Lúc cơ thể diễn sinh ra Viêm Long chi tâm, tu vi Từ Huyền có thể nói là đột nhiên tăng mạnh, tiến triển cực nhanh.
Giờ phút này, tu vi hắn đạt tới luyện thần lục trọng đỉnh phong, và hắn cũng đã kiệt lực áp chế.
- Thời gian không đến một tháng, liên tục đột phá hai giai, cái này hoàn toàn là một kỳ tích, chẳng lẽ hắn gặp phải kỳ ngộ gì trong Thiên Cơ thành cổ mà không muốn cho người khác biết?
Đối với tốc độ tu luyện của Từ Huyền, Uông Thủy vô cùng sợ hãi.
Nếu không có đại kỳ ngộ gì, coi như là thiên tài cũng khó có được tốc độ tu luyện như vậy.
Bản thân Từ Huyền có được tiềm năng thiên tài tốc độ, lại thêm Thiên Hỏa linh dịch cùng nhân tố Hỏa chi tâm thai nghén. Như vậy tốc độ tu luyện của hắn cũng quá kinh thế hãi tục rồi.
Tối thiểu là ở số tuổi thọ giống nhau, giờ phút này tiến độ tu luyện của hắn khó khăn lắm mới vượt qua kiếp trước mà thôi, có lẽ qua một thời gian ngắn thì cũng bị đuổi theo, không thể không thừa nhận tư chất cùng ngộ tinh đáng sợ ở kiếp trước của hắn.
Ước chừng nửa ngày sau, mọi người đã khôi phục lại 7 8 thành nguyên khí.
- Rầm rầm rầm răng rắc...
Cát thuyền bị sa trùng xé ra một vứt nứt dài vài thước, tiếp theo nhanh chóng khuếch trương, thậm chí có mấy sa trùng đã tấn công đến.
- Phá vòng vây lần cuối cùng!
Trong mắt Từ Huyền lóe lên lệ quang, một cỗ viêm lực vô hình che tứ phương.
Theo những nhịp đập hô hấp mạnh mẽ của hắn, những sa trùng đang tiếp cận kia đột nhiên bị bốc cháy.
Bốn người Uông Thủy và Yên Mi lập tức đứng lên, theo sát phía sau, tâm thần rung động.
- Oanh!
Từ Huyền hét lớn một tiếng, đơn chưởng vỗ một cái, quang mang màu đỏ chớp động.
Chỉ một thoáng, theo một chưởng kia, khí tức khói lửa gió bão gào thét đã trực tiếp đánh xuyên qua Cát thuyền.
- Keng... Tạch!
Cát thuyền kim loại cứng rắn kia bị một chưởng đánh vỡ, chia năm xẻ bảy, một mảnh áng sáng màu đỏ đánh ra bốn phương tám hướng, thoáng cái diệt sát gần trăm sa trùng ở bốn phía.
Một chưởng kia, theo thứ tự chỉ cần đơn giản bổ một phát, lại đánh vỡ sự cân bằng của lực lượng thiên địa tự nhiên.
Viêm khí gào thét tàn sát bừa bãi, theo quyền chưởng của Từ Huyền, cuồng vũ bốn phía, diệt sát từng vòng sa trùng, lưu lại một đống thi thể bị cháy đen.
Bốn người Yên Mi theo sát phía sau, nguyên một đám đều trợn mắt há hốc mồm, thể xác và tinh thần triệt để rung động. Trận trận sóng nhiệt vung lên quần áo, tóc tai bọn hắn.
Chỉ ba hơi thở, không gian phụ cận hình thành một mảng chân không cháy đen, không còn một sa trùng nào.
Càng lúc càng lớn, những sa trùng đang chạy đến run rợ không hiểu.
Từ Huyền đứng thẳng ở bên trong tầng cát tối đen như mực, tầng ngân cương trong suốt vô hình huyễn sáng, gạt toàn bộ cát ra, trên người không dính một hạt bụi nào.
Tầm đó hắn hô hấp, Viêm long chi tâm trong cơ thể nhảy lên mạnh mẽ, hỏa nguyên chi khí tinh túy cùng những dòng chảy nhỏ không hiểu trong ẩn mạch. Một cỗ Viêm hỏa đại thế đánh vỡ sự cân băng thiên địa tự nhiên, mỗi một phần hỏa linh chi khí đều đang run sợ, hình thành đại thế viêm khí gào thét tàn sát bừa bãi.
- Đi!
Từ Huyền kinh hô quát một tiếng, thân hình tháo chạy lên trên tầng cát, đánh một quyền ra đằng sau, trực tiếp xuyên đá ráp sâu vài chục trượng, những nơi đi qua đều mở ra một thông đạo thiêu đốt bằng lửa.
Bốn người sau lưng đều tháo chạy theo Từ Huyền.
Nhưng vị trí của mọi người ở quá sâu trong tầng cát, không có khả năng đến mặt đất trong thời gian ngắn.
Trong quá trình này, những sa trùng kia giống như dòng sông, liên tục không ngừng đánh tới.
Sâu trong tầng cát truyền đến một tiếng gào thét kinh hồn, khu vực phụ cận chấn động mãnh liệt, ảnh hưởng đến phạm vi một dặm, vô số sa trùng bị ảnh hưởng của cỗ khí tức kia, nhưng vẫn không sợ chết đánh tới.
- Không tốt, sa trùng vương!
Sắc mặt mọi người đều biến đổi.
Lúc Sa trùng vương xuất trận, chúng sa trùng điên cuồng công kích, vây chặt bốn phía tầng cát này như nêm cối.
- Sa trùng trong phạm vi một dặm này tính bằng đơn vị hàng nghìn, nếu như không giết chết sa trùng vương thì năm người chúng ta tối đa chỉ có thể chạy ra 1 2 người.
Từ Huyền hít sâu một hơi, Hỏa chi tâm nhảy lên trong lòng, một cỗ viêm khí màu đỏ hội tụ lại trong lòng bàn tay.
- Phanh! Phanh! Phanh! Phanh! Phanh! Phanh!
Tim đập quỷ dị kinh hồn, dùng Từ Huyền làm trung tâm, lan tràn ra 4 phương 8 hướng.
Tim đập trong cơ thể hiện ra tinh trạch màu hồng, co rút lại rồi nhảy lên, rung chuyển tán ra hỏa linh chi khí ảnh hưởng toàn bộ phiến thiên địa này.
Nhiệt độ chung quanh bỗng nhiên tăng vọt, phảng phất như không khí cũng đều sôi trào lên. Mấy người bên cạnh Từ Huyền, trên trán chảy ra mồ hôi, tim đập liên hồi, khí huyết di động. Cũng may là thần thông của Từ Huyền cũng không ảnh hưởng đến bọn họ..
Ngay tại tiếp theo, bốn phương tám hướng truyền đến từng đợt tiếng kêu thảm thiết.
Từng đoàn sa trùng vọt tới, trái tim đột nhiên thiêu đốt liên hồi, bạo thể mà vong.
Phàm là sinh linh có huyết nhục, tất nhiên có một sinh mệnh làm trụ cột, chịu phải những áp lực vô cùng mãnh liệt kia liền lập tức diệt vong.
Từ Huyền dùng chủ Hỏa Viêm Long chi tâm, thi triển thần thông bổn mạng, vốn là chấn động trên cơ sở khí huyết, uy năng cao hơn một tầng.
Vốn là huyết mạch tim đập, chủ yếu dùng để ngăn chặn, hiện giờ chỉ cần một ý niệm là lưu lại những thi thể cháy đen rậm rạp của sa trùng.
Trong thời gian ngắn, bốn phía xuất hiện một trạng thái chân không một lần nữa, Từ Huyền lập tức đình chỉ huyết mạch tim đập, thần thông này quá mức tiêu hao, hắn thi triển một hơi liền dừng lại.
s- Trước tiên trở lại mặt đất! Đợi lát nữa bất kể các ngươi làm gì, đều phải dùng tất cả lực lượng nhảy lên trên!
Từ Huyên phân phó, trong lòng bàn tay ngưng tụ lại một khối không khí hồng viêm, áp súc đến cực hạn. Một cỗ khí tức cấm kị kinh khủng truyền ra, khiến tâm thần những người sau lưng đều run rẩy.
Bốn người Uông Thủy cùng Yên Mi vội vàng theo xích hắc thông đạo kia, bay lên tầng cát phía trên.
Từ Huyền ở sau cùng áp trận, cũng đánh lên phía trên.
- Hô... Hít hà...
Đúng lúc này, Sa trùng vương dẫn đầu vô số sa trùng đánh tới.
Từ Huyền dừng lại ngăn cản, hít sâu một hơi, ánh mắt nảy lên như nến đỏ, không khí bốn phía bị một cỗ lực lượng không hiểu đè ép đến mức tận cùng.
Sa trùng vương và vô số sa trùng lập tức tiến đến, đủ để gặm tu giả cấp độ luyện thần kỳ thành cặn bã.
- Uống!
Từ Huyền hét to một tiếng trùng thiên, trong bàn tay tích súc không khí vùng tinh hồng viêm đến mức tận cùng, hung hăng đánh ra.
- Oanh!
Một mảnh viêm khí hào quang chói mắt giống như hình nấm bạo liệt ra trong tầng cát, trong khoảnh khắc lan tràn ra phạm vi hơn 10 trượng. Những nơi đi qua, cát bụi bị xoắn thành đen xám, sa trùng cận thân bị viêm khí phong bạo đáng sợ nổ tung thành tro bụi.
Lực trùng kích khủng bố thoáng cái khiến tầng cát nổ tung hơn 1 dặm, một cỗ khí loãng cường hoành cơ hồ rung chuyển đến mặt đất phụ cận.
Bốn người Uông Thủy cùng Yên Mi chỉ cảm thấy 1 cỗ khí lãng kinh khủng oanh tạc, dùng sức bay vọt tới phía trước, trong nháy mắt đã ra khỏi tầng cát, nhảy lên mặt đất.
Tầng cương lực quanh thân Từ Huyền vỡ tan từng tầng, thân hình như một quả đạn pháo, mượn nhờ lực nổ tung bạo tạc, thoáng cái giải khai cát bụi sâu hơn mười trượng, bay vụt lên mặt đất.
Trong khoảnh khắc hạ xuống mặt đất, mọi người vẫn còn cảm nhận được tiếng cát nổ ầm ầm dưới chân cung với dư âm thẩm thấu đến mặt đất kia, khí huyết trong cơ thể vẫn còn nhộn nhạo mà chưa yên lại..
Từ Huyền phiêu phù trên tầng cát, cũng không có sử dụng phi hành pháp khí, cỗ lực lượng vô hình ẩn mạch trong cơ thể tác dụng đến thiên địa khiến hắn nổi lơ lửng trên không trung, tầng ngân cương quanh thân bị nghiền nát bỗng nhiên sáng lên, chớp động một tai huyễn quang kinh tâm. Trong bóng đêm hoa lệ mà uy nghi, giống như một chiến thần giáng lâm.
Bốn người Uông Thủy đều vô cùng rung động, ngẩng đầu nhìn thiếu niên kia với vẻ ngưỡng mộ, quanh mình hắn có một tầng ánh sáng màu đỏ rít gào, hình thành sóng cả bành trướng, luồng khí xoáy cuốn vô cùng khí thế.
Bọn hắn không nghĩ tới, một tu giả không đến luyện thần thất trọng lại có thể có được uy thế bực này.
Từ Huyền có chút thở dốc, vừa rồi trải qua động tác kia, giúp mấy người chạy ra khỏi tầng cát, hắn thực sự tiêu hao ba bốn thành nguyên lực.
Giờ phút này, hắn dùng thần thức dò xét, phát hiện Sa trùng vương đang gào thét tức giận, dẫn đầu rất nhiều sa trùng đánh tới tràng diện bên này.
Trong lúc Sa trùng vương gào thét, những sa trùng trên mặt đất cùng phụ cận giữa không trung ngay ngắn hình thành phong bạo cát bụi cường đại, từng con sa trùng công kích nhân loại giữa mặt đất và không trung.
- Các ngươi tranh thủ trốn ra bên ngoài, cần phải giết chết Sa trùng vương mới có thể tiêu trừ hậu hoạn.
Từ Huyền há miệng phun ra một cái, một đồng tước trong suốt màu xanh phá không mà ra.< Nguồn: http://Trà Truyện/p>Còn không đợi sa trùng vương kia xuất hiện, Từ Huyền đã rót một đoàn bích u thực viêm tinh hồng vào bên trong thất linh đồng tước.
- Ông!
Thất Linh đồng tước đột nhiên khuếch trương, sau lưng mở ra hai cái lông vũ, trong lúc quang diễm tím xanh giao thoa, hội tụ thành viêm hỏa gió cuốn cường đại, khí diễm bay tứ tung.
- Phốc! Oanh!
Ngay tại một khắc sau, Sa trùng vương dài đến mười trượng phá vỡ tầng cát, đánh lên mặt đất, một tầng ngân huyễn hào quang nương theo dung hội thành một cột sáng bễ nghễ bá đạo đánh tới.
TỪ Huyền cảm nhận được một cỗ nguy cơ, điều khiển Thất linh đồng tước hung hăng đụng vào, khí diễm cường đại cùng vết lốm đốm bộc phát, hình thành một tầng phong bạo, khiến cát bụi ở phụ cận cất cao hơn 10 dặm.
Bọn người Uyên Thủy và Yên Mi vội vàng lui lại, chiến đấu cấp độ như này, vết máu cùng những người cháy đen, nhìn thấy mà giật mình, càng điên cuồng đánh tới.
Tứ chu hồng quang của Từ Huyền bỗng nhiên rít gào, thân hình cất cao lên không, thậm chí bay vụt lên tầng mây gần nhất, đạt tới giao diện hư không của cường giả Đan đạo cảnh giới.
- Thực lực sa trùng vương này, ít nhất có thể so với thực lực gia chủ Hoàng Long Đông Phương gia.
Thần sắc hắn nghiêm trọng, trái tim mãnh liệt nhảy lên, cuối cùng một tia tinh hồng bích u viêm hỏa rót vào bên trong thất linh đồng tước, hào quang thứ hai lập tức đại phát, khí thế càng mãnh liệt nghênh đón về hướng Sa trùng vương.
Đồng thời, Từ Huyền nhanh chóng lấy ra Thất phương ngọc bình, cắn ra đổ ra 1/5 ô thiên hỏa linh dịch.
- XÍU!
Từng giọt linh dịch óng ánh màu hồng kia hóa thành một dòng suối rót vào bên trong Thất linh đồng tước.
Thất linh đồng tước liền bộc phát ra hào quang chói mắt, cách cách, mở ra cây lông vũ thứ ba màu đỏ. Quang diễm xanh, tím, hồng đan vào nhau, hình thành viêm khí phong bạo gấp đôi lúc trước, trong lúc lông vũ giao thoa với quang diễm, ngưng tụ thành ba đạo quang vũ, hung hăng đánh tới sa trùng vương.
- Rầm rầm rầm...
Chỉ một thoáng, tiếng bạo nổ rung trời vang lên giữa không trung, vòng ánh sáng viêm khí bảo vệ hoa mỹ chiếu sáng rực nửa vùng trời đêm, khiến sa mạc phía dưới như đang ở vào ban ngày.
Sa trùng vương kia đụng phải công kích, sợ hãi kêu lên, thân xác thiêu đốt, xác bề ngoài nổ từng tầng, chợt hóa thành một cự vật cháy đen, sau khi rớt xuống còn không ngừng thiêu đốt, rất nhanh đã không giãy dụa gì thêm nữa.
Sau khi Sa trùng vương bị diệt sát, vô số sa trùng ở phụ cận run rẩy sợ hãi, giống như quân mất tướng rắn mất đầu, trốn đi tứ tán.
