Tiên Ngạo

Chương 363: Sát Sinh Diệt Đạo

Trong thời gian này, các tiền bối Vô Lượng tông được Trấn Hồn chung đánh thức đều binh giải mà đi. Bọn họ vốn bế quan ẩn náu, che mắt thiên địa lưu lại chút sinh cơ để có thể may mắn sống trộm. Lần này sau khi thức tỉnh cũng không thể tiếp tục bế quan, tham sống sợ chết, không thể không binh giải trong vòng nửa năm này, chuyển thế đầu thai.

Trong nửa năm này, tất cả trưởng lão của Vô Lượng tông, sáu vị Nguyên Anh Chân Quân thức tỉnh vào đại lễ đã chuyển thế tái sinh. Hơn nữa vào mỗi lần tang lễ, cũng không thấy hai vị Thần Quân Chung Cực và Vô Lượng xuất hiện lần nào khiến Dư Tắc Thành không khỏi đâm ra nghi ngờ về tình huống sức khỏe của bọn họ.

Lúc này Lưu Thi Vận xuất quan, nàng chỉ mất thời gian năm tháng rưỡi, một trăm sáu mươi ngày đã thăng tiến tới cảnh giới Tiên Thiên cao cấp.

Thấy thành tích của Lưu Thi Vận tốt như vậy. Dư Tắc Thành khen ngợi không thôi, nhưng trong lòng lại âm thầm cảm thán. Lưu Thi Vận quả thật là kỳ tài tu luyện lúc trước mình mất thời gian một năm, hiện tại nàng chỉ mất chưa tới nửa năm, thiên phú tốt hơn mình không biết bao nhiêu mà kể.

Sau khi Lưu Thi Vận xuất quan, lập tức có Nguyên Anh Chân Quân dạy nàng học tập Vô Lượng Thần Quyết. Dư Tắc Thành và nàng không còn cơ hội lén lút ra ngoài chơi nữa.

Ngày hôm ấy Vô Lượng tông bùng nổ một đại sự. Mạch chủ của Vô Lượng Diệt Tuyệt nhất mạch Vô Thương Chân Nhân bị người ám sát ngay trong động phủ của mình, hình thần câu diệt, thân thể bị chặt làm tám khúc, bày ra hình dáng kỳ dị.

Việc này vừa xảy ra, lập tức trên dưới Vô Lượng tông xôn xao hẳn lên, không ai tin nổi. Sang ngày thứ hai, thảm án này đã được phá, hung thủ sát nhân đã tự thú với Chưởng tông, chính là sư đệ Vô Ngân của Vô Thương Chân Nhân. Không ngờ y vì sư tẩu của mình mà giết chết sư huynh, án giết người vì tình này hết sức ly kỳ, lập tức lời đồn nổi lên bốn phía, cái gì cũng có.

Ngày hôm đó sau khi Lưu Thi Vận học tập trở về, Dư Tắc Thành tới tìm nàng, thấy sắc mặt nàng hoảng hốt bèn hỏi:

- Này Thi Vận. muội làm sao vậy?

Lưu Thi Vận đáp:

- Ca ca, muội có cảm giác như đại họa lâm đầu, vừa rồi muội mới phát hiện ra hai vị Chân Nhất Thần Quân Chung Cực và Vô Lượng đã lặng lẽ rời khỏi Vô Lượng tông từ một tháng trước, bởi vì thấy tình thế đã ổn định, bọn họ đã trở lại nơi Vực Ngoại.

- vốn chuyện vừa xảy ra hôm qua, hai vị Chân Quân của Vô Lượng Diệt Tuyệt nhất mạch xảy ra chuyện, khiến cho Vô Lượng Diệt Tuyệt nhất mạch không người cai quản. Dựa theo quy củ của môn phái, hai vị Chân Nhất Thần Quân phải xuất hiện an bày, nhưng mãi không thấy bọn họ xuất hiện. Lúc này mọi người mới biết bọn họ đã lặng lẽ rời khỏi.

