Dư Tắc Thành bởi vì lời nói của Ám Ma tông Chân Nhất, sau khi nghe tiếng hành động có chút chần chờ, cũng không hành động.
Trong nháy mắt này, đột nhiên thân thể của Lục Đồng Chân Quân run lên, ở trên người hắn bay ra một viên Kim Đan, đan này chính là Kim Đan khống chế điều khiển mười hai phân thân thần thú, là của Nghiệt Vô Tâm giao cho Lục Đồng Chân Quân.
Kim Đan kia ở trên người Lục Đồng Chân Quân thoát ra, ở trong không trung cấp tốc biến hóa, biến thành một lão giả, khuôn mặt thon gầy, có phần xương xương, bộ dáng khoảng bốn năm mươi tuổi.
Nhìn thấy người này, tất cả Chân Nhất Thần Quân trong Đại điện Ám Ma cùng hô:
- Oán Vô Tình.
Người này chính là Oán Vô Tình, người nắm quyền chân chính của Đan tông, hắn đột nhiên vọt tới phía sau Phượng Mâu Chân Quân đánh ra một kích, đồng thời Nghiệt Vô Tâm cũng lao lên, cũng đánh ra một kích mãnh liệt. Thân thủ Phượng Mâu Chân Quân không tồi- một đòn của Nghiệt Vô Tâm và Oán Vô Tình đều lướt qua cạnh nàng. Hai bên trở thành đối diện nhau, lấy thuẫn người đâm vào mâu người, hóa giải một đòn kia trong nháy mắt.
Ba người hạ xuống, trong nháy mắt Oán Vô Tình và Nghiệt Vô Tâm, một trước một sau, hai người vững vàng vây quanh Phượng Mâu Chân Quân.
Một kích vừa rồi, dường như hời hợt, nhìn không ra uy lực gì, thế nhưng trong nháy mắt trên bầu trời, trời đất sáng sủa, lấy thiên trụ là ranh giới- một bên biến thành hư không đêm tối, một bên biến thành bầu trời trong sáng, trong chốc lát dị tượng này biến mất toàn bộ, sau đó bầu trời nổi mưa xối xả xuống, hạt mưa to như hạt gạo, mưa như trút nước xuống, vô cùng kinh khủng.
Mới vừa rồi là một kích toàn lực của hai đại Phản Hư và Tiên Nhân, lập tức dẫn tới thiên tượng dị biến.
Sau một kích, ba người hình thành một hàng thẳng tắp không nhúc nhích, người xuất hiện về sau chính là Oán Vô Tình, người này là Đại trưởng lão của Đan tông, nắm Đan tông trong tay, Nghiệt Vô Tâm mấy lần nhắc đến lão biểu lộ ý oán hận không thể nghi ngờ, tất cả mọi người đều cho rằng bọn họ là cừu địch. Hắn ở Đan tông cố thủ sơn môn, ai ngờ hắn lấy hình thức Kim Đan khống chế phân thân thần thú, âm thầm ẩn núp ở trên người Lục Đồng Chân Quân.
Thanh Dương là Đại trưởng lão của Diệt Tuyệt tông, hai người Nghiệt Vô Tâm và Không Minh bày ra tầng tầng bẫy rập, mượn lực lượng của hai lần Cáo Tử Pháp Nhãn, lại thêm Thiên Mục Thần Quân, ba người hợp lực, chiếm hết thiên thời địa lợi nhân hòa, các loại hiệu quả mới đánh chết hắn, thực lực của Oán Vô Tình đồng cấp với hắn, không cần nói cũng biết.
Oán Vô Tình, Nghiệt Vô Tâm trong nháy mắt vây quanh Phượng Mâu Chân Quân, Nghiệt Vô Tâm nói:
- Quả nhiên là Tiên Nhân hạ giới, muốn Thiên Mục quật khởi, một mũi tên bắn hai chim, tính toán thật hay, tính toán thật hay.
Oán Vô Tình nói:
- Chờ đợi ngươi đã hơn hai mươi năm, cuối cùng đã đợi được ngày này.
Phượng Mâu Chân Quân bị hai người bọn họ vây khốn, nói:
- Đây hẳn là Thiên Đan Tử vượt giới cảnh cáo, ta tính đi tính lại cũng không tính đến hắn.
Oán Vô Tình nói:
- Chỉ cho phép ngươi tổ sư phi thăng hạ giới thi pháp, lại không cho phép tổ sư phi thăng của chúng ta cảnh cáo chúng ta, điều này không khỏi có chút khinh người quá đáng đi.
