có chiếc đoạn hậu, có chiếc làm rối loạn tầm nhìn địch nhân. Như vậy để đề phòng chuyện phát sinh chuyện ngoài ý muốn, tỷ như đột ngột xuất hiện địch nhân phục kích.
Thật ra có phục kích cũng không sợ, không gian phụ thuộc này sử dụng kỹ thuật đặc biệt, chỉ cần khẽ động là có thể phá hủy hoàn toàn, hơn nữa sẽ không tạo thành bất cứ thương tổn gì cho đệ tử Hiên Viên kiếm phái ngồi trong thuyền. Có thể nói tất cả các phương diện đã được tính toán chu đáo từ trước.
Đội thuyền tiến nhanh về phía trước, tới một cửa ải địa vực, nơi này đã có người chờ sẵn tiếp ứng, không ngờ lại là Long tộc. Lập tức đội thuyền vượt qua cửa ải địa vực, tới địa vực Mạc Bắc, mục tiêu kế tiếp chính là sơn môn của Bát Tàn môn.