- Bảo Đại trưởng lão Từ Huyền của quý quốc đi ra, chúng ta đến từ Vạn Quy Tông của trung bộ địa vực Tam Dương Cảnh!
Trung niên áo tím kia từ cao nhìn xuống nói, trong lời nói mang theo một loại cảm giác ưu việt.
Thống lĩnh đại quan vương đô đúng là Tiêu Bình, giờ phút này đối mặt với lục đại Nguyên Đan, hắn không khỏi kinh hãi lạnh mình.
Chỉ chốc lát, quốc sư Sở Đông, cũng đuổi tới hiện trường, nhìn qua mấy vị khác không mời mà đến trên không hoàng cung, vẻ mặt liền kinh ngạc.
- Toàn bộ lui lại.
Sở Đông đập động Thiên Cơ Phiến, bảo mấy vạn tinh nhuệ phòng giữ nơi đây lui lại.
- Ngươi chính là Từ Huyền?
Trung niên áo tím mập mạp kia ánh mắt lóe lên, dừng lại trên người Sở Đông trên người, cao thấp dò xét, tựa như dò xét con mồi vậy.
- Ta chính là Tinh Phong quốc quốc sư Sở Đông, xin hỏi chư vị khách quý, đến thăm hoàng cung là có gì muốn làm?
Sở Đông không kiêu ngạo không siểm nịnh nói.
- Tu vị và thiên phú như thế, ngươi vậy mà không phải là Từ Huyền uy danh thịnh nhất trong lớp trẻ Đông Hoang biên cảnh sao?
Một vị mỹ phụ áo xanh khác có chút khó có thể tin.
- Chúng ta tìm Từ Huyền của quý quốc!
Trung niên áo tìm vẻ mặt trang nhã, ánh mắt lại dò xét Sở Đông một lát, trầm giọng nói:
- Còn ngươi nữa, đã bị Vạn Quy Tông, chọn trúng, chúng ta sẽ mang ngươi về trung bộ thánh địa trước!
Lời vừa nói ra, Sở Đông nhíu mày, tu giả của Vạn Quy Tông này có phải quá mức bá đạo vô lý không?
Những người này nhìn trúng thiên phú tiềm lực của Sở Đông, nhưng rõ ràng không qua hắn đồng ý liền định đưa hắn đến trung bộ địa vị Tam Dương Cảnh.
Mà ngay cả Tiêu Binh ở một bên cũng sinh ra một cổ lửa giận vô danh.
Chỉ là, hai người đều không phát tác tại chỗ.
Bởi vì sáu người Vạn Quy Tông thực lực cường hoành, lại đến từ trung bộ địa vực Tam Dương Cản, với tư cách là quốc gia tu giới ở Đông Hoang biên cảnh tự nhiên không dám đơn giản trêu chọc bọn họ rồi.
- Nếu như bọn họ thành tâm tới mời chào kỳ tài, tuyệt đối sẽ không mạnh mẽ không nói đạo lý như thế...
Sở Đông thập phần tỉnh táo, ánh mắt lập loè, rất nhanh liền ý thức được kỳ quặc trong việc này!
Thấy phía dưới trầm mặc không nói, trung niên áo tím mập mạp kia vận chuyển chân lực hùng hồn bàng bạc, quát to một tiếng:
- Từ Huyền, người ở chỗ nào?
Thanh âm như sấm rền quanh quẩn khắp Thiên địa, bao phủ phương viên trăm dặm.
Trong vương cung, có bộ phận tu giả cấp thấp, bất ngờ không đề phòng, "Oa" một tiếng thổ huyết tại chỗ.
- Lẽ nào lại như vậy!
Ở chỗ sâu trong Hoàng cung truyền đến một tiếng hét lớn.
Trương Phong một thân hoàng bào từ trong vương cung bay ra.
Trương Phong, Sở Đông, Tiêu Bình, ba đại Nguyên đan cường giả, giằng co sáu người Vạn Quy Tông. Nguồn truyện: Trà Truyện
Nhưng thực lực, số lượng lại chênh lệch rất rõ ràng.
