Tiên Hà Phong Bạo

Chương 802: Ngũ Sắc Tinh Vẫn Sơn

Thí dụ như một cái dấu quyền bên cạnh Từ Huyền đường kính mấy trăm trượng sâu không thấy đáy, giống như một cái Thâm Uyên sâu thăm thẳm.

Lực lượng của một quyền kia lực quan thiên hư. Tinh thần Phấn toái sơn hà, phá diệt thiên địa vạn vật.

- Một quyền này hóa phồn vi giản, đại xảo nhược chuyết, không bàn mà hợp ý cảnh của thể tu nhất đạo ta.

Tâm thần Từ Huyền không khỏi lâm vào trầm mê.

Oanh ~

Trong tinh không vô tận, một cái Cự Vô Phách y hệt thiết quyền. Bắt đầu khởi động lực lượng hùng hồn vô tận rung chuyển vòm trời Tinh Vũ, một quyền lực áp thiên địa để cho ức vạn quang nghiền nát, để cho hết thảy thần thông biến hóa cùng đồ mạt lộ.

Oanh băng răng rắc --

Mọi sự vạn vật trong tầm mắt thậm chí ngay cả hư không, đều hóa thành nát bấy. Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất: http://Trà Truyện

Nát bấy hư không!

Tâm thần Từ Huyền rung động, bị uy năng cùng ý cảnh của một quyền kia hấp dẫn.

Hắn cơ hồ có thể khẳng định, chủ nhân phát ra một quyền này nhất định là thể tu, thậm chí là Viễn Cổ thể tu.

Hô!

Khí huyết thần trong cơ thể Từ Huyền bị hai cỗ nguyên lực đan vào giống như sóng dữ trào lên trong người.

Ở bên trong cặp mắt của hắn hiện động lên thần thái khác thường, thân thể vẫn không nhúc nhích, như là một tòa thạch điêu.

Toàn bộ cổ chiến trường trong vòng ngàn dặm di tích cổ nhiều không kể xiết.

Mà Từ Huyền tại một góc đã tìm được di tích cổ thích hợp của mình.

Bởi vì thể tu ở bên trong, tu giới dần dần xuống dốc, số lượng cực nhỏ.

Vì thế một quyền này owr di tích cổ Linh Năng ít có người tìm hiểu, Từ Huyền nhận thức uy danh ý cảnh cũng tương ứng càng mạnh hơn một ít.

Trong quá trình đốn ngộ khí tức trên thân Từ Huyền, chậm rãi biến hóa.

Thời gian dần dần trôi qua...

Trên người Từ Huyền dần dần nhiều ra một cỗ ý cảnh hùng hồn giống như Cự Nhân trong thiên địa, vô cùng chất phác tự nhiên, mỗi một cái hô hấp, mỗi một cái tim đập, đều ẩn ẩn rung chuyển đại địa núi sông làm cho sinh linh rung động cúi đầu xưng thần.

Tại một mặt khác của di tích cổ.

- Ồ! Lại vào một tên tiểu tử.

Một vị lão giả mặc áo bào xanh, chậm rãi mở ra con ngươi, một đám lưu ly kim quang lan tràn toàn thân cao thấp, nghiễm nhiên siêu việt phạm trù sinh linh cùng nhân loại bình thường.

- Nhanh như vậy thì đốn ngộ, ý cảnh này cũng thật cổ quái, nhìn như đơn giản, lại lực áp vạn vật.

Một vị đại hán khôi ngô ánh mắt lộ ra một tia kinh ngạc.

Trên người Từ Huyền phát ra cổ ý cảnh khí thế để cho hai đại Bất Hủ Kim Đan động dung.

- Được rồi, ta đi ra ngoài trước. Thông Thần di tích cổ lưu cho hậu bối a. Tu vi đạt tới Kim Đan đại thành thì tác dụng càng ngày càng nhỏ.

Lão giả mặc áo bào xanh mỉm cười, đứng dậ khai.

- Hằng trưởng lão đi thong thả.

Đại hán khôi ngô đứng dậy đưa tiễn, sắc mặt cung kính.

Ở bên trong, hai đại Bất Hủ Kim Đan thậm chí có một nhân vật cấp bậc trưởng lão!

Mà Từ Huyền đang ở bên trong đốn ngộ không hề phát giác, ý cảnh cùng khí thế trên người hắn còn đang không ngừng ngưng tụ rèn luyện, thậm chí biến ảo.

Một ngày một đêm qua đi.

- Thật bất khả tư nghị! Khí thế ý cảnh trên người tiểu tử này đã tương đương với Bất Hủ Kim Đan.

Đại hán khôi ngô bị uy danh khí tức trên người Từ Huyền hấp dẫn.

Ngoài sợ hãi thán phục ra thì mặt hắn còn lộ vẻ hâm mộ.

Tuổi còn trẻ, mới Nguyên Đan trung kỳ tu vi, có thể ngưng tụ khí thế ý cảnh của Bất Hủ Kim Đan sẽ có thành tựu bậc nào?

