Không trực tiếp đi đường cái đến Hạ Câu thôn, Thương Hạo theo sau Trì Thủy Tiên, theo đường núi mà đi, trên người của hai người đều vác sau lưng một cái túi đeo lưng lớn, đây là Thương Hạo từ Trì Thủy Tiên nghe được nơi đó nghèo khó, sinh hoạt không có phương tiện nên mua một vài thứ, Thương Hạo còn giúp Trì Thủy Tiên mua một chút ít quà tặng.
Mặt trời chiếu xuống nóng hừng hực, toàn thân sớm đã thấm ướt mồ hôi.
Dưới ánh mặt trời, mồ hôi trên người chảy xuống, lại nhìn Trì Thủy Tiên thì, chỉ thấy quần áo nàng đầm đìa mồ hôi, màu trắng quần áo lót dán lên người, cúc áo phía trước cởi ra một chút, ngực nhìn rất là trắng mịn, thấy được Thương Hạo cũng có chút ngây người.
Đi cách làng càng ngày càng gần, Trì Thủy Tiên bước chân càng ngày càng nhỏ.
"Thương ca, sau khi trở về tôi muốn trở lại với người!" Trì Thủy Tiên nhẹ giọng nói một câu.
Nhìn về phía Trì Thủy Tiên, thấy là nữ hài tử này này dáng vẻ lo lắng, Thương Hạo liền cười nói: "Có khả năng giúp việc như vậy, ta làm sao có thể không đồng ý, yên tâm đi, chỉ cần ngươi nguyện ý, đến lúc đó liền theo ta trở về tỉnh thành được rồi."
Có những lời này của Thương Hạo, Trì Thủy Tiên lúc này mới thở dài một hơi, tháo mũ rơm xuống quạt một cái, làm cho quần áo lại bị kéo ra thêm một chút, khuôn ngực đầy đặn của nàng càng thêm lộ ra.
Được dây đeo siết chặt, bộ ngực Trì Thủy Tiên nhô ra, liếc nhìn rất là mê người, Thương Hạo đã ở chỗ kia của nàng quét một vòng.
Một đường đi tới, Thương Hạo cũng đang hồi tưởng để hiểu được tình hình của Hạ Câu thôn.
Hạ Câu thôn là một sơn thôn cực độ nghèo khó, bên trong có hơn tám mươi gia đình, nhân khẩu đạt được ba trăm lẻ bảy người, hiện tại người cả làng thu nhập vẻn vẹn có hơn hai mươi nguyên, gọi là một sơn thôn khép kín thì không sai biệt lắm.
Đối với tình hình của sơn thôn này Thương Hạo vẫn còn có chút lo lắng, một cái làng như vậy, mình có thể đến giúp bọn họ sao?
Đi hơn bốn tiếng đồng hồ đường núi sau đó, Thương Hạo đã thấy được non xanh nước biếc bên trong làng.
Kỳ thực, nghiêm túc mà nói, Hạ Câu thôn này cũng là một sơn thôn phong cảnh không tệ, chỉ là đường khó đi mà thôi.
Ở phía xa nhìn non xanh nước biếc vờn quanh sơn thôn thì, Thương Hạo thậm chí có một loại cảm giác, thôn này linh khí rất đủ, mỗi một lần hô hấp thì đều có thể đủ hút vào hàng loạt linh khí.
Nhìn người Trì Thủy Tiên xem, Thương Hạo trong lòng cũng đang suy nghĩ, một cái làng tràn đầy linh khí như vậy mới có thể sinh ra nữ nhân xinh đẹp như vậy, xem ra thôn này cũng không phải là không có tiền đồ phát triển.
Hắn không sợ hãi, theo Trì Thủy Tiên hướng về một nhà rách nát chỗ lưng chừng núi đi đến thì, Thương Hạo hỏi: "Đây chính là nhà của ngươi?"
Thần tình phức tạp nhìn căn nhà rách nát, Trì Thủy Tiên hơi gật đầu một cái nói: "Thương ca, nhà của chúng tôi rách nát một chút, người chớ để ý."
"Không có việc gì, ở nơi này đều giống nhau."
"Ba... Mẹ..." Đến cửa vào nhà thì, Trì Thủy Tiên lớn tiếng hô lên.
