Rất nhanh, một màn sáng óng anh hiển hiện ở trước mắt, thượng diện hiển lộ ra thân ảnh mấy Liệp yêu giả.
Kết hợp trận pháp, thần thức, ánh mắt Từ Huyền định dạng ở nam tử Ma Đạo kia, khí tức trên thân người này, ẩn ẩn còn hơn Thư Ngọc San trước kia.
- Ngưng Đan cường giả!
Sắc mặt Từ Huyền khẽ biến.
Trừ một vị Ngưng Đan cường giả, còn có sáu bảy cao thủ Luyện Thần tám chín trọng, không có một cái nào là đèn cạn dầu.
Ánh mắt Từ Huyền lập lòe, lập tức khoanh chân mà ngồi, ăn vào mấy khỏe linh đan khôi phục nguyên khí, thậm chí còn dùng cả một khỏe Thiên hỏa linh dịch quý giá.
Vì luyện đúc Phương Thiên Họa Kích, vô luận là Hạ đại sư, hay là Từ Huyền, đều trả giá thật lớn.
Lúc này nguyên khí của Từ Huyền tổn hao rất nhiều, hắn liền nắm chặt thời gian khôi phục.
Quả nhiên, ước chừng một canh giờ sau, bên ngoài truyền đến một hồi âm thanh công kích.
Rầm rầm rầm...
Dùng Hắc Ma cầm đầu, bảy tám Liệp Yêu Giả bắt đầu công kích trận pháp bên ngoài Hỏa Nhai phủ.
Từ Huyền giành giật từng giây khôi phục nguyên khí, không rảnh chú ý sự tình ngoại giới, hắn hiểu được, giờ phút này là cùng thời gian giành mạng sống!
Nhanh chóng lấy ra Thất Phương Ngọc bình, bên trong bay ra một Yêu Ngư xinh đẹp đáng yêu, thân người đuôi cá, quanh quẩn lấy một tia lam tử chói lọi.
- Vâng thưa chủ nhân, trận pháp giao cho ta.
Yêu Ngư công chúa nhẹ nhàng cười cười, cầm chặt lệnh bài động phủ, khống chế trận pháp, ngăn cản Liệp Yêu Giả ở ngoại giới công kích.
XIU....XIU... XÍU...UU!...
Bốn phía vách núi, ánh sáng màu đỏ sáng long lanh, quanh quẩn lấy một tia ngũ sắc, bỗng nhiên bắn ra từng đạo quang trụ hồng sắc thô như cánh tay, oanh hướng tiểu đoàn đội bảy tám Liệp Yêu giả này.
Đột nhiên xuất hiện công kích, làm cho mấy người trừ Hắc Ma ra, một hồi luống cuống tay chân.
Bởi vì những cột sáng màu đỏ kia, có được uy lực khiến Luyện Thần thất trọng sinh ra vết thương trí mệnh.
- Làm sao bây giờ, người trong động phủ kia, bắt đầu phản kích.
- Trận này pháp kết hợp ưu thế địa lợi, công thủ nhiều mặt, không dễ dàng công phá.
Mấy Liệp Yêu Giả mắt lộ ra kiêng kị, hai mặt nhìn nhau thương nghị.
Trận pháp Hỏa Nhai phủ này, chính là lúc trước Hạ đại sư mời một vị Luyện trận đại sư cao cấp bố trí, uy năng cường đại, coi như là Ngưng Đan kỳ cường giả, cũng khó có thể công phá.
- Cái đại trận này, xác thực khó đối phó, nhưng mà nghĩ đến muốn luyện chế ra Bảo khí kinh thế hãi tục bực này, cao nhân trong phủ kia, khẳng định nguyên khí hao tổn rất lớn. Chúng ta nắm chặt thời gian, tiếp tục công kích, tiêu hao linh khí trận pháp. Bằng vào lực lượng linh thạch, trận pháp tuyệt khó bền bỉ.
Con ngươi Hắc Ma u lãnh, cao thấp dò xét vách núi này, rất nhanh đưa tay, lại để cho mọi người kết thành tường phòng hộ, bảo trì khoảng cách nhất định, đối với trận pháp phát động công kích.
Ngưng Đan cường giả, thêm bảy tên Luyện Thần tám chín trọng, đội hình như thế có thể nói là cường hoành, ở dưới khoảng cách nhất định, trận pháp Hỏa Nhai phủ công kích, khó có thể sinh ra uy hiếp đối với bọn họ.
Bang bang rầm rầm… một đám tám người phát động công kích mãnh liệt không ngừng.
Như mà Tu Giả Luyện Thần Kỳ, tiên thuật pháp bảo công kích đánh vào trên trận pháp, tối đa chỉ là kích thích một tia rung động.
Mà Hắc Ma kia, bấm tay một điểm, một đạo quang mang khí thế kinh người phá không rít gào, đánh vào trận pháp, lập tức vách núi kia lắc lư, khu vực trận pháp bị đánh trúng, ảm đạm vài phân.
