Tiên Ngạo

Chương 414: Huyết mạch cộng chấn

Huyết Hà đại trận này như một cửa ải luyện tâm, ai có thể phát hiện ra nguy hiểm, đè nén được sự hấp dẫn rời khỏi đại trận, cũng tương đương với tu tâm dưỡng tính, nhặt lại được một mạng.

Phần Hỏa Chân Nhân nói:

- Tổng cộng còn tám trăm hai mươi bảy Kim Đan Chân Nhân chưa rời khỏi, có người còn đang đuổi giết Phá Bại Chân Quân, có người đứng ngoài quan sát chờ đợi cơ hội. Những người này đều bị cám dỗ làm mờ mắt, không thấy được huyết khí xung quanh mình, chắc chắn phải chết không sai.

Dư Tắc Thành đang quan sát, chợt thấy một Kim Đan Chân Nhân sắp sửa lao ra khỏi Huyết Hà đại trận, thình lình bị một đạo Huyết Hà không biết từ đâu sinh ra nuốt chửng.

Dư Tắc Thành bèn nói:

- Xong rồi, đại trận đã thành hình, bắt đầu không cho người bên trong chạy ra nữa.

Quả nhiên trên không mây đen cuồn cuộn, đạo Huyết Hà đang bị mọi người truy đuổi nãy giờ đột ngột biến mất. Tới lúc này, đám Kim Đan Chân Nhân mải mê truy đuổi mới phát hiện ra vẻ khác thường.

Một cỗ khí thế hung tàn vô tận dâng lên giữa đất trời, cỗ khí thế này rợp cả đất trời, vô cùng tanh tưới, khiến người buồn nôn, không biết giết bao nhiêu người mới có được hung uy tới bực này.

"Vô thiên vô địa, huyết lưu thành hà, tụ! Huyết hà, hiện!"

Đây là tiếng thiên địa cộng minh. Phá Bại Chân Quân phát ra công kích, dẫn phát sức mạnh của thiên địa, hình thành tiếng cộng minh kỳ dị, hồi âm lãng đãng trong phạm vi ngàn dặm không ngừng.

Trong phạm vi năm mươi dặm, trong Huyết Hà đại trận đầy trời màu đỏ máu, tức thì máu tụ lại thành sông.

Sông máu vừa ngưng tụ, trong phạm vi năm mươi dặm biến hóa vô cùng, không còn là cảnh sắc hoa cỏ tươi đẹp chốn nhân gian, chỉ còn là một bể máu tươi đỏ rực. Bốn phía toàn là máu vô tận như sông cuồn cuộn chảy, sôi sục không ngừng. Đám Kim Đan Chân Nhân bắt đầu điều khiển pháp bảo liều mạng chống đỡ, đám tu sĩ Trúc Cơ dưới đất quá nửa đã bị tan vào sông máu này.

Phàm bất cứ ai lọt vào sông máu sẽ cảm thấy hết sức ngạc nhiên, bởi vì bọn họ sẽ không có cảm giác buồn nôn, ngược lại nghe thấy Phật âm trùng điệp, khiến cho người ta cảm thấy thư thả trong lòng. Trong dòng sông máu này, vô số Phật quang xuất hiện, kết hợp cùng sông máu thành một thể. Phàm là ai được Phật quang chiếu vào người, sẽ cảm thấy thân mình nghiệp chướng nặng nề, chỉ cần nhảy vào sông máu này là có thể rửa sạch tội lỗi, tái thế làm người.

Lập tức tất cả đệ tử Trúc Cơ đều dung nhập vào giữa dòng sông máu. Hơn tám trăm Kim Đan Chân Nhân lơ lửng giữa không Trung, có một ít Kim Đan Chân Nhân hiếu sát, tu luyện tà pháp ma công, ý chí thiếu kiên định lập tức bị Phật quang Phật âm này mê hoặc, nháy mắt bị dòng sông máu cuốn đi. Chỉ trong thoáng chốc, trên không chỉ còn lại hơn bảy trăm người.

Giữa dòng sông máu dâng lên rất nhiều đóa hoa sen, chính là những người vừa rồi bị sông máu nuốt chừng. Bọn họ ngồi trên hoa sen, hóa thành tượng Bồ Tát, dáng vẻ hiền hòa, dường như người người đều đã đắc đạo thăng thiên. Bọn họ bay ra bốn phía, tìm kiếm thân bằng hảo hữu của mình, tìm đồng môn sư huynh, đệ của mình, sau đó vồ lấy bọn họ.

