Tiên Hà Phong Bạo

Chương 224-225: Vân Thủy Phi Bộc

Lúc này, lấy nơi hắn đang đứng làm trung tâm, trong bốn phía mấy trượng từng phiến đá dưới lực lượng nóng bức cuồng bạo tầng tầng tan vỡ, phá toái.

Cách đó không xa gốc đại thủ kia, cháy đen một mảnh, vẫn còn đang thiếu đốt.

Dù cho lúc này, xung quanh vẫn còn một cổ khí tức nóng bức chưa tiêu tán, khiến kẻ khác áp lực khô nóng.

Từ Huyền vừa rồi bạo phát cổ lực lượng kinh người kia, hình như hoàn toàn vốn từ thân thể huyết nhục, không pha trộn bất cứ pháp lực gì, nhưng lực phá hoại càng mạnh mẽ hơn.

Khó có thể tưởng tượng, tràng cảnh lực phá hoại bực này đến từ một Tiên Sĩ Luyện Khí.

Mà phụ cận hiển nhiên không có bất cứ linh khí gì ba động. Vừa rồi giao phong đơn thuần là va chạm giữa thể tu và võ tu.

- Không sai, ngươi dần dần nắm giữ thần thông thuộc về Viễn Cổ thể tu, mặc dù không nghe theo Thiên Địa, lại có thể lấy thân mình ảnh hưởng thiên địa.

Trong đầu truyền đến tiếng tán thưởng của tàn hồn kiếp trước.

- Ha hả, viêm khí âm ba này là Khiếu Tự Quyết ta lĩnh ngộ trên cơ sở thể tu bí thuật, uy lực gần với Long Chi Nộ Tức, có thể nhằm vào địch nhân phạm vi lớn, không nghĩ tới nhanh như vậy đã phát ra công dụng.

Từ Huyền thoáng cảm thấy ngoài ý muốn nói.

- Chủ nhân, người vừa bộc phát ra cổ lực lượng kia thật đúng là đáng sợ, ngay cả Luyện Thần Kỳ sát thủ cũng đã bị ngăn chặn, nếu như đổi thành Luyện Khí kỳ Tu Giả bình thường, chỉ sợ cũng trực tiếp đốt cháy bạo thể mà chết.

Phương Cương kinh hãi rất nhiều, khó có thể tin nổi nói.

Đều là thể tu, Từ Huyền lại nắm giữ lực lượng cường đại như vậy.

Nếu như đổi là hắn mà nói, ngay cả là Luyện Khí bát trọng thể tu, tại nơi thích khách ám sát, cũng không có dư địa phản kháng.

Nhưng Từ Huyền cả quá trình, lâm nguy không sợ hãi, đầu tiên là lấy bí thuật ngăn chặn thích khách, sau đó lại lấy công kích nghịch chuyển chủ động phách lớn to lớn, đem thích khách dọa sợ chạy mất.

Vù vù, chỉ qua chốc lát, trong trời đêm bay tới hai vị Luyện Thần Kỳ Tiên Sư, sau đó lần lượt lại tới rất nhiều Tiên Sĩ tuần tra, tìm hiểu tình huống bên này. Xem ra người xuất thủ kia, là Hoàng Long Thành sát thủ đứng hàng thứ thứ bảy Quỷ Ảnh. Người này chính là sư huynh của Quỷ Phong, hẳn là cái trang tiến đến ám sát.

Trong đó một gã Luyện Thần Kỳ lão giả trầm ngâm nói.

Khi một đám Tiên Sĩ tuần tra thấy trên tràng lưu lại vết tích sau chiến đấu, cũng là hít một ngụm lãnh khí.

- Quỷ Ảnh kia là sát thủ cực kỳ đáng sợ, hiếm có người có thể tránh được hắn ám sát, Từ khách nhân cùng hắn giao thủ, dĩ nhiên không có thụ thương?

Một vị Luyện Thần Kỳ mỹ phụ khác, không thể tưởng tượng nói.

Lấy năng lực ám sát của Quỷ Ảnh, một ngày một ngày bị tiếp cận, dưới Luyện Thần Kỳ Tiên Sư không có khả năng có dư địa còn sống, cho dù là Luyện Khí cửu trọng Tiên Sĩ.

