Tiên Ngạo

Chương 406: Họa kiếp Hoa Đô

Dư Tắc Thành nhìn đám dân chúng, không khỏi nảy ra cảm giác hổ thẹn trong lòng, hết thảy chỉ vì một niệm nhất thời của mình làm dấy lên trận phong ba này, cho nên mới khiến bọn họ trở thành bi thảm như vậy.

Nỗi áy náy lắng đọng lại trong lòng Dư Tắc Thành, hắn mơ hồ biết rằng mình phải xua tan nỗi áy náy này, bằng không ắt sẽ kết thành tâm ma, thành chướng ngại vật trên đường tu tiên của mình.

Như vậy không được, mình phải dừng chiến loạn này lại, làm cách nào bây giờ? Dư Tắc Thành bắt đầu suy nghĩ, dần dần nghĩ ra một biện pháp,- hy vọng rằng nó sẽ không có tác dụng ngược như hai lần trước.

Mộc Tư Y thấy cảnh tượng này cũng vô cùng đau xót, hỏi Dư Tắc Thành:

- Chủ nhân, đây là do chúng ta tạo thành ư?

Dư Tắc Thành gật gật đầu:

- Sự tình quả thật là do chúng ta gây ra.

Suýt chút nữa Mộc Tư Y rơi nước mắt:

- Nhưng ta không muốn như vậy, đây không phải là kết quả mà ta mong muốn.

Dư Tắc Thành nói:

- ôi, bất kể chúng ta có muốn hay không, chuyện này đã xảy ra rồi.

Mộc Tư Y nói:

- Chủ nhân, ngài hãy cứu bọn họ đi, ngài hãy khôi phục Hoa Đô trở lại bộ dạng trước kia đi.

Dư Tắc Thành nói:

- Nàng cho rằng ta là thần tiên sao? Nàng muốn Đoạn Tụ tông sụp đổ, ta đã làm cho bọn chúng sụp đổ. Nhưng nàng muốn khôi phục Hoa Đô này trở lại bình thường, chẳng lẽ ta có thể làm được sao?

Mộc Tư Y kiên quyết nói:

- Ngài có thể làm được, ngài là chủ nhân của ta, không có gì ngài không làm được, ta tin tưởng ngài.

Dư Tắc Thành than dài một tiếng:

- Nàng quá tin ta như vậy là không tốt, ta thật sự không phải thần tiên, ta bất lực.

Mộc Tư Y nhìn Dư Tắc Thành chăm chú, đôi mắt to ngân ngấn nước khiến cho người ta trông thấy phải động lòng. Nàng cứ nhìn Dư Tắc Thành như vậy một lúc, sau đó chợt nở nụ cười hết sức thiên kiêu bá mị: Bạn đang đọc truyện tại - http://Trà Truyện

- Chủ nhân, chỉ cần ngài có thể khôi phục Hoa Đô này trở lại bộ dáng bình thường, ta làm gì cũng được, ta sẽ hầu hạ ngài vô cùng chu đáo, ta sẽ...

Dư Tắc Thành cười ha hả:

- Được rồi, chúng ta sẽ khôi phục Hoa Đô trở lại bình thường, nhưng nàng phải nhớ lấy lời hứa của nàng, ôi, người khác bắt nữ nô để tùy ý chơi đùa còn ta bắt nữ nô lại phải làm thần tiên, liều mạng vì nữ nô, thật quá ngược đời.

Mộc Tư Y nói:

- Nữ nô của người khác sẽ âm thầm căm hận chủ nhân, nữ nô của ngài sẽ vĩnh viễn nghe lời ngài, sống chung với ngài.

- Ta biết chủ nhân ngài nhất định có biện pháp. Lúc ngài nói dối, ngài luôn luôn cắn môi dưới. Lúc trong lòng ngài có chủ ý, ngài luôn nhếch môi.

Dư Tắc Thành vừa nghe lập tức sửng sốt, lúc hắn hiểu được người khác, người khác cũng đã hiểu hắn quá rõ ràng.

Dư Tắc Thành bèn nói:

- Được rồi, liều mạng thôi.

Dứt lời hắn quay sang nói với Phần Hỏa Chân Nhân:

- Xin hỏi ca ca có biết nơi ở của các thượng môn ở Hoa Đô này không?

Phần Hỏa Chân Nhân nói:

- Người của thượng môn tới đây cũng không nhiều lắm. Hiên Viên kiếm phái các người không có, những thượng môn như Vô Lượng tông, Huyết Hà phái đều dùng hình thức treo giải thường, tuyên bố mệnh lệnh, không có phái người tới.