Những người bị vồ lấy lập tức thấy trước mắt mình vô số ảo giác. Trong mắt những người đó, trước mặt mình là phụ mẫu từ hòa, con cái ngoan ngoãn, nữ nhân mà mình thương yêu, có khi là tử địch của mình.

Thất tình hỉ, nộ, ai, cụ, ái, ố, dục dâng lên, chỉ cần động tình sẽ lập tức bị những huyết ảnh này vồ lấy.

Những người bị vồ trúng lập tức bị dòng sông máu kia nuốt chửng, sau đó giữa dòng sông lại sinh ra một đóa hoa sen mới. Người vừa bị vồ lấy lại xuất hiện trên hoa sen, chạy đi tìm thân bằng hảo hữu.

Tình huống kéo dài như vậy, lập tức Huyết ảnh sinh ra trùng điệp. Tất cả các tu sĩ Trúc Cơ trên mặt đất đã bị dung nhập vào dòng sông máu, cuối cùng trên không chỉ còn lại hơn bốn trăm Kim Đan Chân Nhân kết trận phòng ngự. Ai nấy lấy ra bản mệnh pháp bảo của mình, chống đỡ Phật quang thu hút, huyết ảnh tới vồ.

Huyết ảnh dần dần không còn vồ được ai nữa, Phật âm cũng không còn tác dụng mê hoặc, lập tức tất cả tiêu tan. Đột ngột dòng sông máu bắt đầu chảy rất nhanh, giống như máu đang lưu chuyển trong thân thể, giống như mạch đập thình thịch.

Phần Hỏa Chân Nhân xa xa quan sát giật mình kêu:

- Chẳng trách tên Vương Thiên Hóa kia nói Phá Bại Chân Quân là người thứ ba của Huyết Hà phái xem ra đúng là như vậy. Huyết Hà đại pháp này vốn là tâm pháp ô uế dơ bẩn nhất, nhưng Phá Bại Chân Quân thi triển đã diệt hết khí tức dơ bẩn, tồn tại song song cùng Phật quang, thăng hoa tới mức đạo pháp tự nhiên. Xem ra cho dù lão không lấy được Hoàn Chân Đạo, cũng chỉ còn kém một bước là trở thành Phản Hư Chân Nhất.

Dư Tắc Thành chỉ bật cười phụ họa, lòng thầm nghĩ:

- Hoàn Chân Đạo ư? Có quỷ mới biết nó đang ở nơi nào. Phá Bại lão ca, thật là xin lỗi, chuyện này oan cho lão ca quá...

Dòng sông máu kia vẫn tiếp tục chảy xuôi bắt đầu vang lên tiếng mạch đập giống như tim người đang đập. Bình bịch, bình bịch... ẩn chứa tiết tấu hết sức tự nhiên, đạo pháp tự nhiên.

Ngay cả mọi người ở ngoài mấy chục dặm cũng có thể cảm giác được trái tim này đang nhảy lên thình thịch không ngừng, không còn cảm thấy toàn thân run rẩy, khí huyết sôi trào, chân nguyên không khống chế được. Bọn họ không nhịn được phải cất bước lui về phía sau. Huyết Hà đại trận này ghê gớm tới mức nào, từ đó có thể tưởng tượng được.

Tiếng tim đập này càng ngày càng nhanh, trong đám Kim Đan Chân Nhân trên không, có một người thét to một tiếng, há miệng hộc máu ồng ộc ra ngoài, sau đó toàn thân rơi xuống, lập tức người này bị dòng sông máu nuốt chửng. Có người mở đầu, lập tức bầu trời như có mưa đá rơi. Kim Đan Chân Nhân rơi xuống dưới càng ngày càng nhiều.

Chỉ nghe một Kim Đan Chân Nhân lớn tiếng thét: Nguồn truyện: Trà Truyện

- Các vị đạo hữu, chúng ta không thể may mắn thoát chết được nữa, thay vì bị luyện hóa hồn phách vạn năm, chi bằng chết cho thanh thản, dù là chết cũng phải cắn cho Phá Bại Chân Quân một miếng!

Dứt lời, vị Kim Đan Chân Nhân này dốc sức ném mạnh một cái, bản mệnh phi kiếm bay xuống lập tức đánh trúng dòng sông máu phía dưới, phát ra tiếng nổ ầm vang kịch liệt. Người này đã chấn vỡ bản mệnh phi kiếm của mình, đây là một đòn liều mình sau cuối, lập tức khiến cho nhịp đập kia bị gián đoạn.