- Khụ.

Từ Huyền làm bộ đưa tay che miệng, thấp giọng nói:

- Ta cũng là thi triển một loại bí thuật, mới may mắn thoát được một lần khó khăn, vừa rồi cùng Quỷ Ảnh giao thủ một kích, thụ nội thương không nhẹ. Cũng may hắn một kích bất thành, đã bị sợ quá chạy mất.

Nghe Từ Huyền giải thích như vậy, một đám Tiên Sĩ tuần tra mới gật đầu buông tha.

Lấy tu vi Luyện Khí Tiên Sĩ, có thể tránh được Quỷ Phong ám sát, bản thân cũng không phải chuyện đùa, nhưng nếu còn có thể bình yên vô sự dưới tình huống như vậy, cũng quá không thể tưởng tượng được.

Phương Cương trong mắt thoáng lộ dị sắc, rất nhanh khôi phục bình thường, trước đó, quá trình Từ Huyền và Quỷ Ảnh giao thủ, hắn thấy rõ ràng tình huống lúc đó, xem ra, Từ Huyền tuyệt không có chịu nội thương quá nặng.

Sự thực cũng chính là như vậy. Từ Huyền sau khi thi triển âm ba viêm khí, chủ động xuất kích, bản thân chiếm ưu thế nhất định, cuối cùng chỉ là chịu chút nội thương cực kỳ nhỏ bé, thoáng hơi điều tiết liền khôi phục.

Chỉ là, đám người Từ Huệ Lan trong Thanh Sơn Lục Cư cũng không vạch trần việc này.

Rất nhanh, hai gã Luyện Thần Kỳ Tiên Sư cùng đám Tiên Sĩ tuần tra, tại phụ cận Thanh Sơn Lục Cư lục soát nhiều lần, đồng thời đang gia tăng nhân thủ lục soát những địa phương khả nghi khác bên trong phủ.

Đương nhiên, thích khách kia cẩn thận dị thường, một kích không được, quả đoán bỏ chạy, hơn phân nửa đã độn ra ngoài phủ, đây cũng là sách lược bảo mệnh tuyệt hảo nhất.

- Chủ nhân, nếu sát thủ kia là sư huynh của Quỷ Phong, như vậy chuyện này hơn phân nửa cùng Đông Phương Bá không thoát khỏi quan hệ.

Phương Cương cũng rõ ràng sự tình lần trước Từ Huyền tại Trương Thiên Linh Lâu thông qua đổ chiến, giết chết Quỷ Phong.

- Xem ra tám chín phần là như vậy.

Từ Huyền không rảnh suy nghĩ nói. mấy ngày trước hắn ở trên thịnh hội sinh nhật của Trương Vũ Hàm cự tuyệt lời mới của Đông Phương Bá, cục diện địch ta hoàn toàn rõ ràng. Đông Phương Bá không thể đối phó Từ Huyền ngoài sáng, chỉ đành dùng sách lược này.

- Không nghĩ tới thích khách có thể lẻn vào Trương phủ, ta nhất định phải bố trí trận pháp càng cường đại hơn, bảo hộ ca ca và Cầm muội, cho dù địch nhân tiến nhập Thanh Sơn Lục Cư, cũng phải khiến thúc thủ chịu trói.

Từ Huệ Lan tức giận nói.

Từ Huyền cười khanh khách, đối với Tu Giả mà nói, tầng phòng hộ của Trương phủ vô cùng kiên cố, thế nhưng đối với Quỷ Ảnh thích khách đỉnh tiêm Hoàng Long Thành này vẫn là có khe hở có thể lọt vào.

Dưới loại tình huống này, tăng cường thực lực bản thân, bảo trì cảnh giác cẩn thận, mới là vương đạo.

Từ sau sự kiện lần ám sát này, gia tộc rõ ràng gia tăng cường độ phòng bị đối với khu vực Thanh Sơn Lục Cư này, để phòng ngừa thích khách đi mà quay lại. Bởi vậy cũng có thể thấy được, trình độ coi trọng của Trương gia đối với Từ Huyền.

Từ Huyền đương nhiên sẽ không đem an nguy bản thân ký thác ở trên người những kẻ khác.

Từ sau chuyện này hắn phối hợp với Từ Huệ Lan, ở trong Thanh Sơn Lục Cư này thiết đặt trận pháp cường đại.

Vì thế, Từ Huyền tiêu hao đại lượng tài liệu, bởi vì nguyên nhân linh thạch không đủ. Hắn đơn giản đem bảo khí vứt đi lấy được ở chợ tự do ngày ấy, xuất thủ bán cho trưởng lão cao tầng trong gia tộc.

Giá trị bảo khí mất đi linh tính, chính là một đống tài liệu, đối với Từ Huyền không có bao nhiêu lực mê hoặc. Đã từng ở trong Tinh Vũ Sơn bí cảnh, hắn đoạt được có hai kiện bảo khí hoàn chỉnh linh tính trong túi trữ vật kia.

- Được, đại trận hỗn hợp này hoàn thành, ngoại vi có loại trận pháp xúc cảnh, một ngày có lực lượng vượt lên trước Luyện Thần Kỳ xuất hiện, sẽ cảm ứng cảnh báo trong Linh Viên có Ngũ Hành ảo trận và khốn trận, có thể trong khoảng thời gian ngắn hạn chế Luyện Thần Kỳ Tiên Sư...

Từ Huệ Lan đem hai cái lệnh bài trận pháp, phân biệt giao cho Từ Huyền và Du Cầm, có thể thông qua vật ấy điều khiển trận pháp trong Thanh Sơn Lục Lâu.

- Không sai, lần sau thích khách kia trở lại, có thể sẽ có đi không về.

Từ Huyền thoả mãn gật đầu.

Ở trận pháp nhất đạo Từ Huệ Lan xác thực nắm giữ thiên phú viễn siêu thường nhân. Vì thế Từ Huyền tuyển chọn ra càng nhiều học thức trận pháp kiếp trước, chuẩn bị nhất nhất truyền cho muội muội, cũng có càng nhiều nội dung, cần đợi đến sau Luyện Thần Kỳ, luyện chế ra ngọc giản, lại nhất tề giao cho muội muội.

Một cái chớp mắt, thời gian gần nửa tháng trôi qua.

Từ Huyền vẫn đang khắc khổ tu luyện, củng cố tu vi, đồng thời chú trọng đề thăng cường độ.

Thân thể rèn đúc đã đạt được cảnh giới tiểu thành, lúc này còn cách cảnh giới đại thành, còn có một khoảng cách, không tính quá xa xôi. Một ngày thân thể rèn đúc đại thành, cường độ thân thể và lực phòng ngự của Từ Huyền đều muốn đề thăng tới trình tự mới.

Một ngày này, Trương Phong tới đúng hạn, vẻ mặt hồng hào, anh khí bừng bừng, trong mắt lộ ra thần quang kinh người, trên người mơ hồ toả ra một loại uy áp khiến người không dám nhìn thẳng.

Từ Huyền hơi giật mình, lập tức cười nói:

- Chúc mừng Trương huynh, thành công tấn chức Luyện Thần Kỳ.

Từ lúc lần trước tiến nhập Hoàng Long Thành, tu vi của Trương Phong đã đạt được Luyện Khí cửu trọng đỉnh phong, lúc này dưới gia tộc toàn lực tài bồi, đột phá Luyện Thần Kỳ, ngược lại cũng nằm trong dự liệu của Từ Huyền. Nguồn: http://Trà Truyện

Từ Huệ Lan và Phương Cương cũng đều biểu thị chúc mừng, mặt thoáng lộ vẻ ao ước.

Một ngày bước vào Luyện Thần Kỳ, Tu Giả đem gông cùm xiềng xích thoát ly Luyện Khí tầng dưới chót, từ nay về sau cảm quan thông thiên địa, ý cảnh tinh thần, sản sinh bay vọt về chất, tiến nhập trình tự hoàn toàn mới.

Trương Phong thân là tiên tu, sau khi tiến nhập Luyện Thần Kỳ, lý giải đối với tiên pháp, thoát ly cảnh giới da lông nguyên bản, đã có thể chưởng khống thần thông chi lực tầng thứ càng cao hơn.

- Ha hả, lần này ta xuất quan, gia tộc cũng chuẩn bị phái người đi Vân Thủy Bộc Bố, cùng Đông Phương gia tranh đoạt Thông Thần Cổ Tích, cái này cũng cần Trương huynh và Huệ Lan tương trợ.

Trương Phong vẻ mặt ôn hoà, tấn chức Luyện Thần Kỳ để hắn lòng tin tăng nhiều, nhưng không có bất cứ chỗ nào đắc ý vênh váo.

- Tranh đoạt Thông Thần Cổ Tích? Trương huynh đánh giá chúng ta quá cao rồi, chiến đấu đại quy mô như vậy, Từ mỗ tối đa cũng chỉ có thể làm hạ thủ.

Từ Huyền lắc đầu cười khổ nói.

- Không! Đến lúc đó, Từ huynh sẽ trở thành thành viên chủ yếu của tranh đoạt Thông Thần Cổ Tích.

Trương Phong lập tức phủ quyết, chính sắc kết luận nói.

- Chỉ giáo cho?

Từ Huyền thoáng không hiểu.

Lần này mới khai quật Thông Thần Cổ Tích, lưỡng đại gia tộc tình thế bắt buộc, không thiếu được một tràng long tranh hổ đấu, bản thân tu vi Luyện Khí kỳ này, tối đa là lính tôm tướng cua có thể tạo được tác dụng gì trọng yếu?

- Chỗ nhị phẩm Thông Thần Cổ Tích này, chủ yếu đối với tầng thứ tu vi của Tu Giả có hiệu quả phụ trợ. Lưỡng đại gia tộc thế lực trận doanh khổng lồ, tự nhiên sẽ không vì một Thông Thần Cổ Tích mà khai chiến toàn diện, do đó mới định để Tu Giả trẻ tuổi, đều phái ra mười người tranh đoạt Thông Thần Cổ Tích, ai thắng ai thua, toàn bộ nhìn hậu bối so đấu lực.

Trương Phong rất nhanh nói ra nguyên do trong đó.

Từ Huyền không khỏi bừng tỉnh, lưỡng đại gia tộc là lấy loại phương thức này đến tranh đoạt Thông Thần Cổ Tích.

Nếu là thực sự vì một chỗ Thông Thần Cổ Tích nổ ra giao chiến, thế tất lan đến cả Hoàng Long Thành, thậm chí ảnh hưởng đến xung quanh Linh Thành. Hiển nhiên lưỡng đại gia tộc, hiện nay đều đang khắc chế, dưới tình huống không có phần thắng rất lớn, ai cũng không muốn sống mái với nhau như vậy.

- Lưỡng đại gia tộc, tuổi trẻ một đời không vượt quá vạn tuổi, đều phái ra mười người, đến lúc đó phá trận, tiến nhập Thông Thần Cổ Tích, tranh đoạt quyền khống chế. Do đó Từ huynh tuyệt đối có tư cách, trở thành thành viên trọng yếu tranh đoạt Thông Thần Cổ Tích, Trương mỗ ngược lại rất chờ mong cùng Từ huynh kề vai chiến đấu.

Trương Phong nói xong lời cuối cùng, trong mắt lộ ra chiến ý và tự tin cường đại.

- Nếu là tuổi trẻ một đời tranh phong, Từ mỗ sẽ không chối từ.

Trên mặt Từ Huyền lộ ra dáng tươi cười, gật đầu đáp ứng.

Lưỡng đại gia tộc, tuổi trẻ tài tuấn không vượt quá vạn tuổi, tu vi khoảng Luyện Khí thất trọng, so sánh lấy ra một ít, thì chính mình khoảng tu vi Luyện Thần nhất trọng.

Trong loại giao phong tầng thứ này, Từ Huyền tự tin có thể đảm nhiệm được, nếu là ở trong hỗn chiến đoàn đội càng dư dả.

Từ nay về sau hai ngày, Trương thị gia tộc một vài tuổi trẻ tài tuấn đã bắt đầu toàn lực chuẩn bị chiến đấu.

Ngày thứ ba, Từ Huyền mang theo muội muội Huệ Lan, leo lên Trương gia Quỳnh Ngọc Phi Các.

Trong Quỳnh Ngọc Phi Các đã hội tụ một đám tài tuấn Trương gia, trừ huynh muội Trương Phong ra, Từ Huyền tương đối quen thuộc liền chỉ có mấy người Lâm Huy.

Trong đám người đó, một thanh niên mái tóc mất trật tự, thần tình cao ngạo, ánh mắt lãnh lệ, khí tức cường đại, khiến kẻ khác không dám tới gần.

Người này hai mươi xuất đầu, hiển nhiên cũng đạt được Luyện Thần Kỳ.

- Từ huynh, vị này chính là thiên tài tu luyện của bản tộc, Trương Cuồng.

Trương Phong cười giới thiếu cho Từ Huyền.

Thanh niên mái tóc mất trật tự kia nhàn nhạt liếc mắt nhìn Từ Huyền, cũng không quan tâm. Trên thực tế, từ lú hắn tiến nhập Phi Các tới nay, trừ huynh muội Trương Phong ra, đối với bất cứ kẻ nào khác, hắn cũng không chú trọng.

Từ Huyền tự nhiên sẽ không lấy mặt nóng áp vào cái mông lạnh của người ta, trò chuyện hai câu không nóng không lạnh, cùng hắn đi theo Từ Huệ Lan cái miệng nhỏ nhắn hơi dẩu lên.

Sau một lát, trong Phi Các lại tiến nhập vài tên cao tầng gia tộc, dẫn đầu là một gã trung niên mặc pháp bào đỏ thẫm, lông mày rậm, mặt chữ quốc.

Trong Phi Các nhất thời một mảnh tĩnh mịch, tràn đầy uy áp trầm trọng đáng sợ.

Người dẫn đầu chính là Gia chủ Trương thị, Trương Thiên Luân, lần trước tại sinh nhật Trương Vũ Hàm, Từ Huyền có gặp mặt một lần.

- Bái kiến gia chủ!

Chúng gia tộc đệ tử đều hành lễ, tất cung tất kính.

Sau khi ngồi xuống.

- Miễn lễ, mười người các ngươi, chính là ngôi sao mới của gia tộc, một lần tranh đoạt Thông Thần Cổ Tích này, không chỉ là vì lợi ích của gia tộc, càng là tương lai của Trương thị gia tộc ta cùng Đông Phương gia tộc so đấu, ý nghĩa trọng đại...

Trương Thiên Luân thanh âm bình hòa, giản lược nói vài câu, hạ lệnh để Quỳnh Ngọc Phi Các xuất phát.

Từ Huyền âm thầm líu lưỡi, lần tranh đoạt Thông Thần Cổ Tích này, tuy rằng là trẻ tuổi một đời so đấu, nhưng hiển nhiên cũng nhận được cao tầng gia tộc quan tâm.

Kết quả một trận chiến này, hầu như có thể thấy được hướng đi thịnh suy trong tương lai trăm năm sau của lưỡng tộc.

Nhóm mười người cũng không bao gồm Từ Huệ Lan, nhiệm vụ của nàng là phá giải trận pháp.

Những tuổi trẻ tài tuấn này, tuổi tác đại khái lên đến vạn năm, trong đó lấy hai người Trương Phong và Trương Cuồng, đạt được Luyện Thần nhất trọng. Ngoài ra, Luyện Khí cửu trọng một người, Luyện Khí bát trọng hai người, một trong số đó bao gồm Lâm Huy. Trương Vũ Hàm Từ Huyền mấy người còn lại chí ít có tu vi Luyện Khí thất trọng.

Từ Huyền phải thừa nhận, Trương thị gia tộc này thực lực tổng hợp lại so với các môn phái nhỏ ở Phong Vũ Môn, cường đại hơn không chỉ một điểm nửa điểm. Từ tình huống tuổi trẻ hậu bối là có thể thấy được một chút.

Ước chừng bay khoảng nửa ngày, Quỳnh Ngọc Phi Các rời xa Hoàng Long Thành, tiến nhập một mảnh sơn thủy u tĩnh.

Phía dưới dãy núi một cái một dòng sông, nghịch lưu phi hành chốc lát, phía trước lại đột nhiên hiển hiện một tòa sơn nhai hắc sắc.