Đám người tu tiên trên lầu ba đều rơi vào chấn động. Không nghĩ tới vị thiếu nữ thần bí giống như tiên tửọa xuống hồng trần này, lại đến từ Dược Tiên cốc môn phái ẩn thế của Tu Tiên giới Ngư Dương quốc.
"Dược Tiên cốc? Thì ra các ngươi tìm tới là muốn lãnh giáo y thuật của Dương thần y!" Lục Hồng vô cùng kinh ngạc, lập tức hiểu rõ ý đồ của hai thiếu nữ.
Từ khi danh tiếng của Tiên Hồng Y Quán cùng với Dược Sư truyền kỳ thứ nhất của kinh đô loan truyền bay xa, người tới đây cầu kiến Dương Phàm vô số kể, trong đó không ít người tu tiên tu vi không tầm thường. Những người này cầu kiến, mục đích không giống nhau, có người là nghe nói thần thuật khởi tử hồi sinh mà đến; cũng có người đến là muốn lãnh giáo y thuật: cũng có người tới đây cầu sư.
- ồ! hy vọng Dược Sư có thể thay lời nhắn dùm.
Vân Vũ Tịch nhún người, dáng tao nhã tự nhiên, còn có một khí chất dễ thân cận. Trong đôi mắt trong sáng lộ rõ vẻ chờ mong.
- Trước kia, mỗi tháng người đến cầu kiến thần y nhiều vô sổ kể, trên cơ bản thần y đều cự tuyệt. Dù sao thần y đại nhân bề bộn nhiều việc. Tuy nhiên, cô nương là đến từ Dược Tiên Cốc thân phận đặc thù, nếu là ngàv thường, hoàn toàn có thể thay lời nhắn dùm
- Tiểu sư muội! Hôm nav chúng ta trở về đi! Hừ! Kiểu cách của Thần y này thật đúng là phách lối!
Vân Vũ Tịch yên lặng không nói gì chỉ là liếc mắt nhìn lên tầng bốn, tầng năm y quán một cái rồi theo Lâm Vũ đi xuống khỏi lầu ba y quán.
- Lâm tiểu thư! Mau nói cho chúng ta biết phương danh của Tiểu sư muội của tiểu thư này.
Có vài người tu tiên từ phía trên đuổi theo xuống, vẫn không chịu buông tha cho.
- Các ngươi hãy lui đi! Tiểu sư muội của ta thân phận đặc thù đừng làm phiền!
vẫn có người không chịu buông tha cứ bám lấy. Lâm Vũ cũng không biết làm sao.
- Được rồi, ta nói cho ngươi biết Tiểu sư muội họ Vân, chỉ có thể nói bao nhiêu thôi!
Lâm Vũ cũng chịu không nổi công kích bằng lời ngon tiếng ngọt như viên đạn bọc đường của những người này.
- Họ Vân? Vân tiên tử!
Những người tu tiên này vô cùng hưng phấn, cuối cùng đã biết họ của Tiểu sư muội thần bí này, có một tên gọi thích hợp. Thoát khỏi những người bám đuôi này, Lâm Vũ khẽ thở phào một hơi nhẹ nhõm. Hai người vừa mới đi ra y quán không lâu, một giọng nói nam sang sãng truyền đến:
- Vân tiên tử, Lâm tiểu thư! Đã lâu không gặp!
Trong giọng nói có một sức hấp dẫn thu hút người ta, mà không mất khí chất của nam nhân. Người ở chung quanh nghe tiếng đều biết không phải là người tầm thường. Chỉ thấy trên hiên nhà đối diện ngạo nghễ đứng một vị nam nhân tuấn tú, mặc trường bào cẩm tú màu xanh ngọc, áo choàng màu đen phất phơ theo chiều gió, trong ánh mắt lộ ra một khí thế kiên cường mãnh liệt. anh khí kinh người. Người này đứng ở trong thế tục này, khiến người ta có một loại cảm giác muốn hạ mình trước kẻ tôn quý cao vời vợi này.
- Lệ Hồng Phi? Là ngài!
Lâm Vũ dường như bộ dáng rất kinh ngạc, ý cười trong mắt lóe ra từng tia sáng lấp lánh, hiển nhiên bị hấp dẫn bời tân tú của thế hệ Tu Tiên giới Ngư Dương quốc trước mắt này. Bất kể là thực lực, khí chất, dung mạo, nam nhân trước mắt đặt ở trong Tu Tiên giới đều là cực phẩm trong cực phẩm được vô số nữ nhân ngưỡng mộ luyến ái.
- Thì ra là Lệ công tử.
