Ngũ đại bất hủ Kim Đan này có thể trực tiếp quan sát được tình hình trong hai trăm tám mươi cái Thiên Ngộ Môn
- Thiên tài, muốn ngộ áo nghĩa tuyệt học bên trong, chí ít phái mất hơn nửa tháng thời gian. Lại không biết bài danh lần này, có thể có biến hóa mới hay không.
Kim bào thủ lĩnh họ Trì, thoáng lộ vẻ chờ mong nói.
- Ta vẫn như trước xem trọng Vô Không Minh đến Mông Thủy, Tà Ương, Tử Ô ba người này, hẳn là đều có ưu khuyết.
Một vị kim bào thủ lĩnh khác nói.
- Như vậy còn Từ Huyền thì sao?
- Từ Huyền lần này hẳn là rất khó tiến tới trước hai mươi. Bạn đang đọc truyện được copy tại Trà Truyện
Lần này lên tiếng là Đoạn trưởng lão.
Không tiến vào được trước hai mươi?
Mấy kim bào thủ lĩnh còn lại, thoáng lộ vẻ kinh ngạc, dù sao Từ Huyền trước đây biểu hiện, nhiều lần làm cho người khác kinh ngạc ngoài ý muốn, có thể nói là hắc mã lớn nhất.
- Bởi vì hắn là thể tu! Loại phương thức tu hành này chú trọng tu luyện phương diện thân thể lột xác, do đó cửa thứ hai mới biểu hiện rất kinh người. Thế nhưng, thể tu, chất phác đơn nhất, thiếu khuyết tham ngộ thần thông huyền ảo, cùng với tu luyện mặt cùng với. Phương diện ngộ tính hẳn không phải là sở trường của bọn hắn.
Đoạn trưởng lão lại cười nói:
- Dưới tình huống bình thường, Từ Huyền có thể tiến vào trước một trăm. Nếu như có thể đi vào trước năm mươi đã xem như không tệ rồi.
Nghe vậy, bốn vị kim bào thủ lĩnh, đều gật đầu.
Trong Thiên Ngộ Môn.
Từ Huyền khoanh chân mà ngồi, nhìn đồ án phức tạp mờ ảo phía sau đại môn Thanh Đồng kia.
Đồ án này do vô số đường cong hoa văn cấu thành, lồi lõm phập phồng, cảm giác lập thể mười phần, cẩn thận tỉ mỉ ngưng mắt nhìn, tâm thần sẽ tiến nhập trong một phiền thiên địa kỳ diệu khác.
- Quả thực rất huyền diệu, trong Tu Giả cùng giai, trừ nhân vật thiên tài, người bình thường rất khó tham ngộ được.
Từ Huyền tấm tắc lấy làm kỳ.
- Trên đồ án này ẩn chứa một trăm lẻ tám loại huyền ảo, ngươi chỉ cần hiểu thông một loại, cũng đủ để mở ra đại môn.
Tàn hồn kiếp trước nói.
Từ Huyền nhíu mày, một cửa này, hắn đồng dạng có thể lám bừa.
Một khi tàn hồn kiếp trước giúp hắn, như vậy xác định vững chắc có thể đạt được đệ nhất.
Lấy trình tự cao độ của tàn hồn kiếp trước có thể chỉ trong khoảng nửa khắc lĩnh ngộ một trăm lẻ tám loại huyền ảo, chứ càng đừng nói chỉ là một loại.
- Cửa thứ hai biểu hiện quá kinh người, một cửa này nên thu liễm chút, dựa vào thực lực của ta thử xem, ngộ tính của ta hẳn là không thấp.
Từ Huyền rất nhanh có quyết định, ánh mắt và tâm thần trong sát na rơi vào trong đồ án kia.
Luận ngộ tính, Từ Huyền xác thực không kém, thậm chí có thể nói là mạnh.
Nguyên bản tại Dương Mẫu Thôn, hắn chỉ là một thiếu niên bình thường, ngộ tính tự nhiên bình thường.
Nhưng từ sau khi Ký Ức Tinh Hải thức tỉnh, hấp thu vô tận ký ức cảm ngộ rộng lớn, gần nhất vài chục năm lại bắt đầu tham ngộ một ít giới ngoại bí thuật cao thâm, cho dù ngộ tính của hắn có kém, ở trên cơ sở như vậy, cũng sản sinh biến hóa nghiêng trời lệch đất.
Khi tham ngộ đồ án trên Thiên Ngộ Môn, Mộng Hồi đại pháp trong cơ thể Từ Huyền đã đang chậm rãi vận chuyển, linh hồn ý thức tốc độ vận chuyển so với bình thường nhanh hơn vài lần.
Từ Huyền cảm giác được tốc độ diễn toán phân tích của chính mình tăng hơn nhiều.
Kế tiếp là lĩnh ngộ dài dằng dặc, dù sao muốn lĩnh ngộ là một loại tuyệt học áo nghĩa, cũng không phái nhất thời nửa khắc có thể hoàn thành.