Dư Tắc Thành nghe vậy liền cảm thấy lông tóc toàn thân dựng đứng, vội hỏi:

- Chuyện như vậy cần phải có Chân Nhất Thần Quân ra mặt hay sao?

Lưu Thi Vận nói:

- Đúng vậy, quy củ chính là như vậy.

Dư Tắc Thành nói:

- Không xong, đây là phương pháp thử nghiệm, thử xem hai vị Chân Nhất Thần Quân còn ở đây không, các ngươi đã bị lừa!

Đúng lúc này có người gõ cửa tiến vào, chính là Tông chủ của Vô Lượng Pháp Tướng nhất mạch. Vô Chu Chân Nhân. Vào ngày đại lễ y làm Chưởng tông Vô Lượng tông được bốn năm ngày, hôm nay không biết vì sao y lại tới đây.

Nhìn thấy y. Lưu Thi Vận vội vàng kể cho y nghe phán đoán của Dư Tắc Thành. Vô Chu Chân Nhân nghe xong gật gật đầu:

- Đúng vậy, đây nhất định là muốn thử xem hai vị Chân Nhất Thần Quân có ở nhà không.

- Bất quá lần thử này hết sức thành công, hai lão già kia quả thật không có. Chúng ta chờ ngày này đã nửa năm qua rốt cục cũng đã có thể hành động.

- Cho nên hiện tại ta cố ý tới đây đón tiếp Lưu Thi Vận ngươi, ngươi là một trong những mục tiêu của lần hành động này!

Dứt lời, uy áp Kim Đan của y rợp cả đất trời chụp xuống, chế ngự chặt chẽ Dư Tắc Thành và Lưu Thi Vận.

Lúc này Dư Tắc Thành và Lưu Thi Vận muốn động cũng không thể được. Vô Chu Chân Nhân nói:

- Chúng ta chờ đợi ngày này đã lâu, xin lỗi hai vị, ta chỉ làm theo chức trách, đắc tội đắc tội...

Vô Chu Chân Nhân đột ngột trở mặt, khống chế chặt chẽ bọn Dư Tắc Thành.

Lưu Thi Vận kinh ngạc hỏi:

- Sư thúc đang làm gì vậy, người định làm gì?

Vô Chu Chân Nhân chỉ khẽ mỉm cười, không đáp câu hỏi của Lưu Thi Vận dường như đang chờ đợi cái gì.

Dư Tắc Thành bèn nói:

- Xem ra đây là nhiệm vụ Ma Chủ giao cho ông. Vô Chu ông quy y Ma Chủ từ khi nào vậy?

Vô Chu Chân Nhân nghe vậy bàng hoàng sửng sốt, nhìn Dư Tắc Thành nói:

- Ngươi cũng biết Ma Chủ ư? Được rồi, có nghi vấn gì ngươi cứ hỏi, ta sẽ thỏa mãn yêu cầu cuối cùng của ngươi.

- Ta đã quy y Ma Chủ từ ba mươi năm trước, vốn ta tư chất thông minh, ngay cả lão cẩu kia trong lúc nguy nan cũng đã đề bạt ta làm Chưởng tông Vô Lượng tông, có thể thấy bọn họ không phải không biết tài năng của ta.

- Nhưng khi nguy nan qua rồi bèn cho ta một cước văng đi, không thèm ngó tới, chuyện này mới khiến ta hạ quyết tâm. Lúc trước là lão an bày ta tới Vô Lượng Pháp Tướng tông, lão cẩu này không tốt lành gì, nói rằng thiên tư ta rất tốt, có tốt chất xung kích Vô Lượng Pháp Tướng.

- Kết quả đời này ta cũng chỉ là cảnh giới Kim Đan, nếu khi ta vừa nhập phái phân cho ta tới Vô Lượng Thiên Kiếm. Vô Lượng Ngạo Khí hiện tại ta nhất định đã là Nguyên Anh Chân Quân của Vô Lượng tông. Chưởng tông của Vô Lượng tông rồi.

