Tiên Ma Biến

Chương 262: Sức mạnh bao la

Tư thái cuồng dã của tên tiễn thủ mặc áo đen cường đại này tản ra một khí tức làm chấn động lòng người, khiến cho Tân Vi Giới đã chinh chiến ở sơn mạch Long Xà hơn năm năm phải thất thần, nhưng ông ta vẫn phải làm chuyện mình nên làm.

- Thủ!

- Bắn!

Hai mệnh lệnh đơn giản nhất mang theo sự thiết huyết và nóng hổi từ cổ họng ông ta dâng lên cao và phát ra ngoài, các quân sĩ vẫn thở không nổi dựa vào ý chí mạnh mẽ của mình để thực hiện quán triệt mệnh lệnh của ông ta. Hơn nữa, càng không cần thêm bất cứ chỉ thị nào thêm, tất cả quân sĩ mang khiên theo người nhanh chóng tụ tập đến hàng đầu tiên, sau đó các tiễn thủ còn lại nhanh chóng kéo dài dây cung, bắn về phía sau tiễn thủ mặc áo đen.

Sau khi thê lương rống to lên một tiếng, một tên Huyệt man đầu trọc bị tên bắn đầy người ngay lập tức nặng nề ngã xuống đất.

Vào thời khắc này, những tiễn thủ đã được mài giũa từ những trận chiến sinh tử bắt đầu thể hiện tiễn kỹ vượt xa quân trấn thủ địa phương bình thường.

Hình ảnh mưa tên từ trên cao rơi xuống và các tên Huyệt man đầu tiên ngã xuống không thể đứng dậy được không thể làm cho các Huyệt man đang điên cuồng chạy ở đằng sau sợ hãi mà ngừng lại. Nhưng ngay lúc này, tất cả mọi người bỗng nhiên nín thở, chăm chú nhìn về phía trước.

Đôi chân của tiễn thủ mặc áo đen đạp mạnh trên mặt đất, cả người của hắn nhảy lên cao. Trong lúc còn đang ở không trung, cả người hắn bỗng nhiên xoay lại, tưởng chừng như thời gian đang ngưng đọng.

Chỉ trong khoảnh khắc ngắn ngủi này, trường cung trong tay hắn đã liên tục bắn ra hai cây tên.

Một tên Huyệt man cao to tay cầm búa lớn xông tới đầu tiên bỗng nhiên run người, vội vàng đưa tay lên che cổ họng mình.

Cây tên thứ nhất của tiễn thủ mặc áo đen mạnh mẽ xuyên thủng cổ họng của hắn, mà cây tên thứ hai lại xuyên thủng bàn tay của hắn, rồi tiếp tục xuyên qua cổ họng lần thứ hai, ghim chặt lòng bàn tay của hắn với cổ họng.

Tiễn thủ mặc áo đen rơi xuống đất, hai đầu gối hắn hơi mở rộng ra và co chân lại, nhờ vậy lập tức trung hoà được lực xung kích khi nhảy từ trên cao xuống đất, vững vàng đứng lên.

Tên Huyệt man bị bắn tên xuyên qua lòng bàn tay với cổ họng ngã xuống.

Các Huyệt man tay cầm đủ các loại vũ khí khác nhau, từng thớt thịt trên người nhô ra bên ngoài như nham thạch, miệng phun nhiệt khí màu trắng nhất thời ngừng lại. Họ ngừng lại không phải vì e sợ tử vong, mà là vì sự mạnh mẽ của tiễn thủ mặc áo đen này.

Nhưng họ không thể ngờ rằng vì họ dừng lại nên đã giúp cho tiễn thủ mặc áo đen và các quân sĩ tuần mục Vân Tần có thêm một ít thời gian quý báu.