Lúc này, từ trong nhà đi ra một lão đầu, ánh mắt đặt trên người Trì Thủy Tiên, lão nhân nói: "Đã trở về?"
"Gia gia, ta đã trở về!"
Sau đó trong nhà lại đi ra vài người, lần này mọi người thân thiết hơn, một nữ nhân sớm đã tiến đến ôm lấy Trì Thủy Tiên nói: "Thủy Tiên, con đã trở về!" Nói rồi khóc lên.
Trì Thủy Tiên dường như cũng tràn đầy uất ức, cũng lệ rơi đầy mặt ôm mẫu thân của nàng.
Thương Hạo đứng ở nơi đó nhìn tình cảnh người một nhà này, trong lòng cũng hiện lên quá nhiều cảm khái, nếu không phải mình xuất hiện, vận mệnh Trì Thủy Tiên này có thể lại phát triển theo một hướng khác.
Khóc một trận, Trì Thủy Tiên mới nghĩ tới Thương Hạo còn đứng ở chỗ này, vội vàng hướng vào trong nhà giới thiệu Thương Hạo.
Dựa theo hai người trước đó thỏa thuận, Trì Thủy Tiên giới thiệu Thương Hạo thì nói Thương Hạo là lão bản của nàng, lần này là đến thôn để khảo sát, hi vọng có cái gì có thể buôn bán một chút.
Nghe được Thương Hạo là lão bản của nữ nhi, người nhà họ Trì khắc niềm nở hẳn lên.
Tiến vào bên trong phòng sau đó, đợi hai mắt Thương Hạo thích ứng trong phòng tối, lúc này mới phát hiện bên trong căn bản dường như cũng không có đồ dùng gì, cả gian nhà bị khói hun đen, có một số lỗ thông gió, giường ngủ cũng chính là mấy tấm ván gỗ, mặt trên trải chiếu.
"Thương lão bản, ngươi xem, điều kiện nhà của chúng ta thế này, thiệt thòi cho ngươi rồi!" Phụ thân của Trì Thủy Tiên có chút bất an nhìn về phía Thương Hạo.
"Tốt a, ta xem không tệ."
Thương Hạo cũng không phải tới hưởng thụ, nghĩ chủ yếu là chữa trị đan điền, đối với tình huống này cũng không có quá nhiều yêu cầu, hắn là người tu luyện, có ngồi thiền cả đêm cũng không vấn đề.
Bất quá, người nhà học Trì đối với hắn vẫn là vô cùng coi trọng, lại bắt đầu dùng tre tạo thành một cái gian nhỏ cho Thương Hạo ở.
Rất nhanh, nghe được có khách tới Trì gia, rất nhiều người trong thôn đều tới Trì gia quan sát.
Thương Hạo cũng đã nhìn ra, mọi người quần áo đều rất là mộc mạc, một số nữ hài tử mặc còn lộ ra da thịt.
Nơi này thực sự rất nghèo khó a!
Buổi tối bởi sợ ảnh hưởng Thương Hạo, mọi người Trì gia ra bên ngoài ngồi, bọn họ dùng thổ ngữ hàn huyên cả đêm, Thương Hạo nghe được ở bên cạnh, người Trì gia đang khóc, đoán chừng là Trì Thủy Tiên kể lại những chuyện nàng trải qua tại tỉnh thành.
Thương Hạo cũng không có để ý bọn họ đang nói chuyện gì, trong đầu suy tính càng nhiều hơn chuyện của mình, vừa nhìn tình hình nơi này, Thương Hạo cũng cảm giác được độ khó, một chỗ như vậy thực sự rất khó phát triển.
Suy nghĩ lung tung cả đêm, Thương Hạo cũng không biết là ngủ lúc nào, ngày thứ hai khi tỉnh lại mặt trời đã lên cao.
Từ trong nhà đi ra ngoài, ấm áp trên người, Trì Thủy Tiên đã múc nước để cho Thương Hạo rửa mặt.
"Không cần, không cần, ta tự mình làm."
Thấy người Trì gia đối với mình so với hôm qua còn khách khí, thậm chí có lòng cảm kích thì, Thương Hạo liếc mắt nhìn Trì Thủy Tiên, biết nên giải thích tình hình nhìn người nhà của nàng nói.
Đang ăn mì sợi thì, Thương Hạo liền thấy chung quanh sân nhỏ đều là Kim Ngân hoa.
Sửng sốt một chút, nội tâm Thương Hạo khẽ động, hướng về Trì Thủy Tiên hỏi: "Trong thôn Kim Ngân hoa rất nhiều?"
Mẫu thân của Trì Thủy Tiên cười cười nói: "khấp núi đều là, không có tác dụng gì."
Vô dụng!
Thương Hạo trong nội tâm có chút kích động, hắn là người của gia tộc tu luyện, con em của gia tộc tu luyện từ nhỏ phải học tập dược liệu, đối với loại dược liệu này hiểu rất rõ, gần đây nhu cầu về Kim Ngân hoa tăng nhiều, giá cả đã tăng lên nhiều, đầu năm giá tiền Kim Ngân hoa là 300 nguyên —400 nguyên mỗi kg, về sau liên tục xuống đến 130 nguyên / kg. Đến 6 tháng thì, lượng mua Kim Ngân hoa bắt đầu tăng, giá cả lại có một chút tăng trở lại. Bây giờ giá tiền là 250 nguyên / kg. Năm nay giá cả Kim Ngân hoa nhất định sẽ lại tăng, những năm gần đây nhu cầu quá dồi dào.
Nếu như có thể trồng Kim Ngân hoa, không cầu tiền lời quá lớn, chỉ cần thu nhập mỗi nhà tăng một chút, tin tưởng các thôn dân đối với mình sẽ tín nhiệm, cũng sẽ cảm kích, đan điền bản thân không phải liền có thể được chữa trị?
Nói về chuyện vận chuyển, Thương Hạo cũng không quá lo lắng, người trong thôn đều có sức lao động, không có xe, thì cõng trên lưng theo đường núi ra bên ngoài thôn, sau đó mình tập kết vận chuyển đến tỉnh thành tiêu thụ.
"Thủy Tiên, theo ta đi xem chung quanh!" Thương Hạo ăn xong vài hớp mì sợi, hướng về phía Trì Thủy Tiên liền nói một câu.
Kết quả làm cho Thương Hạo tràn đầy vui sướng, Hạ Câu thôn này quả nhiên là một chỗ thích hợp cho Kim Ngân hoa sinh trưởng, khắp núi đồi đều là Kim Ngân hoa, nếu mà tiến hành trồng quy mô, tin tưởng sẽ càng nhiều.
cái này làm liền!
Thấy được tình hình Kim Ngân hoa, Thương Hạo cảm giác được ý nghĩ của mình hoàn toàn mở ra, làm giàu cho làng kỳ thực cũng không nhất định yêu cầu quá nhiều điều kiện, bây giờ đối với với mọi người mà nói, chỉ cần có thể cải thiện tình trạng hiện tại đã đủ.
Phí tổn khai thác Kim Ngân hoa của Hạ Câu thôn, mình chỉ cần gánh chịu một phần phí vận chuyển là được, mỗi kg không muốn nói 250 nguyên, coi như là chỉ có mấy chục nguyên, đối với thôn dân mà nói cũng là đầy đủ.
Chuyện thật tốt, đây là một ban ơn cho toàn bộ làng!
Trở lại trong nhà Trì Thủy Tiên thì, Thương Hạo liền đem chuyện mình muốn tiêu thụ Kim Ngân hoa nói với người Trì gia.
Phụ thân của Trì Thủy Tiên là Trì Vĩnh Hà ở một bên sau khi nghe nói: "Thương lão bản, kỳ thực, hàng năm cũng có một số kẻ buôn lậu đến trong thôn thu mua hoa, trong thôn cũng có người giúp bọn hắn thu mua, hoa khô mỗi kg là một nguyên tiền, trong nhà đều có tồn một ít hoa khô, không có bao nhiêu tiền."
"Một nguyên!"
Thương Hạo thầm than một tiếng, không biết thế giới bên ngoài thực sự rất đáng sợ, xem ra chỉ có thể là chính bản thân đến thay mọi người làm giàu.