- Khi ngươi bắt đầu bố cục, tổ sư của chúng ta đã tiến hành cảnh cáo đối với chúng ta, chúng ta đã đợi ngươi hai mươi năm. Vô Tâm ngay cả nhi tử cũng từ bỏ, biết hắn bị ngươi mê hoặc cũng không dám ra tay cứu giúp, là vì ngày này đó.
- Phá diệt Liễu Châu, hừ hừ, mưu kế thật độc ác, Liễu Châu tan biến, thiên trụ sập, Đan tông chúng ta triệt để diệt vong, cho dù phi thăng lên trên cũng sẽ bị vô số Tiên Nhân vây công mà chết đây chính là một tử lộ.
- Chẳng qua hiện tại đã khác, chúng ta không cần diệt Liễu Châu nữa, chỉ cần bắt được ngươi, bắt Tiên Nhân như ngươi. Đan tông chúng ta có thể dùng ngươi luyện chế Cửu Chuyển Kim Đan, ăn Cửu Chuyển Kim Đan hai người chúng ta lập tức sẽ trực tiếp phi thăng Tiên Giới, không hề phiêu lưu, đây chính là kế hoạch của chúng ta, tất cả đều vì giờ phút này.
Thì ra tất cả những việc tổ sư Thiên Mục tông làm ra, đã sớm bị tổ sư Đan tông vượt giới cảnh cáo, Nghiệt Vô Tâm hoàn toàn là biết thời biết thế, tương kế tựu kế, đợi khoảnh khắc khi Tiên Nhân hiện thân, bắt lấy nàng, luyện chế Cửu Chuyển Kim Đan, trực tiếp phi thăng.
Như vậy không cần diệt Liễu Châu, khiến cho thiên oán địa hận, lại trừ được đại địch, nhất cử lưỡng tiện.
Phượng Mâu Chân Quân nhìn thoáng qua trời, nói:
- Tinh Huyết Thiên Nguyên Trận đã thu hồi biến thành thang trời vô thượng, đã không còn tác dụng che đậy thiên địa nguyên lực nữa, nói cách khác, Phản Hư Chân Nhất vừa ra tay sẽ dẫn phát thiên kiếp.
Nghiệt Vô Tâm cười, nói:
- Dẫn phát thiên kiếp chúng ta cũng không sợ, có thang trời vô thượng tồn tại, mặc dù hiện tại nó không có tác dụng lớn đối với chúng ta, thế nhưng còn có thể chống đỡ thiên kiếp, bắt Tiên Nhân vượt giới như ngươi cũng đủ dùng.
Lục Đồng Chân Quân ngây ngốc đứng bên cạnh nói:
- Vậy, vậy còn phi thăng không? Còn có thể đề thăng tu vi cảnh giới không?
Oán Vô Tình nói:
- Ngươi thật sự muốn dùng trăm tỷ sinh linh của Liễu Châu để đề thăng tu vi sao?
Lục Đồng Chân Quân đột nhiên hét: Bạn đang đọc truyện tại Trà Truyện - www.Trà Truyện
- Ngươi thực nói không giữ lời, hai người các ngươi có thể tế luyện Tiên Nhân ăn Cửu Chuyển Kim Đan phi thăng, tự nhiên không cần phá hủy Liễu Châu, ta đây làm sao bây giờ, không phải nói để ta trở thành Chân Nhất, thay thế các ngươi sao? Vì cái gì ta đã từ bỏ tất cả, không phải nói để ta trở thành Chân Nhất sao? Các ngươi không phải gạt người sao?
Nghiệt Vô Tâm nói:
- Ta ngay cả nhi tử cũng không cần, đều có thể từ bỏ, lừa ngươi thì làm sao.
Lục Đồng Chân Quân nhất thời ngây ngốc đứng ở đó, hoàn toàn choáng váng, đột nhiên hắn niệm pháp chú, bắt đầu khởi động đại địa chi lực, muốn dẫn phát càn khôn đảo quyển, thiên địa biến dị.
Một tiếng nổ vang, mặt đất chấn động, vạn vật run rẩy, thiên trụ khẽ động, sau đó tất cả đều biến mất, Lục Đồng Chân Quân ngây ngốc đứng ở đó, tất cả đều xảy ra theo tính toán trước đây, tất cả dấu hiệu đều đã xuất hiện, thế nhưng thiên trụ không sập, Liễu Châu cũng không tan biến.
Nghiệt Vô Tâm nói:
- Ngoại trừ ta không ai có thể làm cho Liễu Châu tan biến, pháp trận của ngươi biết, ta đã lưu lại chút hậu thủ, ngươi là kẻ hai lòng, không thể lưu lại- chết đi.