Từ Huyền đang ở trong mật điện luyện khí ngồi xuống khôi phục, hắn mượn nhờ Thiên hỏa linh dịch, cùng với linh đan khác trợ giúp, Hỏa nguyên tinh khí phi tốc lưu chuyển, từ lúc đầu khô cạn, đến sau từng chút lớn mạnh.
Hơn nữa hắn lại để cho Yêu Ngư công chúa Tuyết Vi khống chế trận pháp, lập tức, một tia linh hỏa phụt lên mà ra, bị hư quang quanh quẩn thân thể Từ Huyền hút vào.
Phương Thiên Họa Kích được Từ Huyền đặt ở trước mặt, thời điểm nguyên khí khôi phục vài phần, hắn bắt đầu đem thần thức thâm nhập vào, có một loại cảm giác niềm nở như nước chảy thành sông.
- Chuyện gì xảy ra, đã đánh gần hai giờ, lực lượng trận pháp này còn dồi dào như thế.
Liệp Yêu Giả đang ở bên ngoài công kích, hiện ra vài phần mệt mỏi.
Vốn cho là, có ma tu Ngưng Đan kỳ ta trấn dẫn đầu đội hình bảy tên Luyện Thần tám chín trọng cường đại, phá trận bất quá nhất thời nửa khắc, cũng có thể hao tổn hết lực lượng của trận pháp kia.
Nhưng kết quả lại không phải như vậy!
Bốn phía vách núi kia, ánh sáng màu đỏ cường thịnh như trước, tùy thời có hỏa linh chi khí sung túc bổ sung, chỉ có những ráng ngũ sắc trong trận pháp kia là nhạt vài phần.
Hắc Ma nhắm mắt lại, triển khai thần thức, rót vào đại địa dưới chân.
Rất nhanh hắn biến sắc, âm tình bất định cắn răng nói:
- Nguyên lai nơi này là một khối hỏa linh chi địa, vách núi kia chỉ sợ có một địa linh hỏa huyệt cỡ lớn.
Nguyên lai, lúc trước vị Luyện trận đại sư kia xếp đặt thiết kế Hỏa Nhai phủ, đem địa linh hỏa huyệt ở phía dưới, trở thành nguồn suối lực lượng, dung hợp cùng trận pháp.
Kể từ đó, đại trận Hỏa Nhai phủ này, có được hỏa linh chi lược dồi dào chèo chống, lực bền bỉ so với trận pháp mạnh hơn rất nhiều.
- Hắc Ma đại nhân, bây giờ nên làm gì?
Một gã Liệp Yêu Giả hỏi.
- Tiếp tục công kích! Địa linh hỏa huyệt chỉ là nguồn suối lực lượng, đại trận quy mô như thế, không phải chỉ một linh khí có thể chèo chống. Bạn đang đọc truyện được lấy tại chấm cơm.
Sắc mặt Hắc Ma lãnh khốc, dứt khoát tế ra một lá cờ đen thui, phun ra nuốt vào từng đạo hắc lưu, hung hăng trùng kích trên vách núi.
Lại công kích nửa ngày, lực lượng trận pháp bốn phía Hỏa Nhai phủ, quả nhiên bị suy yếu vài phần, ánh sáng màu đỏ quanh quẩn sơn thể ảm đạm một chút, những ánh sáng bảo vệ màu sắc rực rỡ kia, càng phát ra mỏng manh.
- Chủ nhân, trận pháp có khả năng chèo chống không bao lâu nữa.
Yêu Ngư công chúa tay cầm lệnh bài động phủ, trên mặt đẹp hiển lộ vài phần khẩn trương.
- Có thể chèo chống bao lâu, thì chèo chống bấy lâu!
Từ Huyền mở ra con ngươi, trên người hư quang đỏ thẫm, vù vù rung động.
Hỏa chi tâm trong thân thể tràn đầy một tia sáng màu đỏ óng ánh, phóng tới mật huyệt cùng tứ chi bách hải.
Qua một khắc, thân thể Từ Huyền bỗng nhiên chấn động.
Ở dưới sự trợ giúp của động phủ, hắn thành công mở ra mật huyệt thứ tám, lực lượng sinh ra càng tinh thuần bàng bạc.
Sau khi tấn chức Luyện Thần thất trọng, tu vi tiến triển càng phát ra chậm chạp, mở ra mật huyệt thứ tám, xa xa không đủ để để cho Từ Huyền đột phá đệ cửu trọng, nhưng giờ phút này lại như đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết rơi, để cho thân thể hắn nguyên khí tổn hao nhiều, như hạn hán đã lâu gặp mưa phùn.
Từ Huyền lập tức dẫn đạo cổ lực lượng mới này, phản hồi hỏa chi tâm, lại phân tán đến tứ chi bách hải.
Cho dù thời gian vô cùng gấp gáp, nhưng nguyên khí Từ Huyền khôi phục, so với ngày thường nhanh hơn rất nhiều.
Ầm ầm,… vách núi động phủ kia, mãnh liệt lắc lư, bên ngoài trận pháp bị công phá một lổ hổng thật lớn.