Lưu Thi Vận bèn nói:

- Sư thúc, xin người hãy tỉnh lại đi, người đang làm gì vậy, đấy chính là phản bội Vô Lượng tông, làm sao người ăn nói với sư phụ và thân nhân của mình?

Vô Chu Chân Nhân nói:

- Thật là có lỗi, bất quá chỉ đành làm như vậy mà thôi. Ta làm Chưởng tông được năm ngày, mùi vị này thật là dễ chịu, được ngàn vạn người tôn kính, quả thật rất khó làm cho người ta bỏ qua.

- Người nào được nếm thử mùi vị của quyền lực này, sẽ thấy rằng rất khó mà buông tha cho được. Cho nên ta và Vô Ngân đã giết Vô Thương. Năm xưa chúng ta cùng nhau tiến vào Vô Lượng tông, lúc ấy ta mới mười bốn, Vô Ngân mười ba, Vô Thương mười sáu. Ngày nào chúng ta cũng cùng nhau chơi đùa, thật không ngờ chính tay ta hạ thủ.

- Trước khi chết, ánh mắt Vô Thương nhìn ta trân trối, khó mà tin được là ta ra tay giết y, ánh mắt y quả thật làm người ta khó có thể chịu được. Nhưng Ma Chủ đã hứa với ta, chỉ cần ta nghe theo hiệu lệnh Ma Chủ Vô Lượng tông này về sau sẽ do ta làm Tông chủ. Ta đang cứu lấy Vô Lượng tông, nếu không, nhất định Vô Lượng tông sẽ bị Ma Chủ hủy diệt.

- Ma Chủ thần thông cái thế, ngài nhất định sẽ khiến cho ta đạt tới Nguyên Anh kỳ, nhất định sẽ khiến ta làm Tông chủ vì những chuyện này, hết thảy đều đáng giá.

- Vô Thương, huynh cũng đừng nên oán ta, ai bảo huynh không chịu quy y Ma Chủ bệ hạ. Huynh có được Tuyệt Diệt thuật hùng mạnh nhất, thần bí nhất Vô Lượng tông. Tuyệt Diệt Vô Lượng là bí pháp ẩn tàng thứ mười tám là người vệ đạo vào thời khắc mấu chốt, liên quan tới sự sống còn của môn phái.

- Vì đại nghiệp của Ma Chủ bệ hạ, ta đành phải tiên hạ thủ vi cường, đưa huynh lên đường.

Vô Chu Chân Nhân đang lẩm bẩm một mình, y giết chết hảo hữu nhiều năm Vô Thương Chân Nhân, trong lòng cảm thấy vô cùng hổ thẹn. Lại thêm tiềm phục ở Vô Lượng tông ba mươi năm qua trong lòng cảm thấy uất ức khó chịu. Hiện tại đã đến lúc nước cạn đá bày, vô tình nói ra tất cả bí mật trong lòng.

Thì ra loại Vô Lượng thứ mười tám chính là Tuyệt Diệt Vô Lượng. Ý nghĩa tồn tại chân chính của Vô Lượng Phá Diệt nhất mạch chính là người vệ đạo lúc Vô Lượng tông xuất hiện nguy nan, đây là bí mật cuối cùng của Vô Lượng tông. Nhưng bí mật này cũng đã bị Ma Chủ phát hiện, thanh lý trước tiên. Lập tức Dư Tắc Thành cảm thấy lạnh toát trong lòng, xem ra lần này Vô Lượng tông nguy cơ trước mắt, lành ít dữ nhiều.

Dư Tắc Thành bèn hỏi:

- Vậy cái gọi là Hoàn Chân Đạo cũng là do Ma Chủ làm ra ư?

