về phần vì sao Trường cai ngục Thiên La Ngục xuất hiện nơi này, trong lòng Dương Phàm cũng đã minh bạch.
Truớc đó, Phương Yên đã từng nói qua: "Bẳng hữu tốt nhất của Cao Tinh Quan chính là Trường cai ngục Thiên La Ngục Lô Nghiễm! Hai người này đều là Đại La Kim Tiên, thực lực ngạo thị Thiên Thẩn Tinh!"
Cao Tinh Quan và Lô Nghiễm na di tới như một tia chớp, hình thành thế tiền hậu giáp kích đối với Dương Phàm.
Dương Phàm hiểu được, sau khi đạt tới trinh độ Đại La Kim Tiên, khả năng lĩnh ngộ pháp tắc cực kỳ thâm ảo. Những người cao thâm thậm chí có thê sáng lập lĩnh vực không gian riêng cùa mình,
Giờ phút này, duới áp lực của hai người hợp lực. không gian trong phạm vi vạn dặm sinh ra lực lượng huyên ảo đáng sợ. áp hết lên người Dương Phàm.
Tinh huống này giống như đang ỡ trong nước, hai vị Đại La Kim Tiên có thể khống chế sức nước triệu vạn cân, đè nén lên người Dương Phàm.
Với thân hình già cả nhu chi còn da bọc xương như Dương Phàm tất nhiên không thể chống cực được công kích hợp lực của hai người.
Nhưng, thương tổn do uy áp kinh thế hãi tục này tạo thành đối với Dương Phàm đã bị hắn dùng Tiêu Luân Hôi hoàn mỹ vận Chuyên đi.
Rẩm rầm!
Trong thiên địa đột nhiên hiện lên một hư ảnh của luân bàn. Một cỗ thương tổn vô hình áp lên trên người hai Đại La Kim Tiên.
Hai người nhất tề chấn động, biến sắc.
Thương tổn Dương Phàm vốn bị đă không ngờ di chuyển lên trên người bọn họ.
Mặc dù cũng không chân chính khiến hai người bị thương nhưng lại tạo ra một sự đả kích lớn lao đổi với hai người.
Không thể không nói thực lực của Đại La Kim Tiên đã vượt qua phán đoán của Dương Phàm.
Đây vẫn chi mới là Kim Tiên nhất trọng!
Kim Tiên có chín tầng, mỗi tầng cách biệt nhau cả trời cả vực. Nếu đạt tơi cửu trọng cũng là cường giả tuyệt đinh, ngạo thị sinh linh vạn vật, cách biệt với Kim Tiên nhất trọng không chi một trời một vực.
Nhưng giờ phút này, hai đại Kim Tiên Cao Tinh Quan và Lô Nghiễm trước sau giáp kích Dương Phàm đểu có sắc mặt vô cùng ngưng trọng.
- Thẩn thông của người này thật quá mức cổ quái, còn khó chơi gấp mười lần so với
tướng tượng!
Cao Tinh Quan âm thẩm kêu khổ.
Hắn vốn nhận ra Dương Phàm không tầm thường, quy dị khó lường, trong lòng không nắm chắc nên âm thâm thông tri cho Lô Nghiễm tới trợ trận, cùng lắm thì chia đôi phán thường.
- Chiến đấu như thế nàysẽ khiến pháp lực và sinh cơ nhanh chóng trôi đi...
Chân màv Dương Phàm hơi nhíu lại, cũng không thoải mái như biểu hiện bên ngoài.
Giao chiến với hai đại Kim Tiên, hắn càng nhanh đi tới từ vong.
Chi khoảng nửa khắc, khiến thòi gian tử vong của hắn đã giảm đi mấy Ngày.
- Nhất định phải tốc chiến tổc thắng!
Dương Phàm chợt nghiêm mặt lại.
Hắn không hv vọng khi đệ tử minh ra khỏi Cửu Kiếm Di Chi thi minh đã vẫn lạc rồi.
Ẳm Thạch bi kia ầm ầm nện xuống, thiên địa chấn động, sông núi tan vỡ, kinh thẩn khiếp quỷ.
Thực lực của Đại La Kim Tiên khiến Dương Phàm kiêng kị. Đối phó một người có thể thoải mái chiến thắng nhưng đổi mặt với hai người thì không hể đơn giản.
- Người này thật khó đổi phó, thần thông cổ quái vượt xa người thường. Mặc dù là với thực lực hai ta muốn chém giết cũng sợ...
Cao Tinh Quan và Lô Nghiễm liếc mắt nhìn nhau, ý niệm trao đổi. trong mắt nhau đều lộ vẻ kiêng kị.
Dương Phàm thấy hai người có ý tứ rút lui thì ngược lại cảm thấy rất nóng vội.
Dù sao Dương Phàm nếu rời khòi Thiên Thần Tinh, cao chạy xa bay thì Ngày sau cũng không còn cơ hội nữa.
Hưu
Cao Tinh Quan và Lô Nghiễm nhanh chóng đuổi kịp Dương Phàm.
Lúc này, ba người đã bay khói Thiên Thẩn Tinh, đi vào tinh không vũ trụ, mất đi lực tràng quy tắc hạn chế. Chi nhoáng cái đã vượt xa mấy chục vạn dặm, thẩn thông pháp lực không bị hạn chế.
Trong vô hinh, Dương Phàm cảm ứng được rất nhiều tinh thể gian trong thiên địa, tồn tại những quy tắc lực tràng và chế hành huyển diệu.
Cao Tinh Quan và Lô Nghiễm đang chiếm cứ thượng phong thì lòng tin gia tăng nhiều, công kích Ngày càng mãnh liệt. Dương Phàm lâm vào bị động trárih né.
Cho tới khi thích ứng được với môi trường, thần quang trong mắt Dương Phàm lóe sáng.
Bá!
Thân ảnh Lô Nghiễm như thiên thần, nhoáng cái đã giết tới. Câv đại đao trong tay hắn chém ra đao lãng ngàn dặm. Nơi nó đi qua, vạn vật tiêu tan, hóa thành bụi phấn.
- Chính là lúc này...
Thân hinh Dương Phàm bỗng ngừng lại, hiểm hiểm tránh thoát đao lãng đáng sợ kia, khi kinh cuồn cuồn lướt qua bên người, bị quang lưu khô vàng cắn nuốt hết.
Một đao Lô Nghiễm thất bại, đã bay tới sát Dương Phàm, lộ ra sơ hờ.
Sau khi Mộc Phong hiện thân, mấy người Phương Chân lập tức chấn động.
- Không cẩn lo lắng, đây là phần thân của vi sư...
Mộc Phong lập tức truyền thần niệm cho Phương Chân.
Hoa Nguyệt chi cảm thấy người trước mắt có chút quen mắt nhưng không thể nhớ ra. Dù sao Mộc Phong là phần thân năng lượng, có bộ dáng của Dương Phàm khi tré.
