Tiên Ngạo

Chương 1101: Huyễn Hóa Bồ Đề

Tới nơi đây rồi, nguyện vọng của Triêm Hoa Thần Quân đã được thực hiện, y vẫn còn lớn tiếng rống giận:

- Không công bằng, không công bằng chút nào. Vì sao ta không có được lực Thần Uy, vì sao ta không thể trở thành Đại Công của Tiên Tần, vì sao, vì sao?

Giữa tiếng kêu ầm ĩ của Triêm Hoa Thần Quân, thình lình vô số hào quang trong thiên địa tập trung vào người y, dần dần trên người y dâng lên một pho tượng Phật rất lớn.

Trong hư không đột ngột vang lên từng trận phạm xướng, tượng Phật xuất hiện ngày càng rõ ràng trên thân Triêm Hoa Thần Quân, tướng mạo từ bi mà trang nghiêm vô kể.

Tượng Phật này toàn thân có màu lam. tóc đen búi cao, hai tai chấm vai, thân khoác cả sa, tay phải cầm Kim Cương Xử, tay trái cầm Phật đăng, hai chân kiết già trên một đài sen, sau lưng có hào quang ẩn hiện, mây lành phấp phới.

Đột nhiên Triêm Hoa Thần Quân cười to:

- Ha ha ha. rốt cục ta đã có được lực Thần Uy Huyễn Hóa Bồ Đề, từ nay về sau không cần giả thần già quỷ, lừa gạt người khác nữa, đây là lực Thần Uy chân chính. Rốt cục ta đã có được lực Thần Uy, không cần lừa gạt người khác nữa.

Sở dĩ Triêm Hoa Thần Quân thành danh, chính là lời đồn y có được lực Thần Uy. Hiện tại xem ra đó chỉ là kỹ xảo mà y giả thần giả quỷ để lừa gạt người khác, không phải là lực Thần Uy chân chính. Người đời vốn là như vậy, thiếu thứ gì lại càng muốn có thứ đó, cho nên mới sinh ra chấp niệm, rốt cục đạt được thứ mà mình muốn.

- Thì ra đây là lực Thần Uy...

- ánh mắt tới đâu, không gì không rõ, không gì không biết, đây chính là lực Thần Uy Bồ Đề Pháp Nhãn.

- Thân tùy tâm động, xuất nhập vô ngại, nháy mắt vạn dặm. đây là lực Thần Uy Bồ Đề Thiên Túc.

- Có được vô lượng trí tuệ, có thể đoạn hết thảy phiền não thế gian, có được tâm Bát Nhã, phá hết thảy chướng, thông hết thảy trí, rõ hết thảy nhân, hết thảy quà tự tại không ngại, được lực Thần Uy Niết Bàn Diệu Tâm.

- Thân như ngọc lưu ly, trong ngoài thông suốt, vạn pháp không xâm, kim cương bất hoại, nhất niệm bất diệt, sinh sôi bất diệt, có thể độ trăm ngàn kiếp, được lực Thần Uy Thật Tướng Vô Tướng.

- Đoạn nhân quả, diệt luân hồi, hủy thiên diệt địa, phá hủy hết thảy, được lực Thần Uy Phá Diệt Từ Bi.

- Năm lực Thần Uy này hợp thành một thể, hóa sinh lực Thần Uy thứ sáu Huyễn Hóa Bồ Đề, đây là lực Thần Uy vô thượng của ta.

Hôm nay rốt cục nguyện vọng được thành. Triêm Hoa Thần Quân vô cùng cao hứng. Thình lình tiếng cười của y ngưng bật, quay sang nhìn Dư Tắc Thành bằng ánh mắt lạnh như băng:

- Ngày cao hứng của ta chính là lúc bi thương của ngươi. Ta có được sáu lực Thần Uy, phải chăng địa vị thiên hạ đệ nhất nhân của ngươi nên nhường lại cho ta?

Trong giọng y toát ra đầy sát khí. sương mặt Phật tượng vốn hết sức từ bi, hiện tại bắt đầu phát ra thanh quang sáng rực, biến hóa hình dáng, trở thành một Ma Thần vô cùng dữ tợn, miệng to đỏ như chậu máu, mắt sinh rắn độc, tóc phát ra màu chàm.

Ma Thần này ẩn chứa sát khí vô hạn. thình lình giậm chân một cái, lực Thần Uy Bồ Đề Thiên Túc khởi động, hóa thành một loại lực lượng hủy diệt rất lớn. Núi sông nổ tung, thiên địa sôi trào, vạn vật nổ vang, tấn công về phía Dư Tắc Thành.