Vô Chu Chân Nhân đáp:

- Chuyện đó dĩ nhiên. Trước đây rất lâu, Ma Chủ Đại nhân đã bắt đầu bố cục. Di tích Tiên Tần nơi này mở ra vẫn nằm trong sự khống chế của chúng ta, kế hoạch này là do Ma Chủ định ra, vốn muốn dẫn phát số đông Nguyên Anh Chân Quân đại chiến, cuối cùng kích thích Vô Thương phát ra Tuyệt Diệt Vô Lượng, vây bắt gọn đám Nguyên Anh Chân Quân, giết chết toàn bộ. Như vậy sẽ thanh trừ lực lượng của các môn phái khác, lại đả kích thế lực của Vô Lượng tông, dọn trống đường cho ta tiếp nhận chức Chưởng tông.

- Không ngờ vị tổng chỉ huy hành động lần này là Mộ Yên Tiên Tử không biết vì sao bất ngờ đột tử, kích thích Hiên Viên kiếm phái chọc tới Liệt Thiên kiếm phái, khiến cho kế hoạch làm cho các Nguyên Anh Chân Quân hỗn chiến hoàn toàn không triển khai được, coi như phế bỏ hoàn toàn.

- Không ngờ chúng ta còn chưa kịp làm ra kế hoạch điều chỉnh, không ngờ thật sự xuất hiện một tiên điển Hoàn Chân Đạo, kết quả bị lão quái vật Huyết Hà phái đoạt đi.Coi như tất cả bị phá hỏng, cuối cùng tất cả bọn Nguyên Anh Chân Quân đều tránh thoát kiếp nạn này.

- Bất quá như vậy cùng tốt, đã thức tỉnh tất cả những lão già ẩn nấp trong Vô Lượng tông, hiện tại không còn lại một ai. Hơn nữa nhờ vậy mới biết Tư Đồ Nhã đã chết trong quan hiện tại người vệ đạo cuối cùng này cũng đã bị chúng ta thanh trừ. Vô Lượng tông này đã trở thành vật trong tay ta.

Sau khi Vô Chu Chân Nhân nói xong, lại nghiêng tai như đang lắng nghe gì đó, sau đó nói tiếp:

- Dư Tắc Thành, ngươi còn nghi vấn gì không, nếu không còn, vậy cũng đã tới lúc lên đường. Ma Chủ chỉ muốn giữ Lưu Thi Vận lại làm Ma Hậu không phải ngươi, cho nên hiện tại ta phải đưa ngươi lên đường.

Dư Tắc Thành vội vàng nói:

- Chậm, chậm đã, còn một câu hỏi cuối cùng, ngươi đang chờ gì vậy?

Đột nhiên Vô Chu Chân Nhân mỉm cười:

- Tới rồi...

Chỉ nghe không trung vang lên một tiếng xé gió, bất chợt một tiếng nổ ầm rất lớn vang lên. Giờ phút này trên bầu trời thế giới động phủ Vô Lượng tông, tầng mây khổng lồ bảo vệ động phủ vừa bị trúng một đòn rất nặng nề, toàn bộ vỡ nát.

Một đòn này đã đánh thế giới động phủ Vô Lượng tông văng ra khỏi không gian thứ nguyên, trở lại không gian của thế giới Thương Khung. Lúc này động phủ khổng lồ lơ lủng giữa không trung, che lấp cả ánh mặt trời.

Trong nháy mắt tiếng trống trận vang lên ầm ầm, còn có tiếng tù và kêu ù ù vang vọng chín tầng mây.

Sau đó có tiếng người kêu lớn:

- Tiêu diệt Vô Lượng, tiêu diệt Vô Lượng, đầu hàng thì sống, đầu hàng thì sống...

Dường như thanh âm này hiện tại là thanh âm duy nhất trong thiên địa, đại biểu cho ý chí thiên địa, có thể làm tiêu tan hết thảy đấu chí của những ai muốn chống cự.

Vô Chu Chân Nhân nói:

- Hay lắm, đại trận Vô Lượng tông đã bị chúng ta phá hỏng hoàn toàn, Vô Lượng thiên địa cũng đã trở lại thiên địa thực tại. Đại quân Ma Chủ đã đánh tới. Vô Lượng tông sắp sửa bị hủy diệt. Dư Tắc Thành, ngươi cũng nên lên đường cho sớm...