Vạn Quy Tông một phương, có lục đại Nguyên Đan, trong đó hai người đã đạt đến Nguyên Đan trung kỳ đỉnh phong.
- Sự kiên nhẫn của chúng ta có hạn.
Trung niên áo tím sắc mặt đạm mạc nói.
- Các ngươi tìm ta?
Rồi đột nhiên, một thanh âm lạnh như băng âm vang, từ một mật điện nào đó ở sâu trong hoàng cung truyền đến.
Trong thanh âm kia ẩn chứa khí tức tuyên cổ bá đạo, giống như núi lớn vô hình từ trên trời giáng xuống, khiến cho mấy vị khách không mời trên không hoàng cung đều đứng không vững, cảm giác sâu sắc áp lực.
Cho dù trung niên áo tím mập mạp và lục bào mỹ phụ cũng đều động dung, liếc nhau thu hồi khinh thị trong lòng.
XÍU... UU! Vèo!
Một thân ảnh màu vàng cân xứng cao lớn, giống như một Kim Cương, điện quang lóe lên liền bay vút đến giữa không trung.
So sánh với mấy năm trước, thân hình Từ Huyền lúc này hơi có vẻ khôi ngô, khí tức phát ra từ trong khí lực càng thêm đáng sợ.
- Ngươi chính là Từ Huyền?
Trung niên áo tím hai mắt nhìn chằm chằm vào Từ Huyền, thu liễm vẻ ưu việt từ cao nhìn xuống trước kia, thậm chí thần sắc cũng dần dần trở nên hiền lành.
Nam tử hiện thân trước mắt, trên người phát ra cổ vô hình khí lực và khí tức áp bách kia, coi như là cường giả Nguyên Đan trung kỳ trực diện cũng cảm thấy rất bất an.
- Đúng là Từ mỗ.
Ánh mắt lợi hại của Từ Huyền quét qua mấy người, đặc biệt là dừng lại trên người trung niên áo tím và lục bào mỹ phụ trong chớp mắt.
Hắn sơ bộ đoán được, thực lực hai người này ít nhất còn trên Mộ Dung Thường trước kia.
Nhưng hai người này, đến từ trung bộ thánh địa Tam Dương Cảnh, thực lực có thể sẽ mạnh hơn dự liệu, thậm chí khả năng bằng được với Cát Thu xuất thân tử Quỷ Cốt Tông lúc trước.
Đối mặt với Từ Huyền cường thế hiện thân, mấy người Vạn Quy Tông đã thu liễm khí tức lại rất nhiều.
- Tiểu huynh đệ thực là nhân trung long phượng, tiến vào Đông Hoang địa vực, đều nghe thấy danh tiếng ngươi, hôm nay vừa thấy, quả thật không giống bình thường. Chúng ta tới từ Vạn Quy Tông ở trung bộ địa vực Tam Dương Cảnh, phóng mắt khắp Tam Dương Cảnh cũng thuộc về đại phái nhất lưu, gần với Tam Dương Thập Tông cường đại nhất.
Mỹ phụ áo xanh mỉm cười, không ngừng dò xét Từ Huyền, ngữ khí dị thường khách khí.
- Chúng ta đường xa mà đến, quý quốc chẳng lẽ không định chiêu đãi một chút sao?
Trung niên áo tím có chút không vui nói.
Tiêu Bình thân ở một bên, thầm nghĩ lợi hại, hai người này một đen một trắng, phối hợp ngược lại tốt.
Từ Huyền ánh mắt lập loè, lại không chút sợ hãi:
- Tốt! Mấy vị, mời...
Hắn từ từ đưa tay, nghênh đón mấy người này tiến vào hoàng cung.
Khi Từ Huyền "tự tiện" cho phép những người này tiến vào hoàng cung, Trương Phong thân là một quốc gia chi chủ cũng không có gì dị nghị cả.
Hai người Sở Đông và Tiêu Bình, trầm mặc không nói.
Bọn hắn minh bạch, muốn chống lại những người này, phải cần nhân vật như Từ Huyền mới được.