Trong lòng Phương Chân vô cùng kinh hãi. Hắn không thể lý giải nổi phần thân của sư phụ sao có thể trống rỗng hiện ra nơi này?!
Đương nhiên, ba người Lãnh Kiếm Phong cũng không biết nam nhân trước mắt này chính là sư phụ của Phương Chân.
- Ngươi là ai?! Đại La Kim Tiên sao có thể xuất hiện trong Cửu Kiếm Di Chi?!
Ánh mắt Lãnh Kiếm Phong lãnh liệt như băng, đặc biệt lả khi hắn nắm bảo kiếm chín màu trong tay. Một cỗ ý chí và kiếm khỉ kinh thiên tán phát ra, cũng mang tới cho Mộc Phong không ít áp lực.
- Ha ha ha... Ai bảo Đại La Kim Tiên nhất định không thể tiến vào Cửu Kiếm Di Chi?! Bất cứ động phủ và không gian lĩnh vực nào có thê hoàn mỹ vô kHuyết được.
Mộc Phong cười khẽ.
- Rốt cuộc sao lại như vậy?! Thực lực của Lãnh Kiếm Phong này sao lại mạnh mễ như vậy?!
Thần niệm Mộc Phong truyền âm cho Phương Chân.
- Su phụ, sau khi tiến vào Cửu Kiếm Di Chi, chúng ta đểu có thu hoạch. Mà Lãnh Kiếm Phong là người có cơ duyên nhất, đạt được kiếm tiên mà Cửu Kiếm Tiên Đế từng sử dụng, kế thừa kiếm đạo ý chí và truyền thừa, lực công kích tăng lên nhiều, thực lực gần tiếp cận Đại La Kim Tiên! Mấy người chúng ta liên thủ cũng không thể chiến thắng được.
- Tại sao lại có thể như vậy... Người này nhin thật quen mắt!
Khuôn mặt Hoa Nguyệt biến sắc. Từ trong di tích này nàng cũng đạt được mấy thanh kiếm khí, cũng đểu từ trong không gian đạo cụ bay ra. không thể khống chế được.
- Người này rốt cuộc là cao nhân phương nào, sao có thể khiển vạn kiếm triều bái?!
Ánh mắt Lãnh Kiếm Phong kinh hãi, thật sự không thể đánh giá!
MỘC Phong khoát tay, thanh kiếm chín màu kia đã xuất hiện trong tay hắn.
- Ngươi không được ý chí cùa Cửu Kiếm Tiên Đế thừa nhận, không thể đoạt được truyền thừa này!
Trong hộp này. thứ thấp nhất cũng là tiên khí thập phẩm!
Tiên khí thập phẩm đã vượt qua tiên khí cửu phầm. Đó chính là tiên khí cực phẩm. Trong đó còn có không ít tiên bảo đă tuyệt tích trên Thiên Thần Tinh, thậm chí có cả tiên bảo truyền thừa.
Hoa Nguyệt và Tề Lâm tuy chi nhận được một hộp bảo vật nhưng cũng mừng như điên. Đây ít nhất cũng cho bọn họ có được tu bản vượt qua đại đa sổ Đại La Kim Tiên, tốc độ tu luyện Ngày sau chắc chắn tăng nhanh, thực lực tăng mạnh.
Dương Phàm sớ dĩ phần phổi chín hộp bảo vật như vậy là do đã hình thành một hiệp nghị nào đó đối với ý chí cùa Cửu Kiếm Tiên Đế lưu lại trong thanh kiếm.
Khi linh cũng đã phát độc thệ. tuyệt đổi sẽ không tiết lộ bí mật trên người Dương Phàm.
Cuối cùng, khi bảo vật đã chia xong, chi còn Lãnh Kiếm Phong truyền thừa Cửu Kiếm Tiên Đế.
Nếu không có trường hợp đặc biệt của Dương Phàm, Lãnh Kiếm Phong hẳn là thiên chi kiêu tử nơi này, chăng những truyền thừa Tiên Đế mà còn có được đại đa số bảo vật.
Phương Chân cũng đi nhờ có Dương Phàm mà thu hoạch được sổ bảo vật tương đương Lãnh Kiếm Phong, chi là hắn không có duyẻn truyền thừa Cửu Kiếm Tiên Đế.
Nghe ý tứ của khí linh kia, dựa theo ý chi của Tiên Đế, chi có đệ tử của Cửu Kiếm Môn mới có tư cách được truyển thừa V bất của Tiên Đế.
Dương Phàm cũng không miễn cưỡng. Đệ tử Phương Chân không thích hợp với kiếm đạo. Sâu trong linh hôn hắn còn lưu lại Kiếm Đạo Ý Chí của Vô Song, càng thêm trân quý.
- Bí mật cùa Cửu Kiếm Di Chi đã được cởi bò, cũng đã tìm được người kế thừa Y bát, chúng ta làm sao có thể ròi đi?
- Nhanh chóng rời đi, trong thời gian ngắn không được phản hỗi Thiên Thẩn Tinh.
Dương Phàm lạnh lùng hờ hữ. trong mắt lộ ra một tia lo lắng và cấp bách, nói với đệ tử Phương Chân, đông thòi nói với ba người Hoa Nguyệt.
- Vâng, sư phụ!
Phương Chân cũng không hoài nghi lời sư phụ, hóa thành một đạo kim quang, quyết đoán lao vào trong lổc xoáy, biến mất.
- Nếu không đoán sai, ngươi hẳn là Dương Phàm, nhân vật truyền kỳ tới từ Đông Thắng Đại Lục!
Khóe miệng Hoa Nguyệt nhấc lên một tia mím cười.
Sắc mặt Dương Phàm hơi đổi, nhưng vẫn không thèm bận tâm!
- Đúng là Dương mỗ! Hoa Nguyệt đạo hữu đã biết thân phận tại hạ. có muốn tố cáo thân phận ta để đổi lấy phần thưởng hay không?!
Sau khi giết chết Cao Tinh Quan và Lô Nghiễm, Dương Phàm thông qua sưu hồn đã biết hắn đã được treo thưởng rất lớn ớ mỗi Phi Thăng Thai.
Đa sổ tu luyện giả trên Thiên Thẩn Tinh cũng đểu nang động.
Thống trị giả tối cao cùa một tinh cầu không ngờ lại thi lễ với một kẻ vừa từ bên ngoài đi
tới.
Thiên Thần Tinh Quân chính là một vị cường giả trong truyền tHuyết cùa Thiên Thần Tinh, tu vi đã đạt tới Kim Tiên tam trọng, bễ nghễ toàn bộ tinh câu!
- Xin hòi Tiên Quân đại nhân có gì phần phó!?
Giờ phút này, Thiên Thẩn Tinh Quán hơi khom người, vẻ mặt kinh sợ, không còn nửa điểm khí giả của kẻ nắm giữ cả tinh cẩu trong tay.
- Lần này bản quân đích thân tới đây, một là để trav nã một kẻ tội phạm, hai là trav tìm Cừu Kiếm Di Chỉ...
Nam nhân tóc lam này nhấp một hóp rượu ngon, trong lòng ngực ôm một tiên tử tuyệt sắc đang lạnh lùng nhì n tinh cầu xanh trong phía duới.
Giờ khắc này. tinh không vũ trụ xung quanh Thiên Thẩn Tinh sinh ra một lũ dao động rất nhỏ.
ở ngoài tinh không xa xôi. khôngbiết cách xa bao nhiêu vạn năm ánh sáng.
Tòa thành kim thiết như một con cụ thú trong vũ trụ, di chuyển trong tinh hà, vừa mói tới Lưu Sa Tinh Hệ.
Trong lúc này, Dương Phàm đang ỡ Cửu Kiếm Môn nơi Thiên Thẩn Tinh vừa lúc cảm nhận được một cồ nguy cơ chua từng có, không khòi nhin tinh không xa xôi.
- Đi vào đại tinh vực này lâu như vậy mà chua tìm thấy tung tích Dương Phàm. Chúng ta sử dụng thứ thân khí Hạo Thiên Kính, mất hơn một ngàn năm mới tập trung ra vị trí ờ gân Lưu Sa Tinh Hệ này.
ở một đại điện sâu trong Tinh Không Thành Lũy. một thanh âm nam nhân nhẹ nhàng thớ
đài.
Thanh âm này dĩ nhiên là của chú nhân Hạo Thiên Kinh trên tay nam nhân tóc lam, khôngbiết vang lên từ nơi xa xôi nào.
- ỏ?! Ta giống như cảm thụ được khí tức cùa Cửu Kiếm Tiên Đế... Nơi nào?! Nhanh đi
tới!
Thanh âm trong Hạo Thiên Kính lại vang lên.
- Vâng, Tiên Đế đại nhân, chúng ta lập tức đi tới!
Nam nhân tóc lam vô cùng cung kính.
Rất nhanh, toàn bộ Tinh Không Thành Lũy hóa thành một đạo lưu quang, nháy mắt vượt qua khoảng cách mấy ngàn vạn dặm, cuốic ùng biến mất trong hu không, dung nhập vào thòi không!
Rồi sau đó, mỗi lần xuất hiện đã vượt qua một ngàn năm ánh sáng.
Chậm rãi đi về phía Thiên Thẩn Tinh.
Một Ngày kia.
- Hạo Thiên Kính giống như phản ứng mãnh liệt! Dương Phàm dường như ớ Ngay trên tinh cẩu này!
Nam nhân tóc lam vô cùng hưng phấn!
Ròt cục một Ngày kia!
Tinh Không Thành Lũy khồng lồ mang theo ngàn vạn tiên binh tiên tướng như một bóng ma áp bách tới Thiên Thẩn Tinh.
về phẩn vì sao Trưởng cai ngục Thiên. La Ngục xuất hiện nơi nàv. trong lòng Dương Phàm cũng đã minh bạch.
Trước đó. Phưcrag Yên đã từng nói qua: "Bằng hữu tốt nhất cùa Cao Tinh Quan chính, là Trường cai ngục Thiên. La Ngục Lô Nghiễm! Hai người này đều là Đại La Kim Tiên, thực lực ngạo thị Thiên. Thần Tinh.!"
Cao Tinh Quan và Lô Nghiễm na di tới như một tia chợp, hình thành thế tiền hậu giáp kích đổi với Dương Phàm.
Dương Phàm hiểu được, sau khi đạt tới trình, độ Đại La Kim Tiên, khả năng lĩnh, ngộ pháp tắc cực kv thâm ảo. Những người cao thâm thậm chí có thể sáng lập lĩnh vực không gian riêng của minh,
Giờ phút này, dưới áp lực cùa hai người hơp lực. không gian trong phạm vi vạn dặm sinh, ra lực lượng huyền ảo đáng sợ. áp hết lên người Dương Phàm.
Tình, huống này giống như đang ở trong nước, hai vị Đại La Kim Tiên có thể khống chế sức nước triệu vạn cân, đè nén lên người Dương Phàm.
Với thân hình già cả như chỉ còn da bọc xương như Dương Phàm tất nhiên không thể chống cực được công kích hơp lực cùa hai người.
Không thể không nói thực lực cùa Đại La Kim Tiên đã vượt qua phán đoán của Dương Phàm.
Đây vẫn chỉ mới là Kim Tiên nhất trọng!
Kim Tiên có chín tầng, mỗi tầng cách biệt nhau cả trời cả vực. Nếu đạt tơi cừu trọng cũng là cường giả tuyệt đinh, ngạo thị sinh linh vạn vật, cách biệt với Kim Tiên nhất trọng không chỉ một trời một vực.
Nhưng giờ phút này. hai đại Kim Tiên Cao Tinh Quan và Lô Nghiễm trước sau giáp kích Dương Phàm đều có sắc mặt vô cùng ngưng trọng.
- Thẩn thông của người này thật quá mức cồ quái, còn khó chơi gấp mười lẩn so với
tường tượng!
Cao Tinh Quan âm thầm kêu khổ.
Hắn vốn nhận ra Dương Phàm không tẩm thường, quỷ dị khó lường, trong lòng không nắm chắc nên âm thầm thông tri cho Lô Nghiễm tới trợ trận, cùng lắm thì chia đôi phần thường.
- Chiến đấu như thế này sẽ khiến pháp lực và sinh, cơ nhanh, chóng trôi đi...
Chân mày Dương Phàm hoi nhíu lại, cũng không thoải mái như biểu hiện bên ngoài.
Giao chiến với hai đại Kim Tiên, hắn càng nhanh, đi tới từ vong.
Chỉ khoảng nừa khắc, khiến thời gian từ vong của hắn đã giảm đi mấy ngày.
- Nhất định phải tốc chiến tốc thắng!
Dương Phàm chợt nghiêm mặt lại.
Hắn không hy vọng khi đệ từ mình, ra khòi Cừu Kiếm Di Chỉ thì mình, đã vẫn lạc rồi.
Ắm thạch bi kia ầm ầm nện xuống, thiên địa chẩn động, sông núi tan vỡ. kinh thẩn khiếp quỷ.
Thực lực cùa Đại La Kim Tiên khiển Dương Phàm kiêng kị. Đối phó một người có thể thoải mái chiến thắng nhưng đối mặt với hai người thì không hề đơn giản.
- Người này thật khó đổi phó. thần thông cổ quái vượt xa người thường. Mặc đù là với thực lực hai ta muốn chém giết cũng sợ...
Cao Tinh Quan và Lô Nghiễm liếc mắt nhìn nhau, ý niệm trao đổỊ trong mắt nhau đều lộ vẻ kiêng kị.
Dương Phàm thấy hai người có ý tứ rút lui thì ngược lại cảm thấy rất nóng vội.
Trong lòng Phương Chân vô cùng kinh hãi. Hắn không thể lý giải nổi phân thân cùa sư phụ sao có thể trống rỗng hiện ra nơi này?!