- Thật ra trước đây hai tháng lại có tới hai mươi thượng môn tới đây, bất quá những thượng môn này đều xếp ở gần cuối bảng xếp hạng, đều là những môn phái trong ngàn năm qua mới tiến vào hàng ngũ thượng môn. Sau đó đã rút đi hơn phân nửa, nếu không, Hoa Đô cùng không tới nỗi hỗn loạn như hiện tại.

- Môn phái chúng ta ở gần nơi này, đám lão quái vật trong môn lại truy đuổi nhanh, nếu không đã sớm trở về.

Vừa dứt lời, Dư Tắc Thành tỏ ra sửng sốt, không ngờ rất nhiều thượng môn lại không tới đây, đây là một hiện tượng có vẻ khác thường. Chỉ có một ít thượng môn mới nổi tới đây, phương diện này ắt hẳn có vấn đề, nhưng hiện tại hắn đã không còn lòng dạ nào suy nghĩ chuyện này.

Dư Tắc Thành bèn nói:

- Ca ca, huynh muốn trở nên nổi bật trong môn phái, trở thành người kế vị chưởng môn tương lai chăng?

Phần Hỏa Chân Nhân cười nói:

- Lão đệ đừng đùa nữa, nói thật đi, đệ muốn làm gì?

Dư Tắc Thành nói:

- Đệ muốn bình định Hoa Đô vốn đang hỗn loạn này.

Phần Hỏa Chân Nhân lắc đấu:

- Không có khả năng, đã loạn tới mức này rồi, thần tiên cũng không có biện pháp.

Dư Tắc Thành nói:

- Chúng ta có thể làm được, chỉ cần chúng ta làm như vầy...

Phần Hỏa Chân Nhân nói:

- Không cần phải nói, đệ muốn làm gì ta cũng không có hứng thú, bất quá đệ có thể thuê chúng ta, đưa ta một ngàn vạn linh thạch, đám tiểu sư đệ này đều nghe theo ta. Đệ thuê ta, ta gạt bọn chúng, chúng ta có thể vì đệ khua cờ gióng trống, có thể dùng danh nghĩa Hỏa Vân tông vì đệ, sao hả, có được không?

Dư Tắc Thành đáp:

- Vậy được, đệ lập tức chuyển khoản cho huynh.

Phần Hỏa Chân Nhân nói:

- Không cần gấp, hãy chuyển một nửa trước, sau khi chuyện thành, lúc ấy hãy chuyển nửa còn lại. Chuyện này tự chúng ta phải đứng ra lo liệu, nếu giao thủ cùng Kim Đan Chân Nhân, cần thêm linh thạch, bị thương hay chết cũng cần khoản bồi thường riêng.

Dư Tắc Thành đáp:

- Không thành vấn đề.

Sau đó hắn tiến vào đại điện Ám Ma, chuyển qua cho Phần Hỏa Chân Nhân một ngàn vạn linh thạch. Phần Hỏa Chân Nhân nhìn một chút, sau đó mới nói:

- Chỉ vì một nữ nhân, huynh đệ à, ta phục đệ sát đất, đệ quả thật là tình thánh.

Vừa rồi hai người Dư Tắc Thành nói chuyện vốn không che giấu, cho nên Phần Hỏa Chân Nhân nghe được, sau đó y lại hỏi:

- Đệ muốn chúng ta làm gì?

Dư Tắc Thành nói:

- Dùng danh nghĩa thượng môn hỏa Vân tông cứu vớt sinh linh, ngăn chặn đại họa, liên kết với những thượng môn trung môn khác, liên kết mười hai thế lực Hoa Đô tạo thành liên hợp hội, cùng nhau tìm kiếm Phá Bại Chân Quân. Tất cả những kẻ không tham gia. không nghe theo mệnh lệnh, không nghe theo an bày, không chịu cho kiểm tra, tất cả sẽ bị trục xuất khỏi Hoa Đô.

- Thành công, uy danh Hỏa Vân tông sẽ lan xa. Nếu như thất bại cũng không mất gì, các vị có tới mười hai Kim Đan Chân Nhân, không ai dám trêu chọc tới.

Phần Hỏa Chân Nhân hỏi:

- Nếu chẳng may thật sự tìm được Phá Bại Chân Quân thì phải làm sao?

Dư Tắc Thành nói:

- Tìm được thì có ích gì. Hoàn Chân Đạo ở kiếp nạn của Vô Lượng tông năm xưa là đồ giả mà đệ mua trong đại điện Ám Ma vì muốn dời sự chú ý của những người khác đi khỏi Lưu Thi Vận.

- Lần này cũng là đệ đưa ra tin giả, Phá Bại Chân Quân kia cũng là đệ mời người cải trang rạ mục đích là muốn làm sụp đổ Đoạn Tụ tông, hết thảy cũng vì nàng.

Dư Tắc Thành nói nửa thật nửa giả, lừa dối Phần Hỏa Chân Nhân, lập tức Phần Hỏa Chân Nhân kinh ngạc há hốc mồm, chỉ tay vào mặt Dư Tắc Thành, một lúc lâu sau mới thốt nên lời:

- Hảo tiểu tử, đệ chỉ vì hai nữ nhân mà đùa giỡn cả thiên hạ ngã nghiêng ngã ngửa, ta phục đệ quá. Rốt cục đệ có phải là Hỗn Độn Thiên Ma giáng thế hay không, vì sao ta bỗng cảm thấy lưng mình lạnh toát?

- Đệ đó, sống chết chỉ vì nữ nhân, nếu đệ thích nữ nhân như vậy, môn phái chúng ta còn một trong Lư châu Thập đại đanh hoa, Xích Viêm Đồ Quyên Hỏa Vũ Mị, nữ nhi của chưởng môn, mắt mọc trên trán. Hôm nào ta sẽ bắt nàng mang tới bán cho đệ, đệ trả cho ta bao nhiêu linh thạch cũng được.

Sau khi Phần Hỏa Chân Nhân đùa giỡn vài câu bèn đứng dậy, đi tới gần các sư huynh đệ của mình nói:

- Các vị sư đệ, mục đích tu tiên của chúng ta là gì, tôn chỉ tồn tại của Hỏa Vân tông chúng ta là gì?

- Năm xưa chúng ta từng phát thệ trước mặt tổ sư gia, phải cứu vớt sinh linh thiên hạ. Hiện tại Hoa Đô lầm than, dân chúng bị nạn tàn sát, chẳng lẽ chúng ta làm như không nghe không thấy hay sao, chẳng lẽ chúng ta lại co đầu rút cổ, nhìn cảnh tượng hỗn loạn như vậy diễn ra trước mắt sao?

- Ngày quật khởi của Hỏa Vân tông chúng ta đã tới, chúng ta phải bình loạn, phải dẹp đi đại họa này, phải liên kết các Kim Đan Chân Nhân trong thiên hạ, bắt lấy Phá Bại Chân Quân đang ẩn nấp, tìm Thập Đại Tiên Điển kia.

Phần Hỏa Chân Nhân bất đấu diễn thuyết, các sư đệ y đều mở to hai mắt lắng nghe, nhưng không có bất cứ phản ứng gì. Phần Hỏa Chân Nhân nói một hơi, nhìn thấy tình huống này bèn nói tiếp:

- Lần này các huynh đệ nghe theo ta chỉ huy, sau khi về núi, mỗi người sẽ được mười vạn linh thạch,vẫn không thấy phản ứng gì Phần Hỏa Chân Nhân lại nói:

- Hai mươi vạn.

Phía dưới bắt đầu có tiếng bàn tán, sau cùng một người nói:

- Hai mươi lăm vạn, nếu động thủ cùng Kim Đan Chân Nhân một lần, thêm năm vạn. Bị thương trợ cấp hai mươi vạn, đây là giá cuối cùng, không chịu thì thôi.

Vừa nghe những lời này, lập tức tất cả Kim Đan Chân Nhân đứng bật dậy:

- Sư huynh, huynh nói rất đúng, chúng ta không thể khoanh tay đứng nhìn đại họa phát sinh, chúng ta phải bình loạn.

Dư Tắc Thành bên kia đang quan sát trợn mắt há mồm, Phần Hỏa Chân Nhân đã đi tới nói:

- Được rồi, sự tình đã định, đệ nói đi, bước tiếp theo chúng ta phải làm gì?

Dư Tắc Thành nói:

- Được rồi, chúng ta cùng nhau ra ngoài, trước hết chạy tới Tô gia. Bọn họ là một trong mười hai thế lực tại Hoa Đô này, nếu còn không có phản ứng, vậy chúng ta cứ mặc cho Hoa Đô này hủy diệt.

Lập tức mọi người tập hợp, ngự kiếm bay lên, ngoại trừ một vài người ở lại trấn thủ, khống chế đại trận phòng ngự, toàn bộ đệ tử Hỏa Vân tông đều xuất động. Mười hai Kim Đan Chân Nhân dẫn đầu, phía sau là hơn trăm đệ tử Trúc Cơ. Dọc đường những người tu tiên khác nhìn thấy đội ngũ quy mô hùng hậu như vậy đều tránh lui. Cũng có không ít kẻ hiếu kỳ theo sau, ngõ hầu xem náo nhiệt.