Chỉ chốc lát, trong Tinh Phong hoàng cung, một toàn đại điện huy hoàng.
Bọn người Từ Huyền và sáu người Vạn Quy Tông ngồi đối diện nhau.
- Chư vị ngàn dặm xa xôi, đi vào Đông Hoang biên cảnh, có gì chỉ giáo?
Từ Huyền trực tiếp đi thẳng vào vấn đề.
Nếu như không phải gặp chuyện nay thì giờ hắn đang chuẩn bị đi Cửu thành Thần Hoang rồi.
Mỹ phụ áo xanh lại cười nói:
- Không biết chư vị phải chăng biết được, trong Tam Dương Cảnh ngoại từ Tam Dương Thập Tông ra, còn có một tồn tại chí cao siêu nhiên khác không?
- Chưa nghe nói qua.
Từ Huyền không chút nghĩ ngợi lắc đầu, nhưng trong lòng lại âm thầm nhảy dựng.
Ánh mắt Sở Đông có chút ngưng tụ, chậm rãi nghe tiếp.
Trên thực tế, hai người trong Thiên Cơ cổ thành, lúc trao đổi với lão giả họ Lục thân bí cũng đã biết được sự tồn tại của thế lực siêu nhiên thế ngoại trong Tam Dương Cảnh kia rồi.
Phản ứng của bọn người Từ Huyền, hoàn toàn nằm trong dự liệu của bọn họ.
Mỹ phụ áo xanh sắc mặt trịnh trọng:
- Có lẽ trong mắt thế nhân, Tam Dương Thập Tông, truyền thừa đã lâu, đã lưu lại uy danh Bất Hủ trong giới này, liền cho nó là thế lực siêu cấp vô địch ro òi. Nhưng chỉ có rất ít tu giả cao tầng trong trung bộ địa vực là biết rõ, ở trên nó còn có một tồn tại chí cao vô thượng nữa, nó áp đảo trên Tam Dương Thập Tông -- đó chính là Thiên Đô Thánh Cảnh.
Thiên Đô Thánh Cảnh!
Trương Phong và Tiêu Bình, tâm thần run lên.
Từ Huyền và Sở Đông, cũng theo đó động dung, hai người liếc nhau, thập phần kinh ngạc.
- Cái này có quan hệ gì đến viếc quý tông tìm chúng ta?
Từ Huyền thản nhiên nói.
- Thiên Đô Thánh Cảnh, có được Động thiên phúc địa tốt nhất Tam Dương Cảnh, có các loại truyền thừa cổ xưa tuyệt tích, linh khí tài nguyên, hơn xa ngoại giới và các Bí Cảnh không gian khác, thậm chí còn hơn xa Thần Hoang đại địa trong truyền thuyết. Chỗ đó mới là tu luyện thánh địa chính thức của Tiểu Ngư Giới. Mỗi qua mấy trăm năm, Thánh Cảnh đều sẽ mở ra, tuyển chọn một ít thiên tài ở bên ngoài.
Nói đến đây, mỹ phụ áo xanh có chút dừng lại, tựa hồ muốn cho Từ Huyền và Sở Đông thời gian tiêu hóa.
- Minh bạch.
Từ Huyền lạnh nhạt nói, trong nội tâm không khỏi cảm khái, lão giả họ Lục kia phỏng đoạn thật chuẩn, Thánh Cảnh quả nhiên sẽ mở ra trong những năm gần đây.
Mà không nghĩ tới, chuyện này lại có quan hệ đến mình.
- Thánh Cảnh tuyển nhận thiên tài, không chỉ giới hạn ở Tam Dương Thập Tông, chỉ cần có đủ thiên tài cường đại, những nhất lưu đại phái như chúng ta cũng có thể đề cử người đi vào. Bởi vậy, mỗi đến đúng lúc này, một ít đại phái của trung bộ địa vực đều sẽ phái người đi các nơi tìm kiếm tân tú trẻ tuổi có thiên phú tốt.
Mỹ phụ áo xanh tiếp tục nói.
- Thì ra là thế, mấy vị là muốn cho chúng ta gia nhập quý tông, đồng tiến nhập Thiên Đô Thánh Cảnh sao?
Từ Huyền rất phối hợp nói.
- Chính có ý đó.
Trung niên áo tím xen vào nói.
- Thế nhưng làm như vậy, đối với quý tông có chỗ tốt gì?
Từ Huyền hơi nghi vấn hỏi.
Kỳ thật trong lòng của hắn còn có một nghi vấn càng lớn lơn, Tam Dương Thập Tông, nếu có đệ tử thiên tài sao lại không lưu cho mình mà đề cử đến Thánh Cảnh chứ.
- Ha ha ha... hỏi rất hay! Nếu như không có lợi Tam Dương Thập Tông cũng sẽ không nóng lòng như vậy.
Trong mắt trung niên áo tím hiện lên một đạo tinh quang:
- Nhưng nếu ngươi biết, Bất Hủ Kim Đan như phượng mao lân giác trong phạm vi Tam Dương Cảnh cơ hồ đều là xuất từ Thánh Cảnh thì sẽ không nghĩ vậy nữa.
Điều này sao có thể!
Mấy người Từ Huyền, Trương Phong tâm thần chấn động, không thể tin nổi.
Bọn hắn có thể đoán được, Tam Dương Cảnh lớn như vậy, trong đó nhất định sẽ có Bất Hủ Kim Đan tồn tại, nhưng khó có thể tưởng tượng, nhưng Bất Hủ Kim Đan này toàn bộ đều xuất từ Thiên Đô Thánh Cảnh.
- Đây là bởi vì, Bất Hủ Kim Đan, cơ hồ là cực hạn mà Tiểu Ngư Giới có thể tu luyện được. Càng tới gần điểm này, độ khó sẽ gia tăng thêm mấy phận, dưới tình huống bình thường, các địa vực bình thường trong Tam Dương Cảnh khó có khả năng sinh ra đời Bất Hủ Kim Đan. Nhưng chỉ có Đông thiên phúc địa của Thánh Cảnh, là thánh địa tu luyện trong giới này, lại có được truyền thừa khổng lồ cổ xưa nhất, đột phá Bất Hủ Kim Đan so với địa vực bình thường sẽ dễ hơn nhiều. Càng quan trọng hơn là, sau khi đột phá Bất Hủ Kim Đa còn có thể tự do lựa chọn rời khỏi Thánh Cảnh, trở lại tông phái trước kia.
Mỹ phụ áo xanh giải thích nói.
Nghe đến đó, Sở Đông không khỏi lâm vào trầm tư, dụng ý Thiên Đô Thánh Cảnh làm như vậy là gì?
Bất quá có một điểm có thể khẳng định, dưới tiền đề toàn bộ Bất Hủ Kim Đan của Tam Dương Cảnh cơ hồ sở đều sinh ra đời ở Thiên Đô Thánh Cảnh, vậy thì Thánh Cảnh ở Tam Dương Cảnh sẽ có được lực hiệu triệu tuyệt đối..
Cũng khó trách mỗi khi Thánh Cảnh mở ra, Tam Dương Thập Tông danh chấn cả giới cũng phải cúi đầu xưng thần. Bởi vì mặc dù là Bất Hủ Kim Đan của Tam Dương Thập Tông, cũng là do Thánh Cảnh bồi dưỡng.
- Cái này là Vạn Quy Tông, chọn trúng các ngươi. Chuyện này, song phương cần đạt thành hiệp nghị, nếu như các ngươi tương lai có cơ hội tấn chức Bất Hủ Kim Đan, cần phải rời khỏi Thánh Cảnh, quay về bổn tông, ít nhất phải trở thành vinh dự trưởng lão...
Trung niên áo tím hơi thâm ý nói.
Từ Huyền và Sở Đông liếc nhau, nhưng cũng không tỏ thái độ.
- Nếu như không có ý kiến, ba ngày sau, bản trưởng lão liền mang bọn ngươi đi trung bộ thánh địa.