Sau đó trên thân vị Kim Đan Chân Nhân này bùng lên ngọn lửa, lập tức lao xuống dòng sông. Ầm một tiếng nổ vang, dòng sông máu lập tức xuất hiện một lỗ thủng lớn. Đây chính là tự bạo Kim Đan, dùng chính sinh mạng mình tự bạo, phát động đòn công kích sau cùng tấn công đối phương.

Phần Hỏa Chân Nhân quát lớn:

- Lão độc vật của Nhạn Đãng sơn quả nhiên là hảo hán tử, dám nói đám làm.

Đã có người mở đầu, lập tức có người bắt kịp. Một Kim Đan Chân Nhân khác gầm to,đánh nát tất cả pháp khí trên người mình, sau đó tự bạo bản mệnh phi kiếm, tự bạo Kim Đan, cũng đánh ra một đòn sau cuối tấn công Phá Bại Chân Quân.

Cảm thấy không còn đường lui nữa, nháy mắt có ba mươi Kim Đan Chân Nhân phát ra đòn công kích sau cùng. Huyết Hà đại trận kia lập tức bị đánh vỡ ra một lỗ thủng rất lớn, sau đó dường như dòng sông máu này muốn ngăn chặn lỗ thủng kia lại.

Dư Tắc Thành xem tới đây bèn nói:

- Không xong, đây là cạm bẫy! Phá Bại Chân Quân cố ý để lộ ra một thông đạo, khiến cho bọn họ có được một tia hy vọng, ất sẽ không chịu bỏ cuộc. Như vậy chỉ cần bọn họ từ bỏ việc tự bạo. Phá Bại Chân Quân có thể nuốt chửng tất cả bọn họ, mưu kế thật là thâm độc!

Còn hơn trăm Kim Đan Chân Nhân còn sống sót nhìn thấy thông đạo kia đều sửng sốt, bọn họ cũng có suy nghĩ như Dư Tắc Thành, cho nên không ai tiếp tục tự bạo nữa.

Trong đó có một nữ Kim Đan Chân Nhân nháy mắt gia tăng tốc độ phóng về phía thông đạo, Phần Hỏa Chân Nhân thấy vậy bèn nói:

- Rất thông minh, ắt lão Phá Bại Chân Quân sẽ thả đi vài người, tạo tiền lệ cho mọi người, như vậy cắt đứt lòng quyết tử của tất cả mọi người, mới có thể nuốt chửng tất cả. Những ai chạy đi trước tiên sẽ được sống sót.

Quả nhiên nàng kia lao ra được khỏi Huyết Hà đại trận, vọt về phía những người đứng quan sát ngoài xa. Lúc này những người khác mới phát hiện, lập tức cả bọn chen chúc nhau ùa về phía thông đạo. Lúc này lỗ thủng kia càng ngày càng thu nhỏ lại, huyết khí bốc mịt trời, hình thành sóng máu, những người chạy sau lập tức bị nuốt chửng.

Mà nhịp đập trái tim kia lại vang lên lần nữa, lần này vô cùng bí ẩn khó dò, chỉ vang khe khẽ. Đám Kim Đan Chân Nhân đang phóng nhanh về phía lỗ thủng, quãng đường đối với bọn họ chợt như dài ra bất tận. Tất cả hơn trăm người còn lại sau khi tiến vào thông đạo, đột ngột một tiếng nổ mạnh mẽ vang lên, nhịp đập kia đã hoàn toàn bùng nổ.

Lập tức có khoảng bảy phần mười Kim Đan Chân Nhân không khống chế được phản ứng Tâm Đầu huyết của mình. Lúc này sông máu bốc lên, lập tức tất cả Kim Đan Chân Nhân đều bị dung nhập vào dòng sông máu. Trong đó có hơn ba mươi Kim Đan Chân Nhân điều khiển pháp bảo chống lại dòng sông máu nuốt chửng, nhưng rốt cục cũng bị cuốn vào đáy sông, bị giam giữ riêng một góc. Chuyện nuốt chửng dung hợp bọn họ chỉ là vấn đề thời gian.

Lúc này có mười mấy Kim Đan Chân Nhân lao ra khỏi lỗ thủng bắt đầu liều mạng ngự kiếm phi hành, bay về phía này. Sóng máu kia cuốn đuổi theo liên tục vài lần, tóm được ba Kim Đan Chân Nhân bay sau cuối, rốt cục chỉ chạy thoát được chín Kim Đan Chân Nhân.