Sắc mặt Từ Huyền tái nhợt, thân hình từ từ bay xuống đất, khoanh chân ngồi xuống, phục dụng mấy viên linh đan.
Chỉ chốc lát, bốn người Uông Thủy Yên Mi đã nhao nhao chạy tới, quần áo mất trật tự, trên người còn dính cát bụi, bộ dáng đều là vô cùng sợ hãi.
- Sa trùng vương kia đã đạt tới Luyện thần cửu trọng đỉnh phong, tiếp cận đan đạo cảnh giới, vậy mà lại bị Từ huynh đệ diệt sát.
Trên mặt Uông Thủy lộ vẻ khiếp sợ, vẻ kinh tâm hoảng hốt vì đại chiến kịch liệt vừa rồi vẫn còn chưa tiêu tán đi.
Thần sắc Từ Huyền bình tĩnh, nói:
- Đây cũng là mượn nhờ Thiên hỏa linh dịch giúp đỡ, cuối cùng khiến Thất linh đồng tước bộc phát uy lực mạnh gấp hai lần, chỉ sợ đã phá tan xiềng xích luyện thần, vượt qua cấp độ đan đạo.
Trong lúc hắn nói chuyện, lưu quang thất linh đồng tước mê ly, thu hồi ba lông vũ, bay đến trước người, quay tròn.
- Kê ô...
Tiểu đồng tước kia hóa thành lớn cỡ bàn tay, đáng yêu mê ly, quay chung quanh Từ Huyền, không quá tình nguyện trở lại trong cơ thể.
Từ Huyền lộ vẻ mặt kinh ngạc, sau khi minh bạch ý tứ, lắc đầu cười khổ, lấy ra Thất phương ngọc bình, tay run lên, bắn ra vài giọt thiên hỏa linh dịch.
Thiên hỏa linh dịch kéo theo một cỗ hỏa linh khí tức thuần túy, nhiệt độ bốn phía dâng lên cao, xẹt thành một quỹ tích trên hư không, sau đó rơi xuống đất.
- Phốc! Phốc! Phốc!
Thất linh đồng tước há mồm, quang mang óng ánh lóe lên, nuốt những giọt thiên hỏa linh dịch này vào. Chợt, quang hoa đồng tước lưu chuyển, tinh quang bốn phía, bảo khí chi quang mở rộng ra.
Con mắt mấy người Uông Bàn Tử đều đã mở to hết cỡ rồi.
- Khổng Tước nhất tộc trong truyền thuyết có một kiện truyền thừa chí bảo hình dáng đồng tước, gần với cửu đại côi bảo, đứng hàng thứ ba trong 36 đại kỳ bảo, luận thần thông uy năng đơn thuần thì lại đứng hàng thứ nhất trong 36 kiện kỳ bảo, có lẽ là pháp bảo này trong tay Từ đạo hữu?
Yên Mi muốn nói lại dừng, không quá khẳng định nói. Dù sao thì cấp độ của kiện truyền thừa chí bảo của Khổng Tước nhất tộc kia cũng cực cao, mà khí tức Đồng tước trong tay Từ Huyền hơi có chỗ thua kém 36 kiện kỳ bảo, đương nhiên uy lực lại không phải tầm thường.
Thất linh đồng tước bồi hồi ở trên không trung thật lâu, nội liễm hào quang, cuối cùng lưu luyến không rời trở lại trong cơ thể Từ Huyền.
Sau khi trở vào trong cơ thể, thất linh đồng tước vẫn còn tiêu hóa lực lượng thiên hỏa linh dịch, rất nhanh Ánh nguyệt bí châu liền phân hóa ra ánh sáng thần bí chói lọi, thẩm thấu vào bên trong đồng tước, có chút sinh ra lột xác không muốn người biết.
Sách cổ ghi lại, tại phía cuối cùng phía đông sa mạc Bát hoang có một vùng đất cổ xưa thần bí truyền kỳ, cửu thành thần hoang.