Lờ mờ dường như có thể nghe được tiếng rít gào kinh sợ linh hồn, uy thế kinh người. Sau đó, một tiếng kêu thảm thiết thê lương sắc bén vang lên chung ở khu vực quỷ vụ bao phủ, bóng trắng đột nhiên lộ ra lộ ra một nữ quỷ với sắc mặt trắng bệch như tờ giấy. Lãnh mang trong mắt Dương Phàm chợt lóe, lại một chưởng đánh ra. Một bàn tay lớn màu lục bỗng nhiên thoáng hiện sau đó sấm chớp thoáng chớp nuốt hết nữ quỷ hiện hình kia.
Thình thịch!
Ngay cả tiếng kêu thảm thiết cũng không có, sương mù xanh bắn ra, một luồng bốc hơi màu xám dâng lên tại chỗ, linh hồn mất đi. Sau khi Dương Phàm làm xong mọi việc, mặt hiện lên vẻ hờ hửng.
Đối với địch nhân chủ động tìm tới cửa. Dương Phàm không có bất cứ lòng thương hại nào, cho dù lại giết chết ngàn vạn lần, cũng sẽ không có chút gợn sóng gì tận đáy lòng của hắn. Cũng trách nữ quỷ này xui xẻo, nàng không nhìn ra tu vi chân thật của Dương Phàm liền mạo muội tiến đến tập kích, kết quả bị kết liễu không hề có sức phản kháng, thần hồn tiêu tán.
Vù!
Dương Phàm chân đạp Tường Vân Ngõa liền chuẩn bị rời Quỷ Thi Sơn với âm khí dày đặc. Tuy nhiên ở một nơi nào đó, Cửu u ma khí trong cơ thể hắn sinh ra một tia dao động mỏng manh.
Lờ mờ có một luồng cảm ứng đến từ chỗ sâu trong Quỷ Thi Sơn. Loại cảm ứng này cũng không phải lần thứ hai. Vào lần trước, dị động của Cửu u ma khí mãnh liệt hơn lần này. Tuy nhiên hiện giờ Dương Phàm nắm giữ ma khí như ý cho nên biên độ dao động của ma khí rất ít.
Thấy vậy, Dương Phàm dứt khoát thả lòng ước thúc ma khí trong cơ thể, tùy ý cho chúng biến hóa sinh sôi. Rất nhanh, ma khí trong cơ thể hắn xôn xao hơn, lờ mờ cảm ứng càng mãnh liệt không chỉ mười lần. Thần quang trong mắt Dương Phàm nghiêm nghị, chỉ bằng mượn cảm ứng này, bay tới một chỗ nào đó của Quỷ Thi Sơn. Có Tường Vân Ngõa tương trợ, tốc độ phi hành của hắn rất nhanh. Sau một lát tìm được vị trí ban đầu.
Vừa mới rơi xuống, một luồng âm khí dày đặc đánh úp lại. Ma khí trong cơ thể Dương Phàm lập tức sinh ra dị động mãnh liệt. Sắc mặt Dương Phàm thoáng ngưng, lập tức khống chế ma khí hoàn toàn. Hắn biết Cửu u ma khí của mình có liên hệ với ma thi không đầu ngàn năm trong đại điện mộ huvệt mà không ai biết. Lần trước, ma thi ngàn năm không đầu đột nhiên thức tỉnh có liên quan đến Cửu u ma khí trong cơ thể mình.
"Cửa vào mộ huyệt không ngờ bị lấp lại rồi."
Dương Phàm đi tới lối vào lúc đầu lại phát hiện nơi này thiết kế một tầng cấm chế cường đại, trải qua phân tích tầng cấm chế này là do hai gã tu sĩ Trúc Cơ KỲ hợp lực thiết kế. Bên cạnh lối vào có lập một tấm bia đá, trên đó khắc mấy chữ:
Linh Khí công kích hệ hỏa vừa hay đúng là khắc tinh của những vật tà quỷ này, cảm quan của Dương Phàm cường đại dị thường, mỗi lần đều có thể đi sau chế địch ung dung hài lòng. Hơn một lần tới nơi này, Dương Phàm thấy được những quỷ vật này, đều đã nghĩ cách tránh đi lo ngại. Lúc này đây tới bao nhiêu diệt bấy nhiêu, hơn nửa không cần tốn nhiều sức khiến hắn hít sâu một ngụm ác khí
Mục tiêu của Dương Phàm vẫn là đại điện sâu trong mộ huyệt. Thân hình như phi yến bay vụt vào bên trong, lại cùng với những tà vật này giằng co nhiều. Sau đó. Dương Phàm liền đi tới trước đại điện. Mặc dù cách hơn năm rưỡi, chỗ cửa đại điện này vẫn có thể nhìn thấy dấu vết đánh nhau trước đây. Dương Phàm hít sâu một hơi đi vào bên trong đại điện, kiệt lực áp chế ma khí Cửu u trong cơ thể, Khô Mộc Công cũng được hắn vận hành tới cực hạn.
Sâu trong đại điện kia một khối ma thi không đầu lặng lẽ nằm đó, chung quanh một vùng yên tĩnh. Trong đại điện này có một luồng lực lượng cường đại không rõ, áp chế thần thức thăm dò, mặc dù lấy thần thức Trúc Cơ Kỳ, cũng khó thể dò xét toàn cảnh trong đó. Tuy nhiên sau khi Dương Phàm thi triển cảm quan lại có thể chiếu mọi vật trong mấy mươi trượng trong đầu nhưng lại rõ ràng dị thường.
Ma thi ngàn năm không đầu ngủ say như trước, tử thi chân chính, giờ phút này tư thái nằm giống như đúc lúc DươngPhàm rời đi. Phía dưới ma thi, linh mẫn Dương Phàm có cảm giác được ma khí tinh khiết đang lộ ra lại bị ma thi không đầu này hấp thu.
"Ma khí tinh khiết như thế. thực đáng tiếc!"
Dương Phàm thầm than một tiếng, tuy nhiên hắn cũng không dám tùy tiện quấy rầy ma thi không đầu. Thực lực tên khủng bố này tuyệt đối có thể so với bậc cao, thậm chí có thể chém giết bậc cao. Nếu làm cho nó tỉnh thì mình cũng chỉ đường chạy trối chết. Gần như khí tức trên người ma thi phát tán ra, khiến Dương Phàm cảm thấy cả người mất tự nhiên. Cũng may, hắn hiểu được điều kiện đầu tiên quyết định ma thi này thức tỉnh là do mình nên yên tâm hơn. T
Ánh mắt Dương Phàm tra xét khắp nơi ở chỗ sâu trong đại điện bước đi rất vững vàng xem có tìm được một chút bí mật liên quan tới mộ huyệt hay không. Chỉ chốc lát, hắn tiến vào chỗ sâu trong đại điện, thậm chí vị trí vượt qua vị trí ma thi không đầu.
Thâm nhập từng chút một.
Dương Phàm cũng không lơ là, hắn có một phần tâm thần đặt trên ma thi không đầu để ngừa dị biến phát sinh. Nếu không phải có Pháp bảo phụ trợ cường đại như Tường Vân Ngõa này, Dương Phàm cùng không dám đi vào thăm dò. Rốt cục khi đi tới vị trí đó. Dương Phàm đột nhiên ngừng lại. Giờ phút này, đã đi tới cuối đại điện. Bức tường thạch bằng đá trước mặt, một khu vực hiện ra màu vàng nhạt gần giống với màu sắc của vách tường chung quanh, lúc này hắn đi vào mới phát hiện.
"ĐâyHình như là cánh cửa."
Mặt Dương Phàm lộ ra vẻ kinh dị.
Nghĩ đến đâv, sương mù màu xanh trên người hắn dâng lên. Trong thời gian ngắn hình thành một áo giáp màu xanh bên ngoài do sợi tơ kết thành. Sau đó. hắn lại lấy ra một khối bản chuyên màu xanh, ánh sáng xanh lóng lánh hóa thành một khối thạch bí dài ba trượng, ký hiệu chung quanh, cùng với từng tia kim mang. Tay biến đổi pháp quyết. tấm bia đá màu xanh kia đột nhiên biến mất trong hư không. Làm xong những chuẩn bị này, hắn hít sâu một hơi sau đó vươn tay, đẩy về phía cánh cửa vàng nhạt kia.
Ầm.
Âm thanh vang dội như kim loại va chạm, một luồng khí hơi thổi từ trong cánh cửa truyền tới.