Dư Tắc Thành nhìn đòn công kích của đối phương vẫn không nhúc nhích, giống như trụ cột vững vàng, chịu một đòn này sừng sững không ngã.

An tĩnh bất động như đại địa, chính là lực Thần Uy Bất Động Như Uyên.

Dư Tắc Thành lắc đầu:

- Không đủ, muốn đánh bại ta, như vậy còn kém xa, không đủ.

Triêm Hoa Thần Quân quát lớn:

- Vậy hãy tiếp đón công kích khác của ta.

Thình lình y cất cao giọng ngâm nga:

- Uy quang truyền khắp giới phàm phu...

Rất nhanh pho tượng Ma Thần kia bắt đầu thu nhỏ lại, dung hợp vào thân thể y, thanh quang lan khắp toàn thân, khiến cho y càng thêm uy mãnh. Lúc này khí tức hủy diệt lạnh lẽo vô cùng trên người Triêm Hoa Thần Quân toát ra ngập trời, lan khắp bốn phía.

Thình lình y xuất chưởng, lực Thần Uy Thật Tướng Vô Tướng khởi động, nháy mắt một cự chưởng vàng rực xuất hiện giữa không trung, chộp về phía Dư Tắc Thành. Một chưởng này mang theo uy lực hủy thiên diệt địa, bao phủ phạm vi ngàn dặm trong thiên địa. Toàn bộ pháp thuật tiên thuật ngưng lại, không thể sử dụng, khí lạnh đầy trời, sát khí bốn phía.

Chưởng này vừa xuất, trong phạm vi ngàn dặm thiên địa sụp đổ, một cỗ pháp lực bao trùm thiên địa, hết thảy vạn vật hóa thành tro bụi tung bay. Một chưởng qua đi, ngàn dặm đất hoang chỉ còn lại cát vàng tung tóe, đây là lực Thần Uy Phá Diệt Từ Bi.

Dư Tắc Thành nhanh chóng lao ra ngoài ngàn dặm, thi triển lực Thần Uy Quang Độn né tránh một chưởng này.

Nhưng Triêm Hoa Thần Quân không thèm để ý, chỉ mỉm cười nói:

- Thật là khoái chí. đây là lực Thần Uy, ta phải chậm rãi đánh cho thiên hạ đệ nhất nhân ngươi thành bụi phấn.

Dư Tắc Thành nói:

- Ngươi không có cơ hội nào cả, nếu đã muốn chết, vậy chớ trách ta, ta sẽ cho ngươi muốn gì được nấy. Ta sẽ tiễn ngươi vào luân hồi, không, chính là hoàn toàn tiêu tán.

Triêm Hoa Thần Quân bật cười ha hả:

- Trong thế giới này, Huyễn Hóa Bồ Đề của ta có lực lượng vô hạn. ngươi muốn giết ta chỉ là nằm mơ.

Dư Tắc Thành lắc đầu:

- Gà ngói chó đất, một kiếm mà thôi.

Trong lúc đang nói, kiếm quang dâng lên trên người Dư Tắc Thành. Một ảo ảnh cự kiếm hiện ra sau lưng hắn. chỉ về phía Huyễn Hóa Bồ Đề của Triêm Hoa Thần Quân ở xa xa.

Dư Tắc Thành xuất kiếm rất nhanh. Kiếm Ý Như Thiên. Tuy rằng Dư Tắc Thành chỉ xuất ra kiếm ý, kiếm khí sôi trào, không hề sử dụng phi kiếm thập giai Sát Na Quang Hoa, Tiên kiếm Hỗn Nguyên Đại La Kim Tiên, hay bản mệnh pháp bảo Hiên Viên Kiếm, nhưng kiếm này chính là kiếm ý cảnh giới Kim Tiên, một đòn chân chính dốc hết toàn lực kể từ sau khi Dư Tắc Thành từ Tiên Giới trở về.

Hàng nghìn hàng vạn kiếm quang xuất hiện, kim quang chiếu rọi thiên địa, kiếm khí vô biên bùng nổ, kiếm quang ngưng kết nén ép đến mức tận cùng, lóe lên hào quang thâm trầm mà chói mất. mang theo khí thế hủy diệt hết thảy phóng vút lên cao.

Kiếm khí quét ngang trời, hóa thành kim quang, như chìm như nổi, như gần như xa, hủy thiên diệt địa.

Kiếm quang thình lình bùng nổ, từ một tiếng kiếm ngâm biến thành ức vạn thanh âm cùng vang, giống như tiếng tụng niệm của núi lỡ biển gầm, mang theo uy lực vô thượng không thể kháng cự quét ngang thiên địa.

Trên bầu trời kim quang vô tận, lấp lóe như điện chớp, mênh mông như biển, cả đất trời chỉ còn lại mình kim quang này.

sắc mặt Triêm Hoa Thần Quân đại biến, vội vàng dốc hết toàn lực xuất chưởng, lực Thần Uy Phá Diệt Từ Bi.

Nhưng dưới một kiếm này, cự chưởng hủy diệt ngàn dặm kia nhanh chóng tiêu tan thành từng mảnh, không hề có năng lực chống cự.

Kiếm quang đánh trúng thân thể Triêm Hoa Thần Quân, lực Thần Uy Thật Tướng Vô Tướng được xung là vạn pháp không xâm, kim cương bất hoại, nhất niệm bất diệt, sinh sôi bất diệt bắt đầu sụp đổ, trong thiên địa không còn vật gì gọi là vĩnh hằng bất diệt.

Triêm Hoa Thần Quân vô cùng kinh hãi, vội vàng thi triển Niết Bàn Diệu Tâm, cảm ngộ biến hóa trong kiếm quang, sử dụng Bồ Đề Thiên Nhãn xem sơ hở, sử dụng Bồ Đề Thiên Túc na di, tránh đi kiếm quang vô tận của Dư Tắc Thành đang công kích.

Lui, lui, lui, trốn, trốn, trốn, chợt lóe, chợt lóe, chợt lóe.

Kiếm của Dư Tắc Thành đuổi cho Triêm Hoa Thần Quân chạy trốn ra ngoài ngàn dặm. rốt cục mới có thể tránh được kiếm quang vô tận này.

Lúc này pho tượng Ma Thần dữ tợn uy nghiêm ban đầu, hiện tại trúng kiếm khắp nơi, trông toi tả như một tên khất cái, không còn khí thế uy nghiêm như lúc đầu.

Triêm Hoa Thần Quân nhìn Dư Tắc Thành đầy kinh ngạc, quát lớn:

- Không thể nào... Ta sử dụng lực Thần Uy kia mà, lực Thần Uy Huyễn Hóa Bồ Đề, bất diệt kim thân...

Dư Tắc Thành cười nói:

- Nói đến cùng, cái gọi là lực Thần Uy tuy rằng có hàng ngàn hàng vạn hiệu quả, hùng mạnh đáng sợ, nhưng bất quá chỉ là một phương thức bạo phát lực lượng mà thôi, uy lực của chúng có liên quan với bản thân ngươi không chút xa rời.

- Đừng nói là lực Thần Uy nho nhỏ của ngươi, dù là lực Đại Thần Uy, Chung Cực Thần Uy cũng đã từng tan tác dưới kiếm của ta.

- Hơn nữa cái gọi là lực Thần Uy của ngươi vẫn chỉ là hư ảo, không thể nào so sánh với một kiếm này của ta, chính là kiếm Kim Tiên. Không thể so sánh hai ta với nhau, cho dù ngươi kêu lên rằng không công bằng cũng không còn cách nào khác, bởi vì quả thật là không công bằng.

Triêm Hoa Thần Quân kêu to:

- Không thể nào, không thể nào... Tới đi, lực Thần Uy của ta, ta muốn bạo phát, ta muốn hủy diệt, ta muốn lực Thần Uy vô hạn. ta muốn lực Chung Cực Thần Uy.

Theo tiếng kêu của y, vô số lực lượng tập trung vào người y, lực lượng này giống như thiên địa dốc hết, thần uy vô địch.

Dư Tắc Thành nhìn y, khẽ mỉm cười, rốt cục đã có thể đánh một trận đã tay.

Triêm Hoa Thần Quân tiếp tục sử dụng lực Thần Uy, tiếp tục tụ tập lực lượng. Pho tượng Ma Thần của y càng ngày càng lớn, càng ngày càng uy nghiêm. Rốt cục ầm một tiếng nổ vang, hóa thành kim quang bay đi tứ phía.

Triêm Hoa Thần Quân thấy vậy sững người, không biết xảy ra chuyện gì, không hay biết rằng thân thể của mình bắt đầu tiêu tan.

Dư Tắc Thành cũng tỏ ra sửng sốt, sau đó lắc đầu thở dài:

- Chỗ đáng sợ nhất của lực Thần Uy chính là, nó là con dao hai lưỡi, càng hùng mạnh, cắn trả càng mạnh... Bạn đang đọc truyện được copy tại Trà Truyện

Dư Tắc Thành còn chưa dứt lời, chỉ nghe một tiếng nổ vang, thân thể Triêm Hoa Thần Quân nổ tan tành, bị lực Thần Uy cắn trả phá nát, hóa thành tro bụi. Y khổ cầu lực Thần Uy, nhận được lực Thần Uy, chết dưới lực Thần Uy, muốn gì được nấy.