Dù sao luận thực lực, hắn chưa hẳn có thể chiến thắng Ngưng Đan hậu kỳ Lãnh Diện Tử Ma có được truyền thuyết kỳ bảo.
- Chủ nhân của Thiên Hạt Ma Kiếm rất có thể là trốn tránh đuổi giết, mới tiến vào Tử Hải Chi Địa, chỉ mong chúng ta không phải gặp gỡ hắn. Bạn đang đọc truyện được copy tại Trà Truyện
Mỹ phụ mặc áo xanh lộ vẻ mặt hồi hộp khẽ thở dài.
Từ Huyền lộ vẻ kinh ngạc, chính mình tiến vào tử hải là vì mở ra Yêu Ngư thành cổ bên trong truyền thuyết, không nghĩ tới chủ nhân của Thiên Hạt cổ kiếm cũng chạy nạn đến phiến khu vực này, hi vọng không phải tao ngộ cùng người này thì hơn.
Lại đàm luận một ít kỳ văn dị sự ở Thần Hoang đại địa, mỹ phụ mặc áo xanh an bài cho Từ Huyền một cái phòng trên bảo thuyền.
Trải qua một phen đại chiến... Người trên bảo thuyền đều muốn nghỉ ngơi dưỡng sức.
Hô vèo --
Bảo thuyền phát ra những màu sắc rực rỡ chói lọi, vượt qua sóng gió trên tử hải, rất nhanh xuyên thẳng qua hướng vị trí sâu nhất trong hải dương, tốc độ vượt qua tưởng tượng của Từ Huyền.
Từ Huyền ở trong phòng tu luyện mấy ngày, lại để cho Tuyết Vi hiện thân, cảm ứng phương hướng của Yêu Ngư thành cổ.
- Càng ngày càng gần rồi...
Trong đôi mắt đẹp dịu dàng của trong đôi mắt đẹp dịu dàng thiểm động dị quang, nàng nhịn không được hưng phấn mà trên gương mặt đẹp tuyết trắng lộ ra quang mang hồng nhuận phơn phớt....
Yêu Ngư thành cổ từng là Thánh thành của Viễn Cổ Yêu Ngư là nơi mà mỗi một Yêu Ngư Tộc cũng muốn chờ mong. Từ Huyền trong quá trình tu luyện, cảm giác sâu sắc tu vi Ngưng Đan kỳ tiến triển chậm chạp, trước khi mở ra Yêu Ngư thành cổ chỉ sợ không cách nào đột phá Ngưng Đan trung kỳ.
Hắn dứt khoát rút một ít thời gian đến rèn luyện phẩm cấp Phương Thiên Họa Kích tăng lên.
Phương Thiên Họa Kích là một bảo khí hạng nặng tương đối đặc thù, uy lực viễn siêu đồng giai... Nhưng phẩm cấp trước mắt vẫn chưa tới nhị phẩm.
Tài liệu luyện khí, Từ Huyền trong lâu đài của Cổ Thông Hà Thủy sớm thì chuẩn bị xong, lần này rèn luyện phẩm cấp có Minh Tước hiệp trợ khiến trong lòng hắn sinh cảm giác chờ mong.
Viêm Hỏa của bản thân Từ Huyền không phải chuyện đùa, nó chính là chân hỏa luyện khí tuyệt hảo, mà Minh Tước còn là một đầu hỏa điểu biến dị có được cấm kỵ hồn hỏa, thiên phú biến thái. Dùng song trọng Viêm Hỏa luyện khí bực này, đối với các luyện khí đại sư luyện khí mà nói có thể nói là vô cùng tha thiết ước mơ.
Bất quá, Phương Thiên Họa Kích với tư cách hạng nặng hạng nặng đặc thù, quá trình rèn luyện đề thăng phẩm cấp đương nhiên không phải trong một thời gian ngắn có thể hoàn thành.
Trong quá trình Luyện khí Từ Huyền liên hợp Tuyết Vi đã ở trong phòng, bày ra trùng trùng điệp điệp cấm chế, phòng ngừa khí tức tiết lộ.
Nhưng các tu giả khác trong bảo thuyền vẫn cảm nhận được một cỗ khí tức hãi hùng khiếp vía, hàn ý siêu cường đông lạnh triệt để linh hồn cùng viêm hỏa ôn hòa mà nóng bỏng.
- Thanh niên họ Từ đó rốt cuộc là đang tu luyện thần thông bí thuật gì mà làm cho tâm thần người bất an, ngay cả bổn mạng bảo khí trong cơ thể ta đều đang run rẩy.
Mỹ phụ mặc áo xanh lục mắt lộ ra dị sắc, ngạc nhiên khó hiểu mà nói.
- Tử Ma Kiếm của ta cũng liên tiếp dị động, hẳn là hắn đang luyện chế pháp bảo mạnh mẽ nào đó? Nhưng là pháp bảo dạng gì có thể kinh động kỳ bảo trong truyền thuyết?
Trên khuôn mặt lãnh khốc của Lãnh Diện Tử Ma hiện ra một chút cảm giác rất hiếu kỳ.