Chòi canh bằng đá trên ngọn núi vô danh ở vùng núi Dương Tiêm này vốn đã bị vứt bỏ nhiều năm, thậm chí xung quanh các tảng đá bên trong còn bị vô số dây leo bám lên, rêu xanh mọc khắp nơi. Lối đi vào và cầu thang dẫn đến nơi canh phòng trên chòi canh này đã bị phá hủy hoàn toàn, bên trong có rất nhiều cây gỗ chất chồng lên nhau. Không những vậy, không biết là vì nguyên nhân nào mà cánh cửa đi vào vốn chỉ có độ rộng dành cho hai người lại bị đánh thủng hoàn toàn, lúc quân tuần mục phát hiện ra chòi canh này, lối đi vào đã bị đánh vỡ đến nỗi năm hoặc sáu người có thể cùng lúc đi vào, chiều cao lổ hổng cũng cao bằng một người trưởng thành, khiến cho mặt trước lầu canh hoàn toàn phơi bày trước mặt quân thù. Tuy sợ rằng chòi canh này sẽ biến thành mục tiêu rõ rằng hoặc nó chính là bẫy rập do các Huyệt man thiết kế, nếu như ở trong đấy e rằng sẽ không thể cố thủ an toàn được, nhưng dưới sự đề nghị của Khang Thiên Tuyệt, bọn họ vẫn tốn không ít thời gian dùng đá vụn xây lại, sau đó lấy những cây gỗ lớn và bùn đất đắp lên lỗ hổng ở mặt chính, khiến cho lổ hổng này chỉ còn độ rộng khoảng bốn hoặc năm người, độ cao hơn nửa đầu người. Lỡ như có bị địch tập kích, bọn họ cũng có thể cố thủ đợi viện binh, nhưng không ngờ lại thật sự dùng đến.

Tuy nhiên, nếu như nhìn lại toàn bộ trận đánh hôm nay, các Huyệt man đã chủ động phục kích bọn họ ở phía trước, xem ra các Huyệt man đầu óc vốn ngu đần, không hiểu biết chiến thuật đã sớm nghĩ đến chòi canh này, xem đó là một con mồi thiên nhiên để dụ quân tuần mục đến.

- Thủ!

Nhìn thấy khoảng cách giữa nơi dàn trận và tiễn thủ mặc áo đen chỉ còn hơn mười bước, Tân Vi Giới tiếp tục ra một mệnh lệnh vô cùng đơn giản.

Tất cả quân sĩ lập tức nhanh chóng lui về sau, hơn mười quân sĩ cầm khiên xếp thành hai đội, ngăn chặn ngay lỗ hổng.

Quân sĩ hàng đầu quỳ một chân trên đất, lòng bàn chân chân sau đạp mạnh tạo thành một cái hố nhỏ trên mặt đất, hai tay cầm khiên, phần vai để thấp hơn khiên.

Nhóm quân sĩ ở đằng sau khom người xuống, hai tay cầm lấy tấm khiên như đang giữ chốt cửa, đặt tấm khiên của mình lên khiêng của người đằng trước, chỉ chừa một lỗ hổng để tiễn thủ mặc áo đen nhảy vào.

Tiễn thủ mặc áo đen cũng không dám chần chờ, đạp mạnh trên đất vài bước liền vượt qua khoảng cách giữa hai bên, bàn chân của hắn điểm nhẹ lên mặt khiên ngay trước mình một cái, rồi chuyển mình nhảy vào lổ hổng được các quân sĩ tuần mục chừa ra.

Nhìn thấy tiễn thủ mặc áo đen đã vào trong, các quân sĩ tuần mục lập tức dùng khiên lấp kín lại. Những người còn lại đi tới đằng trước, một số người tạo thành thế chống đẩy tựa vào những người cầm khiên đằng trước, một số người khác lại cầm thương dài đứng ngay phía sau, chuẩn bị phát lực để tấn công đối thủ.

Trận thế phòng ngự này vốn đã được các quân sĩ tuần mục tập luyện thuần thục sau nhiều trận chiến sinh tử.

Chỉ khi đồng tâm hiệp lực mới giúp các quân sĩ tuần mục có đủ chiến lực chiến đấu các Huyệt man có khí lực mạnh mẽ này, đồng thời, qua nhiều năm chiến đấu, việc tuân theo mệnh lệnh cấp trên vô điều kiện cũng đã thấm sâu vào máu của họ, giúp họ trở thành những biên quân tinh nhuệ nhất.