Đương nhiên, ba người Lãnh Kiếm Phong cũng không biết nam nhân trước mắt này chính là sư phụ cùa Phưong Chân.
- Ngươi là ai?! Đại La Kim Tiên sao có thể xuất hiện trong Cừu Kiếm Di Chỉ?!
Ánh mắt Lãnh. Kiếm Phong lãnh liệt như băng, đặc biệt là khi hắn nắm bảo kiếm chín màu trong tay. Một cỗ ý chí và kiếm khí kinh, thiên tán phát ra, cũng mang tới cho Mộc Phong không ít áp lực.
- Ha ha ha... Ai bảo Đại La Kim Tiên nhất định không thể tiến vào Cừu Kiếm Di Chỉ?! Bất cứ động phù và không gian lũứi vực nào có thể hoàn mỹ vô khuyết được.
Mộc Phong cười khẽ.
- Rốt cuộc sao lại như vậv?! Thực lực cùa Lãnh. Kiếm Phong này sao lại mạnh, mẽ như vậy?!
Thần niệm Mộc Phong truyền âm cho Phưcmg Chân.
- Sư phụ. sau khi tiến vào Cừu Kiếm Di Chỉ, chúng ta đều có thu hoạch. Mà Lãnh Kiếm Phong là người có cơ duyên nhất, đạt được kiếm tiên mà Cừu Kiếm Tiên Đế từng sừ dụng, kế thừa kiếm đạo ý chí và truyền thừa, lực công kích tăng lên nhiều, thực lực gần tiếp cận Đại La Kim Tiên! Mấy người chúng ta liên thù cũng không thể chiến thắng được.
Phương Chân vội vàng nói rõ nguyên đo. Dưới tinh, huống này hắn vô cùng nguy hiểm, khó khăn lắm mới có thể tự bảo nhưng không thể trực điện đổi kháng Lãnh. Kiếm Phong được.
Chém giết lâu như vậy trong Cừu Kiếm Di Chỉ, với thực lực của Phương Chân có thể nói đánh, đâu thắng đó, không ai cản nổi. thu hoạch, rất lớn. đạt được vài kiện tiên khí mạnh mẽ. thậm chí là tiên bảo.
- Tại sao lại có thể như vậy... Người này nhìn thật quen mắt!
Khuôn mặt Hoa Nguyệt biến sắc. Từ trong di tích này nàng cũng đạt được mấy thanh kiếm khỊ cũng đều từ trong không gian đạo cụ bay ra, không thể khống chế được.
- Người này rốt cuộc là cao nhân phương nào. sao có thể khiến vạn kiếm triều bái?!
Ánh mắt Lãnh. Kiếm Phong kinh hãi. thật sự không thể đánh, giá!
Ông
MỘC Phong khoát tay. thanh kiếm chín màu kia đã xuất hiện trong tay hắn.
- Ngươi không được ý chí của Cừu Kiếm Tiên Đế thừa nhận, không thể đoạt được truyền thừa này!
- Nhanh chóng ròi đi, trong thời gian ngắn không được phân hồi Thiên Thẩn Tinh.
Dương Phàm lạnh, lùng hờ hữ. trong mắt lộ ra một tia lo lắng và cấp bách, nói với đệ từ Phương Chân, đồng thời nói với ba người Hoa Nguyệt.
- Vâng, sư phụ!
Phương Chân cũng không hoài nghi lời sư phụ. hóa thảnh, một đạo kim quang, quyá đoán lao vào trong lốc xoáy, biến mất.
- Nếu không đoán sai. ngươi hẳn là Dương Phàm, nhân vật truyền kỳ tới từ Đông Thắng Đại Lục!
Khóe miệng Hoa Nguyệt nhấc lên một tia mỉm cười.
Sắc mặt Dương Phàm hơi đổỊ nhưng vẫn không thèm bận tâm!
- Đúng là Dương mỗ! Hoa Nguyệt đạo hữu đã biết thân phận tại hạ, có muốn tố cáo thân phận ta để đổi lấy phẩn thường hay không?!
Sau khi giết chết Cao Tinh. Quan và Lô Nghiễm, Dương Phàm thông qua sưu hồn đã biết hắn đã được treo thưởng rất lớn ờ mỗi Phi Thăng Thai.
Hắn bỗng nhiên nhắm mắt lại. Mệnh Hạch đung nhập hệ thống Đại Luân Hồi. trên người gần như không hề có một tia khí tức sirih mệrih và linh hôn dao động.
Cho dù là Đại La Kim Tiên cừu trọng cũng đừng mơ tra ra sự tồn tại của hắn.
Phương Yên ờ bên cạnh hắn kirih hô một tiếng, vừa lúc cảm ứng được Tinh Không Thàrih Lũv dần dần áp bách mà đến kia.
- Tinh Không Thanh Lũy...
Thân thể mềm mại cùa Phương Yên lạrih băng, cũng cảm nhận được một cỗ nguy cơ đáng sợ. cho nên bò qua sự tồn tại của Dương Phàm ở bên cạnh.
Lúc đầu, chi có một số ít tiên nhân cấp bậc Đại La Kim Tiên cảm ứng được Tirih Không Thanh Lũy buông xuống.
Mặc đù Tirih Không Thành Lũy rất lớn. ở trong Tinh Hà thế giới mêrih mông cũng không quá nồi bật. so với Thiên Thần Tinh khổng lồ thì chi như một hạt cát.
Sau một lát. Titih Không Thành Lũy kia cũng không có động tĩnh, chi là có ngàn vạn tia thân thức bao phủ toàn bộ tinh cầu, thậm chí trải rộng cả hệ hằng tinh nơi này.
Đại La Kim Tiên trên Thiên Thần Titih đa phần là cảrih giới nhất trọng, chưa từng ra mắt loại cảnh tượng này, từng người kinh tâm đảm hàn, im như thóc.
Trên Tinh Không Thành Lũy.
- Không ngờ không tra được linh hồn khí tức của Dương Phàm...
Trong mắt thanh niên tóc lam hiện lên một tia hàn quang, trong tay cầm thần khí Hạo Thiên Kính, lại nhắm mắt lại.
- Không. Dương Phàm kia nhất địrih trẽn tinh cầu này. Ta thậm chí có thể cảm ứng rõ ràng khí tức của Cửu Kiếm Tiên Đế.
Trong Hạo Thiên Kính truyền đến một thanh âm nam nhân đầy ma lực. như gió nhẹ thổi qua khiến cho người ta vui vẻ thoải mái.
- Tiên Đế đại nhân yên tâm. Chỉ cần Dương Phàm còn ở Thiên Thần Tinh, nhất địtih có thể tìm được hắn.
Một chùm sáng hủy diệt đường kính ngàn dặm tù trên Titih Không Thành Lũy bắn ra. hung hăng bắn lên trên Thiên Thần Tinh sinh ra lực uv hiệp vô thượng, khiến cho càng nhiều người tu luyện chú ý tới sự tồn tại cùa tòa thành sắt thép này.