Trọn vẹn vượt qua Nguyên Đan hậu kỳ, Bán Bộ Kim Đan, Bất Hủ Kim Đan, ba cấp độ.

Phóng nhãn Tiểu Ngư Giới này có thể nói một bước lên trời.

Thời điểm đốn ngộ tiếp cận hai ngày, cỗ ý cảnh cùng khí thế trên người Từ Huyền đã ngưng tụ đến mức tận cùng.

Dùng hắn làm trung tâm, trong phạm vi mười dặm nổi lên một vòi rồng.

Răng rắc!

Thượng Cổ đại địa cứng rắn vô cùng sinh ra từng đạo vết rách mới khuếch trương một trượng, hai trượng... Ba trượng... Năm trượng...

Đạt tới thời điểm mười trượng vượt qua cực hạn của Từ Huyền.

Nhưng mà sau khi đạt tới mười trượng vẫn còn khuếch trương... Hai mươi trượng... 30 trượng... 50 trượng...

Đạt tới cuối cùng, vết rách lan tràn gần một trăm trượng!

- Trời ạ! Cỗ ý cảnh này thậm chí so với Bất Hủ Kim Đan bình thường còn cường đại hơn. Tiểu tử này là ai Thậm chí có cơ duyên tạo hóa này?

Đại hán khôi ngô, trong lòng hung hăng run rẩy một chút.

Đúng lúc này, khí thế ý cảnh trên người Từ Huyền dần dần vững vàng xuống.

Cùng lúc đó.

Bên ngoài Tinh Vẫn Cổ Tích.

Mông Thủy còn đứng tại chỗ, lĩnh ngộ tìm hiểu, không có ly khai.

Thứ nhất là hắn không muốn thời gian làm gián đoạn cỗ ý cảnh trong đầu.

Mặt khác, Mông Thủy phải đợi Từ Huyền đi ra, nhìn lĩnh ngộ như thế nào.

Thời gian đã qua hai ngày.

Trong lúc vị Hằng trưởng lão kia ly khai Tinh Vẫn Cổ Tích, lục phát lão ẩu (bà lão mặc áo xanh) bên trên Xích Kim Sơn Phong đánh tiếng mời đến.

Lục phát lão ẩu (bà lão mặc áo xanh), đồng dạng là trưởng lão Thánh Cảnh.

Tinh Vẫn Cổ Tích chính là cấm địa của Nhị Động Thiên Thánh Cảnh. Bất luận lúc nào cũng có một vị trưởng lão tọa trấn.

Mười hai vị trưởng lão thay phiên lẫn nhau trông chừng.

Vì thế nhân vật cấp trưởng lão có thể không hạn chế tiến vào Tinh Vẫn Cổ Tích, tu vi cảnh giới đều đã tiếp cận Nguyên Thần Đại Đạo.

- Tiền bối, chỗ này của ta có mười khối lệnh bài qua cửa.

Một cái thanh âm trầm thấp hơi có vẻ khàn giọng truyền đến.

Mông Thủy mở to mắt xem xét, người đến đúng là Tà Ương.

Về phần trên tay Tà Ương vì cái gì có lệnh bài qua cửa, hắn cũng không cảm thấy kỳ quái. Dù sao Quỷ Cốt Tông còn có khác thiên tài, đồng dạng tiến vào Thánh Cảnh.

- Ngươi chỉ có thể ở trong đó một ngày.,

Lục phát lão ẩu (bà lão mặc áo xanh), lạnh lùng quét mắt nhìn hắn một cái.

- Vâng.

Khóe miệng Tà Ương mỉm cười, chậm rãi bước vào Tinh Vẫn Cổ Tích.

Bước vào cổ chiến trường trống trải hoang vu Tà Ương tâm thần rung động.

- Đây là Thượng Cổ chiến trường, Tiểu Ngư Giới sinh ra đời mới bắt đầu, Viễn Cổ đại năng cường đại nhất từng ở chỗ này, từng có một hồi đại chiến kinh thiên động địa. Tại đây chỉ là mảnh vỡ một phần ngàn của chiến trường.

Trong đầu vang lên một cái âm thanh lạnh như băng, rồi lại lộ ra vài tia nhớ lại đắc ý.

- Mảnh vỡ?

Sắc mặt Tà Ương cổ quái, ánh mắt xem kỹ cổ chiến trường to như vậy.

Mỗi một khối thổ địa tại đây đều cứng rắn còn hơn Linh Khí, tiếp cận bảo khí.

Mà ở trong đó có vô số mảnh vỡ.

- Ồ!

Tà Ương đột nhiên cảm nhận được một cỗ khí thế hùng hồn kinh thiên làm cho mình khó thở.

Hắn triển khai thần thức xem xét, tim đập rộn lên:

- Không ngờ là hắn! Từ Huyền lĩnh ngộ cái ý cảnh di tích cổ gì mà đáng sợ như thế?

Rời đi thật xa, hắn đều cảm thấy hãi hùng khiếp vía, càng khó có thể tưởng tượng, nếu như đem cỗ ý cảnh này đánh ra một quyền thì sẽ kinh khủng tới mức nào.