...

Thứ người ta sợ hãi nhất ở các Huyệt man chính là khí lực và sức chịu đựng mạnh mẽ của họ.

Nhờ có nền tảng thể lực và sức bền hơn xa người bình thường, cho dù có chạy nhanh trên sườn dốc có độ nghiêng lên tới bốn mươi lăm độ, những Huyệt man có đôi chân vạm vỡ kia dường như không bị ảnh hưởng gì, họ vẫn có thể bộc phát được ưu thế sức mạnh của mình.

Hơn nữa, tính đến nay họ đã đấu với quân đội Vân Tần mấy chục năm, bọn họ không phải không gặp qua người tu hành mạnh mẽ, càng không phải chưa từng giết chết người tu hành.

Cho nên nỗi kinh sợ mà tiễn thủ mặc áo đen kia gây cho họ cũng chỉ tồn tại trong một khoảng thời gian rất ngắn ngủi.

Thậm chí trong lúc Tân Vi Giới còn chưa kịp nói chuyện với tiễn thủ mặc áo đen đang thở dốc đứng cách mình không xa, thậm chí các quân sĩ tuần mục còn chưa nhìn thấy rõ trường cung và quần áo của tiễn thủ mặc áo đen, mặt đất dưới chân họ đã bắt đầu chấn động mãnh liệt.

Một Huyệt man với nước da màu đồng cổ như từ dưới đất chui lên, đột nhiên xuất hiện ngay trước các tấm khiên.

"Rống!"

Trong tiếng rống thô bạo làm mãng nhĩ người nghe phải bị chấn động, một tên Huyệt man toàn lực phóng đoản mâu trong tay mình ra. Đoản mâu lướt trong không khí như tạo thành một khối nham thạch màu xanh, mạnh mẽ đụng vào bề mặt tấm khiên.

Tiếng thở dốc của tiễn thủ mặc áo đen đột ngột dừng lại.

Mặc dù đã sớm chuẩn bị tâm lý từ trước, nhưng sau khi tiếng nổ trầm thấp cực lớn này vang lên, trái tim hắn bỗng nhiên co lại. Sau đấy, dường như minh chứng cho cảm giác của hắn, từng âm thanh khác nhau đột ngột xuất hiện.

Những âm thanh rên rỉ và dồn ép liên tục xuất hiện quanh người hắn.

Các quân sĩ tuần mục đang cầm khiên ở hàng đầu cùng với các quân sĩ đứng đằng sau tựa vào họ để giúp củng cố hơn dường như đang lui về sau từng chút một, âm thanh ma sát do lòng bàn chân cạ sát vào mặt đất vang lên làm lòng người kinh sợ.

Có những tấm khiên bất giác hơi trùng xuống bên dưới, làm lộ không ít kẽ hở.

- Giết!

Ngay lúc tưởng chừng như cơn sóng nham thạch màu xanh sẽ phá tan các tấm khiên màu đen, các quân sĩ cầm thương đã nín thở chờ đợi ở phía sau đột nhiên quát to một tiếng, vận hết khí lực toàn thân, đâm thẳng các trường thương màu đen vào các lổ hổng giữa các tấm khiên.

Có thương đâm vào khoảng không, nhưng phần lớn lại đâm vào máu thịt.

Thể trọng cùng với thế tới của đối phương khiến cho các quân sĩ này cảm giác như mình không thể cầm chắc được nữa, mặc dù họ đã quấn một lớp vải giữa thương và tay, nhưng các quân sĩ này lại rất cứng rắn dùng lồng ngực của mình làm vật tựa, đẩy mạnh chuôi thương tới phía trước. Đợi đến lúc đã đâm sâu vào trong cơ thể đối phương, lực cản giảm hẳn xuống, các quân sĩ tuần mục mới tiếp tục phát lực, nhanh chóng rút trường thương về.

"Phốc!" "Phốc!" "Phốc!"

