Trong số cường địch rõ ràng có một tên Phản Hư Chân Nhất, bảy tên Nguyên Anh Chân Quân, ba trăm Kim Đan Chân Nhân, một ngàn tu sĩ Trúc Cơ, bọn chúng đang ở trong một pháp trận.
Bất chợt Dư Tắc Thành cảm thấy mình hóa thành thần cưu, nhìn thấy dê béo đang chạy trốn dưới đất. Sau đó nhanh chóng từ trên cao bổ xuống, phát động xung phong về phía địch nhân.
Thần cưu lăng không nhảy một cái, Thời Không Na di, nhảy qua khoảng cách một ngàn ba trăm dặm. Lộ trình hai trăm dặm còn lại, thần cưu hóa thành kiếm ảnh bay nhanh tới.
Trên thần cưu có một điểm nhỏ, chính là lão bất tử. Lão đứng sừng sững trên lưng thần cưu, nhìn chằm chằm vào tên Phản Hư Chân Nhất của đối phương, địch nhân của lão chính là tên này.
Khoảng cách hai trăm dặm nháy mắt đã tới. Trong cảm ứng của Dư Tắc Thành, trong thần thức của tất cả đệ tử Hiên Viên kiếm phái, tất cả địch nhân phía trước đều được tự động đánh số.
Trong đó có một điểm nguyên khí tụ tập lớn nhất, giống như một mặt trời, chính là vị trí của tên Phản Hư Chân Nhất kia. Bảy luồng nguyên khí kém hơn chính là vị trí bảy tên Nguyên Anh Chân Quân, hơn ba trăm vị trí nguyên khí kém hơn một bậc nữa chính là Kim Đan Chân Nhân, kém nhất chính là tu sĩ Trúc Cơ.
Những điểm năng lượng này từ lớn nhất cho tới nhỏ nhất đều được tự động đánh số. Trong thần thức của Dư Tắc Thành, ở vị trí từng tên còn hiển thị vô số số liệu. Căn cứ vào chủng loại và thuộc tính của nguyên khí mà bọn chúng hấp thu, biểu hiện cụ thể môn phái, công pháp tu luyện của chúng.
Những số liệu này, đệ tử Hiên Viên ai có năng lực nhẩm tính ghi nhớ cao, thần thức hùng mạnh sẽ cảm nhận được nhiều một chút. Những đệ tử thần thức yếu hơn, năng lực tính nhẩm kém hơn sẽ cảm nhận ít hơn. Dư Tắc Thành tu luyện Kiếm Ngã thuật, đây là ưu thế của hắn, lập tức tất cả số liệu hiện ra trong đầu hắn.
Điểm năng lượng lớn nhất trong đó mang số một, tức tên Phản Hư Chân Nhất của đối phương, sau khi phát hiện thần cưu Thời Không Na di xuất hiện, lập tức trợn trừng mắt hét lớn:
- Không xong, chúng ta bị lừa rồi, kích hoạt pháp trận, chuẩn bị chiến đấu...
Y còn chưa dứt lời, lão bất tử trên lưng thần cưu biến mất. Thật ra không phải biến mất, mà lão hóa thành một đạo hào quang từ trên lưng cưu bắn nhanh về phía tên Phản Hư Chân Nhất kia.
Chỉ trong thoáng chốc, tên Phản Hư Chân Nhất bay vọt lên không, không biết là y muốn triển khai phản kích hay chạy trốn, nhưng nháy mắt đã bị lão bất tử xuất hiện cản đường. Bọn họ xuất hiện trên không cách mặt đất chừng ngàn trượng, nơi đó lập tức bùng nổ phản ứng nguyên khí vô cùng mãnh liệt, cảm ứng ở vị trí đó lập tức gián đoạn.
Bất quá đây không phải là chuyện Dư Tắc Thành lo tới, lúc này thần cưu đã vọt tới bên trên trận địa địch. Bạn đang đọc truyện tại - http://Trà Truyện
Cấm chế đại trận đối phương bày ra chậm rãi khởi động, có thể nhìn thấy nguyên khí tụ tập, dao động pháp thuật khởi động. Thậm chí vẻ mặt, động tác của bảy tên Nguyên Anh Chân Quân qua thần thức của thần cưu hiện ra hết sức rõ ràng. Bọn chúng cũng không có được thần thông như Phản Hư Chân Nhất, có thể chạy ra ngàn trượng.
Lúc này chưởng môn Thạch Cơ bình tĩnh hạ lệnh:
- Kiếm Tâm Tuệ, bốn, mười sáu.
Trên thần cưu phát ra vô số hào quang, từ xa nhìn lại, hào quang này chiếu sáng cả một góc trời. Sau đó vô số hồng quang cũng hiện ra, nói đúng hơn là sương máu do thân thể người nổ tung bắn ra. Dưới kiếm quang mạnh mẽ này, sương máu dung hợp với kiếm quang, nổ tung chẳng khác hồng quang.
Trong mắt các tu sĩ ở đây chỉ có một cảm giác, đó chính là mặt trời rơi xuống, xuất hiện bên cạnh bọn chúng.
Trong đó có người còn muốn hỏi sư tổ chúng xem có chuyện gì xảy ra, nhưng ánh mắt vừa xoay chuyển đã thấy tổ sư Nguyên Anh Chân Quân trong môn phái được vạn người cung phụng, vẻ mặt vĩnh viễn uy nghiêm, dưới kiếm quang này đã biến hóa trở thành sợ hãi không cam lòng.
Sau đó sư tổ chúng tan biến giữa kiếm quang này, nổ ầm thành sương máu, trong đó còn có một tia chớp lóe, chính là hào quang của chí bảo môn phái Huyết Tinh Luân. Bất quá dưới kiếm quang này, chí bảo vô thượng lập tức bị đánh cho vỡ nát.
Có chuyện gì vậy... Tên đệ tử này lập tức có đáp án, bởi vì đạo kiếm quang kế tiếp đã đánh trúng người y. Trong nháy mắt y đã hiểu được ý nghĩa vẻ mặt sư tổ mình, lập tức cũng nổ tung thân thể.
Thần cưu xung phong giáng một đòn mãnh liệt, đòn đầu tiên đã thành công, giết chết bảy tên Nguyên Anh Chân Quân. Lập tức bảy vị trí này biến mất trong cảm ứng thần thức của đệ tử Hiên Viên.
Dưới vô số kiếm quang tấn công, vạn vật hủy diệt. Tuy nhìn bề ngoài dường như kiếm quang bắn xuống không theo đường lối nào, thật ra mỗi một đạo đều có đường đi, có quy luật của riêng mình.
Lúc này trong thần cưu chợt vang lên tiếng trống, tiếng trống này hóa thành nhịp tim của thần cưu. Dưới bí pháp điều khiển, mỗi lần hô hấp vang lên mười ba tiếng trống.
Mỗi một tiếng trống vang lên, thần cưu phát ra một đòn, mỗi đòn phát ra mười kiếm, công kích liên tục mười mục tiêu. Một tiếng trống vang, tập hợp lực của một ngàn hai trăm chín mươi sáu người, nháy mắt công kích mười tên địch. Có thể nói một đòn chết mười, không ai địch nổi.
Mà bảy đòn đầu tiên đặc biệt công kích bảy tên Nguyên Anh Chân Quân, mỗi tên lãnh mười kiếm, không tên nào sống nổi.
Lúc đầu chưởng môn Thạch Cơ kêu Kiếm Tâm Tuệ, bốn, chính là hạ lệnh sử dụng bộ kiếm pháp nhập môn thứ tư Dương Trần Cửu Độ kiếm. Đặc điểm của kiếm này là liên kích vô hạn, hết đợt này tới đợt khác, trùng trùng điệp điệp. Mười sáu chính là hạ lệnh sử dụng bộ kiếm thuật tương quan thứ mười sáu của Kiếm Tâm Tuệ, có tên là Hoàng Thiên Bất Phụ Hữu Tâm Nhân. Kiếm này có đặc điểm là đánh ra một kiếm ẩn chứa kiếm khí kỳ dị, có thể truy tung địch nhân công kích. Chỉ cần xuất kiếm, nhất định sẽ nhắm trúng đối phương.
Mệnh lệnh này vừa ra, thần cưu đột ngột biến hóa. Tất cả những đệ tử biết môn kiếm thuật này trở thành đứng đầu các tiểu trận, các đệ tử còn lại làm nguồn cung cấp chân nguyên. Nháy mắt dưới sự khống chế của chưởng môn Thạch Cơ, thần cưu công kích dùng hai môn kiếm thuật này làm chủ, công kích vô hạn, truy sát vô hạn. Bất kể là Nguyên Anh Chân Quân, hay Kim Đan Chân Nhân, hay tu sĩ Trúc Cơ, tu vi cỡ nào cũng nổ tan xác mà chết.
Bất kể địch nhân dùng pháp bảo phòng ngự, hay dùng độn thuật bỏ chạy, hay dùng bí pháp chết thay, chiến trận luân hồi... hết thảy đều không có ý nghĩa gì. Dưới lực lượng hùng mạnh này, vui cũng vậy, buồn cũng vậy, tất cả địch nhân đều nổ tung thành sương máu, một đòn mất mạng.
Điều đáng sợ chính là trong khoảnh khắc này, tất cả thiên địa nguyên khí đều bị thần cưu hút lấy. Tuy rằng chỉ trong thời gian vài lần hô hấp mà thôi, nhưng trong thời gian này, cho dù là Nguyên Anh Chân Quân cũng chỉ có thể sử dụng chân nguyên có sẵn trong cơ thể, không thể hấp thu thiên địa nguyên khí. Một chiêu này thần cưu đã chiếm trọn tiên cơ, tất cả địch nhân đều bị áp chế chỉ trong nháy mắt.
Thần cưu ngang trời, lúc này bay ngang qua đại trận của đối phương bên dưới. Trong cảm ứng của Dư Tắc Thành, những địch nhân được đánh số nhất nhất tan biến, Nguyên Anh Chân Quân từ số hai đến số tám. Kim Đan Chân Nhân từ số chín tới số ba trăm mười bảy, đến Trúc Cơ số ba trăm sáu mươi năm, cả bọn hoàn toàn biến mất trong thần thức cảm ứng của mình.
Thần cưu trên không đột ngột chuyển, bắt đầu xoay tròn trên không.
Lúc này có tiếng người kêu lên:
- Bộ Nhị, bộ Ngũ tụ lực chuẩn bị. Bộ Nhất, Kiếm Ngưng Lão, ba Bộ Tam, Kiếm Tinh Vũ, hai, Bộ Tứ, bộ Lục, Kiếm Phi Dực, bốn.
Đây là mệnh lệnh của người phụ trợ chưởng môn Thạch Cơ truyền ra. Bộ Nhất, Kiếm Ngưng Lão, ba, có nghĩa là kiếm trận thứ nhất sử dụng Loạn Sơn Bình Dã Hằng Lão kiếm của Kiếm Ngưng Lão. Bộ Tam, Kiếm Tinh Vũ, hai, là lệnh cho kiếm trận thứ ba sử dụng kiếm pháp Vạn cổ Vân Tiêu Nhất Vũ Mao của Kiếm Tinh Vũ. Bộ Tứ, bộ Lục, Kiếm Phi Dực, bốn, là lệnh cho hai bộ Tứ, Lục sử dụng Lôi Dực kiếm của Kiếm Phi Dực.
Ba loại kiếm pháp này có một đặc điểm là phạm vi sát thương lớn, công kích số đông, có nghĩa là tàn sát số tu sĩ Trúc Cơ của địch còn sống sót trên diện rộng.
Dư Tắc Thành thuộc về bộ Tứ, sau khi nghe mệnh lệnh lập tức xuất ra Lôi Dực kiếm, phát ra vô số lôi quang. Lúc này trong kiếm trận ba mươi sáu người của hắn, có hai mươi bảy người không biết Lôi Dực kiếm, bọn họ sẽ phụ trách vận chuyển chân nguyên cho Dư Tắc Thành. Dư Tắc Thành phụ trách chuyển hóa chân nguyên này thành kiếm khí của Lôi Dực kiếm.
Công kích cụ thể đã có những người khác hoàn thành, do thành viên chuyên môn trong thần cưu phát ra Lôi Dực kiếm này công kích địch nhân.
Lập tức thần cưu thoáng chuyển, không trung xuất hiện vô số cự trảo chộp xuống. Cả một vùng trời đất trong phạm vi mười dặm chìm trong đợt công kích vô tận này, mặt đất run rẩy, vạn vật tan tác, trời sụp đất lở, nhật nguyệt u ám.
Những số hiệu biểu hiện tu sĩ Trúc Cơ tắt đi hàng loạt, nhưng số hiệu đại biểu cho Kim Đan Chân Nhân có hàng chục điểm vẫn còn sáng. Chuyện này có nghĩa là mấy chục tên Kim Đan Chân Nhân này đã tránh được đòn vừa rồi, hoặc là bị thương chưa chết.
Bất quá cũng không có ý nghĩa gì, dưới kiếm quang, chúng lại tắt đi từng đám. Nhưng vào lúc này, điểm sáng số sáu vốn đã tất đi lúc đầu đột ngột sáng lên, hào quang độn về phía xa xa.
Chuyện này có nghĩa là một tên Nguyên Anh Chân Quân đã không bị nổ chết dưới một kiếm ban đầu, thoát được một kiếp. Y trúng kiếm ấy nặng gấp trăm lần Kim Đan Chân Nhân, không biết y dùng bí pháp gì mà thoát được. Hiện tại y tranh thủ cơ hội, nháy mắt muốn bỏ chạy.