Cùng thời khắc đó, thiên tài khác đều đang toàn lực tham ngộ áo nghĩa trên Thiên Ngộ Môn.
Ngay ngày thứ ba.
"Ầm ầm"Một tiếng, một cánh Thiên Ngộ Môn mở ra, một kiếm tu nam tử tầm thường không có gì kỳ lạ, tóc tím mắt đồng đi ra.
Vô Không Minh!
Mấy kim bào thủ lĩnh quay mắt nhìn nhau, không có quá ngoài ý muốn.
- Chỉ dùng thời gian ba ngày, đã phá vỡ đại môn, ở trong khảo hạch bao năm qua, cũng cực kỳ hiếm thấy. Trong lịch sử một lần nhanh nhất là thời gian nửa ngày, bất quá lúc đó chung quy có chút nhân tố ngẫu nhiên.
Đoạn trưởng lão thản nhiên nói.
Ngay ngày thứ năm.
Lại một cánh Thiên Ngộ Môn mở ra, đi tới chính là Ám Không Điện Tử Ô.
Ngộ tính của hắn gần với Vô Không Minh, thậm chí kém không lớn.
- Từng nghe Thánh chủ nói qua Ám Không Điện, tuyệt học cực kỳ thâm ảo, đối với ngộ tính yêu cầu rất cao, Tử Ô này ngộ tính có thể thấy được một chút.
Đoạn trưởng lão quan sát hai mắt Tử Ô.
Thẳng đến ngày thứ mười, có người thứ ba đi ra khỏi Thiên Ngộ Môn.
Người này, chính là Tà Ương.
Trước ba đã được xác định.
Thời gian ngày thứ mười một, một vị Nguyên Đan trung kỳ thiên tài đi ra khỏi Thiên Ngộ Môn.
Thiên tài này không phải xuất từ Tam Dương Thập Tông, mà đến từ tông phái khác.
- Ngộ tính thứ này, xác thực rất huyền bí.
Kim bào thủ lĩnh họ Trì lại cười nói.
Sau đó, liên tục có hai ba người đi ra khỏi Thiên Ngộ Môn.
Năm..sáu...bảy...mắt thấy người càng ngày càng nhiều.
Rốt cục, khi phiến Thiên Ngộ Môn thứ tám mở ra, kim bào thủ lĩnh và Đoạn trưởng lão toàn bộ động dung, thất thanh nói:
- Từ Huyền!
Người thứ tám đi ra Thiên Ngộ Môn chính là Từ Huyền.
- Khó có thể tưởng tượng được, hắn không chỉ tiến vào trước hai mươi, mà cón tiến vào trước mười.
Đoạn trưởng lão mặt mang vẻ kinh nghi nói.
Ở trong bọn họ dự liệu, Từ Huyền thân là thể tu, chú trọng tu luyện khí lực nhục thân, giản đơn chất phác, tại phương diện ngộ tính, hẳn là có điều khiếm khuyết.
Nhưng sự thực chứng minh, ngộ tính của Từ Huyền không kém, thậm chí thập phần tốt.
- So với trong tưởng tượng nhanh hơn một chút, Mộng Hồi đại pháp đã tạo ra tác dụng rất lớn.
Từ Huyền thầm nghĩ trong lòng, ngoài ra, tại thời gian ban đầu, tàn hồn kiếp trước nói cho hắn, trên đồ án kia có một trăm lẻ tám loại tuyệt học huyền ảo, để hắn thiếu đi chút đường vòng, lựa chọn tuyệt học thích hợp chính mình dễ lĩnh ngộ mà tham ngộ.
Trong vòng nửa tháng, thiên tài trước mười nhất tề hiện thân.
Người thứ mười đi ra dĩ nhiên là Mông Thủy.
Mông Thủy ánh mắt đảo qua chín người phía trước, phát hiện Từ Huyền, trong lòng chấn động:
- Từ Huyền này không ngờ còn đi ra trước cả ta, hắn là xếp thứ mấy?
Kế tiếp, lại là chờ đợi dài dằng dặc.
Bởi vì thời hạn cửa thứ hai là hai tháng!
Từ Huyền tin tưởng, không nhất định toàn bộ thiên tài đều có thể thông quan. Bởi vì ngộ tính thứ này rất huyền ảo, chính mình cũng đủ ngộ tính, cho dù thiên phú không tốt, đồng dạng có thể nghịch thiên.
Trong ấn tượng của Từ Huyền, ngộ tính của Niếp Hàn cũng là cực kỳ đáng sợ, lại thêm tâm trí ngoan cường, càng siêu việt một đẳng cấp.
- Đáng tiếc Niếp Hàn vô duyên qua đây, bằng không khảo hạch lần này cố gắng sẽ càng tinh thải hơn một chút.
Từ Huyền thầm nghĩ tiếc hận.
Còn có hơn một tháng thời gian, hắn đơn giản khoanh chân tham ngộ tu luyện.
Bên tai mơ hồ truyền đến tiếng nói chuyện.
- Xin hỏi tiền bối, một cửa cuối cùng kia khảo hạch là cái gì?