Một tràng máu tươi bắn tóe lên bề mặt tấm khiên chắn, có không ít dính lên người, mặt các quân sĩ cầm khiên. Nhưng các quân sĩ tuần mục lại hoàn toàn không để ý, vẫn chú ý dùng hết sức lực dồn vào tấm khiên mình đang cầm.

Mỗi một chiến sĩ Huyệt man trưởng thành đều tương đương với nửa người tu hành, cho nên, dù là người tu hành, nếu như bị rất nhiều Huyệt man bao vậy, họ cũng bị đè ép cho đến chết. Vì thế, mặc dù biết tiễn thủ mặc áo đen nhất định là người tu hành, nhưng tất cả quân sĩ tất cả đều biết mọi người có thể giữ được mạng hay không, nhất định phụ thuộc rất lớn vào các tấm khiên này.

...

Không có người nào sợ chiến.

Trường thương liên tục đâm ra rút về, cuối cùng đã có Huyệt man cả người đẫm máu té xuống, tấm chắn màu đen lập tức phập phồng như có một cơn gió mạnh thổi qua đồng lúa, nhưng trận thế phòng ngự của các quân sĩ tuần mục vẫn được giữ vững.

Đã có hơn mười Huyệt man lạnh lẽo ngã xuống trước các tấm khiên màu đen, cộng thêm tiểu đội Huyệt man sáu đến bảy người đã phục kích ném đoản mâu ra chặn đường bọn họ, cùng với mấy tên Huyệt man đã bị bắn chết trước khi các quân sĩ tuần mục hoàn toàn rút về chòi canh, số lượng Huyệt man chết ở đây đã vượt qua hai mươi lăm người!

Đối với đội quân tuần mục chỉ có vỏn vẹn bốn mươi chín người đang chiến đấu ở đây, phải nói rằng đây là một chiến công rất đáng kiêu ngạo.

Bởi vì nếu như so sánh với quân tiên phong và những biên quân chân chính phải liên tục chiến đấu trên chiến trường, những quân sĩ tuần mục như họ thật không thể nào bằng được, căn bản không có trọng giáp cũng như cung xuyên tường hỗ trợ. Mà cho dù là quân tiên phong hay biên quân chân chính, chỉ khi nào số lượng bên quân đội Vân Tần gấp bốn lần các Huyệt man, bọn họ mới có thể hoàn toàn chiếm được thế thượng phong.

Tuy nhiên, trong ánh mắt của những quân sĩ trong chòi canh này lại không có sự mừng rỡ, chỉ có ánh mắt sáng quắc quyết tử.

Bởi vì...số lượng các Huyệt man tấn công hôm nay nhất định hơn trăm người!

Một số gốc cây thô to ở trên sườn núi đột nhiên bay lên, khiến cho các quân sĩ tuần mục phải sợ hãi, con ngươi co lại.

Sáu bảy tên Huyệt man cùng nhau chặt gãy vài gốc cây to, sau đó khiêng lên ném về phía các quân sĩ tuần mục.

Mặc dù cành lá quanh thân cây còn chưa bị chặt đứt hoàn toàn, nhưng dựa vào động tác của các Huyệt man này, mọi người lập tức nhận ra các Huyệt man muốn dùng gốc cây này làm vật công thành. T.r.u.y.ệTrà Truyện

Bọn họ lấy khiên làm tấm chắn, ngăn cản những các đợt tấn công của các Huyệt man này, làm như vậy đã khiến thân thể gần như đạt đến cực hạn, bây giờ làm cách nào để chống đỡ được?

- Ta đếm tới ba, mọi người hãy nhường một lối đi!

Nhưng ngay lúc này, các quân sĩ tuần mục đột nhiên nghe thấy tiễn thủ mặc áo đen nói.

Điều khiến bọn họ phải kinh hãi đến mức rống lên như một con dã thú bị thương chính là tên tiễn thủ mặc áo đen này đang cầm một khối đá nặng ít nhất hai trăm cân, bên cạnh hắn còn có hai khối đá khác như cũng như vậy.

- Một, hai...tiễn thủ mặc áo đen bắt đầu lên tiếng.