Từ khi Từ Huyền đi vào bảo thuyền, đám người cũng cảm giác Đan Đạo cường giả tuổi trẻ thần bí này tuổi còn trẻ đã tấn chức đan đạo, mà lại có được thực lực đáng sợ như thế. Ngay cả thực lực mạnh hoành như Lãnh Diện Tử Ma cũng không có nắm chắc có thể chiến thắng đối phương. Dù sao ngày ấy, đối phương liên tục chém giết Ngưng Đan cao nhân, trong tay còn có Minh Tước dị điểu quỷ dị kinh hồn.
Hai đại Ngưng Đan đối với lai lịch thân phận của Từ Huyền sinh ra hứng thú nồng đậm.
Mỹ phụ mặc áo xanh lục ngắt lời nói:
- Thiếu niên này có thực lực chỉ sợ còn không phải biểu hiện ra đơn giản như vậy, nhưng không biết hắn đến tử hải có chuyện gì?
Thời gian dần dần trôi qua, rất nhiều tu giả trên bảo thuyền dần dần đều bị khí tức đáng sợ lớn mạnh này bao phủ.
Lúc đầu trong khí tức này chỉ làm cho người ta cảm nhận Viêm Liệt cùng hàn ý rung động tâm linh, đến một tháng sau còn mơ hồ nhiều ra một cổ khí thế bá đạo lạnh thấu xương, nước biển bốn phía thuyền khi thì quấy xoay tròn, khi thì tĩnh lặng đáng sợ.
Rốt cục, tại nửa tháng về sau, vậy khí tức đáng sợ khó có thể nắm lấy bắt đầu thu liễm rồi dần dần biến mất.
Tu giả trên bảo thuyền đều thở phào một hơi.
- Hoàn thành...
Ở bên trong Ký Ức Tinh Hải, Từ Huyền ngưng mắt nhìn họa kích trầm trọng màu vàng lợt, tuy nó biểu hiện ra rất nhiều hoa văn nhìn như thô ráp mang phong cách cổ xưa nhưng cùng dĩ vãng so sánh thì trong Phương Thiên Họa Kích bây giờ ẩn chứa một cỗ thần uy uy hiếp khó có thể hình dung để cho thần quỷ nhượng bộ lui binh.
Nhẹ nhàng chạm đến Phương Thiên Họa Kích, Từ Huyền cảm nhận được bên trong có một tia linh vận chi khí quen thuộc so lúc ban đầu thì mạnh mẽ hon rất nhiều.
Sắc mặt của Từ Huyền trở nên phức tạp bởi hắn biết rõ, đó là khí tức của Hạ đại sư.
Mượn nhờ bổn mạng hồn hỏa của Minh Tước cùng cẩn thận rèn luyện, Phương Thiên Họa Kích ngoại trừ đẳng cấp tăng lên tới nhị phẩm bảo khí, còn ẩn chứa tinh thần thần bí uy hiếp chi lực.
Bản thân uy lực của Phương Thiên Họa Kích vượt qua Tam phẩm bảo khí, mà ở trong tay Từ Huyền có thể phát huy uy lực đáng sợ hơn, trên diện rộng tăng lên tổng hợp thực lực của hắn.
- ở bên trong Ký Ức Tinh Hải linh hồn tài liệu không nhiều lắm rồi, ngươi phải nghĩ cách đi tìm một chút, như vậy ta mới có thể cho ngươi cung cấp càng nhiều trợ giúp hơn nữa.
Tàn hồn kiếp trước nhắc nhở.
- Ta đang muốn đi một chỗ, nếu như thành công, tin tưởng sẽ không để cho ngươi thất vọng.
Từ Huyền cười nhạt một tiếng, từ ở bên trong Tinh Hải rời khỏi.
Thời điểm khi Từ Huyền ra khỏi phòng, tu giả khác trên bảo thuyền đều dùng ánh mắt là lạ nhìn hắn.
- Chúc mừng Từ đạo hữu, đại công cáo thành.
Mỹ phụ mặc áo xanh lục giống như cười mà không phải cười nói, cũng không hỏi Từ Huyền trong thời gian nửa tháng này đang làm cái gì, mà Từ Huyền cũng không có giải thích, đứng im lặng hồi lâu trên bảo thuyền, nhìn chỗ càng sâu xa bên trong tử hải.
Trên thực tế, lúc này bảo thuyền đã đi tới ở trong chỗ sâu của tử hải, nhưng cách hạch tâm tử hải chính thức còn có một đoạn lộ trình ngắn nữa.
Cùng lúc đó, tại ở trong chỗ sâu nào đó của tử hải, trong cung điện trên một đảo nhỏ đầy màu sắc.
-... Khô Lâu Vương đại nhân, cầu xin ngài làm chủ cho chúng ta.
Một đại hán đầu trọc khoác trên vai áo choàng màu vàng nửa quỳ trên mặt đất, hướng trên bảo tọa một bóng mờ thần bí tồn tại khóc lóc kể lể.
Trong đại điện, một tràng âm u lạnh như băng, cho dù là tu vi như Đan Đạo cường giả cũng thấy mơ hồ không rõ.