Lục Đồng Chân Quân thoáng cái bay lên, đã trúng một kích vô ảnh vô hình của Nghiệt Vô Tâm, đánh hắn bay ra khỏi pháp trận, ra ngoài năm mươi trượng nặng nề ngã trên mặt đất.
Một kích này nhất thời chính là tín hiệu đại chiến bắt đầu. Phượng Mâu Chân Quân lập tức cũng động rồi, ba người nhất thời chiến cùng một chỗ. Dư Tắc Thành liền cảm giác trước mắt hoa lên, không nhìn thấy gì nữa, trong nháy mắt hắn bị áp lực vô hạn ép gắt gao trên thiên trụ, không thể động đậy.
Bầu trời tiếng nổ vang lên bốn phía, tiếng sấm không ngừng, ba người đại chiến nhất thời dẫn phát lôi kiếp, vô số sét xuất hiện, thang trời vô thượng bắt đầu vận chuyển hóa giải lôi kiếp này, trong chốc lát, ngàn dặm nơi đây hoàn toàn rơi vào trang thái đáng sợ, trời không trời, đất không đất, một mảnh hư không, hai đại Chân Nhất dốc sức đấu với phân thân của một Tiên Nhân, thiên địa hỗn loạn.
Đột nhiên có người ngã sấp xuống bên cạnh Dư Tắc Thành. Dư Tắc Thành vừa nhìn không ngờ là Phượng Mâu Chân Quân, nàng hiện tại cả người xương cốt đứt đoạn, nằm xụi lơ trên mặt đất, không thể nhúc nhích, rơi vào trạng thái hấp hối.
Thế nhưng đại chiến trên bầu trời còn đang tiếp tục, đây là ai đang chiến đấu? Dư Tắc Thành ngẩng đầu vừa nhìn nhất thời kinh ngạc đến ngây người, chỉ thấy trên bầu trời hai đại Phản Hư đang khổ đấu với một người, người kia hoàn toàn là một đoàn quang ảnh, mỗi một động tác, trên người đều có một tia quang mang tiêu tán nhân gian, nhìn thấy đoàn quang ảnh này, tất cả Phản Hư Chân Nhất Thần Quân của Ám Ma tông đều hét lên:
- Tiên Nhân vượt giới phá không bản thể hạ giới- nàng điên rồi, lợi dụng thiên kiếp lôi, bản thể hạ giới- vi phạm nhị giới pháp tắc, cho dù là Hỗn Nguyên Đại La Kim Tiên cũng phải hình thần câu diệt.
Thảo nào nàng mới vừa rồi lại nói một câu đó, lại kiên định như vậy.
Tử Kim Tiên nói:
- Nàng không phải điên rồi, không ngờ bị phàm nhân tính kế, phân thân muốn bị luyện thành Kim Đan, làm cho nàng phẫn nộ đến cực điểm, nàng không muốn sống nữa, kiên quyết tới đây cho dù hình thần câu diệt, tiên lộ đoạn tuyệt cũng muốn thay đổi tất cả.
- Người này nếu như không muốn sống, việc gì cũng có thể làm được. Phàm nhân liều mạng, đã có thể máu dây ra ngoài năm thước, thiên hạ lung lay. Tiên Nhân liều mạng, không cần thể diện, không muốn sống, làm chuyện gì không được?
Đúng vậy, khi một Tiên Nhân không muốn sống, bỏ qua tất cả, còn có cái gì có thể ngăn cản được nàng, ở trên bầu trời, hai người Nghiệt Vô Tâm, Oán Vô Tình lưng tựa lưng liều mạng đại chiến với Tiên Nhân vượt giới này, bọn họ đều phát huy pháp tắc của mình tự lĩnh ngộ đến cực hạn, thế nhưng tất cả đều không có ý nghĩa, ở trước mặt Tiên Nhân phẫn nộ này hoàn toàn không có ý nghĩa.
Dư Tắc Thành phun ra ngụm lớn máu, chỉ bị dư ba của trận chiến Tiên Nhân này lan đến bản thân đã thụ thương không nhẹ, chẳng qua chí ít mình vẫn sống đến hiện tại.
Đột nhiên hắn phát hiện Lục Đồng Chân Quân kia chậm rãi bỏ lên, dường như muốn chạy trốn, một kích vừa rồi. kỳ thực Nghiệt Vô Tâm chỉ là muốn dụ Phượng Mâu Chân Quân xuất thủ, cũng không có dùng lực, Lục Đồng Chân Quân muốn rời khỏi nơi này.