- Tất cả người tu luyện trên Thiên Thẩn Tinh đều thành thật ở lại trên titih cầu. Phàm là người có V đồ thoát đi. giết không tha!
Thanh âm của thanh niên tóc lam từ trong thành lũy sắt thệp phát ra
Đây cũng là chuyện xảy ra ờ ngoại giới trước khi Mộc Phong tiển vào Cửu Kiếm Di Chi, đám người Phương Chân, Hoa Nguyệt truyền tống rời đi.
Bời vì thần thức nhìn quét không tìm thấy linh hồn khí tức cùa Dương Phàm, thanh niên tóc lam này không thể không liên họp với Tirih Quân Phù - chúa tể cao nhất trẽn Thiên Thần Tinh, phong tòa toàn bộ Thiên Thần Tinh, triển khai điều tra cẩn thận toàn phương vị.
Thiên Thần Tirih lập tức lâm vào trung tâm bão táp. một trận đại loạn chưa từng có buông xuống.
***
Sau nừa canh giờ.
Thiên Thần Tinh đã bị tầng tầng phong tòa, mấy ngàn Chân Tiên thượng vị trên Tinh Không Thành Lũy buông xuống tinh cầu này.
Bá...Vút vút vút—
Trên đài cao màu vàng, không ít Đại La Kim Tiênnguyên bản đứng đó đều độn mà đi, chi để lại thanh niên tóc lam cùng Thiên Thần Tirih Quân.
Thiên Thần Tinh Quân trong lòng sợ hãi. Chỉ riêng Đại La Kim Tiên trên đài cao màu vàng này. không ít người tu vi đều vượt qua hắn.
Càng khó tường tượng thanh niên tóc lam địa vị cao nhất thành lũy này là thần thánh phương nào.
- Xin hòi tôn tírih đại darih của Tiên Quân đại nhân, có quan hệ thế nào với Phù Lâm Tiên Đế cùa Tirih Thiên thế giới?
Thiên Thần Tirih Quân hơi khom người hỏi.
- Bổn tọa Lam Ngân Quân, Phù Lâm Tiên Đế cao cao tại thượng cùa Tinh Thiên thế giới chính là biểu ca của bản quân.
Thanh niên tóc lam nói tới đây. khóe miệng hiện lên tia cười, trong mắt có ý bễ nghễ trẽn cao nhìn xuống.
Thiên Thần Tirih Quân nghe vậy. trong lòng càng hoảng sợ. Lam Ngân Quân nàv không ngờ có bối cảnh cường đại như vậv.
Thiên giới to lớn như thấ hắn lại chưa từng đi qua Titih Thiên thế giới, tự nhiên không biết Lam Ngân Quân nàv. Nhưng hắn lại biết Phù Lâm Tiên Đế.
Phàm là đạt tới cấp bậc Tiên Đế. nhìn khắp thất giới đều là nhân vật ngạo thị thiên địa. Hắn tuy ởxatạiTiiứiHà thế giới, nhưng cũng có nghe qua.
Đồng thòỊ ở Thiên giới chân chính có tư cách xưng là Tiên Quân, hẳn đều là Đại La Kim Tiên thượng vị, Kim Tiên thất trọng trở lên.
Đương nhiên, ờ một số địa phương nhỏ, chi cần tu vi đạt tói Đại La Kim Tiên đều có thể được tôn là Tiên Quân.
Tỷ như Thiên Thần Tinh Quân - người chường khống (kiểm soát, nắm giữ) một viên tinh cầu, trong phạm vi nhỏ cũng có thể xưng là Tiên Quân cũng không có người nghi ngờ.
Thực lực hai người chênh lệch không chi vạn lần, Lam Ngân Quân này muốn giết hắn, cũng không khó hơn bóp chết một con kiến.
Tiệp đó, Thiên Thần Tirih. Quân cũng không dám hòi nhiều, điều khiển thế lực trên tinh cầu của mình, thậm chí kéo cả Tam tông tứ tộc cùng một chỗ điêu tra cả tinh cầu.
Một người tu luyện có được muôn ván pháp thuật thần thông, trong khi tu luyện thay đổi đung mạo. thậm chí chuyển tu công phép đều rất khó thay đồi được khí tức trên linh hồn.
Nhưng mà. một điều định trước làm cho bọn họ thất vọng chính là.
Dương Phàm đã tiến vào cảrih giới hoàn toàn mới. ngay cả linh hồn khí tức đều có thay đải to lớn, trừ khi là người từng đích thân gặp qua hắn, hoặc là người khá quen thuộc, nếu không muốn tim được hắn. không dễ chút nào?
Càng khó tin chírih là. sau khi Luân Hồi Quả của Dương Phàm hoàn toàn héo rũ, trong cơ thể dựng dục ra Mệnh Hạch đung nạp linh hồn và tirih khí thần một đời.
Giờ phút này. Mệnh Hạch của Dương Phàm đung nhập trong Đại Luân Hồi. trong thiên địa gần như không tồn tại linh hồn dao động của hắn.
Ba ngày sau.
- Báo Tiên Quân, không tim được tung tích của Dương Phàm.
Một gã Đại La Kim Tiên bay lên trên đài cao màu vàng, báo cáo với Lam Ngân Quân.
- Không ngờ không có?
Lam Ngân Quân vẻ mặt kinh ngạc.
Làm sao có thể không tim thấy?
- Tiếp tục gia tăng tìm tòi chặt chẽ. không nên bò qua bất kv ngõ ngách nào trên tinh cầu này.
Lam Ngân Quân lãnh đạm nói.
- Dạ.
Thân hìrih tên Đại La Kim Tiên kia nhoáng lên một cái. biến mất.
Trên trán Thiên Thần Tinh Quân đổ mồ hôi lạnh.
Sau đó. cả Thiên Thần Tirih đều bị lật tung, ngav cả nơi sâu trong tirih cầu cũng không bó qua Mỗi một tấc đất đều trải qua kiểm tra nghiêm mật.
Trên Tirih Không Thàrih Lũy phái ra chín tên Đại La Kim Tiên cùng 108 tên Chân Tiên thượng vị. bày ra Phá Ào Diệt Àrih Thiên La Trận đối với cả Thiên Thần Tinh, khiến hết thảy tác dụng của thần thông ẩn nấp cùng trận pháp ảo thuật bị giảm đến chi còn một hai phần.
Nhưng sau khi trải qua một tháng, trừ những động phủ bí mật của những người lárih đời xuát hiện trong khi điều tra, căn bán không tìm được sự tồn tại của Dương Phàm.
- Làm sao có thể? Chẳng lẽ Dương Phàm kia còn có thể ẩn nấp linh hồn khí tức hay sao? ít nhất đạt tới cấp Tiên Quân mới có thể làm được điều này. Cho đù hắn có thể mav mắn làm được, trước mặt Phá Ào Diệt Àrih Thiên La Trận này. cũng nên lộ hành tung mới đúng.
Lam Ngân Quân cúi đầu thấp giọng lẩm bẩm.
Tim cả Thiên Thần Titih hết lần này tói lần khác cũng không có kết quà
- Ha ha ha... Dương Phàm, nếu ngươi không ra, bản quân liền làm cho ức vạn sitih linh trên cả tirih câu chôn cùng với ngươi!
Dáng người thon đái tuán lãnh cùa Lam Ngân Quân sừng sững trên tinh không phía trên Thiên Thần Tinh, nhìn xuống ức vạn sirih linh như con kiến phía dưới.
- Dương mỗ đến Thiên giới chẳng qua chi là han một ngàn năm. Các vị khách đến từ Tinh Thiên thế giới liền tìm tới đây. thật khiến ta ngạc nhiên vui mùng.
Thây khô không chút biểu tinh, ánh mắt trống rỗng, sinh ý kia cũng là thông qua môi giới vô hìrih từ miệng cùa thây khô phát ra.
Lam Ngân Quân không có vô thượng thần thông, lại cố tìrih không thể trút giận lên một khối thâv khô.
Hắn mơ hồ cảm ứng được, sau khi Dương Phàm từ vong, hồn phách đưa vào Luân hồi nhưng vì sao còn có thể lưu lại lời nói?
Chẳng lẽ đây là trước khi chết hắn đã chuẩn bị?
Vị đại nhân vật kia thông qua Hạo Thiên Kính liên hệ với hắn cũng từng nói rõ: Dương Phàm đã không còn trên thế gian...
- Chi tiếc, lúc các ngươi tim được Dương mỗ. sirih mệrih của ta đã đi tới cuối. Ha ha ha...
Thanh âm phát ra từ trong miệng thây khô truyền khắp thiên địa, làm cho người ta đựng tóc gáy.
Trong mắt Lam Ngân Quân lộ vẻ trào phúng:
- Nếu ngươi đã chết, có thể mang đi chẳng qua là nguvên hồn tàn phá. Đáng tiếc, bản quân nhìn tháy chi là một cỗ từ thi. vô duyên tháy phong thái chân chính của ngươi. Nếu không ta liền biết rõ. ngôi Ám Dạ Chi Tirih rực rỡ trong Tirih Thiên thế giới kia vì sao lại ưu ái có thừa đối vói ngươi như vậv...
Ám Dạ Chi Tinh trong Tinh Thiên thế giới. Dương Phàm không cần nghĩ cũng rõ ràng.
Dương Phàm Mệnh Hạch đung rihập trong Đại Luân Hồi. từ trẽn người Lam Ngân Quân cảm nhận được một tia ghen tị cùng không cam lòng.
"Ầm" một tiếng, thi thể già khô cùa Dương Phàm lưu lại thế gian tan thành mây khói, ngàn vạn hạt nhỏ màu vàng kim mang theo sóng lớn khủng bố chôn vui mọi thứ trong phạm vi vạn dặm.
Titih Không Thanh Lũy lay động trong sóng lớn. đài cao màu vàng bị thổi bay không thấy bóng dáng, tiếng kêu thảm thiá liên miên không đứt.
Tiên nhân ờ gần vụ nổ bị từ thưcmg vô số. có đến hơn một ngàn Chân Tiên thượng vị ngã xuống.
Trong khu vực trung tâm, thậm chí có ba gã Đại La Kim Tiên bất ngờ không kịp đề phòng, bị hạt nhỏ màu vàng kim mạnh mẽ nghiền nát tan tành.
Khó thể tưởng tượng, một cỗ thâv khô đã chết không ngờ ẩn chứa uy lực đáng sợ như vậy, gần như quét ngang tinh không!
Nhưng có duv nhất một bóng người đứng ỡ trung ương bão lốc. giống như một cao nhân thế ngoại, vẫn không nhúc nhích, tav áo tự nhiên tung bay.
- Thát bại...
Lam Ngân Quân vẻ không cam lòng cùng mất mác.
Hắn ngàn phương vạn kế bức Dương Phàm hiện thân, cuối cùng lại là kết quả như vậy.
- Lam Ngân Quân, lần này bỏ đi thôi. Dương Phàm đã chết, Tiên Đế đại nhân đã không còn tìrih địch. Nhiệm vụ của chúng ta. cơ bản hoàn thành.
Tiên sirih nho nhã bên cạrih đồng dạng không bị gió lốc ảrih hường, thẩn sắc trầm tĩnh
Hai người đồng loạt vận chuyển thần thông, một dải sáng xanh chói mắt xẹt qua tirih không tối đen. khiến thiên địa vũ trụ rung động.
Vù!
Thanh Đồng thiết thưcmg như cây cột chống trời, hung hăng cắm vào trong tinh cầu. Một cỗ uy năng xuyên qua tirih không thiên hà. truyền đến nơi sâu nhất của tirih cầu.
Ầm ầm ầm!
Toàn bộ tinh cầu lay động mãnh liệt, thậm chí rời khòi quỹ đạo vốn có, trong nháy mắt tan thàrih nhiều mảnh. Uy lực bùng nổ mạnh mẽ trong nháy mắt tiêu diệt ức vạn sinh linh.
- Chạy mau a!
Trong cơn bùng nổ và sóng khí kinh thiên triệt địa, phàm là những người đạt tới Chân Tiên thượng vị đều đốc hết sức lực chạv trốn ra Vực Ngoại.
Những người cấp bậc Đại La Kim Tiên. hy vọng chạy trốn lớn hơn một chút.
Sau đó. dưới sự quan sát của Lam Ngân Quân, những người có thể chạy trốn trong khi tirih cầu này bùng nổ. tỳ lệ rất nhò rất nhỏ.
Mọi người đều biết Thiên giới chia làm hai khu lớn. phân biệt là Nội Vực Tirih Thiên cùngNgoạiVực Tirih.Hà.
Tinh Hà thế giới tuv rằng mênh mông vô ngần, người tu luyện vô số. nhưng không phải là trung tâm của Thiên giới.
Vị trí trung tâm nhất cùa Thiên giới chính, là Tirih. Thiên thế giới - vùng đất vô số người tu luyện hướng về.
Nơi này mới là khởi điểm của Thiên giới.
Tuv nhiên giữa Nội Vực Tirih Thiên cùng Ngoại Vực Tinh Hà có một vành đai gió lốc tử vong, cho đù là Đại La Kim Tiên cũng rất khó qua lại giữa hai khu vực.
Vạn năm sau.
ở Tinh Thiên thế giới, một nơi xa xôi tên là Tra Châu, bánh xe vận mệnh lặng yên phát sirih biến hóa.
Tra Châu, dõi khắp Tinh Thiên thế giới nhìn như rất nhò bé. bên trong lại bao gồm ba vương triều, chín vương quốc, một trăm, linh tám thành trì.
- Chúc mừng Thành chù đại nhân. Tam công từ bìrih yên ra đời. hết sức thuận lợi.
Nha hoàn cười tươi nói.
- Vì sao không nghe tiếng trẻ con khóc, chẳng lẽ tam đệ bị câm...
Đại công từ Dương Cương khẽ cau mày.
Hắn mặc áo giáp từ văn. nhìn qua uy vũ bất phàm. Giờ phút này hơi có chút xấu hổ, cố nuốt hai chữ "Câm điếc" vào bụng.
- Thật sự là kỳ quái. Trong quá trình tam đệ sitih ra, mẫu thân lại không có bất kỳ dấu hiệu thống khổ nào. Bốn phía căn phòng tuy có cấm chế cường đại, nhưng lại cũng không cách âm.
Nhị công từ Dương Đông mặc áo trắng nổi bật. tay cầm chiết phiến nhẹ gõ vào lòng bàn tay, binh tĩnh, phân tích.
Dáng người hắn thon đài, đung mạo arih tuấn tao nhã dị thường, mắt như sao sáng, làn đa trắng bóc. giống như một công từ phong lưu tao nhã. Mỗi cừ chi động tác trân ngập mị lực nam tính, khiến cho nha hoàn tỳ nữ trong phủ. trái tim như hươu chạy.
Hai vị công từ phân tích khiến bầu không khí im lìm như chết.
Trên mặt đại công từ Dương Cương cũng trân đầy ý cười.
Trên khuôn mặt tuấn tú cùa nhị công tử Dương Đông hiện ý cười nhợt nhạt, hai mắt lóe lên vẻ kỳ dị làm cho người ta không thể nắm bắt.
Trong tiếng hoan hô nhiệt liệt. Dương Lâm ôm đứa bé đi ra khỏi phòng.
Đứa bé rất im lặng, mặc dù trong tiếng động náo nhiệt cũng không phát ra tiếng động gì.
- Vì sao... Tam công từ không khóc?
Không biết người hầu nào. trong khi vui quên trời đất đột nhiên thốt ra nghi vấn.
Vì sao không khóc?
Trong phút chốc, bầu không khí phủ thành chù vốn náo nhiệt lập tức chim trong lạnh lẽo cực độ.
Lặng ngắt như tờ.
Sắc mặt thành chủ Dương Lâm không khòi trầm xuống, árih mắt nhìn phía nữ nhân tuyệt sắc mặc y phục xanh biếc:
- Khi ý thức tiến vào lốc xoáy luân hồi. khi đó hết thảy trong thiên địa biến mất. ngay cả thời gian, không gian cũng không tồn tại, cuốicùng ngav cả ý thức đều tiêu tan. Dường như hết thảy đều là hư ảo, như mây khói, hết thảy trống không.
- Có lẽ đâv là áo nghĩa của tử vong, cũng là bản chất của sinh mệnh. Không thể lĩnh ngộ bản chất của "Từ", liền không thể tìm hiểu V nghĩa của "Sinh".
Dương Phàm nói tới đây, thờ dài thật dài.
Con chó nhò lộ ra biểu tìrih nghiêm túc rất ít gặp:
- Sau khi luân hồi tân sinh, chủ nhân đứng ờ một độ cao hoàn toàn mới. về khởi điểm, đã vượt qua tất cả sirih linh thế gian, có thể nói tiềm lực vô hạn. Tuy nhiên, điều này cũng đại biểu. Tiên Hồng đại đạo tiến vào thể hệ khổng lồ không biết, hết thảv mới chi bắt đầu.
- ở trong hệ thống mới Đại Luân Hồi. độ cao của chù nhân làm cho người ta không thể đuổi kịp. Nhưng cũng có nghía là. mỗi bước tiệp theo đều vô cùng gian khổ. Bước tiệp theo, chù nhân muốn đi như thế nào?
Con chó nhò lộ vẻ trầm tư nhân tính hóa. dường như muốn chia sẻ lo lắng với chủ nhân.
- Đúng vậy. Mỗi một lần đột phá và tiến triển trong tương lai đều sẽ muôn vàn gian khổ, ta đã chuẩn bị tốt tâm lý.
Dương Phàm nhẹ thờ dài, nhưng thẩn sắc lại là không vội không nóng nảy. dường như quyết định sẽ trải qua một phen gian khổ phấn đấu kéo đài.
- Đích xác. Sirih. mệnh cùng thời gian đối với chủ nhân mà nói, đã không còn ý nghĩa.
Con chó nhò gật đầu, trong mắt giốngnhư có vài phần hâm mộ. nhìn vào chủ nhân đã bỏ qua sirih.từ.
Sau khi Luân Quả Kv đại thành, Dương Phàm tự mìrih nắm giữ luân hồi, dung nhập vào hệ thống lớn trong thiên địa
Sau khi trải qua một lần tử vong chân chírih cùng tân sinh, Dương Phàm có được lực lượng nắm trong tav sirih mệnh.
Muốn sống thì sống, muốn chết là chết.
Sống hay chết, đều nắm ờ trong tay mình.
Sau khi Luân Hồi Quả đại viên mãn, Dương Phàm tim hiểu sinh từ. vượt qua sinh từ. có thể nói là "Bất sinh bất từ bất diệt".
Thế gian này. gần như không có loại lực lượng nào có thể chân chírih đưa hắn vào chỗ chết.
Nói chuyện với con chó nhỏ một hồi ý niệm Dương Phàm khẽ động, đi tới Thiên Lan tiên phù trong vùng đất sống.
Thời gian vạn năm từ từ trôi qua. đại bộ phận thân hữu đều không có gì biến hóa.
Dù sao môi trường tu luyện cùa Tiên Hồng Không Gian lúc này còn tốt han không gian thượng giớii, lại có tiên thụ cùng các loại linh đan của Dương Phàm phụ trợ. Chỉ cần không thiếu nghị lực. phi thăng cũng không khó.
Nhưng đây chỉ vẻn vẹn là "Biến ảo", về bản chất hắn vẫn là một đứa bé vừa sirih ra.
Theo sau. gặp mặt phụ thân, huvrih muội một lần.
Muội muội Điệp Liên cùng Tuệ Tâm về cảrih giới đều đã bước vào Đại Thừa Kỳ. Chi là ở trong Tiên Hồng Không Gian sẽ không đối mặt với thiên kiếp.
- Chờ sau khi ta ổn địrih ờ Tinh Thiên thế giới, sẽ an bài các ngươi tới độ kiếp.
Dương Phàm khẽ cười nói.
Hắn tiện đà quan sát biến hóa của Tiên Hồng Không Gian.
Giờ phút này hắn chưởng khống vùng đất sống trong Tiên Hồng Không Gian đã có phụm vi vài ức. có thê nói vô cùng vô tận.
Lĩnh vực rộng lớn như thế đều do hắn nắm trong tay. có thể nói là lãrih. địa tư hữu.
Trên vùng đất sống đã sinh sống càng nhiều sirih linh, bao gồm nhân loại và vêu thú.
Ngoài vùng đất sống là từ địa hoang vu. hoàn toàn là từ địa cấm kv. Phàm là người đi vào, bất kể tu vi cao bao nhiêu đều tan biến.
Trong Thiên Lan tiên phủ, các thân hữu của Dương Phàm làm chù lĩnh vực nàv, người cầm quyền cao nhất là phụ thân Dương Thiên.
Phạm vi to lớn như thế hoàn toàn là một thế giới riêng, dân sổ càng ngày càng nhiều, ở trong này an toàn hơn trong thất giới rất nhiều.
Nha hoàn bên canh líu ríu giảng thuật lại dị tượng khi Tam công từ xuất thế cho Nam Cung Nguyệt.
- Ta cũng không phải lần đều tiên sinh, nờ nhưng lần này thật kỳ quái. Ta không ngờ vừa sinh vừa ngủ... Dường như không có chút đau khổ nào!
Ánh. mắt Nam Cung Nguyệt nhìn đứa bé hiện lên thần sắc kỳ quái nhưng nhanh chóng bị sự từ ái thay thế.
Không có chút thống khổ nào.
Nàng làm sao biết được sự thống khổ tê tâm phế liệt kia đã bị Luân Hồi cùa nhi từ gánh, vác.
- Khi Tam công từ xuất thể, có thần lôi ngũ sắc hoành ngang Tinh thẩn. Thành chù lão gia nói. tiền đồ cùa Tam công từ ngày sau chắc chắn không nhỏ, gọi là Dương Kỳ!
Một nha hoàn cười nói.
- Dương Kỳ?
Nam Cung Nguyệt ôm lấy đứa nhò đang ngù ngoan, âm thầm thở đài:
- Là mẫu thân, chỉ hy vọng con ta có thể bình an vui vẻ, càng mong hắn bình thường thì tốt hơn. Trước khi sinh nó ra, vốn thưcmg lượng với lão gia đặt tên cho nó là Dương Phàm, chỉ tiếc không như mong muốn!
Kỳ quái chính là khi Nam Cung Nguyệt nói tới hai chữ "Dương Phàm" thì thân hình đứa nhò trong lòng mình hơi giật mùứụ mí mắt cũng giật giật, sau đó lại tiếp tục ngủ say.
Mệnh. Hạch đã dung nhập vào hệ thống Luân Hồi đang điên cuồng hấp thu Sinh. Linh Chi Khí trong thế giới Tinh. Thiên.
Bởi vì phương thức tu luyện cùa Dương Phàm là thông qua tầng Luân Hồi, vượt qua sự tồn tại cùa vật chất và tinh thẩn cho nên khi tu luyện, dù hấp thu Sinh Linh. Chi Khí cả triệu dặm nhưng bốn phía cũng không tạo ra chút dị động nào.
Mệnh Hạch đung nhập vào Đại Luân Hồi giống như một cái động không đáy. thông qua Đại Luân Hồi hấp thu Sinh Linh. Chi Khí. tốc độ nhanh, gấp trăm ngàn lần so với khi đùứi phong cùa Dương Phàm ở kiệp trước.
Nhưng dù vậy, Mệnh Hạch vẫn chỉ nhò như một hạt đậu, trong suốt long lanh.
Hóa ra vị văn sĩ nho nha này từng là lão sư cùa Nhị công từ.
Những gia đinh, nha hoàn còn lại không khòi hô lên:
- Hai vị công từ trước đó đều kinh nhân như vậy, biểu hiện trước mắt của vị Tam công từ này vượt xa hai vị trước, vậy thiên, phú của ngài không phải là càng thêm, đáng sợ sao?!
Những gia đinh, và hạ nhân này đểu âm thầm phòng đoán, tràn ngập mong chờ đối với đứa trẻ vừa biết đi này!
Mà trong mắt vị văn sĩ nho nhã lại hơi lộ ra một tia trào phúng.
Có ai biết rằng vị Tam công từ nhìn như có trí tuệ vô song này lại không có thiên phú đặc biệt ưu tú. đặt trong gia tộc Thảnh chù cũng chi là bình thường mà thôi.
Khi mới một tuồi, đa số con nít thường vừa mới tập chững, tập đi. đa phần là hiếu động, lê bò.
Trong khi Dương Phàm lại thường ở một mình, ngồi ở hậu viên Kính. Nguvệt Hồ của Phù Thành, chù!
Tại Thượng giới, trong những phù đệ bình thường đều có các động thiên, huống chi là của Thành chù.
Bên trong Phù Thành, chù có một phiến thiên địa, được bố trí trận pháp, bên trong tràn ngập linh khỊ hậu viên có chu vi rộng tới vạn dặm.
Kính Nguyệt Hồ chính là một noi có phong cảnh, yên tĩnh, tú lệ ờ hậu viên của Phù Thành chù.
Toàn bộ mặt hồ trong xanh, yên lặng!
Dương Phàm nghe hạ nhân nói Kính. Nguyệt Hỗ chính là đo Dương Lâm dùng đại thẩn thông tạo ra khi Nam Cung Nguyệt bước vào Phủ Thảnh, chù.
Kiếp này, sau khi trải qua Luân Hồi sinh từ. hắn không thích sự náo động, ầm ĩ, chỉ thích, dừng chân ờ mảnh đất yên tũứụ tú lệ này!
Hắn khoanh, chân ngồi bên hồ, nhắm hai mắt lại. cảm thụ làn gió nhè nhẹ bên cạnh, mặt nước nôi gợn sóng li ti, mùi hoa thơm thoang thoảng truyền tới.
Cả người hắn như đung nhập vào cảnh, vật bổn phía, trở thành một bộ phận trong đó.
Nếu Dương Phàm không phải là một đứa trẻ. nhũng người khác nhìn thấy cảnh này chắc chắn sẽ cho rằng trước mắt mình là một cao nhân đang tham ngộ đại đạo.
Lúc này. Dương Phàm câm nhận được một ánh mắt rất dịu đàng, quan tâm từ lương đình
- Đúng thỊ Kỳ nhi có thể nói là người ta ít lo lắng nhất trong ba huynh, đệ các con! Từ khi ra đời, nó chưa từng khiển ta vất vả lo lắng gì. thậm chí ngay cả khi sinh, nở cũng không chút thống khổ, đau đớn!
- Điều này không phải là tốt sao?! Một đứa con hiểu chuyện khiến mẹ bớt lo không phải là điều đáng mừng sao!? Mẹ nên lấy đó làm tự hào mới đúng!
Dương Đông lại cười nói. Dù thiên tư hắn thông minh tuyệt đỉnh như cũng không đoán ra được tâm tư cùa mẫu thân.
- Nó chưa bao giờ khóc, chưa bao giờ gâv chuyện, không có gì vượt quá đòi hòi. Điều này khiển trong long ta càng thêm, áy náy! Là một người mẹ. ta cũng không làm được gì cho nó!