Tiên Ngạo

Chương 1112: Hợp mưu hợp lực

Được, mười lãm tháng sau, tại Thái Huyền sơn, ra sức chiến một trận, đánh cho thỏa thích, long trời lỡ đất. Muốn phá Hiên Viên kiếm phái ta, vậy phải bước qua thi thể ta trước đã.

Dư Tắc Thành chiến ý dạt dào, đồng thời hắn vô cùng quý trọng từng ngày còn lại của mình. Có lẽ trận chiến này sẽ là trận chiến cuối cùng của mình, cho nên phải quý trọng từng ngày, đừng để sau này tiếc nuối.

Đột nhiên hôm ấy, tiếng Tụ Tiên chung vang khắp Hiên Viên kiếm phái. Đây là Hiên Viên kiếm phái xảy ra đại sự, mới có thể gõ vang chuông ấy. Lần nào cũng là do Dư Tắc Thành 20, nhưng không biết lần này là do ai gõ.

Dư Tắc Thành vô cùng sửng sốt. nhưng vẫn làm theo môn quy, vào trong Hiên Viên động phủ xem thử chuyện gì. Chỉ thấy trong Hiên Viên động phủ có rất nhiều Nguyên Anh Chân Quân. Kim Đan Chân Nhân. Hương Xuyên Thần Quân. Đấu Lượng Thần Quân. Dạ Hàn. Nhất Trúc sư huynh. Lôi Băng Vân, cốt Luân Tề Văn... rất nhiều đệ tử Hiên Viên kiếm phái hiện diện tại đây, dường như tất cả bọn họ đang chờ mình.

Không khí hết sức trang nghiêm, ai nấy nghiêm nghị nhìn Dư Tắc Thành.

Dư Tắc Thành vừa tiến vào, Hương Xuyên Thần Quân là người đầu tiên lên tiếng nói:

- Tắc Thành, con có còn nhớ truyền thống của Hiên Viên kiếm phái chúng ta chăng?

Dư Tắc Thành nghe vậy sửng sốt. nhìn lại thấy các đệ tử vẫn đang nhìn mình hết sức nghiêm trang.

Hắn không biết đã xảy ra chuyện gì, bèn nói:

- Còn nhớ rõ.

Đấu Lượng Thần Quân lại nói:

- Con có còn nhớ sau đại họa ở Vô Lượng tông, chưởng môn Thạch Cơ đã nói với con những gì không?

Dư Tắc Thành nhớ lại quá khứ, khoảnh khắc ấy dường như mới hôm qua, lời chưởng môn Thạch Cơ dường như còn văng văng bên tai hắn:

"Chưởng môn Hiên Viên kiếm phái ta nói với ta như vậy, hiện tại ta nói lại những lời ấy cho con. Hiên Viên kiếm phái chúng ta không bỏ mặc một đệ tử nào, tuy rằng một đệ tử ít thật, nhưng cũng đại biểu cho toàn Hiên Viên kiếm phái chúng ta.

Kiếm trong tay chúng ta, Hiên Viên kiếm phái trong tay chúng ta, không ai trong thiên hạ có thể coi thường chúng ta, ức hiếp chúng ta. Cho dù là Tiên Nhân hay Tu La cũng không được!"

Dạ Hàn lại nói:

- Không bỏ mặc một đệ tử nào, Tắc Thành này, đệ còn nhớ lời thể này không?

- Có lời thể này, mỗi một đệ tử cũng sẽ không bỏ mặc môn phái.

- Đệ muốn bỏ mặc chúng ta sao, đệ muốn một mình đối mặt cường địch sao? Bất cứ cửa ải khó khăn nào, đệ cũng muốn một mình ứng phó hay sao? Đừng quên là còn có chúng ta, chúng ta đều là đệ tử Hiên Viên kiếm phái, nơi đây là nhà của chúng ta.

- Cho dù địch nhân hùng mạnh tới mức nào, chúng ta xuất kiếm một lượt, cùng sánh vai chiến đấu, cùng nhau ngã xuống, không uổng kiếp này!

Dư Tắc Thành lập tức không nói nên lời, hắn ấp úng:

- Nhưng, nhưng...

Tiểu Tam nói:

- Sư phụ, gần đây người làm những gì, chúng ta có thể cảm nhận được. Thông qua tra xét của người, chúng ta cũng đã biết mình phải đối mặt với những gì. Phải chăng sẽ có rất nhiều Tiên Nhân hạ giới, tập kích chúng ta?

- Chúng ta đã biết sư phụ muốn một mình sánh vác trách nhiệm này, người muốn chiến đấu một mình, không muốn chúng ta gặp nguy hiểm.

- Bất quá sư phụ đã quên, chúng ta đều là một phần tử của Hiên Viên kiếm phái, chúng ta đều là Kiếm Phong tử, sống vì kiếm, chết cũng vì kiếm. Đó là con đường mà chúng ta đã chọn, cũng là cuộc đời của chúng ta.

- Tiên Nhân thì đã sao, chỉ cần chúng ta đồng tâm hiệp lực, dưới kiếm cưu. Thiên Tiên cũng có thể giết chết, Kim Tiên cũng có thể tiêu diệt.

Dư Tắc Thành nói:

- Nhưng lần này kẻ địch không chỉ có Kim Tiên mà thôi...

Lôi Băng Vân nói:

- Vậy thì đã sao, cùng lắm thì chết mà thôi. Đệ tử Hiên Viên chết dưới kiếm, kiếp này không hối. Đệ tử Hiên Viên chưa từng sợ chiến, dù là Hỗn Nguyên Đại La Kim Tiên thì đã sao?

Tất cả đệ tử Hiên Viên đều nhìn Dư Tắc Thành, trong ánh mắt bọn họ như có lửa.

Trong mất Dư Tắc Thành rướm lệ, hắn cao giọng nói:

- Ta sai rồi, đúng là như vậy, Hiên Viên kiếm phái không phải là kiếm phái của một mình ta. mà là ngôi nhà chung của mọi người, ta không thể nghĩ như vậy được.

- Chúng ta sẽ vĩnh viễn sát cánh bên nhau đối mặt cường địch, vung cao kiếm trong tay. Phàm là kẻ chọc tới ta, bất kể y là ai, một kiếm mà thôi.

Sau đó hắn cao giọng quát:

- Đệ tử Hiên Viên ở đâu. kiếm của các ngươi có còn không?

Lập tức vô số thanh âm vang lên:

- Ta lấy máu ta chiếu Hiên Viên, tuy kiếm không còn lòng này còn.

Dư Tắc Thành bắt đầu hát vang Hiên Viên chiến ca, sử dụng ca từ chính là cổ ngữ, ngôn ngữ lưu loát, mang theo nét tinh tế giàu nhịp điệu, ca khúc cổ kính mà thê lương, mang theo khí tức viễn cổ Hồng Hoang, giống như tiếng trời.

Giữa tiếng ca này, mọi người cùng nhau hát vang, toàn bộ Hiên Viên động phủ bắt đầu kịch liệt lay động theo tiếng ca, tầng mây bắt đầu quay cuồng, khí tức chiến chiến chiến trào sôi trong lòng từng người một.

Mọi người đồng tâm hiệp lực, sức mạnh như thành đồng, toàn lực chuẩn bị chiến tranh, chuẩn bị lực lượng vì một năm sau đại chiến.

Lần này không phải một mình Dư Tắc Thành đối mặt quần địch, mà là tất cả đệ tử Hiên Viên kiếm phái tụ tập với nhau, lấy lực của mọi người huyết chiến tới cùng.

Địch nhân lần này chính là Thái Hư Đạo Đức, Độ Ách Hồng Liên cầm đầu Tiên tộc, trong đó Thái Hư Đạo Đức, Độ Ách Hồng Liên đã đạt tới cảnh giới Hỗn Nguyên Đại La Kim Tiên.

Hỗn Nguyên Đại La Kim Tiên chính là Cường giả mạnh nhất trong vũ trụ. ngoại trừ Thái Thán Thần tộc và một ngàn lẻ một Ma Thần thừa mệnh thiên địa mà sinh ra từ đầu, còn có thể đối kháng cùng bọn chúng, bọn chúng chính là Cường giả tối cao trên vũ trụ này.

Hỗn Nguyên Đại La Kim Tiên đều do tu luyện mà thành, dựa vào lực lượng của mình nắm giữ lực lượng tối cao của vũ trụ, tung hoành hết thảy không gian thứ nguyên, hết thảy vũ trụ. vĩnh hằng bất diệt, không gì không biết, không gì không làm được, vô thượng Kim Tiên.

Hỗn Nguyên Đại La Kim Tiên chỉ có thể phong ấn, không thể chém giết. Muốn đối phó Hỗn Nguyên Đại La Kim Tiên, chỉ có Hỗn Nguyên Đại La Kim Tiên.

Bất quá may mắn chính là nơi đây là thế giới Thương Khung. Nếu ở thế giới khác, dù bọn Dư Tắc Thành chiến đấu thế nào cũng là vô ích, chỉ có ở thế giới Thương Khung lại khác.

Đại Thần Nữ Oa tạo ra thế giới Thương Khung, đánh bại Thái Thản Thần tộc, thành lập thế giới hoàn mỹ, không tiếc hy sinh dùng thân thể của mình để vá trời. Cuối cùng thành công trở lại vùng đất thần nguyên, thế giới này đầy đủ ba ngàn Đại Đạo, Nhất Nguyên Tiểu Đạo, tận thiện tận mỹ.

Trên thế giới này, Thiên Đạo vĩnh hằng, hết thảy tu sĩ chỉ có thể đạt tới trình độ Phản Hư Chân Nhất. Cho dù là Hỗn Nguyên Đại La Kim Tiên cũng là như vậy, sau khi tới thế giới Thương Khung, bọn chúng cũng chỉ còn lại một phần vạn. thậm chí một phần mười vạn lực lượng.

Chính vì như vậy, mới có thể sinh ra Nhân tộc, Tiên tộc, cuối cùng chiếm cứ thế giới hoàn mỹ nhất trong vũ trụ là Tiên Giới, mới có được nhiều Hỗn Nguyên Đại La Kim Tiên xuất thân từ thế giới Thương Khung.

Cho nên ba vị Tiên Đế mới tự phong ấn ở nơi này, mới có câu chuyện truyền kỳ này.

Đây là địa lợi, bất kể Thiên Tiên Ma Thần tới thế giới này đều phải mất đi lực lượng, đây là mấu chốt thắng lợi của bọn Dư Tắc Thành.

Nhưng cho dù thực lực của đối phương bị giới hạn. tuy rằng chỉ có thể đạt tới trình độ tối cao là Phản Hư Chân Nhất, lấy lực lượng của Phản Hư Chân Nhất trên thế giới Thương Khung là mười làm mốc, đối phương có thể thông qua tiên thuật tiên uy của mình, thông qua kinh nghiệm của mình phát huy lực lượng lên tới ngàn. vạn. mười vạn lần hơn.

Lần trước phân thân của Đế Thích Thiên hạ giới chính là như vậy. Lực lượng của mọi người đều như nhau, nhưng người ta có thể vận dụng khéo léo, có thể phát huy ra lực lượng đạt tới hiệu quả gấp hàng chục hàng trăm lần. Nếu lần đó không nhờ Hoằng Tiêu Tổ Sư hạ giới, không ai có thể chống lại y.

Lần này Tiên tộc hạ giới còn hùng mạnh hơn cả phân thân Đế Thích Thiên hạ giới. Theo như trí nhớ của Dư Tắc Thành, e rằng hai Hỗn Nguyên Đại La Kim Tiên kia cũng lấy chân thân hạ giới, có thể nói là địch nhân hùng mạnh nhất.

Đối phó với địch nhân bất tử bất diệt như vậy, chỉ có thể trấn áp.

Tuy rằng bọn Dư Tắc Thành hơi do dự, muốn đánh bại bọn chúng quả thật là chuyện vô cùng khó khăn. Tuy nhiên nếu đã quyết định chiến đấu, vậy không thể lùi bước, chỉ có chiến đấu tới cùng.

Trải qua trận chiến với Mộng Thần. Dư Tắc Thành có điều sở ngộ. Đám Tiên Nhân hạ giới này tới thế giới Thương Khung, đều thuộc về những kẻ xâm lấn từ bên ngoài.

Từ điểm này đã có thể kết luận, phương pháp Tiên Nhân hạ giới đều phải tránh làm cho Thiên Đạo của thế giới Thương Khung bài trừ. Nếu bọn chúng đã sợ, vậy dẫn phát chuyện này, lợi dụng hệ thống Thiên Đạo thế giới Thương Khung trấn áp tiêu diệt bọn chúng, đây là thiên thời.

Hiện tại Hiên Viên kiếm phái đã có hơn tám ngàn đệ tử tu vi Trúc Cơ trở lên, thời gian gần đây phát triển rất nhanh. Năm xưa lúc Dư Tắc Thành đại chiến liên minh Lục Kiếm, từng ảo tưởng rằng, nếu có thể thành lập kiếm cưu sáu ngàn người, không biết sức mạnh của nó sẽ thế nào. Rốt cục sau một trăm năm. giấc mộng của hắn đã trở thành sự thật, đã có thể tạo ra kiếm cưu sáu ngàn người. Hơn nữa mọi người đồng tâm hiệp lực, sức mạnh như thành đồng, vạn người một lòng. Đây là nhân hòa.

Thiên thời, địa lợi, nhân hòa, chiếm hết cả ba, coi như chiếm hết ưu thế trong trận chiến này, có gì mà phải sợ?

Đối phó bọn chúng chỉ có một biện pháp, mượn dùng thiên thời, địa lợi, nhân hòa, lấy lực phá xảo. Sở dĩ bọn chúng có thể phát huy lực lượng hùng mạnh như vậy, là vì bọn chúng sử dụng kỹ xảo Kim Tiên, mới có thể làm được. Nhưng thực lực chân chính của bọn chúng đều bị hạn chế ở một mức độ nhất định.

Vậy có thể nắm lấy nhược điểm này, công vào sở đoàn của địch nhân.

Dư Tắc Thành bắt đầu khổ tâm nghiên cứu. tập hợp trí tuệ của mọi người, dần dần nghiên cứu được một biện pháp đối phó với số lượng Tiên Nhân nhiều như vậy.

Kiếm cưu. chỉ có kiếm cưu. tập hợp kiếm cưu sáu ngàn người, tập hợp lực lượng của mọi người cùng nhau phá địch.

Dùng lực lượng hùng mạnh nhất của Nhân tộc, lực lượng tập thể, tập hợp lực lượng mọi người đánh chết đối phương.

Mọi người đồng lòng, có thể chém vàng chặt sất.

Tâm niệm như vậy đã đủ. cần phải có huấn luyện chuẩn bị thật tốt. Dư Tắc Thành mờ Hiên Viên động phủ, khởi động diễn võ trường trong đó. Đây là ưu thế của Hiên Viên động phủ, có thể mô phỏng hết thảy trận chiến.

Dư Tắc Thành lấy Hỗn Nguyên Đại La Kim Tiên mà mình đã chứng kiến là địch, mọi người bắt đầu mô phỏng diễn luyện, chuẩn bị cho trận chiến sắp tới.

Sáu người một tiểu trận, ba mươi sáu người một trung trận, hai trăm mười sáu người một đại trận, một ngàn hai trăm chín mươi sáu người một cự trận, bảy ngàn bảy trăm bảy mươi sáu người hình thành chung cực đại trận.

Trong thời gian một năm. Dư Tắc Thành trở thành đầu cưu. khống chế kiếm cưu. Mọi người không ngừng hợp thành kiếm cưu. trong diễn võ trường này lấy Hỗn Nguyên Đại La Kim Tiên mô phỏng làm quân xanh, tiến hành tập trận.

Hàng ngày đại trận khởi động, cường địch sinh ra, chiến đấu bắt đầu, khổ luyện không ngừng.

Nhưng trong mấy tháng đầu tiên, lần nào chiến đấu, kiếm cưu Hiên Viên kiếm phái cũng kết thúc thất bại. Dưới chung cực đại trận kiếm cưu. bọn họ có thể chiến Thiên Tiên, có thể Trảm Kim Tiên, duy chỉ có Thái Hư Đạo Đức, Độ Ách Hồng Liên bất tử bất diệt, tung hoành hết thảy không gian thứ nguyên, không thể đánh bại được bọn chúng.

Mọi người cũng không bỏ cuộc, tiếp tục cố gắng, hợp mưu hợp sức, nghiên cứu phương pháp đối phó đối phương.

Thật ra chuyện này liên quan tới một vấn đề quan trọng, đại trận kiếm cưu hiện tại bất quá chỉ là trận pháp mạnh nhất ở nhân gian, muốn phát huy uy lực như vậy trong trận chiến này là không thể được.

Đối phương chính là Hỗn Nguyên Đại La Kim Tiên, sử dụng lực Tiên Uy nháy mắt là có thể phát hiện khuyết điểm của kiếm cưu. Trận này là do vô số người tạo thành, trong đó nhất định có những mất xích yếu ớt, có thể dựa vào đó mà phá đại trận kiếm cưu. cho nên phải cài tiến đại trận kiếm cưu.

Muốn cài tiến trận pháp không còn sơ hở để cho Hỗn Nguyên Đại La Kim Tiên phát hiện, đây là chuyện hoàn toàn không có khả năng. Hơn nữa tu vi của các đệ tử tạo thành kiếm cưu không đồng đều, nếu chỉ dùng Nguyên Anh Chân Quân kết trận, vậy sẽ không phát huy hết điểm mạnh của nhân hòa.

Mọi người bắt đầu động não, chuyện là do người làm ra, rốt cục nghĩ ra biện pháp làm ngược lại. Nếu đã có sơ hở, vậy không cần nghĩ tới nó nữa, chỉ cần có thể bảo vệ sơ hở này, đê địch nhân không thể công kích vào sơ hở, như vậy là đủ.

Trong Hiên Viên Lục Kiếm, Kiếm Tinh Vũ chính là kiếm phòng ngự mạnh nhất, có thể sinh ra nhất vũ nhất thế giới, bảo vệ mọi người.

Nhưng chỉ có lực Thần Uy là có thể khống chế nhất vũ nhất thế giới này, có thể chống đỡ công kích của Hỗn Nguyên Đại La Kim Tiên, ngoại trừ Dư Tắc Thành ra không còn ai khác. Nhưng Dư Tắc Thành còn phải làm đầu cưu. tập hợp lực lượng của mọi người để công kích đối phương. Lập tức xuất hiện vấn đề, ai sẽ điều khiển Kiếm Tinh Vũ phần lông vũ kiếm cưu. bảo vệ kiếm cưu đây?

Ánh mất Dư Tắc Thành nhìn về phía Thanh Thành, trong những đệ tử Hiên Viên kiếm phái, chỉ có lực Ma Thần của nàng là có thể chống được công kích của Hỗn Nguyên Đại La Kim Tiên. Bất quá nếu Thanh Thành sử dụng lực Ma Thần của mình quá nhiều, sẽ khiến cho nàng càng ngày càng khôi phục lại bản nguyên Ma Thần, dần dần không còn là Thanh Thành nữa.

Thanh Thành chuẩn bị đứng ra, thình lình có một người đứng ra nhanh hơn nàng, không ngờ lại là Tử Nhạc, y nói:

- Để con làm. giao chuyện này cho con đi, sư phụ.

Từ trước tới nay, dáng vẻ của Tử Nhạc lúc nào cũng là ngây ngốc, quấn quít xung quanh Thanh Thành làm sủng vật của nàng, bị nàng chỉ huy chạy loạn. Cho dù y đã trở thành Kim Đan Chân Nhân, cũng không ai đê ý tới y.

Giờ phút này này Tử Nhạc đứng ra, không còn bộ dáng ngu ngốc như trước nữa, giống như kiếm sắc vừa ra khỏi vỏ, khiến cho người ta không dám nhìn thẳng vào mắt y.

Y nói tiếp:

- Chuyện đời như giấc mộng, mỗi một ngày sống ở Hiên Viên kiếm phái, con đều sống rất vui vẻ, đây mới chính là cuộc sống.

- Cho dù lực Thần Uy vô địch, cho dù thiên hạ duy ngã, cuộc sống như vậy cũng không có gì là vui sướng. Sư phụ hãy giao cho con việc này, trên thế giới Thương Khung này, không ai có thể phá vỡ phòng ngự của con. Tiên tộc trước kia không phá được, hiện tại lại càng không được.

Lời này nói như đinh đóng cột. đồng thời cả thiên địa dường như dao động theo thanh âm Tử Nhạc.

Giờ phút này y không còn là Tử Nhạc ngu ngốc thường ngày, mà là Đại Thần Uy Sĩ vào thời Hiên Viên Hoàng đế năm xưa. ký ức hoàn toàn khôi phục.

Dư Tắc Thành nhìn Tử Nhạc hỏi:

- Khi nào con mới có thể khôi phục lại bình thường?

Tử Nhạc nói:

- Không biết, có lẽ vĩnh viễn không khôi phục, chuyện đã qua cứ để cho nó qua đi. Chỉ cần có thể ở bên cạnh Thanh Thành, con có thể trà bất cứ giá nào.

Vừa dứt lời, Tử Nhạc lại trở về bộ dáng ngây ngô như trước, không còn khí thế sắc bén như mới vừa rồi.

Có Tử Nhạc giải quyết vấn đề, càng tiến thêm một bước tới thành công. Đột nhiên Dư Tắc Thành thoáng động trong lòng, này sinh ra một ý nghĩ. có lẽ mình có thể giết chết Hỗn Nguyên Đại La Kim Tiên...

Dư Tắc Thành không khỏi nhớ tới Long Hoàng Đông Hải, trận chiến với y, y đã lấy con mình hóa kiếm, được hai ngàn bốn mươi sáu phi kiếm cửu giai, tạo thành trận thế kỳ dị, vô cùng mạnh mẽ. Y làm được như vậy, tại sao mình không làm được?

Chỉ cần tạo ra ba ngàn pháp tắc Thiên Đạo, là có thể thinh ra vô thượng Thần khí. chí bảo trấn phái của Hiên Viên kiếm phái là Hiên Viên Thần Kiếm. Lúc ấy muốn tiêu diệt đối phương không còn là chuyện khó.

Ba ngàn Thiên Đạo... hiện tại mình đã có một trăm lẻ tám Thiên Đạo, thêm vào Hương Xuyên Thần Quân. Đấu Lượng Thần Quân, tổng cộng một trăm mười Thiên Đạo, còn thiếu hai ngàn tám trăm chín mươi Thiên Đạo nữa.

Bất quá phi kiếm cửu giai có ẩn chứa pháp tắc Thiên Đạo trong đó, chỉ cần tâm thần tương hợp cùng đệ tử Hiên Viên kiếm phái, là có thể phát huy lực lượng của pháp tắc Thiên Đạo.

Mọi người tạo thành kiếm cưu đại trận, chỉ cần tụ hợp ba ngàn thanh phi kiếm cửu giai, trong đó ẩn chứa ba ngàn Đại Đạo, lúc ấy có thể kết hợp ba ngàn Đại Đạo thành một thể, điều khiển Hiên Viên Thần Kiếm, quét sạch cường địch.

Dư Tắc Thành bắt đầu kiểm kể tất cả phi kiếm cửu giai của Hiên Viên kiếm phái, không đủ, bèn đi mượn, đi mua trong các minh hữu, cuối cùng phát hiện chỉ có thể tìm được một ngàn lẻ một loại pháp tắc Thiên Đạo.

Như vậy không được, Dư Tắc Thành bắt đầu bế quan nghiên cứu. Mất bày ngày bảy đêm, rốt cục hắn nghĩ ra một biện pháp, phân giải lực Thần Uy Việt Chủ Đại Bảo của mình, lợi dụng lực Thần Uy trong khối ngọc vuông, hóa chúng thành vô số phù lục có chứa lực Thần Uy trong đó.

Lúc đại chiến, đệ tử Hiên Viên kiếm phái có thể sử dụng phù lục này gia tăng phi kiếm lục giai, thất giai của mình lên tới cửu giai, như vậy là có thể tìm đủ con số ba ngàn Đại Đạo.

Tuy rằng chỉ được trong thời gian ngắn ngủi một trăm tám mươi lần hô hấp, nhưng đã đủ sử dụng kiếm cưu hợp nhất ba ngàn Đại Đạo, thinh ra Hiên Viên Thần Kiếm, trấn áp Hỗn Nguyên Đại La Kim Tiên.

Có mục tiêu rồi, vậy phải nỗ lực. Dư Tắc Thành bắt đầu cố gắng phấn đấu. Đầu tiên hắn phân giải lực Thần Uy Việt Chủ Đại Bảo của mình thành ba ngàn phù lục, sau đó giao cho các đệ tử.

Phân giải lực Thần Uy như vậy, trước kia Dư Tắc Thành không làm được. Nhưng sau khi lấy được thần thể của Mộng Thần, lấy hai tiên thể Hỗn Nguyên Đại La Kim Tiên sử dụng thần thể này, sinh ra một loại thần năng kỳ dị, tụ tập bên trong thế giới Bàn cổ, mở ra một cõi sơn hà. mộng ảo thành chân, hình thành một ảo cảnh kỳ dị cỡ nhỏ.

Trong ảo cảnh này, Dư Tắc Thành lấy Tiên Khí mà mình tích lũy trong thế giới Bàn cổ rót vào đó. Tiên Khí trộn lẫn cùng thần lực, sau đó lợi dụng Tiên Khí thần lực này tiến hành phân giải lực Thần Uy chế tạo phù lục.

Trong chuyện này phải tính toán ảo diệu của vô số pháp tắc Thiên Đạo, tính toán vô số kỹ xảo luyện phù luyện chú cao nhất. Nếu chỉ luyện chế bình thường, vậy xác suất thành công sẽ thấp đến kinh người.

Nhưng trong ảo cảnh này, dưới tác dụng của Tiên Khí. tâm nghĩ chuyện thành. Chỉ cần Dư Tắc Thành nghĩ đến luyện chế, như vậy có thể thành công.

Khuyết điểm duy nhất là phù lục này cũng không phải là tiên bảo chân chính, chưa đạt tới tính chất tồn tại vĩnh viễn, còn có đặc tính ảo của Mộng Thần, chỉ có thể tồn tại trên thế gian mười năm. Mười năm sau cho dù không sử dụng, cũng sẽ tự động tiêu tan.

Có được Tiên Giới hư ảo này, Dư Tắc Thành nghiến răng một cái, bắt đầu luyện kiếm. Hắn thu thập vô số tài liệu trong thế giới Bàn cổ, muốn gì có nấy, sau đó dùng Tiên Giới hư ảo này tiến hành luyện chế, luyện ra hai ngàn phi kiếm lục giai. Truyện Tiên Hiệp - Trà Truyện

Đúng vậy, chính là phi kiếm lục giai. Nếu Dư Tắc Thành luyện chế phi kiếm cửu giai, tu sĩ Trúc Cơ, Kim Đan sẽ không thể vận dụng tự nhiên, tâm thần hợp nhất. Chỉ có sử dụng phi kiếm lục giai, tất cả mọi người mới có thể thể vận dụng tự nhiên, Nhân Kiếm Hợp Nhất.