Dứt lời, ánh mắt y thoáng động, định thôi thúc pháp lực giết chết Dư Tắc Thành.

Lưu Thi Vận chợt thét lên một tiếng đinh tai nhức óc:

- Xin đừng...

Thanh âm này hết sức chói tai, khiến Vô Chu Chân Nhân bất giác quay sang nhìn nàng. Trong khoảnh khắc này. Dư Tắc Thành gầm to một tiếng, pháp lực toàn thân bùng lên nháy mắt chấn vỡ uy áp cảnh giới của Vô Chu Chân Nhân.

Phá vỡ uy áp là bài giảng đầu tiên của Dư Tắc Thành ở ngoại môn Hiên Viên kiếm phái, hắn đã từng khổ công nghiên cứu thông suốt phép thuật này, hiện tại áp dụng, lập tức thoát khỏi uy áp cảnh giới của Vô Chu Chân Nhân.

Sau đó Dư Tắc Thành lật tay, nháy mắt Tam Quang Diệt Tuyệt Kim Luân xuất hiện, giáng cho Vô Chu Chân Nhân một đòn.

Tam Quang Diệt Tuyệt Kim Luân to chừng một thước, toát ra hào quang tam sắc vàng trắng đỏ. Một đòn này khiến ba đạo hào quang ba màu hội tụ hình thành một đạo công kích đánh trúng Vô Chu Chân Nhân.

Trên người Vô Chu Chân Nhân lập tức dâng lên mười hai hộ thuẫn bảo vệ các loại đủ các màu sắc. Nhưng dưới một đòn này, số hộ thuẫn kia như cành khô củi mục lập tức vỡ nát toàn bộ. Từ bụng dưới Vô Chu Chân Nhân trở lên nháy mắt hóa khí nháy mắt chỉ còn lại nửa người đứng đó.

Sau khi Tam Quang Diệt Tuyệt Kim Luân đánh ra đòn vừa rồi, hào quang biến mất, bay về tay Dư Tắc Thành, hóa thành hình như vầng mặt trời. Giống như một vầng dương chiếu ra vạn đạo tinh quang giữa biển mây mờ mịt rực rỡ vô cùng.

Dư Tắc Thành thở phào:

- Chân Nhân gì chứ, bất quá cũng chỉ có vậy...

Thế nhưng Lưu Thi Vận bên cạnh kêu to:

- Cẩn thận, đây là thuật chết thay của Vô Lượng Pháp Tướng, y vẫn chưa...

Nháy mắt huyết nhục nửa thân mất đi của Vô Chu Chân Nhân hồi phục rất nhanh, đã trở lại bình thường, trong tay áo y rơi ra một con mèo trắng đã mất nửa người.

Vô Chu Chân Nhân chỉ tay về phía Dư Tắc Thành lập tức một con thanh xà bay ra, nháy mắt đẩy Dư Tắc Thành ngã lăn ra đất, trói chặt hắn lại.

Vô Chu Chân Nhân ho lên vài tiếng, thỉnh thoảng phun ra một cục máu, thân thể y trông có vẻ mất hết sức lực:

- Pháp bảo thật là hùng mạnh, phải chăng là bí bảo Hiên Viên? Không ngờ tiểu tử Trúc Cơ nho nhỏ như ngươi lại buộc được ta phải dùng Vạn Tướng Thế Tử thuật mới có thể hóa giải được một đòn khi nãy, ta sẽ cho ngươi chết không được yên lành!

Dư Tắc Thành bị thanh xà trói chặt, không thể cử động, hắn nhìn Vô Chu Chân Nhân với ánh mắt đầy oán hận:

- Đồ vô sỉ, tiểu nhân đê tiện, bán đứng môn phái, giết chết hảo hữu! Người như ngươi vĩnh viễn sẽ không có ngày ngẩng mặt với đời. Ma Chủ kia chỉ lợi dụng ngươi. Ngươi không xứng đáng làm chó chỉ là một tên phế vật mà thôi...

Dư Tắc Thành đang tìm cách chọc giận Vô Chu Chân Nhân, làm sao dẫn dụ y tiến sát tới mình, công kích mình. Như vậy phi kiếm cửu giai Sát Na Quang Hoa sẽ tự động phản kích, lúc ấy Vô Chu Chân Nhân nhất định phải chết. Dư Tắc Thành không tin thuật chết thay của y còn có thể xuất hiện một lần nữa.

Vô Chu Chân Nhân kia thật sự đã nổi giận, bước về phía Dư Tắc Thành trong mắt tràn đầy thù hận. Nhưng đi được nửa đường bất chợt ngừng lại:

- Ngươi muốn khích ta, dẫn dụ ta tiến tới ư? Ngươi muốn làm gì để ta chặt tứ chi của ngươi trước đã, sau đó ta sẽ tới, tránh bị ngươi ám hại.

Dứt lời, thanh xà đang trói Dư Tắc Thành đột ngột há miệng thật to, chuẩn bị cắn đứt cánh tay phải của Dư Tắc Thành.

Hai người Dư Tắc Thành và Vô Chu Chân Nhân chiến đấu với nhau, không ai để ý tới Lưu Thi Vận. Bởi vì nàng chỉ là một đệ tử Luyện Khí kỳ nho nhỏ không có chút tác dụng nào.

Nhưng trong giờ phút này, bất chợt Lưu Thi Vận quát lớn:

- Xin đừng...

Sau đó nàng lướt tới trước mặt Dư Tắc Thành rất nhanh, đưa tay chạm vào đầu Dư Tắc Thành, miệng đọc lớn:

- Càn khôn tá pháp, tự nhiên hợp nhất.

Nháy mắt Dư Tắc Thành cảm thấy tinh khí thần, chân nguyên trong cơ thể mình bị rút hết ra ngoài, tất cả tập trung vào tay Lưu Thi Vận. Thanh xà trói quanh tiên thuật hắn cũng đã bị rút sạch, biến Thành một sợi dây thừng nằm trên người Dư Tắc Thành.

Hào quang lục sắc lóe lên trên tay Lưu Thi Vận nàng lại quát lớn:

- Vạn pháp hóa hợp, hỗn nguyên quy nhất!

Đạo hào quang trên tay nàng biến thành một màu trắng tinh khiết vô cùng. Nàng lại quát tiếp:

- Sát sinh diệt đạo, hữu tử vô sinh.

Sau đó điểm ra một chỉ về phía Vô Chu Chân Nhân, lập tức đạo bạch quang kia bay về phía Vô Chu Chân Nhân.

Vô Chu Chân Nhân đối mặt với đạo quang mang này đầu tiên là chỉ cười khẩy không quan tâm. Pháp thuật của một đệ tử Luyện Khí Kỳ cho dù hùng mạnh hơn nữa có thể đạt tới trình độ nào, bèn khẽ vung tay ngăn cản.

Lập tức y phát hiện chỗ kỳ dị của đạo quang mang này, không cách nào ngăn cản, không cách nào né tránh, chỉ có thể mở mắt trừng trừng nhìn quang mang này đánh lên người mình. Trong nháy mắt đạo quang mang này đánh trúng người, dung nhập vào trong cơ thể Vô Chu Chân Nhân.

Lập tức sắc mặt y biến đổi kinh ngạc, do dự, sợ hãi, không tin, vô số tâm trang xuất hiện trên mặt.

Sau đó y hét lớn:

- Xuất ra cho ta, Vô Định Vô Lượng, Vô Hướng Vô Lượng, Trừ Ma Vô Lượng, Phá Vọng Vô Lượng, phá cho ta.

Lập tức trên người y bạo phát ra bốn loại chân nguyên lực hùng mạnh, bắn ra bốn phía, bốn loại chân nguyên lực này phóng lên cao hủy diệt tất cả.

Động phủ của Lưu Thi Vận trong nháy mắt đã bị nổ nát bay, trong phạm vi ngàn thước, vạn vật vỡ nát, người qua đường lập tức bị chấn thành mưa máu, chỉ có chỗ của Lưu Thi Vận và Dư Tắc Thành, không biết vì sao chân nguyên lực lại không lan đến.

Vô Chu Chân Nhân sau khi hét lớn, sắc mặt biến đổi lớn, lại quát:

- Đây là thứ gì. Pháp Tướng Cửu Biến, Hóa Sinh Phá Địch, không tốt, đệ tử thỉnh Ma Chủ phụ thân, ma hóa thất trọng, ra ngoài cho ta...

Lúc này trên người Vô Chu Chân Nhân huyết nhục cuồn cuộn, giống như có vật gì đang luồn lách trong thân thể y liều mạng giãy dụa, sau mấy lần hít thở, đình chỉ tất cả chống cự, hỏi:

- Đây là phép thuật gì?

Lưu Thi Vận nhìn thoáng qua Dư Tắc Thành, cắn môi nói:

- Đây là... đây là Tuyệt, Tuyệt Diệt Vô Lượng!

Vô Chu Chân Nhân bắt đầu sửa sang lại y phục, mũ trên đầu mình, hung hăng nói:

- Còn thiếu một bước cuối cùng, lão thiên ta hận....

"Ầm!" thân thể của Vô Chu Chân Nhân toàn bộ xuất hiện vết nứt, sau đó nổ tung mà chết, hóa thành huyết vụ. Trong nháy mắt Kim Đan của y lơ lửng trên không, sau đó ở trên Kim Đan cũng xuất hiện vết nứt, cuối cùng vang lên một tiếng trong trẻo, toàn bộ vỡ nát. Vô Chu Chân Nhân hình thần câu diệt, triệt để tử vong.

Lưu Thi Vận cũng thoáng lảo đảo ngã trên mặt đất, ngã cùng một chỗ với Dư Tắc Thành hai người không còn đủ sức đứng lên.

Dư Tắc Thành sở dĩ bị như vậy là bởi vì một kích vừa rồi của Lưu Thi Vận đã hút đi toàn bộ chân nguyên tinh khí thần của hắn, cũng không có thương tổn gì lớn, chỉ cần nghỉ ngơi một lát sẽ hồi phục.

Đột nhiên một đạo thân ảnh xuất hiện giữa đống đổ nát, người đó chính là Vô Tận Chân Quân, y vừa kéo Lưu Thi Vận, vừa nói:

- Lưu Thi Vận, Vô Lượng tông ta lần này sợ là khó tránh kiếp số, ta sẽ sai người mang con đột phá vòng vây, chạy khỏi địa vực Thiên Nam, tương lai con chính là Chưởng tông của Vô Lượng tông ta, trọng trách khôi phục Vô Lượng tông ta phải giao cho con rồi.

Lưu Thi Vận chỉ Dư Tắc Thành nói:

- Mang Tắc Thành ca ca theo.

Vô Tận Chân Quân lắc đầu nói:

- Nếu mang theo hắn, con không phải đệ tử Vô Lượng tông ta, sau này muốn hận, con cứ hận ta đi. Vô Hành, thừa dịp Cửu Thiên Thập Địa Thập Cửu Thần Ma Trận này còn có một chỗ hổng, nhanh nhanh đưa nàng đi thôi từ nay về sau trọng trách khôi phục Vô Lượng tông phải giao cho các ngươi rồi.

Vô Hành Chân Quân thi lễ nói:

- Sư huynh bảo trọng, vĩnh biệt.

Nói xong hóa thành một cỗ gió mát cuốn Lưu Thi Vận lên bay về phía xa. Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất: http://Trà Truyện

Vô Tận Chân Quân nhìn thoáng qua Dư Tắc Thành đang chậm rãi khôi phục, nói:

- Xin lỗi, nghe thiên mệnh đi.