Trung niên áo tím lời nói xoay chuyển.
- Hừ, quý tông cứ như vậy xác định, chúng ta nhất định sẽ theo các ngươi đi sao?
Từ Huyền cười lạnh một tiếng.
Trung niên áo tím và mỹ phụ áo xanh lập tức cứng lại.
Dưới tình huống bình thường, lấy địa vị đại phái nhất lưu ở trung bộ địa vực của bọn hắn, cùng với hấp dẫn từ Thánh Cảnh, Bất Hủ Kim Đan, những tên "hai lúa" ở biên hoang chi địa này còn không ước gì được ngay sao? Cho dù có chút không tình nguyện, nhưng cũng không dám làm trái ý nguyện của bọn hắn.
Nhưng, bọn hắn vẫn đánh giá thấp tầm mắt của Từ Huyền và Sở Đông.
- Ba ngày về sau sẽ cho các ngươi câu trả lời.
Từ Huyền vẻ mặt cường ngạnh, đứng dậy tiễn khách.
Sáu người trung niên áo tím và mỹ phụ áo xanh sắc mặt lập tức có chút khó chịu nổi, nhưng vẫn yên lặng rời đi.
Trước khi đi, trung niên áo tím sắc mặt tối tăm phiền muộn, trong mắt lóe lên lệ quang.
Ban đêm.
Từ Huyền và Sở Đông, đứng trên cổng thành, nhìn lên tinh không.
- Ngươi phải chăng nghĩ kỹ?
Sở Đông sắc mặt bình tĩnh nói.
- Có lẽ, đây là một lần cơ hội. Tràng tai nạn tương lai 50~60 năm sau kia, là do ta gây ra. Nếu như ta đi Thiên Đô Thánh Cảnh, có thế lực cường đại như thế che chở, tình huống sẽ hoàn toàn khác, ít nhất sẽ không gây tai họa cho Tinh Phong quốc. Còn nữa, tiến vào tu luyện thánh địa trong giới này, đối với ta cũng ít nhiều có chút ích lợi.
Từ Huyền vẻ mặt suy nghĩ sâu xa nói.
Cảnh giới của Viễn Cổ Thể Tu không phụ thuộc vào ngoại giới, tu luyện cũng không thông qua hấp thu linh khí ngoại giới. Nhưng khí lực thân thể hắn có thể thông qua vạn vật ngoại giới để cường tráng bản thân. Từ Huyền thông qua chân hỏa và Thiên địa linh tài tu luyện khí lực, chính là có đạo lý này
Bởi vậy, tu luyện thánh địa chính thức, cho dù là đối với Viễn Cổ Thể Tu mà nói cũng cực kỳ có lợi.
Huống chi, Từ Huyền còn muốn mượn đó để đối kháng một trường kiếp nạn nữa.
- Quả thật rất mê người.
Vui vẻ trên mặt Sở Đông đột nhiên thu lại:
- Nhưng ta cơ hồ có thể kết luận, người của Vạn Quy Tông này, ý đồ đến bất thiện, tuyệt không có bất kỳ thành ý nào cả!
- Chỉ giáo cho?
Từ Huyền ánh mắt lóe lên.
Hắn tin tưởng dùng tu vi tạo nghệ đệ nhất tiên diễn sư Tinh Phong quốc, khẳng định phỏng đoán tuyệt không phải giả dối hư ảo.
Sở Đông sắc mặt tỉnh táo:
- Một khi hai người chúng ta tiến vào Thiên Đô thánh cảnh, có khả nãng tưõng lai một ngày sẽ tấn chức Bất Hủ Kim Đan. Mà mấy người kia, khí thế hung hung, thái độ ác liệt, hoàn toàn không phù hợp lẽ thường. Mặc dù là tam dưõng mười tông kia thiên thùy bất hủ, cũng không dám khinh thường đối đãi với tồn tại tương lai có khả năng trở thành Bất Hủ Kim Đan như vậy. Trừ phi, bọn hắn bản thân không hề có thành ý, ý đồ bóp chết chúng ta từ trong trứng nước.