Vân Vũ Tịch cười khúc khích, khẽ nhún mình thi lễ. Từ khi nàng rời Dược Tiên cốc ra ngoài, gặp qua rất nhiều nam nhân ưu tú. Trong số đó, có thể lưu lại ấn tượng ở trong lòng nàng rất ít, mà Lệ Hồng Phi này chính là một người trong đó.
Chính như lúc trước Lâm Vũ nói thẳng với Dương Phàm: ba đại tân tú trong Tu Tiên giới Ngư Dương quốc, mỗi một vị đều là nhân tài kiệt xuất trong thế hệ trẻ, sáng chói vô hạn, thế lực sau lưng lại cường đại dị thường, khiến cho người ta ngưỡng mộ. Mà Lệ Hồng Phi này, chính là một trong ba đại tân tú, lại là con của Vô Ưu cốc chủ tu sĩ bậc cao truyền kỳ của Ngư Dương quốc.
Vô Ưu Cốc chủ uy chấn Tu Tiên giới Ngư Dương quốc mấy trăm năm. Là nhân vật cao tầng vang danh Tu Tiên giới. Thành danh đã lâu, là lão quái Nguyên Anh Kỳ cùng một cấp bậc với Tam u lão ma.
- Ha ha ha! Từ một năm trước gặp Vân tiên tử đến nay, vẫn nhớ mãi không quên! Hôm nay tại kinh đô trong trăm vạn dòng người này gặp lại, thật sự là phúc phận của Hồng Phi tu tới mười đời.
Lệ Hồng Phi mặt đầy ý cười không mảy may kiêng kỵ biểu lộ tâm ý của mình với Vân Vũ Tịch.
- Đa tạ công tử còn nhớ!
Vân Vũ Tịch lại cười nói, biểu lộ sự tôn kính cơ bản, trong đôi mắt sáng lại là một vẻ điềm nhiên tĩnh mịch nhìn không ra ý nghĩ trong lòng nàng. Trong mắt Lệ Hồng Phi hiện lên một tia dị sắc, cười nói:
- Vân tiên tử đến kinh đô là vì chuyện gì?
- Vũ Tịch chỉ cầu nâng cao lịch duvệt, cùng thần y nơi đây tham thảo về y thuật!
- Nói như thế Vân tiên tử là đi ra ngoài du lịch?
Lệ Hồng Phi sáng mắt lên, trong ánh mắt nhiều ra vài phần hy vọng.
- Vâng!
Vân Vũ Tịch cảm nhận được ánh mắt khác lạ của sư tỷ, trên gương mặt đẹp như ngọc sau tấm sa che mặt dường như ửng đỏ lên, đôi mắt sáng cũng có vẻ hơi né tránh. Lệ Hồng Phi lần đầu tiên nhìn thấy thiếu nữ kiệt xuất này thẹn thùng e lệ, tâm thần nhộn nhạo nghĩ rằng đối phương cố ý. Trên mặt hắn lộ đầy vẻ tự tin và chờ mong nói:
- Nếu như thế Hồng Phi cả gan xin cùng đi với Vân tiên tử du lịch kinh đô coi như làm Sứ giả hộ hoa, như thế nào?
- Cái này
Vân Vũ Tịch có ý muốn từ chối, tuy nhiên nhìn đến bộ dáng nhiệt tình của đối phương như vậy, liền có phần không đành lòng. Lệ Hồng Phi là tân tú nổi bật trong lớp người tuổi trẻ đương đại, thân phận siêu nhiên, thực lực siêu quần, khí vũ hiên ngang, là trong số rất ít nam nhân lưu lại ấn tượng ở trong lòng Vân Vũ Tịch, trước mắt nàng thật không có ác cảm gì với hắn.
- Sư muội! Dù sao muội ở chốn kinh đô còn phải kéo dài một hai tháng. Thời gian cũng không ngắn ấy, chúng ta cùng nhau du lịch, nhiều người cũng không sao.
Lâm Vũ cười dài nói.
Nàng ngược lại rất cổ vũ Lệ Hồng Phi theo đuổi Vân Vũ Tịch. Thân phận, địa vị, tu vi các thứ của hai người này đều thập phần tương xứng.
Dược Tiên cốc là môn phái ẩn thế, dưới tình huống chính ma hai bên đều không đắc tội như thế. Một khi Vân Vũ Tịch gia nhập vào bất cứ một bên chính ma nào, chắc chắn sẽ ảnh hưởng tới thế cân bằng của Tu Tiên giới Ngư Dương quốc.
Mà Vô Ưu Cốc cũng là một môn phái vô cùng kỳ lạ, chẳng phân biệt là chính hay ma. Vừa chính vừa tà, ung dung tự tại trên thế gian, cùng Dược Tiên cốc có phần tương tự.
- Trong lúc đại nhân bế quan có hai vị thiếu nữ thân phận không tầm thường đã tới, trong đó một người là con gái của Kinh đô Lâm gia; còn thiếu nữ kia thực thần bí, nghe nói là tới từ Dược Tiên cốc.
- Bọn họ đến y quán làm gì?
Trong lòng Dương Phàm vừa động, mặt không đổi sắc hỏi, hắn đã khẳng định Vân tiên tử đã tới nơi này.
- Dường như là muốn tìm đại nhân tham thảo y thuật. Tuy nhiên trước đó ngài đã căn dặn, trong lúc bế quan không được quấy nhiễu, cho nên không thể thông báo.
Dương Phàm vốn định cho hắn liên hệ với người của Ám Huyết Vương Triều, đi truy tra tin tức có liên quan tới Vân tiên tử. Nhưng nghĩ lại hắn cảm thấy không ổn vì thế nói:
- Ngươi học y cho tốt đi, nếu có hiệu quả tốt, nói không chừng ta sẽ đặc biệt thu ngươi làm đệ tử.
- Tạ ơn đại nhân! Tạ ơn thần y
Thương Vân nghe vậy vui mừng khôn xiXtrong mắt toát ra vẻ ngạc nhiên vui mừng cùng tâm tình cảm động, nhưng không thể nói ra thành lời.
- Được rồi, ngươi đi xuống đi! Ngày mai ta muốn đi Vân Phong bảo các một chuyện.
Dương Phàm nói, lại như tự nói:
- Nghe nói hội đấu giá nơi đó thực không tệ, thậm chí còn có bán đấu giá Trúc Cơ đan.
Dương Phàm có điều nghĩ không ra. Giá trị của Duyên Thọ Đan gần như không thể đo lường được, có thể gia tăng tuổi thọ của tu sĩ, điều này chẳng khác nào tăng thời gian và sinh mệnh của tu sĩ. Tuổi thọ nhiều thêm một trăm năm, đúng là có thể tăng thêm vài phần cơ hội tìm tới tiên đạo. Nếu đan dược này có thể luyện chế thành công, giá trị của nó so với Trúc Cơ đan chỉ sợ phải cao hơn gấp mười lần. Bởi vì thời gian cùng tuổi thọ, hiện nay người tu tiên gần như là bất lực. Chỉ cần có thể tìm được Thiên Khuyết Thụ Căn, tìm thêm mầy loại tài liệu khá quý giá ở Tu Tiên giới. Dương Phàm tự tin có thể luyện chế ra loại linh dược này.
Ngày hôm sau, ông cháu Trịnh lão tiên theo ước hẹn đến cùng đi với Dương Phàm tới Vân Phong bảo các.
Theo Trịnh lão tiên giới thiệu, Vân Phong bảo các là do một thế lực thần bí ở kinh đô xây dựng nên. Bình thường là một kiểu phường thị của tu tiên, nhưng nổi danh nhất chính là hội đấu giá ở nơi này. Hội đấu giá trong Vân Phong bảo các bình thường là mỗi hai tháng tổ chức một lần, mỗi lần đều hấp dẫn rất đông người và bảo vật áp đáy hòm xuất thế. Lúc này đây, một viên Trúc Cơ đan của Vân Phong bảo các làm chấn động các thế lực lớn ở kinh đô.
Cao nhân Trúc Cơ Kỳ đặt ở trong các thế lực bình thường đó chính là nhân vật cao tầng, là cưỡng giả trung kiên. Nhiều cường giả Trúc Cơ Kỳ thì thế lực lớn mạnh. Cho nên lúc này đây các thế lực đối với Trúc Cơ đan rơi vào tình thế bắt buộc: không thể không chộp lấy, có thể nói là khí thế hùng hổ.
- Chẳng lẽ ngài không nhớ sao? Một tháng trước Thần y ngài từng đích thân ra tay trị ác tật chiếm cứ nhiều năm trong cơ thể lão phu.
Lão già đi tới, bộ dáng cảm kích nói.
- Ồ! Hóa ra là ngài!
Dương Phàm lập tức nhớ tới.
Hắn tọa trấn Tiên Hồng Y Quán trị liệu đối phương bình thường đều là tu sĩ đã ngoài Ngưng Thần Kỳ. Những người như vậy ở tháng khai trương, hắn chữa trị đối tượng không ít. Bằng không tu vi của hắn cũng không thể tăng nhanh lên tới trình độ Ngưng Thần đại viên mãn như hiện nay.
- Dương thần y cũng muốn tới hội đấu giá, sao ngài không nói sớm một chút.
Lão già vô cùng nhiệt tình lại quay sang người thu linh thạch kia trách mắng: