- Loạn Ma Thành trong Tứ đại ma môn ở vị trí đầu não, ẩn ẩn có xu thế làm bá chủ ma đạo. Có thể làm cho đệ tử chân truyền mạnh nhất Loạn Ma Thành đương đại thi triển như thế bí thuật, phóng nhãn toàn bộ Thiên Lục Nguyên, không có hơn ba người. Hơn nữa, ta mơ hồ cảm nhận được kiếm ý quen thuộc.
- Kiếm ý quen thuộc?
Mấy vị đồng môn bên cạnh khẽ giật mình, chợt kinh hãi nghẹn ngào: Vô Không Minh!
Bởi vì lần khảo hạch trong Thánh Cảnh này, bài danh Top 5, thậm chí Top 10 thiên tài có một cái kiếm tu, hơn nữa là thực lực được công nhận là tồn tại đệ nhất.
Đó chính là Vô Không Minh!
Khi đệ tử chân truyền mạnh nhất của Loạn Ma Thành gặp được Vô Không Minh thực lực được công nhận là đệ nhất nhân thì sẽ có kết quả như thế nào?
- Nếu như không có tuyệt thế thiên tài đủ phân lượng thì Loạn Ma Thành có thể sẽ toàn bộ diệt!
Tà Ương nói với vẻ chém đinh chặt sắt.
Toàn bộ diệt
Mấy người hít một hơi lãnh khí.
- Tà Ương sư huynh, ngươi khẳng định là như vậy?
Một người trong đó nói.
Ánh mắt u băng sâm lãnh của Tà Ương ánh mắt, dần dần xa xưa, hít sâu một hơi:
- Bởi vì tại vài thập niên trước, ta từng chiến với Vô Không Minh một trận.
Lời vừa nói ra, mấy người Quỷ Cốt Tông khác, tâm thần chấn động.
Tà Ương đã từng cùng Vô Không Minh chiến một trận, đám người căn bản không có nghe nói qua!
Cùng lúc đó!
Huyết sắc quang trên không Thiên Lục Nguyên.
- Ha ha, rốt cục có trò hay rồi, hãy nhìn kìa.
Đoạn Trưởng Lão áo bào trắng, cùng mấy vị thủ lĩnh áo bào màu vàng bèn nhìn nhau cười.
Phụ cận rừng rậm.
Kiếm ý mờ mịt lạnh như băng rét thấu xương khiến tâm thần triệt để đông lạnh bao phủ phạm vi vài dặm.
Vô Không Minh mặt không biểu tình, trôi nổi giữa không trung, một đầu tóc tím tung bay theo gió.
Dùng sức một mình giằng co Tam đại Nguyên Đan hậu kỳ, mười thiên tài đạt trình độ cao nhất Nguyên Đan trung kỳ tài, cho dù là Bán Bộ Kim Đan đích thân tới cũng phải động dung.
Mà nam tử kiếm tu kia, không có nửa điểm lui bước ngược lại còn tỏ vẻ cao cao tại thượng.
- Chúng ta cùng nhau liên thủ.
Mông Thủy nhàn nhạt mà nói.
Đứng bên phải bên trái hắn là Tuyền Chu và Hoàng Phủ đã chuẩn bị xong cho chiến đấu.
Giờ phút này toàn bộ mọi người đều lâm vào kiếm ý kiếm ý bao phủ bao phủ khóa chặt của Vô Không Minh, chỉ còn cách chiến một trận.
- Vô Không Minh thật đúng là cuồng vọng, một người muốn khiêu chiến nhiều đỉnh cấp thiên tài như vậy.
Từ Huyền chậm rãi ngưng tụ nguyên lực.
Một trận chiến này không thể tránh được, hắn dứt khoát kiến thức thực lực của đệ nhất nhân mới xuất hiện tại Tam Dương Cảnh này.
- Tốt! Chúng ta liên thủ giết chết người này, chiến lợi phẩm trên người hắn so với bất luận kẻ nào cũng phải phong phú hơn.
Trên người Ma Đạo đầu trọc Ám Hắc ma khí rào rạt thiêu đốt, ngang qua thiên hư tạo nên vô số ma ảnh gào thét trong thiên địa, ẩn ẩn cùng kiếm ý của Vô Không Minh tranh phong.
- Đây chính là Cuồng Ma Loạn Vũ sao? Có chút ý tứ, nhưng công lực của ngươi, còn xa xa không đủ dùng.
Vô Không Minh vừa mới nói xong, ở trong phạm vi vài dặm, Vân kiếm quang khí sáng tối giao thoa khiến hư không trở nên mờ mịt, trong thời gian ngắn thậm chí còn trùng kích cả huyết sắc giới cấm kỵ.
Phanh oanh!
Huyết sắc quang giới ẩn ẩn lắc lư, kiếm khí mịt mù huyền diệu nhập thánh thậm chí xuyên thấu qua bên ngoài quang giới.
Vù!
Một đạo lưu ly kim quang di động rơi xuống phiến khu vực này, đơn chưởng vung lên.
Bành oanh!
Một ít kiếm khí mịt mù bị một chưởng đánh nát bấy.
Bất Hủ Kim Đan xuất thủ đem dư âm ảnh hưởng còn lại của kiếm khí bóp chết từ trong trứng nước.
- Hảo tiểu tử! Bày trận Thiên Lục Nguyên đều có chút không thể ngăn cản...
Thủ lĩnh áo bào màu vàng xuất thủ thấp giọng lẩm bẩm.
Cùng lúc đó, Vân kiếm quang ảnh phía dưới vô hình xuyên thẳng qua khu vực ma khí to lớn của Cuồng Ma Loạn Vũ dẫn động tiếng nổ vang trời.
Hô oanh --
Vẻn vẹn là trong nháy mắt, trước đó rừng rậm nơi mà Từ Huyền cùng Bùi Kình chiến đấu hơn mười dặm bị san thành bình địa.
Oa!
Đại hán đầu trọc tại Loạn Ma Thành nhổ ra một búng máu, Ám Hắc ma khí thiêu đốt quanh thân, ảm đạm hơn phân nửa, Ma ảnh ma khí phụ cận bắt đầu khởi động một tầng tầng bị nghiền nát.
Xung quanh hơn mười tên thiên tài tu giả lâm vào nguy cơ, thi triển tiên pháp, đối kháng kiếm khí hư không mờ mịt.
Đinh!
Phần lưng của Từ Huyền cảm thấy đau đớn, hứn hừ nhẹ một tiếng, dư âm ảnh hưởng còn lại của một đạo kiếm quang mịt mù đánh trúng lưng hắn.
Đây chỉ là một chút dư âm ảnh hưởng còn lại trong công kích của Vô Không Minh mà thôi.
Những thiên tài khác có một bộ phận người bị thương, tất cả đều kinh hãi lạnh mình.
- Đỡ của ta một kiếm này!
Vô Không Minh quát lạnh một tiếng, bấm tay khiến vân quang trong thiên địa xoay tròn. Kiếm khí vô cùng huyền diệu dung nhập phong thanh không khí, tầng mây, quang nhiệt... Dẫn dắt một loại đại thế như đứng tại điểm cao, trong tay phát ra một kiếm đạt tới cực hạn.
Vô số quang ảnh vân kiếm sáng tối lập loè, trong hư không hóa thành một con thoi lướt ngang về phía mọi người.
Ma Đạo đầu trọc cơ hồ bị kiếm ý bực này làm cho thổ huyết, hai tay ngưng tụ ma khí bành trướng thiêu đốt hóa thành hai đạo ám diễm Ma Long, khí tức hủy diệt bá đạo rung chuyển hư không ngược dòng oanh kích.
Bành oanh!
Hai cỗ lực lượng vừa mới đụng vào nhau, thân thể của Ma Đạo đầu trọc lập tức bị đánh bay ra ngoài, lúc này nhổ ra một búng máu.
Xùy~~!
Một đạo vân quang kiếm khí trong suốt xẹt qua trên đầu người Ma Đạo đầu trọc.
Ah!!!
Ma Đạo đầu trọc kêu la thảm thiết.
- Phốc! Nguồn truyện: Trà Truyện
Một cánh tay thoát ly khỏi thân thể, cả người huyết nhục mơ hồ, trọng thương trí mạng.
Mà vân quang kiếm khí trong suốt chặt đứt cánh tay Ma Đạo đầu trọc vẫn còn sáu bảy thành lực đạo, lướt ngang phụ cận mấy cái tu giả.
- Ah ah --
Hai tiếng kêu thảm thiết không ngừng vang lên.
Một vị Nguyên Đan trung kỳ tu giả cùng một thiên tài tu vi tương đương với Từ Huyền tử vong tại chỗ.
Hưu....hưu...!!! Xùy~~ --
Đột nhiên, vân quang kiếm khí lại phân liệt thành vài đạo, đâm về phía những tu giả bất đồng.
Trong đó một đạo vân quang kiếm khí phóng tới trước người Từ Huyền.
Trong lòng Từ Huyền tim đập mạnh một cú, hắn vô ý thức giơ cánh tay lên, kim vân đột ngột xuất hiện ngăn trở chỗ hiểm.
Đinh Xùy~~ --
Khí lực Kim Cương trên cánh tay Từ Huyền lập tức lưu lại một đạo vết máu dài ước chừng hai ba thốn máu, bản thân của hắn híz-khà-zzz kêu một tiếng, thân hình run lên.
Cỗ kiếm khí trảm lên trên thân thể hắn rồi mơ hồ mơ hồ hướng thể nội chui vào.
Chỉ một kiếm uy hiếp toàn trường, suýt nữa chém giết Nguyên Đan hậu kỳ Ma Đạo đầu trọc, chém giết hai ba tên thiên tài.
Thật sự làm cho người ta sợ hãi!
Một kiếm chém ra khiến người khác phải im miệng.
Vù!
Phụ cận rừng rậm, một đạo thủy quang u ám lạnh như băng bay vút vào hư không như thiểm điện, hắn hét lớn một tiếng: